Tại một đại lục khác....
Bầu trời xanh trong từng tia nắng quấn quýt nhau tiếng chim ca hót tưng bừng.
Trong một căn phòng giản dị mà ko kém phần quý phái có một phu nhân đang ngồi thưởng trà. Một thân la lụa màu hồng nhạt giản dị nhưng nếu để ý kĩ sẽ thấy chất liệu vải chính là tơ tằm ngàn năm quý giá.
Khuôn mặt phu nhân xinh đẹp động lòng người làn da trắng trẻo mịn màng, đôi mắt sáng trong tựa vì sao, hàng lông mi đen dài rung rung càng tăng thêm vẻ đẹp thùy mị.
Bỗng bầu trời tối đen như mực cả đại lục bị màu đen thuần túy bao trùm,một tia sáng đỏ tươi như máu xẹt qua chân trời chiếu thẳng vào bụng phu nhân đó rồi biến mất như chưa hề tồn tại kể cả bầu trời cũng trở lại như lúc ban đầu tất cả chỉ xảy ra trong tích tắc như một hồi ảo mộng. Vị phu nhân đó cũng ngất đi.
Ở một nơi xa xôi khác trong khu rừng chỗ sâu xa nhất có một lão nhân tóc bạc trắng, một thân bạch y sạch sẽ nhìn về phía bên này. Trong đôi mắt lão ngập tràn tang thương như trải qua nghìn năm đúc kết mà thành. Lão thì thào:
- Xuất hiện rồi sao? Chủ nhân của Lưu ly nhẫn. Xem ra một màn máu tanh mưa máu không thể ko tái hiện nữa rồi. Ta cũng nên trở về thôi.
Nói rồi lão phi thân rời đi cả khu rừng lại im ắng như chưa hề tồn tại người nào.
Lại nói về nhân vật chính của chúng ta thì......
Huyết Dạ cảm thấy thật choáng váng nha tại sao chết rồi mà mình vẫn còn thấy choáng mà còn hơi ngột ngạt nữa là sao? Cô cố gắng mở mắt nhưng ko thể. Cô thầm nghĩ trong lòng là còn cảm giác => ko chết nhưng tại sao mình lại ko chết nếu thế chắc mình lại bị bọn chúng bắt lại tra tấn đây. Hình như là lạ chỗ nào thì phải. Mình làm việc cho bọn chúng lâu nay cũng đâu có thấy chúng nhắc gì về nơi này nhỉ. Bọn chúng tàng thâm thật. Mà khoan chẳng phải mình cho nổ bom sao? vậy thì mình làm sao lại còn sống. CMN bom đểu. Mỗ nữ đang gào thét trong lòng đồng thời lôi mười tám đời tổ tông tên bán bom cho mình ra chửi. Vì gấp quá nên nàng cũng ko có kiểm tra kĩ chỉ nhìn sơ qua. Giờ thì hay rồi bị bọn chúng bắt lại. Cô còn hi vọng xuống địa phủ gặp lão Diêm vương rồi quậy long trời lở đất đâu. Hây ...... tan thành mây khói rồi.
( bt: bản tính phúc hắc cuối cùng cũng lòi ra. Xin lỗi các mị nha chương trước chưa nói với các mị rằng: lạnh lùng là vỏ bọc cho sự phúc hắc bên trong. Tuy nhiên phúc hắc của nữ chủ được che dấu rất tốt nga chỉ có em gái Huyết Liên bít thui vì thế trong mắt kẻ khác nàng là một kẻ máu lạnh vô tình nha
Huyết Dạ: nói cái gì đó * lườm sắc lẻm*
Bt: dạ ko có gì ạ mời chị tiếp tục gào thét a * khuôn mặt ngây thơ vô số tội *
HD: cầm dép í quên làm sao mà cầm được đang ở....... chỉ là suy nghĩ thui.😀😀😀😀
Bt: tung tăng chạy đi chơi)
Bỗng bên ngoài vang lên tiếng nói sốt ruột lo lắng:
- Phu nhân người làm sao vậy? Người đâu phu nhân ngất rùi mau gọi đại phu nhanh lên. Còn ngươi mau đi thông báo cho gia chủ.
