Quân Vô Tà gương mặt lạnh lùng, rời đi dưới những ánh mắt sắc bén bình tĩnh, lại không nghĩ rằng chân trước vừa mới rời khỏi cửa lớnphân viện Phục Linh liền đụng phải một người “người quen cũ”.
“Tiểu Tà, thật là trùng hợp, không ngờ lại gặp ngươi ở chỗ này.” Ninh Hinh sớm đã chờ ở trước cửa phân viện Phục Linh, vừa thấy Quân Vô Tà liền tươi cười niềm nở chào hỏi, nụ cười thân thiện như gió xuân sẽ không khiến người ta cảm thấy có bất kỳ địch ý nào, so sánh với những ánh mắt lạnh lẽo đi tới đâu cũng gặp mấy hôm nay, thái độ của Ninh Hinh thật là độc đáo.
Quân Vô Tà dừng bước, nhìn về phía Ninh Hinh tươi cười như hoa kia.
Ninh Hinh mang trên mặt ý cười, nhưng trong lòng chỉ còn có cười lạnh.
Từ khoảnh khắc Quân Vô Tà bước vào phân viện Phục Linh, Doãn Ngôn liền chạy đi thông báo cho Ninh Hinh đầu tiên, Ninh Hinh liền lập tức chạy tới.
Quân Vô Tà ở học viện Phong Hoa lâu như vậy, ngoại trừ ngày đầu tiên đi qua phân viện Phục Linh thì không bao giờ xuất hiện tại phân viện Phục Linh, nhưng đột nhiên hôm nay nàng lại đến phân viện Phục Linh, điều này khiến cho Ninh Hinh âm thầm đắc ý.
Tội danh mưu sát đồng môn cũng không nhẹ, hiện tại khắp nơi đều tạo áp lực cho viện trưởng, yêu cầu trục xuất Quân Vô Tà khỏi học viện Phong Hoa, tiểu tử này giả vờ bình tĩnh, chỉ sợ hiện tại cũng đứng ngồi không yên.
Gây ra chuyện lớn như vậy, ngay cả huynh đệ Phạm gia cũng không thể che chở được nữa mà.
Biết được Quân Vô Tà sáng sớm sẽ tới phân viện Phục Linh, Ninh Hinh rất thỏa mãn.
Gặp Quân Vô Tà vẫn với gương mặt lạnh lùng này, Ninh Hinh lại không hề tức giận, ngược lại tươi cười nói: “Tiểu Tà, chuyện trong học viện ta đều nghe nói… Chuyện này… Thật sự là có chút hơi ầm ĩ, ta thấy Phạm Cẩm đại ca đến chỗ viện trưởng bá bá nhiều lần, muốn cầu tình giúp ngươi, nhưng là…”
Ninh Hinh giả vờ bất đắc dĩ thở dài.
“Ngươi tới tìm Cố thúc thúc nói chuyện cũng vô ích, Cố thúc thúc thường ngày căn bản không quản những việc này, Cố thúc thúc lại rất yêu thích Lý Tử Mộ kia, lần này Lý Tử Mộ chết khiến cho Cố thúc thúc rất giận dữ, cho người làm rõ chuyện này, mới đem những lời đồn đại này truyền ra, hiện tại Cố thúc thúc đang bực bội trong người.”
Ninh Hinh biết Quân Vô Tà qua gặp Cố Ly Sinh rồi, nhưng như vậy thì sao?
Tính tình Cố Ly Sinh tựa như ôn hòa, lại cực kỳ bao che khuyết điểm, đối với đệ tử của phân viện Phục Linh thì hết mực bảo vệ, trước Doãn Ngôn vẫn thường xuyên nhắc đến Cố Ly Sinh đặc biệt quan tâm Lý Tử Mộ khác với mọi người, bây giờ Lý Tử Mộ chết, sự việc có liên quan đến Quân Vô Tà, Cố Ly Sinh có thể cho Quân Vô Tà mặt mũi mới là lạ đó.
Tự tin Quân Vô Tà ở chỗ Cố Ly Sinh tuyệt đối không chiếm được một câu hay, tâm tình Ninh Hinh liền thoải mái rất nhiều.
Nhưng mà, gương mặt Quân Vô Tà vẫn lạnh như băng, ánh mắt bình tĩnh như nước, nhìn Ninh Hinh giả tạo.
Hắc Miêu trên bả vai Quân Vô Tà khinh thường hừ lạnh.
Nữ nhân Ninh Hinh này rốt cuộc có não hay không đây? Ngu xuẩn tới mức này, sau này còn không biết muốn chết khó coi đến mức nào.
Còn cái gì mà Cố Ly Sinh rất bảo vệ Lý Tử Mộ, vì vậy nổi giận muốn tra rõ.
Đây đều là vô nghĩa!
Nó đi theo bên cạnh chủ nhân nhà mình, nhưng nhìn thân thân thiết thiết.
Cố Ly Sinh nào có nửa điểm thương tâm khổ sở, từ đầu tới cuối, hắn thậm chí một lần cũng không đề cập tới tên Lý Tử Mộ!
Việc này, một trăm phần trăm là do nữ nhân ngu xuẩn này bày ra!
Chỉ với chút bản lĩnh của nàng ta, còn dám đấu với gia chủ của nó?
Quả thực cười nhạo mèo rồi!
