Ở trong Ngọc Dịch Quỳnh Tương không ngừng nuôi dưỡng, hạt sen được Quân Vô Tà gieo kia đã nẩy mầm rồi ra nụ, mùi hương hoa sen cùng hương rượu nồng đậm hoà quện với nhau, làm trong phòng Quân Vô Tà không có lúc nào là không quanh quẩn ở trong cổ mùi hương kia.
Quân Vô Tà mặc dù là khi đang ngủ, cổ mùi hương kia cũng sẽ cuồn cuộn không ngừng chuyển hóa vì linh lực chảy vào trong thân thể của nàng.
Thực vật hệ Giới Linh nhìn như vô dụng, nhưng nếu biết phương thức tu luyện, thật sự là phát rồ.
Thời gian nửa tháng ngắn ngủn, Quân Vô Tà đã có thể ở trong cơ thể mình hội tụ ra linh lực.
Nhìn lòng bàn tay kia một màu đỏ của linh lực, đáy mắt bình tĩnh của Quân Vô Tà rốt cuộc hiện lên một tia vừa lòng.
Trong thế giới này linh lực tổng cộng chia làm bảy tầng, lấy cầu vồng chi sắc phân chia.
Phân biệt là, xích-chanh-hoàng-lục-thanh-lam-tử.
(đỏ, cam, vàng, xanh lá cây, xanh da trời, chàm và tím)
Linh lực của Quân Vô Tà hiện tại bất quá là mới bước vào tầng thứ nhất, lòng bàn tay linh lực màu đỏ, đó là xích linh.
Linh lực chỉ có thể sau khi Giới Linh thức tỉnh mới có thể tu luyện, cũng có nghĩa là, người ở thế giới này, chân chính bắt đầu tu luyện linh lực là từ năm bước vào tuổi 14. Trước đó bọn họ cần phải rèn luyện thể trạng mở rộng gân mạch, vì chuẩn bị cho Giới Linh thức tỉnh. Nguyên chủ thân xác này, trước khi bị nàng chiếm lấy thân thể, đã được Quân Tiển từ nhỏ buộc Quân Vô Tà tôi luyện thể trạng cùng gân mạch, có thể nói, bản thân thân xác này là cực kỳ thích hợp tu luyện linh lực.
Từ lúc bắt đầu mười bốn tuổi, mọi người đều phải dựa vào Giới Linh không ngừng tu luyện chính linh lực của mình, theo tự thân linh lực trưởng thành, lực lượng Giới Linh cũng có thể hấp thu càng nhiều, trợ giúp Giới Linh trưởng thành.
Hỗ trợ và phụ thuộc lẫn nhau.
Người bình thường, sau khi bắt đầu tu luyện linh lực, trong thân thể sẽ hội tụ chút ít linh lực, mà muốn làm cho linh lực này có thể hình thành hội tụ ở bên ngoài cơ thể, chậm thì cần nửa năm thời gian.
Nhưng Quân Vô Tà bất quá chỉ dùng nửa tháng, cũng đã có thể phóng được linh lực ra ngoài, nếu như để người khác biết, là sợ là sẽ bị hù chết.
Quân Vô Tà chợt thu năm ngón tay lại, đem xích linh thu hồi trong cơ thể, giây tiếp theo, một trận tiếng đập cửa vang lên.
Sau khi bắt đầu phóng ra được linh lực, ngũ quan của Quân Vô Tà đều được nâng cấp.
"Vào đi."
Cửa phòng đẩy ra, Long Kỳ đứng ở ngoài cửa, cúi người cung kính nói: "Tiểu vương gia thỉnh đại tiểu thư đi một chuyến."
"Được."
Long Kỳ mang Quân Vô Tà đi chính là luyện võ trường ngầm của Lân Vương phủ, giữa sân thập phần rộng lớn, bốn phía giắt các loại binh khí.
Trung tâm của luyện võ trường, một bộ thân ảnh phiêu dật cầm trong tay thanh kiếm thật, sắc bén ra chiêu, một thân áo đơn đã bị mồ hôi ướt nhẹp, hắn cũng không để ý không hỏi, cặp con ngươi hiện lên một thân kiên nghị.
"Tiểu thúc." Quân Vô Tà nhìn thấy người nọ liền mở miệng kêu.
Quân Khanh nghe được thanh âm ngay lập tức thu kiếm, người vừa chuyển, trường kiếm liền rơi vào trong vỏ ở phía sau, khuôn mặt thanh tú mang theo ý cười sang sảng.
"Vô Tà ngươi đã đến rồi."
Quân Vô Tà nhìn Quân Khanh từ trên xuống dưới, ai cũng không thể tưởng tượng được, cách đây không lâu, nam tử tuấn lãng trước mắt vẫn là một cái phế vật đi đứng không xong, lại chỉ còn có nửa mạng.
Ngay khi Quân Khanh nhận thấy mình có thể đứng thẳng, hắn liền bắt đầu không ngừng bí mật tiến hành tôi luyện đối với thân thể của chính mình, để tráng khỏi bị người có tâm phát hiện, mỗi ngày hắn đều sẽ xuống luyện võ trường dưới mặt đất âm thầm khổ luyện, cố gắng đem hết quãng thời gian đã mất khi không dùng được chân kia trở về.
"Hôm nay kêu ngươi tới, cũng không vì sự tình gì khác, chỉ là thấy thời tiết vừa mới sang xuân, muốn nha đầu ngươi bồi tiểu thúc ta đi ra ngoài du xuân. Nhìn ngươi cả ngày không phải ngốc tại dược phòng thì chính là đi Lâm Uyên Điện, ngày xuân cảnh sắc đẹp thế này cũng không nên cô phụ mới tốt." Quân Khanh cười mở miệng, đem thanh kiếm trong tay giao cho Long Kỳ.