Bên ngoài là một mảnh hỗn loạn một cô gái mặc một bộ quần áo giống nô tì thời xưa đang ra lệnh cho những tên mặc trang phục giống nô tài với giọng nói lo lắng.
........ Một lát sau......
Có một người đàn ông trung niên khoảng tứ tuần uy nghiêm bước vào. Giọng nói khí phách vang lên: phu nhân là bị làm sao? Các ngươi chăm sóc nàng kiểu gì vậy.
Tiểu Thúy lên tiếng trả lời:
- Dạ bẩm gia chủ vừa nãy trời bỗng nhiên tối om khi vừa sáng lại thì nô tì đã thấy phu nhân ngất rồi ạ. ( tiểu thúy là tên cô gái lúc nãy)
- Thế đại phu đâu? Người đàn ông tiếp tục lên tiếng và suy nghĩ "hiện tượng kia ông cũng đã thấy nhưng ko biết nó đại biểu cho cái gì và tại sao Linh nhi - tên của phu nhân lại ngất chứ? "
- Dạ đại phu đã cho người đi thỉnh rùi chắc đang trên đường tới ạ.
Vừa nói xong đại phu cũng đã tới và bắt mạch cho phu nhân:
- Xin chúc mừng gia chủ phu nhân đã mang thai được 1 tuần rùi ạ.
-------- dải phân cách ---------
Huyết Dạ nhà chúng ta dù ko thấy gì nhưng vẫn nghe thấy những gì bên ngoài nói. What? Phu nhân? Gia chủ? Nô tì? Mà s toàn những ngôn từ cổ đại vậy giời. Hơn nữa mang thai một tuần cũng chẩn ra được sao. Đại phu gì mà ghê vậy? Ngay cả người được mệnh danh là Y thần như nàng cũng ko thể a ( ở hiện đại ngoài làm sát thủ giết người vào buổi tối thì ban ngày nàng là một đại phu chuyên sử dụng thảo dược cứu người . Y thuật của nàng quá giỏi cứu được vô số người ngay cả những bệnh khó trị thì vào tay nàng cũng ko thành vấn đề. Vì thế đc mệnh danh là Y thần). Chẳng lẽ bọn chúng chán quá nên diễn chơi nhưng điều này ko thể nào a. Hay là mk xuyên ko nha. Ha ha ha tình huống này rất giống nha.
(Các mị thắc mắc tại s lại nói z ko? Cái này đơn giản nha chị này là lun đọc truyện xk ý mà 😁😁😁😀😀)
Ý khoan mình xuyên vào đâu z? Ngẫm lại ngẫm lại nào. Ừm ko gian chật hẹp, cảm thấy ngột ngạt này, mang thai này.....ưk có vẻ như...... Oh my got ta xuyên thành thai nhi một tuần tuổi . Oh oh tại s người ta xuyên qua thành hoàng hậu, hoàng phi ko thì nhỏ hơn chút là tiểu thư nhưng mà họ đều là tá thi hoàn hồn a ít thì cũng phải đc sinh ra rùi chứ s mình lại thành thai nhi thế này thì bít làm sao? Hu hu phải đợi mấy tháng nữa mới có thể ra ngoài quậy phá rồi thêm chục năm nữa mới đi cua mỹ nam đc a. Ôi cuộc đời bi thảm của ta.
Sau vài phút mặc niệm mỗ nữ cuối cùng đã chấp nhận sự thật mình trở thành thai nhi.
-------- Bên ngoài ---------
Vị gia chủ nào đó đang hết sức vui mừng ko thèm giữ vẻ uy nghiêm nữa mà cười vui vẻ ko khép miệng đc đương nhiên ông đã cho mọi người lui hết ra ngoài.
