- Cả lớp trật tự_ tiếng cô giáo vang lên như sư tử xổng chuồng làm cả lớp im bặt, không dám ho he 1 tiếng nào cả.Cô mỉm cười hài lòng rồi quay sang nói với bọn nó:
- các em giới thiệu về mình để cả lớp cùng biết đi - cười tươi khác hẳn lúc nãy
- HẢi Anh hoặc Sakura _ Nó lạnh giọng ( vâng độ lạnh của chị đã bắt đầu)
-Mình là Lưu Lt, các bạn có thể gọi mình là Anna cũng được_ cô dịu dàng nói đã vậy còn khuyến mãi nụ cười tươi như hoa làm bọn con trai mắt cứ nảy trái tim suốt.
- Mình là Linh Trang, các bạn cũng có thể gọi mình là Marry_ nhỏ tinh nghịch nói còn nháy mắt nữ chứ ( cute chết đi được ><)
- Mình là Ánh Hân, các bạn cứ gọi mình là Jeny _ jeny cười hiền
- Được rồi, bây giờ các em ngồi đâu nhỉ?_ Cô giáo vừa nói vừa xoa xoa cằm suy nghĩ
- Ngồi chỗ em này cô/ không chỗ em này/ ấy chỗ em còn trống này...._ bọn con trai la hét ầm ĩ
Nó quét đôi mắt tím long lanh của mình quanh lớp học và chợt dừng lại trên 2 người con trai có mái tóc tím bồng bềnh đang nằm ngủ dưới lớp. Nó mỉm cười tà mị bước xuống dưới lớp, đứng bên cạnh người con trai có vẻ lớn hơn ở bàn trên.
- NÀy anh, đi học mà nằm ngủ thế này à?_ nó vừa lay lay tay người con trai đó vừa nũng nịu nói
Cả lớp đang trong tình trạng ĐƠ - TOÀN - TẬP. Ai mà không biết người nó đang gọi dậy là Vương tuấn Hải chứ, trước giờ chưa ai dám lại gần hay động chạm vào người anh cả. Còn nhớ lúc trước có một con nhỏ nhà cũng gọi là giàu, có bố là chủ tịch cả 1 tập đoàn và cư nhiên chạm vào người anh và còn tự nhận mình là người yêu anh và ả đó đã bị anh làm cho người không ra người, mà không ra mà, công ti ngay ngày hôm sau bị phá sản mà không rõ lí do. Từ đó không ai dám động vào anh, ngay cả đứng gần cũng không dám đứng, bọn con gái chỉ dám đứng ngắm anh từ đằng xa. Vậy mà bây giờ nó cả gan động vào anh, xem ra lần này nó chết chắc rồi. Bọn con trai đứng lắc đầu tiếc rẻ cho nó và cùng có chung một suy nghĩ" đẹp mà dại, haizzzzzzzzzzzzzz". Bọn con gái thì mừng thầm nghĩ rằng nó sắp bị anh cho một trận. Riêng chỉ có bọn bạn nó là đang cười thầm, ai mà không biết nó đang định làm gì chứ.
- Đứa nào?_ Anh vùng dậy hét lớn, tiếng hét của anh làm cho bọn hắn cũng tỉnh luôn ( bái phục, hơn cả loa phát thanh). Lũ con gái thấy anh như vậy tuy swoj nhưng vẫn cười tươi khinh bỉ nó
- Hức.... là em... oa....oa anh không thương em nữa... oa...oa_ Nó khóc thút thít. Còn anh, sau khi nhận ra nó và thấy nó đang khóc như vậy thì vội luống cuống đứng lên ôm nó vào lòng nói:
- tiểu bảo bối, anh xin lỗi, anh không biết là em mà. Với lại em đang ở Anh mà, sao lại ở đây?
