Trong ngày săn linh, Quân Vô Tà lại mời Lý Tử Mộ gia nhập vào đội ngũ của nàng, tâm tư này chỉ e không đơn thuần.
Mà sau khi Lý Tử Mộ gia nhập không lâu thì chết trong rừng Linh Vũ, còn trong đội ngũ của Quân Vô Tà chỉ chết một mình Lý Tử Mộ gia nhập giữa chừng, ngay cả các đệ tử kéo từ phân viện qua đều bình an vô sự, tình huống thế này, không thể không khiến người ta sinh lòng hoài nghi.
Lý Tử Mộ căn bản bị Quân Vô Tà hại chết!
Ngay từ đầu, Quân Vô Tà đã có suy nghĩ muốn giết người rồi!
Phạm Cẩm nóng ruột nhìn Quân Vô Tà, những tin đồn này lan truyền trong học viện với tốc độ như lửa cháy giữa đồng, mà vừa khéo thời gian này Quân Vô Tà căn bản không ở trong học viện, Phạm Cẩm tốn hết tâm tư muốn đè những tin đồn này xuống song lại không có chút hiệu quả nào, ngược lại tin đồn còn lan truyền mãnh liệt hơn, tất cả mọi người đều xem thành Quân Vô Tà vì ghen ghét Lý Tử Mộ mà trở thành hung thủ sát hại hắn.
Lực sát thương của tin đồn mưu hại đồng môn quá lớn, hôm ấy khi Lộ Uy Kiệt rời đi, chẳng qua chỉ vạch ra chuyện Ninh Hinh có ý đồ mưu hại đồng môn, tuy không thành công nhưng danh tiếng của Ninh Hinh đã tụt dốc không phanh, mà hôm nay Quân Vô Tà quả thực bị chụp lên cái mũ mưu hại đồng môn, Lý Tử Mộ thực sự đã chết, ảnh hưởng này còn đáng sợ hơn!
Một đệ tử phẩm chất thấp kém, có lẽ sau đó sẽ gặp cảnh bị xa lánh, nhưng nếu có lòng hại người, hơn nữa còn gây chết người, vậy thì chuyện này không phải chuyện đùa!
Mấy ngày nay, trong học viện đã nhao nhao một vài lời bảo Quân Vô Tà cút ra khỏi học viện Phong Hoa, thậm chí đã ầm ĩ đến chỗ Phạm Khải.
Quân Vô Tà lẳng lặng nghe, trên mặt lại không có chút sốt ruột nào.
“Tiểu Tà, chuyện này phải làm sao mới ổn đây?” Phạm Cẩm biết Quân Vô Tà là người có chủ ý, cầu mong nàng có thể xoay chuyển càn khôn này.
Quân Vô Tà lại không hoảng không loạn nhìn Phạm Cẩm, nói không nhanh không chậm: “Những gì họ nói không sai, người là do ta giết.”
Tuy tin đồn bị cố ý phóng đại, nhưng trên thực tế lại không khác mấy với sự thực.
Chỉ là đây vốn là sự thực đã bị che giấu, song lại bị người âm thầm thao túng, làm ầm lên trong cả học viện, hơn nữa còn thêm mắm thêm muối một phen, miêu tả nàng thành một tên tiểu nhân hèn hạ muốn đoạt cơ hội của Lý Tử Mộ không thành bèn sinh lòng thù hận.
Quân Vô Tà giết Lý Tử Mộ, chỉ có điều nguyên nhân không đến mức khiến người ta khó lòng chịu được như trong tin đồn ở bên ngoài.
Phạm Cẩm bị lời Quân Vô Tà nói làm cho á khẩu.
Đúng vậy, Lý Tử Mộ do Quân Vô Tà giết, nhưng nguyên nhân trong đó căn bản không phải vì lòng hận thù!
“Nhưng sự thực rõ ràng không giống như những gì mọi người nói, lẽ nào ngươi không đi giải thích sao? Chuyện này nháo nhào lên rồi, tuy bên phía phụ thân ta vẫn luôn đè những lời đàm tiếu đó xuống, nhưng nếu cứ tiếp tục…” Phạm Cẩm vò vò đầu với vẻ phiền não, hắn thực sự không hiểu vì sao Quân Vô Tà vẫn còn có thể bình tĩnh như thế.
Lẽ nào nàng không quan tâm đến danh tiếng của mình một chút nào ư?
Đệ tử học viện Phong Hoa đều có gia thế không yếu, nếu những tin đồn này lan truyền ra thì sẽ có nhiều tổn hại cho tương lai của Quân Vô Tà.
Phạm Cẩm cuống quýt như kiến bò trên chảo nóng, ngược lại, nhân vật chính trong chuyện này lại mang dáng vẻ bình tĩnh như ban đầu.
“Nếu họ muốn làm ầm lên thì cứ để họ làm ầm lên là được, ta dám làm đương nhiên có cách giải quyết tất cả, nhưng mà bây giờ vẫn chưa phải lúc, ta muốn nhìn xem chuyện này rốt cuộc là do ai âm thầm thao túng.” Quân Vô Tà khẽ nhếch mày, nàng chưa từng bận tâm đến những lời đồn thổi thất thiệt bao giờ.
