Bước vào gian phòng khách đậm vẻ mộc mạc, ta khá thưởng thức phong cách nơi đây. Tuy cách trang trí đơn giản nhưng khiến ta cảm thấy đây là người rất có khiếu thưởng thức giống ta, trên tường treo vài bức tranh tinh mỹ càng tăng thêm khí tức nghệ thuật của chủ nhân. Dưới ánh đèn sáng ngời, ta đột nhiên phát hiện ở cạnh bệ cửa sổ có một cái khung gỗ lim, bên trên là một cây quân tử lan. Tên gọi cái này là gì ta không rõ nhưng ta biết cái gốc chiều chuộng quân tử lan này rất xa xỉ.
"Tỷ tỷ, chúng ta vừa gặp nhau, đúng không?" Tiểu Quân không có tâm cơ, vừa mới ngồi xuống nàng đã sôi nổi muốn hỏi, trong tiệm nội y của Sở Huệ, Tiểu Quân cũng đã gặp nàng.
"Khanh khách, đúng vậy. Ta là Nghiêm Địch, địch trong cây sáo. Thật là tình cờ, không thể tưởng được chúng ta lại gặp mặt ! À! đúng rồi, tiểu muội muội xưng hô thế nào vậy?" Nghiêm Địch cười tủm tỉm kéo tay Tiểu Quân.
"Ta tên là Lý Hương Quân, tỷ phu của ta cùng tất cả mọi người gọi ta là Tiểu Quân, tỷ tỷ cứ gọi ta Tiểu Quân đi." Tiểu Quân lanh lợi nói ra.
Ta kinh ngạc Tiểu Quân càng tự nhiên hơn ta, nàng không hề luống cuống, chẳng những ứng phó trôi chảy mà còn biểu hiện rất thoải mái. Trái lại, ta lại có chút câu thúc.
" Hắn là tỷ phu ngươi ư?" Nghiêm Địch như có điều suy nghĩ nhìn ta.
"Đúng rồi, hắn chính là tỷ phu của ta." Tiểu Quân hướng ta quơ quơ cái đầu nhỏ.
"Xin chào Nghiêm tiểu thư, ta là Lý Trung Hàn." Ta nở nụ cười với Nghiêm Địch.
" Khanh khách, tiểu di của ngươi thật xinh đẹp." Nghiêm Địch đối với Tiểu Quân cực kỳ nhiệt tình, còn với ta lại chỉ tỏ ra ôn hoà.
"Tỷ tỷ cũng xinh đẹp." Tiểu Quân vui vẻ nheo con mắt lại, vỗ mông ngựa rất thành thục khiến người ta cảm thấy rất thoải mái. Tiểu Quân trời sinh đã có cái miệng rất dẻo, bất cứ ai thấy nàng lần đầu liền có hảo cảm với nàng. Ai! Ta thật mặc cảm.
Một hồi tiếng bước chân truyền đến, ta ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Hà bí thư mặc quần áo hàng ngày chậm rãi đi xuống. Hắn tuy đã ngoài 50 tuổi, nhưng bước đi trầm ổn, khuôn mặt đỏ hồng, vẻ ngoài trẻ hơn tuổi thật phải đến năm tuổi.
"Các ngươi ngồi cả đi, ta đi pha trà." Nghiêm Địch sau khi thấy Hà bí thư, vội vàng đứng lên quay người ly khai.
" Hoan nghênh! Ha ha, ô! Tiểu Phù đâu rồi?" Hà bí thư nhiệt tình bắt tay với ta, bất quá hắn rất nhanh phát hiện ra Hà Phù không có ở đây. Với tư cách là cầu nối giữa ta cùng Hà bí thư, ta cũng rất chờ đợi được trông thấy Hà Phù.
"Nó vừa mới về, đang tắm." Mĩ thiếu phụ cười nói.
"A, đến đây nào, để ta giới thiệu, đây là phu nhân của ta Thu Yên Vãn ."
Từ trong miệng bí thư, ta rốt cuộc biết tên vị mĩ thiếu phụ. Nhưng ta quan sát kĩ thì nàng tối đa chỉ khoảng 30 tuổi, vậy mà lại là phu nhân Hà bí thư, điều này làm ta kinh hãi. Ngoại trừ thán phục diễm phúc của Hà bí thư, còn thấy ba chữ Thu Yên Vãn rất có hàm ý, ta yên lặng nhẩm cái tên này hai lần.