Bầu trời xanh trong từng tia nắng quấn quýt nhau tiếng chim ca hót tưng bừng.
Trong một căn phòng giản dị mà ko kém phần quý phái có một phu nhân đang ngồi thưởng trà. Một thân la lụa màu hồng nhạt giản dị nhưng nếu để ý kĩ sẽ thấy chất liệu vải chính là tơ tằm ngàn năm quý giá.
Khuôn mặt phu nhân xinh đẹp động lòng người làn da trắng trẻo mịn màng, đôi mắt sáng trong tựa vì sao, hàng lông mi đen dài rung rung càng tăng thêm vẻ đẹp thùy mị.
Bỗng bầu trời tối đen như mực cả đại lục bị màu đen thuần túy bao trùm,một tia sáng đỏ tươi như máu xẹt qua chân trời chiếu thẳng vào bụng phu nhân đó rồi biến mất như chưa hề tồn tại kể cả bầu trời cũng trở lại như lúc ban đầu tất cả chỉ xảy ra trong tích tắc như một hồi ảo mộng. Vị phu nhân đó cũng ngất đi.
Ở một nơi xa xôi khác trong khu rừng chỗ sâu xa nhất có một lão nhân tóc bạc trắng, một thân bạch y sạch sẽ nhìn về phía bên này. Trong đôi mắt lão ngập tràn tang thương như trải qua nghìn năm đúc kết mà thành. Lão thì thào:
- Xuất hiện rồi sao? Chủ nhân của Lưu ly nhẫn. Xem ra một màn máu tanh mưa máu không thể ko tái hiện nữa rồi. Ta cũng nên trở về thôi.
Nói rồi lão phi thân rời đi cả khu rừng lại im ắng như chưa hề tồn tại người nào.
Lại nói về nhân vật chính của chúng ta thì......
Huyết Dạ cảm thấy thật choáng váng nha tại sao chết rồi mà mình vẫn còn thấy choáng mà còn hơi ngột ngạt nữa là sao? Cô cố gắng mở mắt nhưng ko thể. Cô thầm nghĩ trong lòng là còn cảm giác => ko chết nhưng tại sao mình lại ko chết nếu thế chắc mình lại bị bọn chúng bắt lại tra tấn đây. Hình như là lạ chỗ nào thì phải. Mình làm việc cho bọn chúng lâu nay cũng đâu có thấy chúng nhắc gì về nơi này nhỉ. Bọn chúng tàng thâm thật. Mà khoan chẳng phải mình cho nổ bom sao? vậy thì mình làm sao lại còn sống. CMN bom đểu. Mỗ nữ đang gào thét trong lòng đồng thời lôi mười tám đời tổ tông tên bán bom cho mình ra chửi. Vì gấp quá nên nàng cũng ko có kiểm tra kĩ chỉ nhìn sơ qua. Giờ thì hay rồi bị bọn chúng bắt lại. Cô còn hi vọng xuống địa phủ gặp lão Diêm vương rồi quậy long trời lở đất đâu. Hây ...... tan thành mây khói rồi.
( bt: bản tính phúc hắc cuối cùng cũng lòi ra. Xin lỗi các mị nha chương trước chưa nói với các mị rằng: lạnh lùng là vỏ bọc cho sự phúc hắc bên trong. Tuy nhiên phúc hắc của nữ chủ được che dấu rất tốt nga chỉ có em gái Huyết Liên bít thui vì thế trong mắt kẻ khác nàng là một kẻ máu lạnh vô tình nha
Huyết Dạ: nói cái gì đó * lườm sắc lẻm*
Bt: dạ ko có gì ạ mời chị tiếp tục gào thét a * khuôn mặt ngây thơ vô số tội *
HD: cầm dép í quên làm sao mà cầm được đang ở....... chỉ là suy nghĩ thui.😀😀😀😀
Bt: tung tăng chạy đi chơi)
Bỗng bên ngoài vang lên tiếng nói sốt ruột lo lắng:
- Phu nhân người làm sao vậy? Người đâu phu nhân ngất rùi mau gọi đại phu nhanh lên. Còn ngươi mau đi thông báo cho gia chủ.