Khi nàng trọng sinh, những lời bôi nhọ nàng của hoàng thành Thích quốc lẽ nào còn ít hay sao?
Mà sau khi Lý Tử Mộ gia nhập không lâu thì chết trong rừng Linh Vũ, còn trong đội ngũ của Quân Vô Tà chỉ chết một mình Lý Tử Mộ gia nhập giữa chừng, ngay cả các đệ tử kéo từ phân viện qua đều bình an vô sự, tình huống thế này, không thể không khiến người ta sinh lòng hoài nghi.
Lý Tử Mộ căn bản bị Quân Vô Tà hại chết!
Ngay từ đầu, Quân Vô Tà đã có suy nghĩ muốn giết người rồi!
Phạm Cẩm nóng ruột nhìn Quân Vô Tà, những tin đồn này lan truyền trong học viện với tốc độ như lửa cháy giữa đồng, mà vừa khéo thời gian này Quân Vô Tà căn bản không ở trong học viện, Phạm Cẩm tốn hết tâm tư muốn đè những tin đồn này xuống song lại không có chút hiệu quả nào, ngược lại tin đồn còn lan truyền mãnh liệt hơn, tất cả mọi người đều xem thành Quân Vô Tà vì ghen ghét Lý Tử Mộ mà trở thành hung thủ sát hại hắn.
Lực sát thương của tin đồn mưu hại đồng môn quá lớn, hôm ấy khi Lộ Uy Kiệt rời đi, chẳng qua chỉ vạch ra chuyện Ninh Hinh có ý đồ mưu hại đồng môn, tuy không thành công nhưng danh tiếng của Ninh Hinh đã tụt dốc không phanh, mà hôm nay Quân Vô Tà quả thực bị chụp lên cái mũ mưu hại đồng môn, Lý Tử Mộ thực sự đã chết, ảnh hưởng này còn đáng sợ hơn!
Một đệ tử phẩm chất thấp kém, có lẽ sau đó sẽ gặp cảnh bị xa lánh, nhưng nếu có lòng hại người, hơn nữa còn gây chết người, vậy thì chuyện này không phải chuyện đùa!
Mấy ngày nay, trong học viện đã nhao nhao một vài lời bảo Quân Vô Tà cút ra khỏi học viện Phong Hoa, thậm chí đã ầm ĩ đến chỗ Phạm Khải.
Quân Vô Tà lẳng lặng nghe, trên mặt lại không có chút sốt ruột nào.
“Tiểu Tà, chuyện này phải làm sao mới ổn đây?” Phạm Cẩm biết Quân Vô Tà là người có chủ ý, cầu mong nàng có thể xoay chuyển càn khôn này.
Quân Vô Tà lại không hoảng không loạn nhìn Phạm Cẩm, nói không nhanh không chậm: “Những gì họ nói không sai, người là do ta giết.”
Tuy tin đồn bị cố ý phóng đại, nhưng trên thực tế lại không khác mấy với sự thực.
Chỉ là đây vốn là sự thực đã bị che giấu, song lại bị người âm thầm thao túng, làm ầm lên trong cả học viện, hơn nữa còn thêm mắm thêm muối một phen, miêu tả nàng thành một tên tiểu nhân hèn hạ muốn đoạt cơ hội của Lý Tử Mộ không thành bèn sinh lòng thù hận.
Quân Vô Tà giết Lý Tử Mộ, chỉ có điều nguyên nhân không đến mức khiến người ta khó lòng chịu được như trong tin đồn ở bên ngoài.
Phạm Cẩm bị lời Quân Vô Tà nói làm cho á khẩu.
Đúng vậy, Lý Tử Mộ do Quân Vô Tà giết, nhưng nguyên nhân trong đó căn bản không phải vì lòng hận thù!
“Nhưng sự thực rõ ràng không giống như những gì mọi người nói, lẽ nào ngươi không đi giải thích sao? Chuyện này nháo nhào lên rồi, tuy bên phía phụ thân ta vẫn luôn đè những lời đàm tiếu đó xuống, nhưng nếu cứ tiếp tục…” Phạm Cẩm vò vò đầu với vẻ phiền não, hắn thực sự không hiểu vì sao Quân Vô Tà vẫn còn có thể bình tĩnh như thế.
Lẽ nào nàng không quan tâm đến danh tiếng của mình một chút nào ư?
Đệ tử học viện Phong Hoa đều có gia thế không yếu, nếu những tin đồn này lan truyền ra thì sẽ có nhiều tổn hại cho tương lai của Quân Vô Tà.
Phạm Cẩm cuống quýt như kiến bò trên chảo nóng, ngược lại, nhân vật chính trong chuyện này lại mang dáng vẻ bình tĩnh như ban đầu.
“Nếu họ muốn làm ầm lên thì cứ để họ làm ầm lên là được, ta dám làm đương nhiên có cách giải quyết tất cả, nhưng mà bây giờ vẫn chưa phải lúc, ta muốn nhìn xem chuyện này rốt cuộc là do ai âm thầm thao túng.” Quân Vô Tà khẽ nhếch mày, nàng chưa từng bận tâm đến những lời đồn thổi thất thiệt bao giờ.
Khi nàng trọng sinh, những lời bôi nhọ nàng của hoàng thành Thích quốc lẽ nào còn ít hay sao?