“Meo meo…”
Chủ nhân, chúng ta không cần phải phí lời với đồ ngu xuẩn như vậy, nếu không chỉ số thông minh sẽ bị nàng ta kéo thấp.
“Tiểu Tà, thật là trùng hợp, không ngờ lại gặp ngươi ở chỗ này.” Ninh Hinh sớm đã chờ ở trước cửa phân viện Phục Linh, vừa thấy Quân Vô Tà liền tươi cười niềm nở chào hỏi, nụ cười thân thiện như gió xuân sẽ không khiến người ta cảm thấy có bất kỳ địch ý nào, so sánh với những ánh mắt lạnh lẽo đi tới đâu cũng gặp mấy hôm nay, thái độ của Ninh Hinh thật là độc đáo.
Quân Vô Tà dừng bước, nhìn về phía Ninh Hinh tươi cười như hoa kia.
Ninh Hinh mang trên mặt ý cười, nhưng trong lòng chỉ còn có cười lạnh.
Từ khoảnh khắc Quân Vô Tà bước vào phân viện Phục Linh, Doãn Ngôn liền chạy đi thông báo cho Ninh Hinh đầu tiên, Ninh Hinh liền lập tức chạy tới.
Quân Vô Tà ở học viện Phong Hoa lâu như vậy, ngoại trừ ngày đầu tiên đi qua phân viện Phục Linh thì không bao giờ xuất hiện tại phân viện Phục Linh, nhưng đột nhiên hôm nay nàng lại đến phân viện Phục Linh, điều này khiến cho Ninh Hinh âm thầm đắc ý.
Tội danh mưu sát đồng môn cũng không nhẹ, hiện tại khắp nơi đều tạo áp lực cho viện trưởng, yêu cầu trục xuất Quân Vô Tà khỏi học viện Phong Hoa, tiểu tử này giả vờ bình tĩnh, chỉ sợ hiện tại cũng đứng ngồi không yên.
Gây ra chuyện lớn như vậy, ngay cả huynh đệ Phạm gia cũng không thể che chở được nữa mà.
Biết được Quân Vô Tà sáng sớm sẽ tới phân viện Phục Linh, Ninh Hinh rất thỏa mãn.
Gặp Quân Vô Tà vẫn với gương mặt lạnh lùng này, Ninh Hinh lại không hề tức giận, ngược lại tươi cười nói: “Tiểu Tà, chuyện trong học viện ta đều nghe nói… Chuyện này… Thật sự là có chút hơi ầm ĩ, ta thấy Phạm Cẩm đại ca đến chỗ viện trưởng bá bá nhiều lần, muốn cầu tình giúp ngươi, nhưng là…”
Ninh Hinh giả vờ bất đắc dĩ thở dài.
“Ngươi tới tìm Cố thúc thúc nói chuyện cũng vô ích, Cố thúc thúc thường ngày căn bản không quản những việc này, Cố thúc thúc lại rất yêu thích Lý Tử Mộ kia, lần này Lý Tử Mộ chết khiến cho Cố thúc thúc rất giận dữ, cho người làm rõ chuyện này, mới đem những lời đồn đại này truyền ra, hiện tại Cố thúc thúc đang bực bội trong người.”
Ninh Hinh biết Quân Vô Tà qua gặp Cố Ly Sinh rồi, nhưng như vậy thì sao?
Tính tình Cố Ly Sinh tựa như ôn hòa, lại cực kỳ bao che khuyết điểm, đối với đệ tử của phân viện Phục Linh thì hết mực bảo vệ, trước Doãn Ngôn vẫn thường xuyên nhắc đến Cố Ly Sinh đặc biệt quan tâm Lý Tử Mộ khác với mọi người, bây giờ Lý Tử Mộ chết, sự việc có liên quan đến Quân Vô Tà, Cố Ly Sinh có thể cho Quân Vô Tà mặt mũi mới là lạ đó.
Tự tin Quân Vô Tà ở chỗ Cố Ly Sinh tuyệt đối không chiếm được một câu hay, tâm tình Ninh Hinh liền thoải mái rất nhiều.
Nhưng mà, gương mặt Quân Vô Tà vẫn lạnh như băng, ánh mắt bình tĩnh như nước, nhìn Ninh Hinh giả tạo.
Hắc Miêu trên bả vai Quân Vô Tà khinh thường hừ lạnh.
Nữ nhân Ninh Hinh này rốt cuộc có não hay không đây? Ngu xuẩn tới mức này, sau này còn không biết muốn chết khó coi đến mức nào.
Còn cái gì mà Cố Ly Sinh rất bảo vệ Lý Tử Mộ, vì vậy nổi giận muốn tra rõ.
Đây đều là vô nghĩa!
Nó đi theo bên cạnh chủ nhân nhà mình, nhưng nhìn thân thân thiết thiết.
Cố Ly Sinh nào có nửa điểm thương tâm khổ sở, từ đầu tới cuối, hắn thậm chí một lần cũng không đề cập tới tên Lý Tử Mộ!
Việc này, một trăm phần trăm là do nữ nhân ngu xuẩn này bày ra!
Chỉ với chút bản lĩnh của nàng ta, còn dám đấu với gia chủ của nó?
Quả thực cười nhạo mèo rồi!
“Meo meo…”
Chủ nhân, chúng ta không cần phải phí lời với đồ ngu xuẩn như vậy, nếu không chỉ số thông minh sẽ bị nàng ta kéo thấp.