Cho dù Trang Mỹ Kỳ sắc mặt bình thản, nhưng ta thấy nàng trong mắt nàng có một chút biến hóa, thầm nghĩ gần đây hình như được nhiều nữ nhân ưu ái, chẳng lẽ là số đào hoa trỗi dậy? Bất quá, ta vẫn nên lảng tránh loại mập mờ này, vội vàng đổi chủ đề. Dù sao Trang Mỹ Kỳ và Đái Tân Ni ở cùng một bộ phận, với tính cách của Đái Tân Ni, gây chuyện không tốt sẽ mất cả chì lẫn chài.
"Ừ, ta sẽ truyền đạt ."
Trang Mỹ Kỳ vẻ mặt thoáng thất vọng, nhưng nàng vẫn không định buông tay. Điều này khiến ta có chút xấu hổ.
Đột nhiên, một tiếng ho nhẹ truyền đến, Trang Mỹ Kỳ tranh thủ thời gian buông ra, ta quay đầu nhìn lại, chẳng biết lúc nào Đái Tân Ni đã đứng trước cửa phòng làm việc của nàng.
Ta xấu hổ làm cái mặt quỷ với Trang Mỹ Kỳ, vội vàng đi đến chỗ Đái Tân Ni, kéo nàng vào văn phòng. Cửa vừa đóng lại, Đái Tân Ni cười lạnh:" Ấm áp quá nhỉ!""
Ta cảm thấy buồn cười, tranh thủ thời gian ôm lấy Đái Tân Ni, khuôn mặt tươi cười:"Nào có cái gì ấm áp đâu? Mỹ Kỳ chỉ là chúc mừng ta thăng chức thôi mà."
"Đúng vậy a, chính là dùng thân thể chúc mừng ngươi."
Đái Tân Ni muốn đẩy ta ra.
Ta chăm chú ôm eo Đái Tân Ni Tiểu, làm cho nàng không nhúc nhích được:"Đừng nói mò được không? Ta cùng Mỹ Kỳ tuyệt đối trong sạch, trước kia trong sạch, về sau cũng trong sạch, có em là đủ rồi."
Thời điểm dỗ dành nữ nhân, những lời buồn nôn tuyệt đối không tránh được.
"Hừ! Quan hệ mật thiết giữa ngươi và nàng cả thế giới đều biết."
Đái Tân Ni đảo mắt.
"Đúng rồi, tìm ta có chuyện gì? Có phải nghĩ tới ta không?"
Ta đùa cợt hôn lên má Đái Tân Ni một cái.
"Thật đáng ghét, ta cho ngươi biết Lý Trung Hàn, về sau không cho ngươi làm ẩu, nơi này là văn phòng, ta có đôi khi cũng không khóa cửa, nếu như để người khác phát hiện thì sẽ không còn chỗ đứng công ty ."
Đái Tân Ni oán trách ta, xem bộ dáng kiêu ngạo của nàng lại nhớ tới một màn lau chùi chỗ riêng tư kia, kỳ thật sau lưng nàng cũng quá lẳng lơ con mẹ nó luôn, dưới háng ta nhanh chóng nóng lên, bọt biển kịch liệt sung huyết.
"Biết rồi, biết rồi, vậy chúng ta về nhà làm được không?"
Ta cười xấu xa.
Đái Tân Ni thấy ta ba câu không rời ý tứ kia, vừa thẹn vừa xấu hổ, nhưng lại không thể làm gì, huống chi bị ta ôm như vậy, hạ thân hữu ý vô ý mà đâm loạn, khiến Đái Tân Ni đỏ bừng mặt, kiều diễm không gì sánh được, ta thần sắc rung động, một tay mò tới bộ ngực.
"Vừa mới nói xong, ngươi lại......"
Đái Tân Ni tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, thấy ta không dừng lại mà còn tiến thêm một bước, nàng vùng vẫy hai cái, sau đó mặc ta xoa nắn bộ ngực đầy đặn, không biết có phải cố ý cho ta chút mật ngọt?
Ta cũng mặc kệ tất cả, hai đại nhũ trong tay nhấp nhô không ngừng, chỉ chốc lát, Đái Tân Ni tựa hồ đã hữu khí vô lực:"Như thế nào muội muội của ngươi cũng tiến vào công ty ?"
