" Chào tổng giám đốc đại nhân! Đồ vật trên tay ngài có nặng không? Ta giúp ngài cầm một chút được chứ."Tôn Gia Tề đột nhiên xuất hiện ở trước mặt ta, hắn tuy gọi ta là tổng giám đốc, nhưng nụ cười hì hì trêu tức vẫn còn treo trên mặt. Ta cảm thấy một dòng nước ấm rót vào ngực, mặc kệ sự thay đổi thế nào, hắn luôn là bằng hữu của ta. Kỳ thật ta cũng không hận Tôn Gia Tề, hắn cũng chỉ là một nhân vật nhỏ bé trong kt, há lại có thể thoát khỏi sự khống chế của Chu Cửu Đồng?
"Người không vì mình, trời tru đất diệt."Vì sinh tồn, Tôn Gia Tề khó tránh khỏi sẽ làm ra một số chuyện tổn hại tình bằng hữu. Ta rất hiểu điều đó, có lẽ nếu ta ở vào hoàn cảnh như vậy cũng sẽ làm thế. Cho nên, ta đã sớm tha thứ cho hắn.
" Gia Tề, đúng lúc ta cũng muốn tìm ngươi. Ngươi hãy quay lại bộ kế hoạch chuẩn bị một chút, hai ngày nữa ngươi tiếp nhận vị trí của Lãng Khiêm."Ta cười cười với Tôn Gia Tề, trong túi giấy là những thứ rất trọng yếu, ta làm sao có thể để cho Tôn Gia Tề hỗ trợ?
" Thật sao?"Tôn Gia Tề kinh hãi.
" Ta phải lừa ngươi sao? Ta chỉ hi vọng ngươi về sau ngươi không gạt ta."Ta cười cười với Tôn Gia Tề.
" Ta đã lừa gạt ngươi lúc nào chưa?"Tôn Gia Tề có chút đỏ mặt, hắn vừa đuổi theo ta vừa giải thích.
" Gia Tề, có một số việc ta không nói không phải là không biết. Bí mật của Chu Cửu Đồng ta đều rành mạch, chẳng lẽ bí mật của người khác ta không thể biết một hai sao? Chỉ là ta luôn coi ngươi như là bằng hữu. Gia Tề, ta hi vọng chúng ta vĩnh viễn là bạn bè."Ta liếc nhìn Tôn Gia Tề ý vị thâm trường, sau đó đi vào thang máy.
Cửa thang máy còn chưa đóng, đằng sau ta truyền đến tiếng là của Tôn Gia Tề: " Trung Hàn, ta sai rồi ! Mong ngươi tha thứ cho ta."
Ta không quay đầu lại, chỉ nở nụ cười. Khi làm thang máy lên tầng chín, nụ cười của ta càng đậm, bởi vì có hai cô gái xinh đẹp dịu dàng chào ta: " Chào Lý tổng tài tốt."
Ta cười tủm tỉm đi ra khỏi thang máy, hoi bất ngờ vì không trông thấy Tiểu Nguyệt. Trước mắt là hai thư ký bộ dáng rất giống nhau, đều thông minh lanh lợi.
" Chu Cửu Đồng có ở đây không?"Ta hỏi.
" Chu tiên sinh ở bên trong thu dọn đồ đạc." Một cô xinh đẹp trong đó cười với ta.
" Tiểu Nguyệt đâu?"Ta lại hỏi.
" Tiểu Nguyệt đang giúp Chu tiên sinh thu dọn đồ đạc."Tiểu nữ hài này trả lời bằng âm thanh giòn tan.
" Ừ, các cô tên là gì?"Ta cười hỏi.
" Tôi là Thượng Quan Quyên, còn đây là Thượng Quan Hoàng Quán, chúng ta là hai tỷ muội."Một cô bé dùng ngón tay nhỏ chỉ nữ hài vóc dáng cao cao bên cạnh giọng dịu dàng nói.
" Vậy ai là tỷ tỷ, ai là muội muội?"Ta tò mò hỏi.
" Ta là tỷ tỷ, muội muội cao hơn ta. Khanh khách......"Thượng Quan Quyên cười khanh khách.
" A! xem ra tỷ tỷ thương muội muội, có thứ gì ngon đều nhường cho muội muội, thế nên muội muội cao hơn tỷ tỷ."Ta hứng thú trêu ghẹo.
" Ừ."Hai tỷ muội trăm miệng một lời cùng gật đầu, thật sự đáng yêu.
"Vậy à, thế thì phiền Thượng Quan Quyên giúp ta gọi hai bảo vệ tới."Mặt của ta trầm xuống, cũng không xem hai tỷ muội nghe rõ chưa liền đẩy cửa đi văn phòng vào tổng giám đốc.
