"Ê, những cái cặp này có thể bỏ đi chưa?"Ta trừng mắt với Tiểu Quân.
" Chờ một chút."Tiểu Quân từ trên giường nhảy xuống, lại từ đầu giường mang một cái gương tới, dịu dàng nói với ta:" Cho ngươi nhìn lại bộ dáng mình để ngươi khắc sâu ấn tượng, về sau không được làm chuyện xấu nữa."
Ta tiếp nhận tấm gương, Tiểu Quân lập tức cười nhõng nhẽo, đoán chừng nàng đã nhịn rất lâu, Đái Tân Ni cũng nín khóc mỉm cười. Ta giơ tấm gương lên xem xét, trong gương mặt ta giống như Trư Bát Giới, chỉ là lỗ tai Trư Bát Giới so với lỗ tai ta đẹp mắt hơn nhiều, ta không biết nên khóc hay nên cười. Nhưng hai mỹ nữ càng cười càng vui vẻ, càng cười càng làm càn, Tiểu Quân còn ngã vào trong ngực Đái Tân Ni. Trong lúc lơ đãng, đại, tiểu mỹ nữ đều lộ xuân quang. Tiểu Quân lộ ra một bên vú lớn, còn quần lót Đái Tân Ni cũng mơ hồ có thể thấy được, thực khiến toàn thân ta nóng lên, chỗ nên cứng rắn đã ngo ngoe ngóc đầu dậy.
Đến đêm ta phải về ổ của mình. Không biết vì cái gì, Tiểu Quân cũng nói muốn cùng ta trở về, có lẽ Tiểu Quân cảm thấy có ta ở bên mới an tâm, mặc kệ Đái Tân Ni cố giữ lại nhưng nàng bịa ra rất nhiều cớ phải đi. Đái Tân Ni thấy không giữ được Tiểu Quân liền ám chỉ ta, hi vọng ta lưu lại, ta lại làm bộ không phát hiện khiến nàng tức giận dựng thẳng lông mày.
Trở lại căn phòng quen thuộc, ta vừa tắm rửa xong mới nằm lên ghế sô pha thì một tiếng đập cửa vang lên, không cần đoán cũng biết là Đái Tân Ni đã đến, tiếng gõ cửa của nàng có một đặc điểm, ba ngắn một dài.
Mở cửa, Đái Tân Ni xấu hổ không nói gì, trên người nàng chỉ mặc một áo ngủ có tay, tuy nhiên không phải loại hình khêu gợi nhưng vẫn khiến tâm trí ta rối loạn. Ta kéo nàng vào trong ngực, trong miệng nhỏ giọng hỏi:" Làm sao? Không ngủ được lại nghĩ tới ta à?"
" Buồn nôn, ai muốn ngươi? Ta...... Điều hòa trong phòng ta hỏng rồi, thời tiết nóng quá, ta tạm thời qua đây nghỉ mát, Tiểu Quân đã ngủ chưa?"
" Có lẽ vẫn chưa ngủ, không bằng ngươi vào phòng Tiểu Quân nghỉ mát?"
Đái Tân Ni khẽ cắn môi, trừng ta liếc hỏi:" Bây giờ là ngươi ghét bỏ ta sao?"
Ta cười hì hì ôm Đái Tân Ni nói:" ai bảo ngươi không mặc áo ngủ gợi cảm một chút đến?"
Không thể tưởng được Đái Tân Ni lại xấu hổ trả lời:" bên ngoài vậy thôi, bất quá bên trong thì...... thì......"
" Bên trong? Cho ta xem một chút?"Ta nổi lòng háo sắc muốn biết trong áo ngủ của nàng có gì đặc biệt khônh?
" Không cho ngươi xem, ta muốn vào phòng Tiểu Quân nghỉ mát."Đái Tân Ni dương dương đắc ý câu dẫn ta.
Ta đang muốn động thủ, Tiểu Quân đã ở trong buồng kêu to:" Ta ở đây nè, điều hòa cũng hỏng rồi, không cần tiến vào à."