S - Ố - C_ đây là tâm trạng của toàn thể học sinh trong lớp cùng giáo viên và cả hắn và cậu, chỉ có nhóc là đang cản thấy bất ngờ vì nó lại ở đây. Một con người bình thường không cho ai động vào mình bây giờ lại chủ động ôm một người con gái khác, hơn nữa lại còn gọi tiểu bảo bối nữ, hỏi xem ai mà không sốc chứ.
- em không biết, anh mắng em, anh không thương em nữa, anh ghét em rồi, huhu_ nó vẫn không ngưng lại tiếp tục khóc, vừa khóc vừa đấm đấm vào lưng anh.
- Anh xin lỗi mà, anh thương em không hết làm sao mà ghét em được_ Anh nói, đấy nó ra xoa đầu nó.
- Thật không?_ Nó ngóc đầu lên hỏi
- thật_ Anh vừa nói và lấy tay nhéo má nó.
- Thương anh nhất luôn_ Nó cười tưới rồi nhón chân lên hôn vào má anh một cái " chụt"
S - Ố - C_ ĐỢT 2
- NÀY, hai người đủ chưa, cho bọn này ăn bơ ngấy rồi đó_ nhóc, Anna,marry và Jeny đồng thanh ( từ giờ gọi biệt hiệu nhá)
- Hifhi, só rì bấy bì_ Nó và anh cười xòa
S - Ố - C đợt 3. lần đầu tiên bọn hắn cũng như cả lớp thấy anh cười.
VÀ thế là, ba đứa kia nhào đến ôm chầm lấy anh. Anh cũng vòng tay ôm lại mấy đứa nó. anh coi bọn nó như nó vậy, luôn yêu thương và bảo vệ chúng nó hết mực
- Nhóc, khỏe không? _ nó vỗ vai Tim hỏi
- Hừ, tưởng quên luôn rồi chứ_ Tim hừ lạnh nói
- Thôi mà bấy bì, só rì nè_ nó nói xong hôn chụt lần nữa vào má Tim. Tim cốc đầu nó rồi nói
- Lớn rồi mà cứ như trẻ con vậy hỏi sao ai cũng thương
- Híc, đau_ nó lấy tay xoa xoa chỗ Tim mới cốc mắt rưng rưng
- ấy đừng khóc, khóc là Tim không thương nữa đâu_ tim thấy nó như thế cứ tưởng nó sắp khóc thật liền vội vàng nói
Nó nín bặt ( khổ, đã khóc đâu mà lo =.=)
- Được rồi, vậy giờ mấy em ngồi đâu được nhỉ?_ cô giáo lên tiếng sau một lúc đơ.
- Anna ngồi cùng em_ Anh nó kéo tay Anna xuống ngồi cùng mình
- jeny ngồi cùng em_ nhóc cũng kéo tay Jeny xuống ngồi cùng mình luôn
- uhm, vậy giờ còn Sakura và mary. Marry, em ngồi chỗ đó đi ( chỉ vào chỗ trống cạnh cậu)
- Vâng ạ_ nhỏ ngoan ngoãn đáp lại
Nhưng, khi vừa mới đến nơi, chưa kịp ngồi vào chỗ thì............