" Tiểu Nguyệt, ngươi đi ra ngoài trước."Chu Cửu Đồng tỏ ra rất bình tĩnh, sự xuất hiện của ta tựa hồ nằm trong dự liệu của hắn.
" Vâng."Tiểu Nguyệt đang thu dọn đồ đạc liền dừng lại, nàng liếc nhìn ta, nhút nhát e lệ đi ra khỏi phòng.
Ta cũng không để ý đến Chu Cửu Đồng mà ngắm nhìn bốn phía, đi qua đi lại vòng quanh căn phòng rộng rãi. Đây là lần đầu tiên ta cẩn thận nhìn căn phòng này như vậy, đứng trước một chiếc bình Thanh Hoa phảng phất như từ thời Khang Hi nhà Thanh, ta dừng bước lại cẩn thận nghiên cứu. Cho dù ta thuật không tìm hiểu sâu với những món đồ nghệ thuật, nhưng chiếc bình này vẫn rất thu hút ta.
" Cái bình này không tệ. Ta ở chỗ này vài chục năm, cũng chỉ kiếm được tối đa là nó. Ta biết rõ mỗi một món đồ ở đây, mỗi thứ ta đều có cảm tình, nhất là cái bình này."giọng nói của Chu Cửu Đồng có chút cô đơn.
"Cái từ cảm tình này không tệ, chỉ mong ngươi còn có."Ta cười rất lạnh.
" Ngươi hận ta sao?"Chu Cửu Đồng hỏi.
" Cũng không phải rất hận, chỉ là muốn ngươi chết mà thôi."Ta rất thẳng thắn.
" Vì sao?"Chu Cửu Đồng nhàn nhạt hỏi.
" Ngươi đặt kế hãm hại ta, còn lang tâm cẩu phế muốn chiếm lấy nữ nhân của ta."Hỏa khí bốc lên trong người ta, căn bản không thể khắc chế được nữa. Ngoại trừ phẫn nộ rống to, ta không nghĩ ra phương pháp gì có thể phát tiết lửa giận trong lòng.
" Ha ha ha ha......"Chu Cửu Đồng điên cuồng cười to
" Ngươi sẽ sớm không còn cười nổi nữa đâu."Ta lạnh lùng nói.
" Đặt kế hãm hại ngươi? Nếu như ngươi không tham lam, thì ngươi sẽ mắc bẫy sao? Nói đến chiếm đoạt nữ nhân của ngươi, ha ha, ngươi làm loạn tại kt, ta cũng không chỉ nghe được một tí tẹo. Mà ngay cả cái ả lẳng lơ Cát Linh Linh ngươi cũng ra tay trước ta một bước, chẳng lẽ ngươi không biết Cát Linh Linh là phụ nữ có chồng sao? Chính ngươi không sạch sẽ, còn có thể nếu nói đến kẻ khác bẩn thỉu sao? Hắc hắc, thật đúng là đáng cười."Chu Cửu Đồng nhìn ta khinh bỉ.
" Ngươi im miệng, chuyện ta cùng mỗi người đàn bà đều là hai bên tình nguyện, ta không hề cưỡng bức ai cả, cái chuyện thiếu đạo đức hãm hại nữ nhân ta không bao giờ thèm làm."Lửa giận của ta lại tụ tập.
" Cái gì cưỡng bức?"Chu Cửu Đồng sắc mặt đại biến.
" Hắc hắc."Ta cười lạnh một tiếng, từ trong túi lấy ra một xấp ảnh ném lên bàn trà.
" ngươi...... Ngươi làm sao biết được? A, ta biết rồi, nhất định là do tên súc sinh Đỗ Đại Duy."Chu Cửu Đồng nhìn xấp ảnh lập tức kinh hãi. Chiếc gậy trong tay rơi "cạch" xuống đất một tiếng.
" Lần này ngươi còn cười được nữa không?"Ta nhịn không được trào phúng cái lão hồ ly mới vừa rồi còn dương dương đắc ý.
" Không thể tưởng được Đỗ Đại Duy dám bán đứng ta, hắn bán đứng ta cũng tương đương bán đứng chính hắn."Chu Cửu Đồng chán nản ngồi phịch trên ghế sa lon, trong ánh mắt cá chết đã lộ ra nỗi sợ hãi.
" Ngươi câm miệng, hai người các ngươi đều là tên khốn nghiệp chướng nặng nề."Lửa giận tràn lan, ta thật muốn tự tay bóp chết cái lão khốn này.
" Không tệ, đúng ta là đặt kế hãm hại Đái Tân Ni, làm cho nàng thiếu hụt 30 triệu. Nhưng ta không hối hận! Một năm trước, ta biết Đái Tân Ni muốn rời khỏi kt, ta không muốn nàng đi, cho nên......"