"Vị này chính là tân nhiệm tổng giám đốc kt, Lý Trung Hàn, một người trẻ tuổi rất quyết đoán." Hà bí thư hướng Thu Yên Vãn giới thiệu ta.
"Chào Hà phu nhân."
Ta hướng Thu Yên Vãn nhẹ gật đầu, sau đó cười hỏi: "Xin hỏi Hà phu nhân, ngài có phải là còn có một vị tỷ tỷ hay không?"
"Đúng rồi! Ô, làm sao ngươi biết? Ta đúng là có một tỷ tỷ, nàng mấy ngày nữa sẽ tới đây." Hai mắt Thu Yên Vãn sáng lên, chắc hẳn câu hỏi của ta khiến cho nàng rất hứng thú.
" Ta đoán lệnh tỷ tên là Thu Vũ Tinh. Ha ha, nếu đoán sai xin Hà phu nhân tha thứ." Ta trầm ngâm một chút, như có điều suy nghĩ mà hỏi thăm.
"Ai da, lão Hà, hắn...... Hắn là làm sao biết được vậy?" Thu Yên Vãn nhìn ta rồi lại nhìn Hà bí thư , Hà bí thư đương nhiên không hiểu ra sao.
" Kỳ thật điều này không có gì, nếu như ta tiếp tục đoán, phụ thân Hà phu nhân nhất định là một thầy giáo, hoặc là người làm công tác văn hoá." Ta cười nói.
"Cực kỳ khủng khiếp! Cha của ta đúng là một giáo sư, ngươi làm sao biết rõ vậy?" Thu Yên Vãn càng thêm ngạc nhiên vạn phần, đôi mắt đẹp ngập nước .
" Là do tôi đoán từ tên của ngươi. "Vũ Tinh Yên Vãn" là một bài từ của Phùng Nhân. Bên trong bốn chữ thì Vũ Tinh phía trước, Yên Vãn đằng sau. Ngươi nếu gọi là Yên Vãn, nên có một vị là Vũ Tinh."
"Ha ha ha, không thể tưởng được Lý Trung Hàn còn đầy bụng văn chương, học phú chất đầy năm xe, thật sự là khó được, khó được nha !" Hà bí thư cười to ba tiếng, sau khi khích lệ ta, đột nhiên nhìn về phía Tiểu Quân đằng sau ta, cười tủm tỉm hỏi:"Vị tiểu cô nương này là ai?"
Tất cả mọi người đều nhìn lên Tiểu Quân, nàng mỉm cười ngượng ngùng, đạp chân một cái, nhảy lên đứng song song cùng ta, sau đó lớn tiếng nói: "Ta là Lý Hương Quân, là tiểu di của Lý Trung Hàn. Xin chào Hà thúc thúc, Thu tỷ tỷ. Ta không biết bài từ gì mà ta chỉ biết Thu tỷ tỷ thiên sinh lệ chất, sắc nước hương trời, chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, ba nghìn giai nhân không bằng Thu tỷ tỷ."
"Ha ha ha......" Hà bí thư ngửa đầu cười to.
"Ha ha......" Thu Yên Vãn cũng che miệng mà cười, cười đến cười run rẩy cả người, thiên địa thất sắc.
"Hì hì......" Nghiêm Địch tay cầm khay, thiếu chút nữa đã làm đổ khay nước trà. Hà Phù vừa tắm rửa xong ló ra từ trên lầu, rướn cổ hỏi:"Có chuyện gì mà mọi người đều cười vậy?"
Tuy ta cũng đang cười, nhưng thấy tóc Hà Phù hơi ẩm ướt, mắt ngọc mày ngài, da thịt trắng như tuyết, khiến ta nhìn ngây ngốc. So sánh Thu Yên Vãn với Hà Phù, hai người như mai lan tranh nhau khoe sắc, mỗi người một vẻ.
Trong bữa cơm, ngoài một đĩa tôm bóc nõn, ta không thấy bóng dáng một chút thịt nào. Đương nhiên, ta biết rõ hôm nay tới nhà Hà bí thư cũng không đơn giản để ăn cơm; cho nên ta cũng không so đo đồ ăn có phong phú hay không, ta chỉ quan tâm làm không khí hòa hợp. May mà có Tiểu Quân làm cho không khí rất sôi nổi, nàng trở thành minh tinh trên bàn cơm, mọi người luôn hỏi nàng các vấn đề này nọ nhưng Tiểu Quân mười phần giảo hoạt, binh tới tướng đỡ, nước tới đắp đất, trả lời được thì rất nhanh miệng, không thể trả lời thì nàng mỉm cười ngọt ngào, con mắt như loan nguyệt khiến người ta ngượng ngùng không muốn hỏi lại.