"Nàng làm việc bên cạnh ta, ta cũng an tâm, sao vậy, nàng không tán thành ư?"Ta nhìn ra được Đái Tân Ni không quá vui mừng.
"Không phải không tán thành, ta mới biết người giới thiệu là Đỗ Đại Duy, hơn nữa trên lý lịch cá nhân của nàng ghi quan hệ với ngươi là tỷ phu, hai huynh muội các ngươi sao lại không đứng đắn như vậy? Tài liệu mỗi nhân viên trong công ty đều phải chính xác tỉ mỉ, đây là công việc của ta! Hiện tại ngươi bảo ta làm như thế nào? Hơn nữa, biểu muội ngươi muốn vào công ty, ta hoàn toàn có thể giúp đỡ, ngươi cần gì phải đi tìm Đỗ Đại Duy? ta đã nói với ngươi, Đỗ Đại Duy không phải người tốt, ngươi không nên cùng hắn lui tới."
Đái Tân Ni lo lắng, nàng hiển nhiên hận thấu xương Đỗ Đại Duy.
Ta cũng không muốn Đái Tân Ni lo lắng, lại càng không nguyện ý vạch trần mối hận của nàng, vô luận như thế nào, Đái Tân Ni muốn tốt cho ta, ta hiểu được nỗi khổ tâm của nàng, cho nên ta đành kẻ lại tỉ mỉ quá trình gặp phải Đỗ Đại Duy trong nhà hàng cùng với Tiểu Quân và việc thỉnh cầu Cát Linh Linh tìm việc làm ở công ty.
Nghe ta nói, Đái Tân Ni chuyển lo thành giận:"Vậy ta nên coi Tiểu Quân là tiểu di của ngươi? Hay vẫn là coi nàng là biểu muội của ngươi?"
"Đương nhiên là coi Tiểu Quân là tiểu di của ta á, lúc này làm rõ, chẳng khác nào cho Đỗ Đại Duy biết ta và Tiểu Quân lừa hắn? Ta cũng không muốn đắc tội kẻ tiểu nhân đó."
Đái Tân Ni gật đầu.
Ta cười cười, tiếp tục nói:"Hơn nữa, Tiểu Quân rất muốn em làm tỷ tỷ nàng, tương lai em trở thành vợ ta, Tiểu Quân có thể một lúc diễn ba nhân vật, là tiểu di của em, cũng là tiểu di của ta, còn là biểu muội của ta, ha ha !""
Kỳ thật ta trong nội tâm càng hy vọng Tiểu Quân làm thê tử của ta, kể từ đó, Tiểu Quân sắp sửa diễn vai "nhân vật thứ tư". Chỉ là cái vai này tuyệt đối chưa thể nói ra được.
Đái Tân Ni đương nhiên không rõ dụng tâm hiểm ác của ta, nàng thở gấp đáp ứng vài câu:"Ừ, ta về sau trước mặt mọi người sẽ không bóc trần quan hệ giữa ngươi và Tiểu Quân, ư, chớ có sờ, bỏ cái tay ra được nào?"
Nguyên lai ta đang vươn tay vào trong áo sơ mi của nàng, cảm thụ nàng da thịt trắng nõn cùng nhịp tim của nàng, mấy lần định kéo chiếc nịt ngực của nàng ra, đáng tiếc đều không thành công, ta vén mái tóc của nàng lên, hôn vào cặp môi đỏ mọng.
"Cửa không khóa đâu."
Đái Tân Ni vẻ mặt thẹn thùng, tựa như thiếu nữ tình đầu sơ khai, ta rất hoài nghi đây là nụ hôn đầu tiền của nàng. Ta gạt đầu lưỡi ra, lòng như lửa đốt:"Không có người vào đâu."
"Không thể quá đáng...... A... A........."
Đái Tân Ni né tránh cứng rắn hạ thể của ta, lại không có trốn tránh nụ hôn, trái lại, nàng thích ta truy đuổi cái lưỡi thơm tho của nàng, ta bừng tỉnh đại ngộ, đều nói nữ nhân vốn là từ tình cảm mới đến thân thể, huống chi là xử nữ? Hiểu được điều đó, ta cuồng nhiệt mút vào trong, lúc này đã thực sự động tình, ta cứng ngắc, cứng rắn đến lợi hại, hạ thể lần nữa ma sát vào chỗ giữa hai chân mỹ nhân, nhiệt lực từ quần của ta truyền sang cho vị xử nữ 24 tuổi này, ta trong lòng cuồng nhiệt: ta chính là muốn quá phận, ta chính là muốn chiếm hữu ngươi.