" Cho nên ngươi dùng biện pháp đối phó Đái Tân Ni, cấp cho nàng quyền hạn giao dịch nhất định, làm cho nàng hãm sâu vào thị trường giao dịch. Cứ mỗi lần lại dấn sâu hơn, rốt cục thiếu hụt hơn 30 triệu, phải không."
" Để giữ lại nữ nhân mình yêu thích thì 30 triệu cũng không nhiều."
" Xem ra ngươi là kẻ không từ thủ đoạn."Ta cười lạnh một tiếng.
" Giống nhau thôi. Ngươi nếu như không phải vậy thì làm sao có khả năng trong thời gian ngắn đã trèo lên vị trí tổng giám đốc. Ai, lúc trước ta quá coi thường ngươi rồi, có lẽ Hà bí thư cũng xem thường ngươi." hai ánh mắt oán độc của Chu Cửu Đồng quét về phía ta.
" Không tệ, ta là người không từ thủ đoạn, ta còn có thể tiếp tục không từ thủ đoạn đả kích ngươi, không từ thủ đoạn củng cố ích lợi của ta."
Chiếm cứ thượng phong, ta càng lộ ra sự hùng hổ dọa người. Hồi tưởng lại nếu mình không có đảm lượng đập nồi dìm thuyền, tử chiến đến cùng lời nói thì chính mình muốn đã phải cuốn gói rời đi , hoặc tiếp tục lưu lại kt chịu đựng nhục nhã. Còn việc Chu Cửu Đồng nói ta không từ thủ đoạn, ta hoàn toàn đồng ý. Được địch nhân tán thưởng, ta tuy đắc ý, nhưng cũng không cảm thấy lâng lâng, trái lại ta vẫn luôn bảo trì sự tỉnh táo trước lão hồ ly này. "Sống yên ổn nghĩ đến ngày gian nguy " bốn chữ này ta càng nhớ kỹ trong lòng.
" Ngươi muốn như thế nào?"Chu Cửu Đồng nhìn ta, ánh mắt hắn lăng lệ ác liệt mà âm kinh.
Trầm ngâm một hồi, ta nhàn nhạt nói: "đem cổ phần của ngươi trong công ty bán cho ta."
" Đó là mệnh căn của ta. Giữ lại những cổ phần này, nói không chừng ngày nào đó ta còn có thể quay trở lại kt làm tổng giám đốc."Chu Cửu Đồng cười âm hiểm.
Ta thầm than một tiếng, sự bình tĩnh của Chu Cửu Đồng khiến cho ta càng thêm cảnh giác, ta biết rõ hắn ỷ vào lực lượng của Hà bí thư, đoán chừng tên bí thư kia cũng muốn để Chu Cửu Đồng ngăn ta. Hừ, ta há có thể lại để cho Chu các ngươi như ý? Muốn thoát khỏi sự khống chế của Hà bí thư, trước hết phỉa thoát khỏi Chu Cửu Đồng. Mà muốn làm được điều này, nhất định phải đá hắn ra khỏi công ty hoàn toàn, không để cho địch nhân cơ hội thở dốc.
Ta hiện tại như mặt trời ban trưa, Chu Cửu Đồng còn dám uy hiếp ta, nếu như tương lai có một ngày, hắn một lần nữa trèo lên đầu ta, ta sẽ lâm vào cảnh sống không bằng chết.
" Ta đang cùng ngươi thương lượng."Ta nhìn nhìn chằm chằm vào mắt Chu Cửu Đồng. Tuy ta đã là tổng giám đốc kt, nhưng chỉ hữu danh vô thực, bởi vì trong túi ta không hề có cổ phần của công ty. Nếu như không chiếm được phần lớn cổ phần, thì chẳng qua ta chỉ là một tổng giám đốc trên danh nghĩa mà thôi,.
" Không thể thương lượng."Chu Cửu Đồng cười nhạt một tiếng.
" Vì sao tất cả mọi người gọi ngươi là Cửu thúc?"Ta nở nụ cười, cười rất thần bí.
" Đó là bởi vì ta đức cao vọng trọng."Chu Cửu Đồng lộ ra vẻ đắc ý, trong ánh mắt của hắn tựa hồ đã hiện lên một chút sinh cơ.
Ta sẽ không để cho Chu Cửu Đồng cảm thấy cơ hội còn sống, cười lạnh một tiếng, ta nhàn nhạt nói: " Nếu như ngươi vào tù, có lẽ không còn người nào cảm thấy ngươi đức cao vọng trọng ."
" Vào tù?"Chu Cửu Đồng buồn bực nhìn ta.
" Ừ, không tệ."
Ta cười tủm tỉm đứng lên, bước đến bộ đàm trên bàn công tác, kết nối hệ thống để nói chuyện: " Thượng Quan Quyên, bảo vệ đã tới chưa?"