" Ta đã làm vài món ăn đơn giản, các ngươi cứ nhiệt tình nhé." Thu Yên Vãn đột nhiên trở nên dịu dàng hiền thục, nàng không ngừng mời ta cùng Tiểu Quân dùng bữa. Tuy đều là các loại rau củ nhưng ta cùng Tiểu Quân đều thấy rất ngon miệng. Hoàn toàn không giống một Thu Yên Vãn cao sang quý phái trong tiệm nội y, điều này làm ta không khỏi thấy buồn cười.
"Thu tỷ tỷ, món ăn này thật ngon." Tiểu Quân rất thích dáng người thon thả, những thức ăn này đối với nàng thì đúng là không còn gì tốt hơn .
"Nếu ngon thì ăn thêm đi. Ngươi nha, nếu béo hơn một chút, thật sự ba nghìn giai nhân không bằng ngươi đó." Thu Yên Vãn nói xong, nhịn không được hé miệng cười khẽ, mọi người cũng cười rộ theo.
Bữa cơm khoái hoạt nhẹ nhõm rất nhanh đã xong. Lúc Nghiêm Địch thu dọn bàn ăn, Thu Yên Vãn kéo Tiểu Quân vào phòng: "Tiểu Quân, đi nào, đến phòng tỷ tỷ đi. Tỷ tỷ cho ngươi xem mấy bộ quần áo rất đẹp, để tỷ phu ngươi cùng Hà thúc thúc nói chuyện."
"Vâng." Tiểu Quân gật đầu, sau khi thoáng nhìn ta, nàng cùng Thu Yên Vãn đi vào căn phòng nhỏ.
"Trung Hàn, chúng ta đến thư phòng đi." Hà bí thư đứng lên, đi đến một gian phòng nhỏ cạnh phòng khách, đẩy cửa phòng ra, bên trong là những chiếc tủ bày đầy sách, thư phòng sạch sẽ sáng sủa, trên chiếc bàn rộng rãi đặt một hộp bút lông, một cái nghiên mực, hai thanh thước chặn giấy. Tất cả đều sáng bóng, có lẽ thường xuyên được lau chui cẩn thận. Xem ra, đây là nơi Hà bí thư thường luyện chữ.
"Mời ngồi." Hà bí thư ngồi xuống trên một chiếc ghế trúc. Ta là hậu bối, đương nhiên đợi khi Hà bí thư ngồi xuống ta mới có thể ngồi.
"Mời cha uống trà." Hà Phù bưng cho Hà bí thư cùng ta một tách trà.
"Tiểu Phù, ngươi cũng ngồi xuống đi." Hà bí thư chỉ một chỗ bên cạnh ta.
"Vâng." Hà Phù nhẹ nhàng khép váy ngồi xuống. Xem ra Hà Phù rất nghe lời Hà bí thư, ít nhất, rất tôn trọng Hà bí thư .
"Trung Hàn, xế chiều hôm nay số tài khoản của ngươi đã không còn bị đóng băng nữa. Bất quá, bởi vì liên quan đến bản thân ngươi, ngươi còn phải đích thân đến ngân hàng tiến hành một số thủ tục." Hà bí thư trở nên nghiêm túc lên, hắn không nói lời khách sáo nữa, trực tiếp đi vào vấn đề.
"Tôi đã rõ, ngày mai tôi sẽ đến." Ta nhẹ nhàng gật đầu.
"Có biết tại sao ta mời ngươi đến nhà ta ăn cơm không?" Hà bí thư chiếu ánh mắt sáng ngời nhìn ta. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
"Trung Hàn không biết, kính xin Hà bí thư chỉ rõ." Ta cung kính nói.
"Ta đã hỏi Tiểu Phù, nàng đã cho ta biết quá trình quen biết ngươi, cũng biết chuyện ngươi cùng Tiểu Đình phát sinh xung đột. Ừ, ta không thể không nói chúng ta rất có duyên. Ngươi bị xe đụng phải thì cũng không dùng nó để áp chế Tiểu Phù, thậm chí không quan tâm chính mình bị thương, từ đó cho thấy ngươi là người quang minh lỗi lạc, cùng người như ngươi kết giao bằng hữu ta rất yên tâm. Nếu là bằng hữu, ta đương nhiên muốn mời ngươi tới nhà ta làm khách ."