Đái Tân Ni không né tránh, nàng không cách nào thoát khỏi, hơi thở phun ra bắt đầu có sự rụt rè xuân tình.
"Ta từng nghe một vị lão phu nhân nói, thiếu nữ mười sáu chớm xuân, mười tám đầu xuân, hai mươi hoài xuân, hăm hai suy nghĩ về tình yêu, hăm tư bế xuân, bế xuân nữ nhân chí âm, thuộc đại sát, hung thần ác sát, nếu nữ nhân hai mươi tư tuổi vẫn là xử nữ, tương lai vô luận là ai phá trinh nàng đều hỏng bét, theo như lời đồn là "tướng khắc chồng". May mắn ngươi thoạt nhìn nhiều lắm là hai mươi mốt tuổi, cho nên không cần sợ, hai, ba năm nữa ta nhất định lấy ngươi làm vợ, tuyệt không cho ngươi biến thành như vậy." Nhìn đôi mắt đẹp ẩn tình của Đái Tân Ni, ta đã mất đi kiên nhẫn, dù hôn môi cũng không thể thoả mãn, nam nhân đối mặt nữ nhân đang dần dần trầm mê luôn thiếu sự kiên nhẫn, chỉ muốn tiến thêm một bước.
Nướt bọt trải quanh miệng Đái Tân Ni, nàng nhẹ nhàng liếm quanh đôi môi anh đào hồng nhuận phơn phớt:"Lời nói mê tín loạn thất bát tao như vậy ngươi cũng tin?"
"Ta cũng không quá tin tưởng, bất quá, đây là Ninh Tín lão nhân nói, lão nhân này tại quê nhà ta đức cao vọng trọng, chưa bao giờ nói dối, hương thân đều thà rằng tin là có, không thể tin là không."
Đái Tân Ni sửng sốt một chút:"Ta năm nay vừa vặn hai mươi tư tuổi a."
Nét mặt của ta rất giật mình:"Cái gì? Sẽ không trùng hợp như vậy chứ? Ngươi thoạt nhìn nhiều lắm là hai mươi mốt thôi mà."
"Thật sự là hai mươi tư."
Đái Tân Ni dùng sức gật đầu. Lời ca ngợi của ta khiến nàng rất vui vẻ.
"Sinh nhật rồi hả?"Ta hỏi.
Đái Tân Ni lại là dùng sức gật đầu:"Ngày mai chính là sinh nhật ta."
"Thật ư?" Ta mừng như điên, nghĩ thầm trời cũng giúp ta.
Đái Tân Ni mặt mũi đầy lo lắng:"Thật mà, vậy làm sao bây giờ? Không bằng hiện tại chúng ta làm chuyện kia?"
Ta nhịn cười:"Tốt, tốt."
Đái Tân Ni đẩy ta ra:"Ừ, ngươi chờ một chút, ta lấy cái kéo đã."
Ta buồn bực:"Cầm cái kéo làm gì?"
Đái Tân Ni lạnh lùng nói:"Vạn nhất ta biến thành tướng đại sát sẽ hại ngươi mất, để tránh điều đó, ta trước tiên cắt đứt thứ kia của ngươi, như vậy, ta dù làm lão bà ngươi cũng sẽ không khắc ngươi, tuyệt đối là biện pháp lưỡng toàn tề mỹ. Ngươi yên tâm đi, sau khi cắt đứt thứ kia, chúng ta lập tức đăng ký kết hôn, ta sẽ hầu hạ ngươi cả đời, vĩnh viễn không chia rời."
"Ta là đồ ngốc sao."
Vừa nói những lời này, ta liền phóng ra khỏi văn phòng Đái Tân Ni.
Đái Tân Ni ưu nhã đem hai tay đặt trước ngực, vẻ mặt mỉa mai:"Hừ! Ngươi hãy thành thật một chút, đồ ngốc ta cũng thích."