Ninh Hinh đột nhiên phát hiện ra mình đã sai ngay từ đầu.
Nàng ta đã đánh giá sai năng lực của Quân Vô Tà, đã đánh giá sai địa vị của Quân Vô Tà, tất cả mọi kế hoạch của nàng ta đều dựa trên thông tin cấp báo sai lệch, nhưng hôm nay tất cả mọi sự đã rõ ràng, những kế hoạch đó đều không có tác dụng nữa rồi.
“Ninh sư tỷ…” Doãn Ngôn run rẩy nhìn Ninh Hinh, qua lời nói của Cố Ly Sinh hắn sớm đã nghi ngờ từ khi thân phận của Quân Vô Tà còn chưa bại lộ, nhưng hắn lại không thể nghĩ ra điểm đáng ngờ đó là gì.
Mãi cho đến khi tất cả chân tướng đã rõ ràng, hắn mới ý thức được rằng mình cũng như tất cả mọi người khi đó đều bị những lời nói dối của Lý Tử Mộ che mắt.
“Tại sao lại như vậy… Tại sao lại như vậy?” Ninh Hinh hốt hoảng như muốn đổ sụp xuống, Doãn Ngôn vội vàng đỡ lấy nàng ta.
“Ninh sư tỷ, bây giờ phải làm sao?” Doãn Ngôn sợ hãi thực sự, hắn ta vốn dĩ vẫn sợ Quân Vô Tà, mà hôm nay trước mặt toàn thể mọi người trong học viện Phong Hoa Cố Ly Sinh phê bìnhđệ tử phân viện Phục Linh không đáng một xu, Cố Ly Sinh mắng người phiến diện tự nhiên vơ cả đám đệ tử của phân viện Phục Linh vào theo.
Dù sao các đệ tử của phân viện Phục Linh cũng đã bớt chửi rủa Quân Vô Tà hơn.
Nếu như Quân Vô Tà chỉ là một đệ tử bình thường thì cũng cho qua rồi, nhưng nàng lại là người duy nhất mà Cố Ly Sinh coi trọng và công nhận, có ấn tượng như vậy rồi, Cố Ly Sinh càng không thèm để ý đến đám đệ tử mà ông ta miễn cưỡng nhận vào dạy dỗ nữa.
Chỉ cần nghĩ đến điều này Doãn Ngôn đã thấy sợ run lên rồi.
Cho đến bây giờ thì hắn còn lại duy nhất không phải chỉ là thân phận đệ tử của phân viện Phục Linh thôi hay sao?
Nếu như đến cả điều này cũng không còn nữa thì chẳng phải là hắn…
“Phạm Cẩm biết…” Ninh Hinh bất thình lình nắm lấy cánh tay Doãn Ngôn, tự mình cố gắng đứng dậy.
“Phạm Cẩm đã biết ngay từ đầu rồi! Hắn chắc chắn biết rõ. Nếu không thì làm sao hắn luôn bảo vệ Quân Tà như thế! Đến nỗi không tiếc hy sinh thanh danh của bản thân chỉ để bảo vệ Quân Tà khỏi nguy hiểm! Ha ha ha! Ha ha ha! Bởi vì ngay từ đầu hắn đã biết Quân Tà mới là đệ tử mà Cố Ly Sinh coi trọng nhất! Ha ha ha! Ha ha ha! Phạm Cẩm à Phạm Cẩm, Ninh Hinh ta đã coi nhẹ ngươi rồi!”
Máu từ miệng Ninh Hinh bỗng ộc ra, mọi việc đối với nàng ta từ trước đến nay đều thuận buồm xuôi gió, không ngờ sau bao lần chạm trán với Quân Vô Tà thì mọi mưu kế của nàng ta còn chưa kịp tung ra đã tiêu tan thành mây khói, một người thông minh như nàng ta, không ngờ hôm nay lại thành trò cười cho thiên hạ.
Nàng ta chỉ cần một chút sơ suất là đã bị vài bàn thua trông thấy.
Quân Vô Tà đã không còn nghèo túng lưu lạc khắp nơi, có Cố Ly Sinh che chở, Quân Vô Tà cũng chẳng vì thế mà phải nhượng bộ nàng ta nữa.
Ý đồ lập kế hoạch lôi kéo Quân Vô Tà của nàng ta tan như bong bóng nước.
Mà Phạm Cẩm ngay từ đầu đã rất ủng hộ Quân Vô Tà lại kết hợp với Quân Vô Tà thành mối quan hệ liên minh khó có thể bị phá vỡ.
Những ý nghĩ đó cứ tích tụ trong đầu óc Ninh Hinh khiến nàng ta mấy lần suýt ngất đi.
Nàng ta không ngừng cười lớn tiếng giống như kẻ điên.
Tận mắt chứng kiến giới linh của Quân Vô Tà, Ninh Hinh làm sao có thể tin được những lời Phạm Khải giải thích cho Quân Vô Tà chứ.
Mèo?
Đó rõ ràng là một con hắc thú khổng lồ!
Nhưng tất cả việc này chỉ có nàng ta và Doãn Ngôn biết thôi, Quân Vô Tà trước nay đều ra ngoài cùng với giới linh dưới hình dạng một chú mèo đen, dù cho hai người bọn họ có đi nói với tất cả mọi người rằng giới linh của Vô Tà căn bản không phải là một con mèo đen bình thường thì cũng sẽ chẳng có ai tin.
Thua rồi, lần này thua thật rồi!
Ninh Hinh cười ngạo điên cuồng, máu tươi trong miệng không ngừng ộc ra, cơn tức giận và cảm giác thất bại kích động khiến nàng ta không còn vẻ thanh lịch và dịu dàng như mọi ngày.