Quân Vô Tà mặc dù là khi đang ngủ, cổ mùi hương kia cũng sẽ cuồn cuộn không ngừng chuyển hóa vì linh lực chảy vào trong thân thể của nàng.
Thực vật hệ Giới Linh nhìn như vô dụng, nhưng nếu biết phương thức tu luyện, thật sự là phát rồ.
Thời gian nửa tháng ngắn ngủn, Quân Vô Tà đã có thể ở trong cơ thể mình hội tụ ra linh lực.
Nhìn lòng bàn tay kia một màu đỏ của linh lực, đáy mắt bình tĩnh của Quân Vô Tà rốt cuộc hiện lên một tia vừa lòng.
Trong thế giới này linh lực tổng cộng chia làm bảy tầng, lấy cầu vồng chi sắc phân chia.
Phân biệt là, xích-chanh-hoàng-lục-thanh-lam-tử.
(đỏ, cam, vàng, xanh lá cây, xanh da trời, chàm và tím)
Linh lực của Quân Vô Tà hiện tại bất quá là mới bước vào tầng thứ nhất, lòng bàn tay linh lực màu đỏ, đó là xích linh.
Linh lực chỉ có thể sau khi Giới Linh thức tỉnh mới có thể tu luyện, cũng có nghĩa là, người ở thế giới này, chân chính bắt đầu tu luyện linh lực là từ năm bước vào tuổi 14. Trước đó bọn họ cần phải rèn luyện thể trạng mở rộng gân mạch, vì chuẩn bị cho Giới Linh thức tỉnh. Nguyên chủ thân xác này, trước khi bị nàng chiếm lấy thân thể, đã được Quân Tiển từ nhỏ buộc Quân Vô Tà tôi luyện thể trạng cùng gân mạch, có thể nói, bản thân thân xác này là cực kỳ thích hợp tu luyện linh lực.
Từ lúc bắt đầu mười bốn tuổi, mọi người đều phải dựa vào Giới Linh không ngừng tu luyện chính linh lực của mình, theo tự thân linh lực trưởng thành, lực lượng Giới Linh cũng có thể hấp thu càng nhiều, trợ giúp Giới Linh trưởng thành.
Hỗ trợ và phụ thuộc lẫn nhau.
Người bình thường, sau khi bắt đầu tu luyện linh lực, trong thân thể sẽ hội tụ chút ít linh lực, mà muốn làm cho linh lực này có thể hình thành hội tụ ở bên ngoài cơ thể, chậm thì cần nửa năm thời gian.
Nhưng Quân Vô Tà bất quá chỉ dùng nửa tháng, cũng đã có thể phóng được linh lực ra ngoài, nếu như để người khác biết, là sợ là sẽ bị hù chết.
Quân Vô Tà chợt thu năm ngón tay lại, đem xích linh thu hồi trong cơ thể, giây tiếp theo, một trận tiếng đập cửa vang lên.
Sau khi bắt đầu phóng ra được linh lực, ngũ quan của Quân Vô Tà đều được nâng cấp.
"Vào đi."
Cửa phòng đẩy ra, Long Kỳ đứng ở ngoài cửa, cúi người cung kính nói: "Tiểu vương gia thỉnh đại tiểu thư đi một chuyến."
"Được."
Long Kỳ mang Quân Vô Tà đi chính là luyện võ trường ngầm của Lân Vương phủ, giữa sân thập phần rộng lớn, bốn phía giắt các loại binh khí.
Trung tâm của luyện võ trường, một bộ thân ảnh phiêu dật cầm trong tay thanh kiếm thật, sắc bén ra chiêu, một thân áo đơn đã bị mồ hôi ướt nhẹp, hắn cũng không để ý không hỏi, cặp con ngươi hiện lên một thân kiên nghị.
"Tiểu thúc." Quân Vô Tà nhìn thấy người nọ liền mở miệng kêu.
Quân Khanh nghe được thanh âm ngay lập tức thu kiếm, người vừa chuyển, trường kiếm liền rơi vào trong vỏ ở phía sau, khuôn mặt thanh tú mang theo ý cười sang sảng.
"Vô Tà ngươi đã đến rồi."
Quân Vô Tà nhìn Quân Khanh từ trên xuống dưới, ai cũng không thể tưởng tượng được, cách đây không lâu, nam tử tuấn lãng trước mắt vẫn là một cái phế vật đi đứng không xong, lại chỉ còn có nửa mạng.
Ngay khi Quân Khanh nhận thấy mình có thể đứng thẳng, hắn liền bắt đầu không ngừng bí mật tiến hành tôi luyện đối với thân thể của chính mình, để tráng khỏi bị người có tâm phát hiện, mỗi ngày hắn đều sẽ xuống luyện võ trường dưới mặt đất âm thầm khổ luyện, cố gắng đem hết quãng thời gian đã mất khi không dùng được chân kia trở về.
"Hôm nay kêu ngươi tới, cũng không vì sự tình gì khác, chỉ là thấy thời tiết vừa mới sang xuân, muốn nha đầu ngươi bồi tiểu thúc ta đi ra ngoài du xuân. Nhìn ngươi cả ngày không phải ngốc tại dược phòng thì chính là đi Lâm Uyên Điện, ngày xuân cảnh sắc đẹp thế này cũng không nên cô phụ mới tốt." Quân Khanh cười mở miệng, đem thanh kiếm trong tay giao cho Long Kỳ.