"Ha ha, cám ơn Hà bí thư để mắt đến tôi. Kỳ thật tôi rất muốn cảm tạ Hà bí thư cùng tiểu thư Hà Phù, hôm nay nếu như không có tiểu thư Hà Phù ra mặt, chỉ sợ tôi không còn có thể ngổi ở vị này tổng giám đốc nữa, thậm chí còn phải vào tù. Cho nên tại đây, tôi lần nữa muốn nói lời cảm tạ chân thành tha thiết nhất với Hà bí thư cùng với tiểu thư Hà Phù."
"Cám ơn gì chứ? Cha ta đã coi ngươi là người nhà, ta sao có thể không giúp được chứ? Lại nói ngươi cũng không làm cái gì trái pháp luật." Hà Phù nhoẻn miệng cười với ta.
"Ta đã điều tra về ngươi, ngươi là cô nhi, là dượng và dì ngươi nuôi ngươi lớn. Không thể tưởng được ngươi dì dượng ngươi đều là cán bộ kỳ cựu, thất kính, thất kính nha! Ta đã từng đi qua quê hương của ngươi, chỗ đó xác thực là một nơi non xanh nước biếc. Chỉ là ta có một điểm không rõ, vì sao biểu muội ngươi gọi ngươi là tỷ phu vậy?"
Hà bí thư đổi chủ đề, rất tự nhiên chuyển tới trên người Tiểu Quân. Kỳ thật ta cũng làm đã chuẩn bị tâm lý, nhân vật như Hà bí thư không có khả năng không điều tra tinh tường thân thế của ta, huống chi ta lại có một giao dịch khổng lồ với hắn, hắn nhất định phải cẩn thận.
Ta mỉm cười giải thích: " Hiện tại tôi có một người bạn gái là Đái Tân Ni, nàng cùng Tiểu Quân kết thành kim lan tỷ muội, cho nên Tiểu Quân đề nghị gọi tôi là tỷ phu. Một là muốn quản chặt tôi, thứ hai là để cho mọi người biết tôi đã có vợ, đây cũng là Tiểu Quân cố ý nịnh nọt Đái Tân Ni."
Hà bí thư cười to mấy tiếng, tán thán nói:"A, thì ra là thế. Ngươi có một biểu muội thật là thông minh, thật là đáng yêu."
" Đúng vậy đó cha, ta lần đầu tiên thấy Tiểu Quân đã cảm thấy nàng rất đáng yêu, thật không nghĩ đến nàng thông minh như vậy, ta hiện tại rất thích nàng đó! Khanh khách......" Hà Phù nói đến Tiểu Quân liền nở nụ cười rạng rỡ.
" Không bằng ngươi cũng nhận Tiểu Quân làm muội muội đi?" Hà bí thư chen vào một câu.
"Vâng! Nếu như Trung Hàn không phản đối, hai ngày nữa ta sẽ đi mua một vài món lễ vật để nhận cô muội muội này." Hà Phù vội vàng gật đầu.
"Tôi sao dám không đồng ý chứ? Tiểu Quân nếu như có thể được Hà Phù tiểu thư chiếu cố, đó là phúc của nàng, nàng cũng nhất định rất cao hứng." Ta cũng liền gật đầu liên tục, trong nội tâm lại vô cùng chán ghét. Tiểu Quân nếu như trở thành muội muội kết nghĩa với Hà Phù, như vậy cũng trở thành con gái nuôi của Hà bí thư. Mà quan hệ mập mờ giữa Hà bí thư cùng cô con gái nuôi Hà Đình Đình làm ta run như cầy sấy, ta biểu hiện ra vẻ không muốn trèo cao, trên thực tế ta hận không thể cự tuyệt phần kết nghĩa này.
"Ừ, nếu ngươi đã đồng ý, cứ quyết định như vậy đi. Trước tiên ngươi đừng nói cho nàng biết, để ta ngẫm lại nên mua lễ vật gì tặng nàng."
Hà Phù thấy ta đồng ý, cao hứng đến nỗi hai mắt tỏa sáng. Ta thầm than Tiểu Quân rất được yêu thích, theo lý mà nói, biểu ca là ta nên đắc ý mới phải, nhưng ta hoàn toàn không cao hứng nổi.