Tuy ngăn cách bằng cánh cửa, nhưng tiếng kêu của Tiểu Quân vẫn có thể nghe được rành mạch. Ta nhịn không được cười ha ha, vừa ôm Đái Tân Ni, vừa bắt đầu cởi quần áo giúp nàng.
" Ta...... Ta đúng là bị hai huynh muội các ngươi làm cho tức chết."
Đái Tân Ni không thể làm gì mà cùng ta ngả xuống ghế sa lon. Nàng mặt như hoa đào, thẹn thùng vô cùng, mặc cho ta nhẹ nhàng cởi áo ngủ. Đập vào mắt ta là một chiếc nội y màu đỏ tươi, phụ trợ da thịt trắng nõn lộ ra gợi cảm dị thường hấp dẫn, ánh mắt ta mãnh liệt nhìn chằm chằm vào địa phương đó. Ta nhịn không được trắng trợn vuốt ve, quả thực yêu thích không rời tay.
"Đẹp không?"Trong mắt Đái Tân Ni cơ hồ có thể chảy ra nước.
"Đương nhiên xinh đẹp. A, Tân Ny của ta, cọng lông ngày càng nhiều nha."Ta giở trò với Đái Tân Ni, thực tế một mảnh kia rậm rạp rừng rậm đen, mềm mại và rất chỉnh tề.
" Không thể nào? Ta cảm thấy phải cũng giống trước kia mà."Đái Tân Ni thấy ta nói vậy bắt đầu lật tới lật lui từng cọng lông. Nước miếng của ta muốn rớt ra , vừa sờ rừng rậm đen nhánh vừa tán thưởng:" Đúng là nhiều hơn, ngươi xem, vừa đen lại sáng."
" Đương nhiên là vừa đen lại sáng, chẳng lẽ lại trắng?"Đái Tân Ni liếc nhìn ta, vô ý thức nâng cái mông lên.
Ta giả bộ kinh ngạc: " Oa, thật sự có một sợi màu trắng nè."
Đái Tân Ni cũng giả bộ lo lắng:" Cái gì? Mau tìm giúp ta."
Ta cười xấu xa đáp: " Được, ta phải cẩn thận tìm xem mới được."
Đái Tân Ni cắn cặp môi đỏ mọng, mị nhãn như tơ nhìn ta:" Ai nha...... Ngươi tìm đi, sờ chỗ kia như thế nào?"
" Ah, cái chíp bông màu trắng kia lại chạy vào trong rồi, ta muốn vào tìm."Ta rất chân thành mà xoa xoa mép động ướt át, khí tức từ trong miệng phun vào cửa động tươi mới.
" Nói bậy...... A...... Đầu lưỡi của ngươi...... Đừng liếm......"Đái Tân Ni đột nhiên toàn thân run rẩy dữ dội.
Ta đã hôn lên lỗ nhỏ mùi khai khai, đầu lưỡi trên cánh hoa tươi mới làm hai vòng, ta phấn khởi nói:" Ừ, thè lưỡi ra liếm hai cái mới tìm nhanh được."
Đái Tân Ni toàn thân nóng rực, cũng run đến lợi hại:" Đừng như vậy, coi trọng ta chút được không? Ở chỗ này sẽ làm cho Tiểu Quân nghe thấy đó."
Ta nhìn cửa phòng ngủ khẽ cười:" Nghe thấy rhif nghe thấy, nàng còn nhỏ, không hiểu việc này đâu."
Đái Tân Ni sẳng giọng:" Ư...... Ngày hôm qua ta trông thấy nàng mặc một chiếc nội y rất khêu gợi, rất quý . Ta đoán chừng nàng đã có bạn trai, bằng không nàng tuyệt đối mua không nổi thứ mắc như vậy. Ngươi làm biểu ca cần phải coi chừng, đừng cho Tiểu...... Tiểu Quân bị người xấu lừa gạt."
Đột nhiên, ta cảm thấy được buồng có tiếng mở ra. Vừa mới ngẩng đầu, Tiểu Quân tùy tiện bước thẳng tới, yên lặng đứng trước ghế sô pha.