- Là cô/ là anh _ cậu và nhỏ đồng thanh
- Này, hai người quen nhau à/_ bọn nó, anh và nhóc đồng thanh hỏi
- Là con nhỏ/ cái tên tao kể đó_ cậu và nhỏ lại đồng thanh
- Uầy, đồng thanh luôn kìa_ bọn nó và 2 người kia trêu
- IM_ nhỏ và cậu đồng thanh rồi liếc mấy người kia cháy áo
- Dạ_ đồng thanh
- Hứ_ nhỏ vag cậu hất mặt sanh hai hướng khác rồi ngồi xuống, không ai thèm nhìn mặt ai
- Vậy em ngồi chỗ này_ nói rồi nó không thèm để ý đến những con mắt đang nhìn mình mà tiến thẳng đến chỗ trống còn lại và là bàn của hắn. Nó tự nhiên vứt cặp xuống ghế, dựt 1 bên tai nghe của hắn cho vào tai mình ( ảnh đang nghe nhạc) rồi đung đưa người theo điệu nhạc. Mọi người ngạc nhiên nhìn nó, nhìn như chưa bao giờ được nhìn, nhìn như nó là người ở 1 hành tinh khác rơi xuống. Sao nó có thể tự nhiên một cách ngạc nhiên như vậy.ngya cả cậu cũng thấy bất ngờ nhưng bất ngờ về hắn lại nhiều hơn. Bình thường có ai dám làm thế với hắn đâu, ngay cả bọn cậu cũng không dám, vậy mà bây giờ nó lại dám hơn nữa hắn còn không phản kháng. Người bình thường nếu nhưu vậy đã bị hắn đá văng ra ngoài từ lâu rồi. thấy hắn cứ nghe đi nghe lại 1 bài, nó bực mình nói:
- Mở bài khác đi, nghe hoài 1 bài không chán à?
hắn không nói gì, lấy điện thoại ra mở bài khác như yêu cầu của nó. và điều này lại làm mọi người kể cả cậu đơ luôn. Hắn làm theo lời nó sao, thật không thể tin nổi.
Sở dĩ hắn để nó làm vậy là vì hắn thấy nó khá giống 1 người, 1 người mà hắn không bao giờ quên được. nhất là đôi mắt ấy, nó quá giống. Nhưng làm sao có thể chứ, cô bé đó của cậu vì cậu mà chết rồi, làm sao có thể là nó chứ.
sau một thời gian đơ thì mọi người bây giờ cũng đã trở về trạng thái ban đầu và bắt đầu tiết học. Nói là học vhuws có ai học đâu, trong lớp người thì nói chuyện, người thì chơi game, người thì nghe nhạc, vân vân và mặc kệ cho người giáo viên vẫn đang thao thao bất tuyệt trên bục.
reng... reng tiếng chuông báo kết thúc tiết học giải thoát học sinh ra khỏi cái địa ngục trần gian ấy.
- Này, sakura, xuống canteen không?_ bọn nó nhào đến chỗ nó hỏi
- ừ đi đi tao cũng đang đói_ nó vừa nói vừa lấy tay xoa xoa bụng như một con mèo con vậy
- được rồi, bảo bối của anh đói rồi, xuống canteen đi_ anh vừa nói vừa véo cái mũi nhỏ xinh của nó
- nó cười hìhì và cùng mọi người xuống canteen, theo sau có cả bọn hắn nữa
Vừa xuống đến canteen, mọi người lại một lần nữa được 1 phen náo loạn. Vì sao ư/ vì hôm nay các hoàng tử của họ xuống canteen - 1 điều mà ngày thường rất hiếm khi thấy. và hơn nữa, bên cạnh họ là những người con gái đẹp hơn tranh vẽ, và còn bất ngờ hơn, anh và nhóc đang đùa giỡn với những người con gái đó.
mặc kệ những con người ngoài kia, họ tìm một cái bàn trong góc khuất rồi ngồi xuống.
- nè, mấy đứa ăn gì? _ anh hỏi
- cho em một phần KFC, một sinh tố dâu, 1 phần bánh kem, 1 ly kem dâu......_ Nhỏ uôn 1 tràng
- nè, cô là người hay heo mà ăn lắm vậy_ cậu hỏi
- đương nhiên là người, sống là để an mà, không ăn có mà chất hả_ nhỏ đáp
-hai người im. Anna, em ăn gì_ anh trừng mắt 2 người rồi quay sang nhẹ nhàng hỏi Anna
- Cho em 1 KFc, 1 kem vani, 1 ly sữa_ Anna mỉm cười trả lời.
- Còn Jeny?_ nhóc nhanh miệng hỏi
- Giống Với Anna nhưng là kem socola nhé_ Jeny mỉm cười nói với Tim.