Nàng ta đã đánh giá sai năng lực của Quân Vô Tà, đã đánh giá sai địa vị của Quân Vô Tà, tất cả mọi kế hoạch của nàng ta đều dựa trên thông tin cấp báo sai lệch, nhưng hôm nay tất cả mọi sự đã rõ ràng, những kế hoạch đó đều không có tác dụng nữa rồi.
“Ninh sư tỷ…” Doãn Ngôn run rẩy nhìn Ninh Hinh, qua lời nói của Cố Ly Sinh hắn sớm đã nghi ngờ từ khi thân phận của Quân Vô Tà còn chưa bại lộ, nhưng hắn lại không thể nghĩ ra điểm đáng ngờ đó là gì.
Mãi cho đến khi tất cả chân tướng đã rõ ràng, hắn mới ý thức được rằng mình cũng như tất cả mọi người khi đó đều bị những lời nói dối của Lý Tử Mộ che mắt.
“Tại sao lại như vậy… Tại sao lại như vậy?” Ninh Hinh hốt hoảng như muốn đổ sụp xuống, Doãn Ngôn vội vàng đỡ lấy nàng ta.
“Ninh sư tỷ, bây giờ phải làm sao?” Doãn Ngôn sợ hãi thực sự, hắn ta vốn dĩ vẫn sợ Quân Vô Tà, mà hôm nay trước mặt toàn thể mọi người trong học viện Phong Hoa Cố Ly Sinh phê bìnhđệ tử phân viện Phục Linh không đáng một xu, Cố Ly Sinh mắng người phiến diện tự nhiên vơ cả đám đệ tử của phân viện Phục Linh vào theo.
Dù sao các đệ tử của phân viện Phục Linh cũng đã bớt chửi rủa Quân Vô Tà hơn.
Nếu như Quân Vô Tà chỉ là một đệ tử bình thường thì cũng cho qua rồi, nhưng nàng lại là người duy nhất mà Cố Ly Sinh coi trọng và công nhận, có ấn tượng như vậy rồi, Cố Ly Sinh càng không thèm để ý đến đám đệ tử mà ông ta miễn cưỡng nhận vào dạy dỗ nữa.
Chỉ cần nghĩ đến điều này Doãn Ngôn đã thấy sợ run lên rồi.
Cho đến bây giờ thì hắn còn lại duy nhất không phải chỉ là thân phận đệ tử của phân viện Phục Linh thôi hay sao?
Nếu như đến cả điều này cũng không còn nữa thì chẳng phải là hắn…
“Phạm Cẩm biết…” Ninh Hinh bất thình lình nắm lấy cánh tay Doãn Ngôn, tự mình cố gắng đứng dậy.
“Phạm Cẩm đã biết ngay từ đầu rồi! Hắn chắc chắn biết rõ. Nếu không thì làm sao hắn luôn bảo vệ Quân Tà như thế! Đến nỗi không tiếc hy sinh thanh danh của bản thân chỉ để bảo vệ Quân Tà khỏi nguy hiểm! Ha ha ha! Ha ha ha! Bởi vì ngay từ đầu hắn đã biết Quân Tà mới là đệ tử mà Cố Ly Sinh coi trọng nhất! Ha ha ha! Ha ha ha! Phạm Cẩm à Phạm Cẩm, Ninh Hinh ta đã coi nhẹ ngươi rồi!”
Máu từ miệng Ninh Hinh bỗng ộc ra, mọi việc đối với nàng ta từ trước đến nay đều thuận buồm xuôi gió, không ngờ sau bao lần chạm trán với Quân Vô Tà thì mọi mưu kế của nàng ta còn chưa kịp tung ra đã tiêu tan thành mây khói, một người thông minh như nàng ta, không ngờ hôm nay lại thành trò cười cho thiên hạ.
Nàng ta chỉ cần một chút sơ suất là đã bị vài bàn thua trông thấy.
Quân Vô Tà đã không còn nghèo túng lưu lạc khắp nơi, có Cố Ly Sinh che chở, Quân Vô Tà cũng chẳng vì thế mà phải nhượng bộ nàng ta nữa.
Ý đồ lập kế hoạch lôi kéo Quân Vô Tà của nàng ta tan như bong bóng nước.
Mà Phạm Cẩm ngay từ đầu đã rất ủng hộ Quân Vô Tà lại kết hợp với Quân Vô Tà thành mối quan hệ liên minh khó có thể bị phá vỡ.
Những ý nghĩ đó cứ tích tụ trong đầu óc Ninh Hinh khiến nàng ta mấy lần suýt ngất đi.
Nàng ta không ngừng cười lớn tiếng giống như kẻ điên.
Tận mắt chứng kiến giới linh của Quân Vô Tà, Ninh Hinh làm sao có thể tin được những lời Phạm Khải giải thích cho Quân Vô Tà chứ.
Mèo?
Đó rõ ràng là một con hắc thú khổng lồ!
Nhưng tất cả việc này chỉ có nàng ta và Doãn Ngôn biết thôi, Quân Vô Tà trước nay đều ra ngoài cùng với giới linh dưới hình dạng một chú mèo đen, dù cho hai người bọn họ có đi nói với tất cả mọi người rằng giới linh của Vô Tà căn bản không phải là một con mèo đen bình thường thì cũng sẽ chẳng có ai tin.
Thua rồi, lần này thua thật rồi!
Ninh Hinh cười ngạo điên cuồng, máu tươi trong miệng không ngừng ộc ra, cơn tức giận và cảm giác thất bại kích động khiến nàng ta không còn vẻ thanh lịch và dịu dàng như mọi ngày.