" A......"Đái Tân Ni thét lên một tiếng, thất kinh ngồi xuống, luống cuống tay chân mặc áo ngủ. Ta giật mình nhìn lên Tiểu Quân, ta đang nghĩ hay do nàng mộng du.
" Tân Ny tỷ, ta bị một kẻ lừa, ngươi...... Ngươi phải làm chủ cho ta." hốc mắt Tiểu Quân đã đỏ hồng , xem ra có người khiến nàng cảm thấy bị ủy khuất. Đái Tân Ni mặc lại áo ngủ, che đậy thân thể khêu gợi. Cho dù vậy hô hấp dồn dập còn chưa thể bình phục, trên mặt đỏ mặt như hoàng hôn, nhưng nghe đến Tiểu Quân nói vậy, nàng lập tức khiếp sợ ôm Tiểu Quân lo lắng hỏi: "Là ai? Là ai lừa ngươi? Tiểu Quân ngươi nói mau."
Ta mờ mịt nhìn Tiểu Quân, cũng không biết chuyện gì xảy ra. Quá đột nhiên, đầu óc của ta còn không có có kịp phản ứng. Tiểu Quân khóc thút thít: " Là..... Là tỷ phu ta."
Thật sự là một âm thanh vang lên như sét đánh, ta mở to hai mắt nhìn.
" Tỷ phu? Ngươi nói là tỷ phu ai?"Đái Tân Ni thanh âm đều phát run.
" Đương nhiên là..... Là Lý Trung Hàn."Tiểu Quân ấp a ấp úng nói tên của ta.
A, trái tim của ta đoán chừng mỗi giây nhảy lên 160 lần, sắp chịu không được mất. Trừng mắt nhìn Tiểu Quân khóc như lê hoa đái vũ, ta quả thực muốn điên rồi.
" Lý Trung Hàn không phải ca ca ngươi sao? Làm sao lại trở thành của tỷ phu ngươi?"
Đái Tân Ni đương nhiên có lý do đẻ tức giận, nàng đã tức giận đến tái nhợt. Bất quá, nàng vẫn hi vọng nghi vấn của mình được giải thích.
" Không phải, Lý Trung Hàn không phải biểu ca ta. Hắn họ Lý, ta họ Vương, ta là Vương Hương Quân. Ta có một tỷ tỷ, nàng là Vương Hương Lan, là vợ Lý Trung Hàn."
Tiểu Quân chớp chớp hai mắt đẫm lệ, lại để vài giọt nước mắt như trân châu tiếp tục lăn xuống, ai không biết còn tưởng nàng bị ủy khuất thật sự? Ai ! Ta cảm giác mình phát điên rồi, hoặc là hết thảy đều là ta đang nằm mơ, biểu muội của ta Lý Hương Quân làm sao lại biến thành Vương Hương Quân?
" Tiểu Quân, có phải ngươi mộng du hay không? Chớ nói lung tung nữa, ca của ngươi sắp hỏng mất."Ta rống lớn.
" Ngươi câm miệng cho ta. Lý Trung Hàn, ngươi còn dám tiến lên một bước, ta cam đoan đồng quy vu tận với ngươi."
Đái Tân Ni tiến lên trước ta một bước, nàng triệt để phát điên rồi. Ta biết tính cách của nàng, nàng nói được thì làm có thể được. Ôi trời ơi!!! Đây rốt cuộc là làm sao vậy?
" Tiểu Quân, vậy tỷ tỷ ngươi đâu?"Đái Tân Ni trầm giọng hỏi.
" Mất rồi, ba năm trước đã mất rồi."Tiểu Quân nói tiếp.
" A!" Đái Tân Ni cho dù nộ khí mười phần vẫn phải phát ra một tiếng thét kinh hãi.
" Tỷ phu vẫn luôn chiếu cố ta, hắn đáp ứng lấy ta . Nhưng hắn lại yêu Tân Ny tỷ. Tân Ny tỷ, ngươi nói ta nên làm cái gì bây giờ?"