" Thưa Lý tổng tài, bảo vệ đang ở bên ngoài phòng làm việc chờ ngài."Từ trong bộ đàm vang lên giọng nói dịu dàng của Thượng Quan Quyên.
" Ừ, để cho bọn họ chờ."
" Vâng."Ta đóng lại đối với hệ thống nói chuyện, đi đến trước mặt Chu Cửu Đồng, nghiêm trọng thông báo cho hắn biết: " Này lão, trong vòng10 phút, nếu ngươi không đáp ứng thì ta sẽ để cho bảo vệ đưa ngươi vào cục cảnh sát. Ngươi nhớ kỹ, 10 phút."
Có lẽ đối với việc Chu Cửu Đồng ngoan cố chống lại đến cùng ta đã chán ghét cực độ, nên ngay cả cách xưng hô với hắn ta cũng không còn tôn trọng.
" Hà bí thư sẽ không để ta vào tù ."Chu Cửu Đồng hướng ta cười lạnh.
"Vậy ngươi hoàn toàn sai rồi, ngươi biết Hà bí thư nghĩ như thế nào không? Hắn nói không chừng còn mong ngươi chết hơn ta, ngươi chết trong tù đó là chuyện không còn gì tốt hơn, bởi vì ngươi biết quá nhiều , một người muốn bảo vệ bí mật của mình chỉ có một phương pháp."Ta nhìn chằm chằm vào con mắt buồn rười rượi Chu Cửu Đồng cười cười.
" Phương...... Phương pháp gì?"Chu Cửu Đồng run giọng hỏi.
" Đó là để cho kẻ biết bí mật biến thành người chết. Người chết sẽ không nói chuyện, người chết sẽ không thể nói gì nên luôn giữ được bí mật."Ta lạnh lùng giễu cợt.
"Không phải vậy! Hà bí thư sẽ không làm như vậy !"Chu Cửu Đồng lớn tiếng hét.
" Vậy sao?"Ta cười to không thôi, nhặt lên trên mặt đất quải trượng đặt trước mặt Chu Cửu Đồng, thành khẩn nói: " Lão già đáng thương, ngươi đúng là già rồi, già nên hồ đồ rồi. Cho dù Hà bí thư không để cho ngươi chết, nhưng ta thì sao. Ta sẽ đem băng ghi hình ngươi giám thị người khác biên tập thành một bộ phim, mỗi ngày phát lên mạng ra một tập, mỗi một tập lại chia thành nhiều đoạn, như vậy cho dù ta không giao băng ghi hình cho cảnh sát, cảnh sát cũng sẽ tự động tìm tới ngươi."
Nhìn vẻ mặt hoảng sợ Chu Cửu Đồng, ta tiếp tục nói: "Còn nữa, ta sẽ đem tư liệu ngươi đặt kế hãm hại người khác mấy năm nay toàn bộ công bố ra ngoài, ban giám đốc có thể tha thứ ngươi sao? Nói không chừng sẽ có mấy đổng sự từng bị ngươi hãm hại lập tức tìm đến ngươi, hắc hắc, ta cũng không muốn tuyệt tình như vậy."
" ngươi...... Ngươi......"
" Ngươi đã hơn sáu mươi tuổi, nên chết được rồi, vì sao còn mê luyến quyền lực như vậy? Ta cảnh cáo ngươi, đừng bức ta thật sự tuyệt tình. Ngươi tạo nghiệt mười mấy năm qua cũng đủ cho ngươi chết không có chỗ chôn, ngươi cho rằng Hà bí thư sẽ bảo vệ ngươi sao? Ta muốn Hà bí thư nhất định cảm thấy ngươi giống như một đống phân, tránh xa ngươi còn không kịp, làm sao còn có thể bảo vệ ngươi? Đến lúc đó, chỉ bằng vào một mình Đái Tân Ni cũng đủ để ngươi khổ sở, với tính tình của nàng, cho dù nàng không bóp chết ngươi, cũng sẽ trả thù ngươi, đưa ngươi vào tù được mới thôi. Cho ngươi vĩnh viễn không ra khỏi, chết già trong tù. Ha ha, nói không chừng cái thân già khọm khẹm của ngươi trong tù nghỉ ngơi một năm hay nửa năm đã nát bấy rồi."
" Lý Trung Hàn, ngươi...... Ngươi điên rồi."Từ cặp mắt tam giác âm độc Chu Cửu Đồng rốt cục thật sự hoảng sợ, hắn đã không còn lựa chọn nào khác.
"Học ngươi thôi. Được rồi, hiện tại còn lại một phút, sự nhẫn nại của ta đã đến cực hạn."Ta rất không bình tĩnh đi đến bàn làm việc.
" Được rồi." Rốt cục đợi đến lúc Chu Cửu Đồng nói ra những lời này, tâm trạng của ta mới rơi xuống một tảng đá lớn.