- Còn em sakura?_ anh hỏi
- Cho em một cafe sữa là được _ nó nói
- Không ăn gì nữa sao? _ Tim hỏi
- Không_ nó đáp
và thế là anh đi lấy đồ cho tụi nó. Đương nhiên 3 gã kia cũng phải đi theo với lí do.... cầm đồ.
sau khi bọn hắn đi, 1 đám con gái tóc xanh mỏ đỏ, trên người nồng nặc mùi nước hoa đi đến chỗ bọn nó đâng ngồi.. Bọn nó là có người tới nhưng mặc kệ vẫn cắm cúi vào cái điện thoại. Ả ta thấy mình bị lơ, cao giọng nói:
- Mấy con kia
- chúng tôi?_ nhỏ ngó nghiêng ngó dọc thấy không thấy ai thì chỉ vào bọn mình rồi hỏi.
- Đúng_ ả nói tiếp
- Có chuyện gì?_ Giọng nói đúng chất băng lãnh quét mắt qua bọn đó rồi nói
- mày còn dám hỏi chuyện gì à, mau tránh xa mấy anh ấy ra_ nhỏ bên cạnh lớn tiếng nói.
- Anh ấy/ là ai?_ cô hỏi ngược lại.
- Là mấy hoàng tử_ nhỏ bên cạnh nói
- Hoàng tử? OH MY GOD! chúa ơi ngó xuống đây mà xem, thời đại này làm gì mà còn công chúa với chả hoàng tử chứ_ nhỏ thốt lên đầy mỉa mai ( chị nói vậy trong khi chính chị cũng là công chúa còn gì =.=).
- à, hay là mấy người mắc bệnh hoang tưởng, muốn quay lại thời cổ tích trong truyện tranh_ ngừng 1 lát nhỏ nói tiếp
Trong canteen hiện giờ đang có tiếng cười khe khẽ của 1 số người.
- cô... cô...._ ả ta tức giận nói không nên lời
- Cô sao hả con? cô đẹp quá à? Cô biết rồi con không phải khen đâu.Mà tội nghiệp cháu tôi, nói lắp thế này thì làm được trò trống gì. Lần sau thì ở nhà ngoan ngoãn với mẹ nhé. đừng có ra ngoài mất mặt lắm cháu à_ Nhỏ vừa nói vừa chép miệng lắc đầu ra vẻ tiếc nuối
- mày... thôi_ ả ta định nói gì đó thì bị 1 giọng khác chặn lại
- Thế chúng mày có tránh xa mấy anh ấy ra không_ nhỏ cầm đầu lên tiếng
- Không thì sao_ Jeny lên tiếng
chát_ vừa nói xong, Jeny đã lãnh trọn cú tát đó từ ả. Nó ngồi nghe nãy giờ nhưng khi thấy Jeny bị tát thì đôi mắt tím long lanh kia đã xuất hiện vài tia máu nhỏ.
- không sao, chúng mày nghĩ mình là ai mà dám, con của chủ tịch nước thì ta đay cũng cóc sợ nhé. Một lũ ăn mày, đỉa đói bám theo chân mấy anh ấy, bố mẹ chúng may không biết dạy con à....?_ ả ta xổ 1 tràng dài.
-" chat", Cô nói chúng tôi không có bố mẹ dạy sao, hừ, chính cô mới không có bố mẹ dạy dỗ ấy. _ Anna hừ lạnh tát cô ta. Gì chứ động tới bama cô là không xong đâu. Xong cô lấy khăn trên bàn lau tay thật mạnh như là vừa chạm vào thứ gì đó dơ bẩn lắm vậy.