Tiểu Quân hai mắt đẫm lệ mà Đái Tân Ni, thanh âm kiều nhược không có tác dụng với Đái Tân Ni không nhưng ta nghe được mà toàn thân xương cốt tê dại. Đột nhiên, ta phát giác trong lời Tiểu Quân có chút kỳ quặc, cũng không thể cãi lại, tùy ý để Tiểu Quân hồ đồ tiếp. Thầm hạ quyết tâm thù này ta không báo thì thiên lôi đánh xuống ! Tiên sư bà ngoại nhà nó chứ, thực khiến ta tức giận quá sức.
" Lý Trung Hàn đáp ứng lấy ngươi? Hắn không phải đã làm gì với ngươi chứ?"Đái Tân Ni tròng mắt muốn rớt xuống. Đối với nàng mà nói, những lời của Tiểu Quân quả thực là sự tra tấn với tâm linh nàng.
" Vâng."Tiểu Quân ngây ngốc gật gật đầu, nhìn bộ dạng vừa thanh thuần vừa đáng thương của nàng ai cũng sẽ tin tưởng. Ngay cả ta còn tin, huống chi là Đái Tân Ni.
" Lý Trung Hàn, ngươi...... Ngươi là tên cầm thú không bằng súc vật, ta đánh chết ngươi."Đái Tân Ni nghe Tiểu Quân vừa nói xong, lập tức nhào về phía ta như gió lốc, đôi bàn tay ngọc rơi xuống như mưa lên từng bộ phận trên người ta.
" Nàng nói bậy đó, Tân Ny ngươi dừng tay lại đi, ôi...... Tiểu Quân đang nói giỡn đó."Lúc Đái Tân Ni đánh về phía ta, ta phát hiện Tiểu Quân lộ ra vẻ giảo hoạt khó có thể phát giác. Đái Tân Ni vừa nghe ta nói như vậy cũng vô thức dừng tay lại. Không ngờ Tiểu Quân lại dùng âm thanh đặc biệt u oán mà kể ra:" Không phải ta bịa đặt. Tỷ phu lừa ta, còn đưa ta một chiếc nội y rất quý, Tân Ny tỷ xem, đây là biên lai, hơn hai nghìn mà."
Tiểu Quân nói xong, trong tay mở ra một tở giấy. Ta vừa xem liền nhận ra tờ biên lai, ta thầm kêu một tiếng xong rồi. Đái Tân Ni xem xét nhân chứng, vật chứng đều có, đâu còn cho ta giải thích? Nàng tiện tay cầm một cái giầy, lần nữa đánh tới. Ai ! trốn thôi, ta chỉ có thở dài, bắt đầu cả phòng bay tán loạn. Nhưng phòng bé tí tẹo như vậy, ta dù chạy đến đâu cũng không ngừng bị đánh, trên người ngoại trừ cái đồ chơi trong đũng quần, chỗ nào cũng bị đánh qua.
Mệt mỏi, rốt cục cũng mệt mỏi, người bị đánh mệt mỏi, mà người đánh cũng mệt mỏi, có lẽ còn có một người tại trong đáy lòng cũng cười mệt mỏi. Lúc ta bị đánh, ta phát hiện Tiểu Quân vẫn đang cười trộm, ta cực kỳ phẫn nộ, lại không rõ Tiểu Quân hôm nay sao tự dưng làm như vậy? Chẳng lẽ cũng là vì chuyện ta làm trái quy định nên nàng vẫn còn oán hận ta sao? Không giống, vậy tại sao chứ? Ta hoàn toàn không có lời giải.
" Tiểu Quân, đi, dọn đến chỗ ta ở. Về sau không cho phép tên súc sinh này gặp mặt ngươi nữa."
Đái Tân Ni thở hồng hộc trừng mắt với ta. Ta đành thở dài, nửa giờ trước nàng còn nhu tình như nước với ta, hiện tại trái một câu cầm thú, phải một câu súc sinh vang vào tai ta. Ta thực khổ ah ! Ai bảo ta có biểu muội như vậy?