Bên ngoài là một mảnh hỗn loạn một cô gái mặc một bộ quần áo giống nô tì thời xưa đang ra lệnh cho những tên mặc trang phục giống nô tài với giọng nói lo lắng.
........ Một lát sau......
Có một người đàn ông trung niên khoảng tứ tuần uy nghiêm bước vào. Giọng nói khí phách vang lên: phu nhân là bị làm sao? Các ngươi chăm sóc nàng kiểu gì vậy.
Tiểu Thúy lên tiếng trả lời:
- Dạ bẩm gia chủ vừa nãy trời bỗng nhiên tối om khi vừa sáng lại thì nô tì đã thấy phu nhân ngất rồi ạ. ( tiểu thúy là tên cô gái lúc nãy)
- Thế đại phu đâu? Người đàn ông tiếp tục lên tiếng và suy nghĩ "hiện tượng kia ông cũng đã thấy nhưng ko biết nó đại biểu cho cái gì và tại sao Linh nhi - tên của phu nhân lại ngất chứ? "
- Dạ đại phu đã cho người đi thỉnh rùi chắc đang trên đường tới ạ.
Vừa nói xong đại phu cũng đã tới và bắt mạch cho phu nhân:
- Xin chúc mừng gia chủ phu nhân đã mang thai được 1 tuần rùi ạ.
-------- dải phân cách ---------
Huyết Dạ nhà chúng ta dù ko thấy gì nhưng vẫn nghe thấy những gì bên ngoài nói. What? Phu nhân? Gia chủ? Nô tì? Mà s toàn những ngôn từ cổ đại vậy giời. Hơn nữa mang thai một tuần cũng chẩn ra được sao. Đại phu gì mà ghê vậy? Ngay cả người được mệnh danh là Y thần như nàng cũng ko thể a ( ở hiện đại ngoài làm sát thủ giết người vào buổi tối thì ban ngày nàng là một đại phu chuyên sử dụng thảo dược cứu người . Y thuật của nàng quá giỏi cứu được vô số người ngay cả những bệnh khó trị thì vào tay nàng cũng ko thành vấn đề. Vì thế đc mệnh danh là Y thần). Chẳng lẽ bọn chúng chán quá nên diễn chơi nhưng điều này ko thể nào a. Hay là mk xuyên ko nha. Ha ha ha tình huống này rất giống nha.
(Các mị thắc mắc tại s lại nói z ko? Cái này đơn giản nha chị này là lun đọc truyện xk ý mà 😁😁😁😀😀)
Ý khoan mình xuyên vào đâu z? Ngẫm lại ngẫm lại nào. Ừm ko gian chật hẹp, cảm thấy ngột ngạt này, mang thai này.....ưk có vẻ như...... Oh my got ta xuyên thành thai nhi một tuần tuổi . Oh oh tại s người ta xuyên qua thành hoàng hậu, hoàng phi ko thì nhỏ hơn chút là tiểu thư nhưng mà họ đều là tá thi hoàn hồn a ít thì cũng phải đc sinh ra rùi chứ s mình lại thành thai nhi thế này thì bít làm sao? Hu hu phải đợi mấy tháng nữa mới có thể ra ngoài quậy phá rồi thêm chục năm nữa mới đi cua mỹ nam đc a. Ôi cuộc đời bi thảm của ta.
Sau vài phút mặc niệm mỗ nữ cuối cùng đã chấp nhận sự thật mình trở thành thai nhi.
-------- Bên ngoài ---------
Vị gia chủ nào đó đang hết sức vui mừng ko thèm giữ vẻ uy nghiêm nữa mà cười vui vẻ ko khép miệng đc đương nhiên ông đã cho mọi người lui hết ra ngoài.