- Thái độ vậy là sao chứ_ cô ta tức giận nhìn Anna đang lau tay
- NHìn mà không biết sao, động vào cô chỉ làm chúng tôi bẩn tay thôi._ Marry hừ lạnh nói
- Chúng mày... Chúng mày..._ Cô ta tức giận, cánh tay vung lên định tát Marry nhưng chưa chạm đến má nhỏ đã bị 1 cánh tay khác giữ lại. Ả ta quay sang nhìn thì đụng phải ánh mắt đỏ tươi như máu của nó đang nhìn mình. Marry, Anna, jeny cũng đồng loạt quay sang nhìn nó.Họ hốt hoảng.Nó đưa tay còn lại lên bóp cổ cô ta, bóp thật chặt. Ả ta hoảng sợ vùng vẫy kêu cứu. Bọn đàn em đứng đó chỉ biết nhìn mà không dám vào cứu vì nhìn nó lúc này rất đáng sợ. Gương mạnh lạnh toát, đôi mắt không còn màu tím long lanh tươi vui nữa mà thay vào đó là màu đỏ tươi của máu - màu của sự chết chóc. Mọi người trong canteen bất ngờ nhìn nó, người xem nagyf càng đông.
Bọn nó thấy nó như vậy hốt hoảng đến gỡ tay nó ra cổ ả. Nhưng tay nó bóp chặt không thể nào gỡ ra được. Bọn nó nước mắt giàn giụa nhìn nó nói:
- Sakura à, dừng thế mà, làm ơn trở lại đi_ Anna vừa khóc vừa gọi nó
- ANh Anh, tao xin mày mà, đừng như thế, làm ơn đi_ Marry cố gắng gỡ tay nó ra khóc nức nở
- Anh Anh, đừng mà_ Jeny vừa khóc vừa nói.
- Cô ta ( bóp chặt hơn) đánh may ( nhìn sang Jeny), còn định đánh mày ( nhìn sang Marry)_ Nó lạnh giọng nói
- Bọn tao không sao mà, Sakura à, tao xin mày, dừng lại đi_ bọn nó nói đồng thời gỡ tay nó ra. Nhưng họ không tài nào gỡ được tay nó vì tay nó quá chặt
Bọn hắn sau khi lấy đồ ăn về, thấy có nhiều người vội lách vào xem có chuyện gì ( bà tám). Khi nhìn thấy nó như vậy và đặc biệt là đôi mắt của nó, nhóc và anh hoảng sợ làm rơi cả khay thức ăn vội chạy đến chỗ nó.
- bảo bối à, em đừng như vậy, mau trở lại đi_ Anh hốt hoảng ôm chặt lấy nó
- Đừng như vậy mà, làm ơn_ nhóc nói rồi gỡ tay nó. Do được anh ôm, nó đã phần nào bớt giận và vì thế tay nó cũng được gỡ bỏ. Ả ta ho lấy ho để, ho như chưa từng được ho. Nhưng thấy anh ôm nó như vậy, ả không cam tâm lại lên tiếng chửi rủa nó ( chết không sợ súng =.=)
- Con chó, mày dám bóp cổ tao sao, quân khốn nạn. Mày là đồ rác rưởi, đồ không có bố mẹ.....
" CHÁT"_ một âm thanh khô khốc vang lên. CẢ canteen bất động. Anh đánh ả - 1 người không động vào gái bao giờ bây giờ lại đánh con gái chỉ vì 1 đứa không rõ xuất thân.
- Cô vừa nói gì hả? _ bây giờ thì lại đến Tim, nhóc vừa nãy cố gắng gỡ tay nó ra khỏi cổ ả ta thì bây giờ chính nhóc lại đang siết chặt cổ ả. Và một điều ngạc nhiên hơn là mắt họ bây giờ y hệt mắt nó, không còn là tím nữa mà tahy vào đó là màu đỏ của máu, màu của sự chết chóc. Bọn hắn ngạc nhiên, quen biết với anh và nhóc đó bao nhiêu năm nay chưa bao giờ họ thấy anh tức giận như vậy cả. Vậy mà giờ đây chỉ vì 1 người con gái mà họ như biến thành ác quỷ vậy.