Đái Tân Ni trợn tròn mắt, nàng tức giận hô:" Ngươi xinh đẹp như vậy, còn trẻ nữa, sợ gì không tìm được nam nhân tốt gấp vạn lần so với tên cầm thú này?"
" ta cảm thấy tỷ phu của ta rất tốt, nếu Tân Ny tỷ chán ghét tỷ phu của ta, không bằng nhường cho ta."Tiểu Quân chu lên cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu.
" A? ta...... Cái này...... Tiểu Quân, tỷ phu của ngươi Tân Ny tỷ không muốn, nhưng Tân Ny tỷ cũng không cho phép tỷ phu của ngươi tiếp tục khi dễ ngươi. Nào, cùng đến chỗ Tân Ny tỷ, để cho Tân Ny tỷ chiếu cố ngươi."Đái Tân Ni thoạt nhìn rất tuyệt tình.
" Được rồi."Tiểu Quân nhẹ gật đầu, hai cái bím tóc sừng dê kia ta càng xem càng thấy hận.
Căn phòng cuối cùng cũng bình tĩnh lại, ta thống khổ quét dọn chiến trường. Nhìn xem rác vụn bừa bãi, ta khổ sở chết lặng. thật vất vả thu thập sạch sẽ căn phòng. Ta mệt mỏi nằm lên ghế sô pha, vừa định nhắm mắt lại ngủ, cửa phòng lại bị mở ra. Hai mỹ nữ lớn nhỏ nối đuôi nhau vào, Đái Tân Ni vừa ngồi xuống bên cạnh ta, ta vô ý thức mà né tránh, ai, đoán chừng là bị đánh phát sợ.
"Trung Hàn đáng thương. Thực xin lỗi, ta không biết ngươi có chuyện cũ như vậy, ta trách oan ngươi rồi."
Đái Tân Ni đã rơm rớm nước mắt, nàng nhìn ta thật giống như nhìn một chú chó lang thang đáng thương.
"Trách oan cái gì?"Ta rất buồn bực.
Đái Tân Ni thầm kín nói:" Ta biết ngươi vẫn không thể quên tỷ tỷ Tiểu Quân. Tiểu Quân đã nói cho ta biết, ngươi vẫn luôn hoài niệm về Vương Hương Lan. Ai ! Người chết không thể sống lại, ngươi cũng đừng nghĩ nhiều như vậy, chẳng lẽ ta không thể thay thế Vương Hương Lan sao? Cho dù ta không thể thay thế Vương Hương Lan, Tiểu Quân cũng có thể trấn an ngươi! Ngươi đã cùng Tiểu Quân gạo nấu thành cơm , ta cũng không thể trách ngươi. Về sau ngươi đối tốt với Tiểu Quân một chút, biết không?"
" Có ý gì? Ta không hiểu, người ta thích chính là Đái Tân Ni, không thích cái gì Tiểu Quân thối, nàng là biểu muội ta."Ta rống to.
" Ngươi không thể như vậy, Tiểu Quân đã giao thân thể cho ngươi, ngươi phải phụ trách. Nếu như ngươi không đối xử tử tế với Tiểu Quân, ta sẽ không để ý tới ngươi."Đái Tân Ni ôn nhu nhìn ta cùng Tiểu Quân.
" A? ta bị các ngươi làm cho hồ đồ rồi."Ta khóc không ra nước mắt.
" Ừ, hồ đồ thì hồ đồ một chút. Kỳ thật suy nghĩ của ngươi rất bình thường, chỉ là có đôi khi đầu óc chịu sự kích thích sẽ làm ra một số việc ngốc nghếch, không trách được ngươi dám làm trái quy định, trách không được ngươi khi dễ cả tiểu di. Ai, ngươi cứ yên tâm, không phải sợ, qua mấy ngày nữa ta dẫn ngươi đi đến bác sĩ tâm lý. Ta biết một vị chuyên gia rất giỏi......"Đái Tân Ni vừa nói, vừa nắm lấy tay ta an ủi.