"Trung Hàn, ngày mai ngươi làm xong thủ tục, hãy đem 1.5 tỷ trong đó chuyển vào tài khoản của Tiểu Phù, đây là tài khoản của nó tại Hồng Kông. Không thể dùng danh nghĩa cá nhân, phải dùng danh nghĩa công ty của ngươi, thao tác cụ thể thế nào, ngươi hãy đi hỏi kế toán công ty."
Hà bí thư đột nhiên đứng lên, lấy ra một tờ giấy ghi một chuỗi số tài khoản, còn có tên Hà Phù.
"Tôi đã hiểu. Đúng rồi, thưa bí thư, không phải nói là hai tỷ sao? Sau khi chuyển 1.5 tỷ thì 500 triệu kia sắp xếp như thế nào?" Ta nhỏ giọng hỏi.
" Ngươi có thể kiếm được ba tỷ này là không chỉ dựa vào vận khí, nó đã thể hiện học thức cùng năng lực của ngươi. Tuy ngươi làm trái với chế độ tài chính, nhưng loại thao tác không tuân theo quy định này là hiện tượng rất phổ biến, ta hôm nay lấy đi một nửa đã rất thỏa mãn rồi. Mà ngươi vừa mới ngồi lên vị trí tổng giám đốc, nhất định có rất nhiều vấn đề rối rắm do Chu Cửu Đồng lưu lại, còn lại năm trăm triệu ngươi tự mình sắp xếp rồi xử lý những thứ kia đi."
Hà bí thư nghiêm túc nói:" Ta cũng không hy vọng thành phố chúng ta xuất hiện hỗn loạn trong quản lý, nếu như kt xuất hiện hỗn loạn, nó sẽ ảnh hưởng đến kinh tế toàn thành phố. Ta cũng rất có cảm tình với kt, ta quan tâm kt đã hơn sáu năm, cho nên ta hi vọng ngươi có thể quản lý kt thật tốt, mang đến sức sống tài chính thành phố."
Lời nói rất hùng hồn, ta thật muốn vỗ tay cho hắn, trong lòng không khỏi thán phục sự khéo léo đưa đẩy của hắn. Hắn là cái loại người rõ ràng lấy đi chỗ tốt của ngươi, ngươi còn phải cảm động rơi nước mắt với hắn. Có thể ở 50 tuổi quản lý một trong những đô thị lớn nhất cả nước, tự nhiên có chỗ hơn người.
"Hà bí thư đã quan tâm sự phát triển của công t như vậy y, tôi rất cảm động. Tôi nhất định tuân theo chỉ thị của bí thư, cố gắng quản lý kt thật tốt, tuyệt không phụ sự kỳ vọng của ngài."
"Ừ, ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi. Được rồi, thời gian cũng không còn sớm nữa, ngày mai ta còn vài cuộc họp quan trọng, ngươi cũng phải đến bữa tiệc của công ty các ngươi rồi. Nếu như không phải thân phận đặc thù, ta thật muốn đi xem một chút! Ha ha......" Hà bí thư thoả mãn phất phất tay.
"Ha ha, Tiểu Phù có thể thay Hà bí thư đi được chứ?" Ta khách khí đưa lời mời.
"Vậy thì xem Tiểu Phù có muốn đi không." Hà bí thư nhìn Hà Phù cười nói.
Hai mắt Hà Phù sáng ngời, tựa hồ rất hào hứng: "Đương nhiên muốn chứ! Con rất lâu rồi chưa tham gia party như vậy! Con muốn đưa cả Thu di theo được không?"
"Ừ, cho Thu di mở ngươi mang tầm mắt cũng tốt." Hà bí thư mỉm cười gật gật đầu.
Trước khi đi, Hà bí thư đưa ta tới cửa. Ngay lúc ta muốn bước vào xe, Hà bí thư kéo cánh tay của ta: " Những cái băng ghi hình kia hãy tiêu hủy đi. Lão Chu cũng khổ cực vì kt vài chục năm rồi, nói như thế nào cũng có một phần công lao của hắn, huống chi hắn cũng lớn tuổi rồi, ngươi cũng đừng có làm khó hắn! Buổi sáng hắn sai mấy tên đến quấy rối, chẳng lẽ ta không biết? Ta biết chứ, nhưng ta cũng không muốn truy cứu. Ai! Hắn thật sự đã già rồi."
"Tôi biết phải làm sao rồi, đa tạ bí thư đã nhắc nhở, hẹn gặp lại ngài." Ta nhẹ gật đầu, nhìn Hà bí thư mỉm cười hòa ái rồi chui vào xe.