- ren à, bình tĩnh đi_ Anna hết lo lắng cho nó giò lại lắng về anh
- Tim, Tim, bình tĩnh, làm ơn đi_ jeny khóc nấc lên
- Sakura, mày mau tỉnh lại đi, mau khuyên mấy người họ đi_ Marry khóc to gọ nó nhưng mắt nó bây giờ còn đỏ hơn lúc trước chứng tỏ đã vượt quá giới hạn của nó.
3 Người con gái đứng ôm ba con người, khóc ròng mong họ bình tĩnh......
- Mau....mau làm họ ngất đi, nhanh.......nhanh lên_ Anna hoảng sợ nói khi Tim đang bớp chặt cổ Ả ta hơn còn Ren đã tát ả đén răng môi lẫn lộn
Sau lời nói của Anna, cậu và hắn bừng tỉnh tiến lại chỗ họ, đánh nhẹ vào sau gáy họ làm họ bất tỉnh. Rồi nhanh chóng đưa ba người đó vào phòng y tế
Anna, Marry, Jeny ngồi nhìn 3 người họ mà nước mắt không ngừng rơi.
- Chuyện này là sao?_ hắn lên tiếng phá vỡ không gian im lặng.
- đứng, sao mắt họ lại như vậy, họ rất giống nhau. Từ màu tóc đến màu mắt. và tại sao Tim vói Ren lại tức giận như vậy, trước giờ nó chưa từng như vậy nhưng sao bây giờ chỉ vì 1 người con gái lại đáng sợ như vậy?_ cậu hỏi 1 tràng
- Mấy anh không biết gì sao?_ Anna ngước đôi mắt đầy nước lên hỏi
- _lắc đầu
- Họ là 3 anh em _ Jeny nói tiếp
- anh em _ hắn và cậu đồng thanh
- Đúng. họ là 3 anh em. TUấn Hải - Hải Anh- Anh Tuấn, tên họ nối lại thành 1 vòng tròn khép kín._ Anna tiếp lời
- Bảo sao họ lại tức giận như vậy!_ cậu nói
- Thế còn mắt họ?_ hắn hỏi
- Đó là theo gien di truyền của papa Hùng ( papa nó). Bình thường mắt họ rất đẹp. Nhưng khi làm tổn hại đến những người quan trọng với họ hay tức giận thì mắt họ sẽ lập tức chuyển sang màu đỏ. điều đó đồng nghĩa với việc đã vượt qua giới hạn của họ và cũng đồng nghĩa với việc sẽ có người phải chết._Marry giải thích.
- uhm _ hắn và cậu gật đầu tỏ vẻ hiểu
- thế sau bao lâu thì họ tỉnh lại?_ cậu hỏi
- 2 hoặc 3 tiếng_ nhỏ trả lời.
- Vậy, gia thế các cô cũng không bình thường đâu nhỉ?_ hắn nhếch mép nói
-các cô là ai? _ cậu hỏi
-Phan Lưu Ly, con gái Phan gia _ cô đáp
- trần Linh Trang, con gái Trần gia_ nhỏ tiếp
- Dương ánh hân, con gái dương gia_ jeny tiếp lời
- Phần giá, Trần gia và Dương gia, không tệ nhỉ..... các......_ cậu mỉa mai nói.
- Im, nghỉ ngơi_ chưa đẻ cậu nói hết câu, bọn nó và hắn đã cắt ngang lời.
và thé là họ ngồi đấy chờ 3 anh em nhà nó tỉnh lại và đương nhiên là họ cúp học ngày hôm dó luôn
******************************************************
GTNV mới: Lý Nguyệt Tử( mai) ả bị nó bóp cổ. Con gái của Lý gia thuộc chi nhánh của công ti nhà nó. Mặt thì lúc nào cũng có hàng tá phấn, dù đã đi mổ xẻ mặt mình nhưng vẫn không bằng 1/5 tụi nó. Kiêu ngạo, cậy quyền. Thích hắn, gheds nó
Quách Nhã Kì ( rin) ; bạn thân của MAi. con gái quách gia thuộc chi nhánh công ti của nhà Anna. tương tự như Mai nhưng mưu mô xảo quyet hơn Mai. thích anh, ghét Anna
Đình đình ( mía): bạn thân của 2 đứa trên. Con gái đình gia thuộc chi nhánh công ti nhà nhỏ. tương tự 2 con bạn. Thích cậu, ghét nhỏ.
Phương linh ( ami); con giái Phương gia thuộc chi nhánh nhà Jeny. bạn thân 3 con trên. Tính tình y hệt bạn. Thích Tim nahf ta nên rất ghét jeny.
- các em giới thiệu về mình để cả lớp cùng biết đi - cười tươi khác hẳn lúc nãy
- HẢi Anh hoặc Sakura _ Nó lạnh giọng ( vâng độ lạnh của chị đã bắt đầu)
-Mình là Lưu Lt, các bạn có thể gọi mình là Anna cũng được_ cô dịu dàng nói đã vậy còn khuyến mãi nụ cười tươi như hoa làm bọn con trai mắt cứ nảy trái tim suốt.
- Mình là Linh Trang, các bạn cũng có thể gọi mình là Marry_ nhỏ tinh nghịch nói còn nháy mắt nữ chứ ( cute chết đi được ><)
- Mình là Ánh Hân, các bạn cứ gọi mình là Jeny _ jeny cười hiền
- Được rồi, bây giờ các em ngồi đâu nhỉ?_ Cô giáo vừa nói vừa xoa xoa cằm suy nghĩ
- Ngồi chỗ em này cô/ không chỗ em này/ ấy chỗ em còn trống này...._ bọn con trai la hét ầm ĩ
Nó quét đôi mắt tím long lanh của mình quanh lớp học và chợt dừng lại trên 2 người con trai có mái tóc tím bồng bềnh đang nằm ngủ dưới lớp. Nó mỉm cười tà mị bước xuống dưới lớp, đứng bên cạnh người con trai có vẻ lớn hơn ở bàn trên.
- NÀy anh, đi học mà nằm ngủ thế này à?_ nó vừa lay lay tay người con trai đó vừa nũng nịu nói
Cả lớp đang trong tình trạng ĐƠ - TOÀN - TẬP. Ai mà không biết người nó đang gọi dậy là Vương tuấn Hải chứ, trước giờ chưa ai dám lại gần hay động chạm vào người anh cả. Còn nhớ lúc trước có một con nhỏ nhà cũng gọi là giàu, có bố là chủ tịch cả 1 tập đoàn và cư nhiên chạm vào người anh và còn tự nhận mình là người yêu anh và ả đó đã bị anh làm cho người không ra người, mà không ra mà, công ti ngay ngày hôm sau bị phá sản mà không rõ lí do. Từ đó không ai dám động vào anh, ngay cả đứng gần cũng không dám đứng, bọn con gái chỉ dám đứng ngắm anh từ đằng xa. Vậy mà bây giờ nó cả gan động vào anh, xem ra lần này nó chết chắc rồi. Bọn con trai đứng lắc đầu tiếc rẻ cho nó và cùng có chung một suy nghĩ" đẹp mà dại, haizzzzzzzzzzzzzz". Bọn con gái thì mừng thầm nghĩ rằng nó sắp bị anh cho một trận. Riêng chỉ có bọn bạn nó là đang cười thầm, ai mà không biết nó đang định làm gì chứ.
- Đứa nào?_ Anh vùng dậy hét lớn, tiếng hét của anh làm cho bọn hắn cũng tỉnh luôn ( bái phục, hơn cả loa phát thanh). Lũ con gái thấy anh như vậy tuy swoj nhưng vẫn cười tươi khinh bỉ nó
- Hức.... là em... oa....oa anh không thương em nữa... oa...oa_ Nó khóc thút thít. Còn anh, sau khi nhận ra nó và thấy nó đang khóc như vậy thì vội luống cuống đứng lên ôm nó vào lòng nói:
- tiểu bảo bối, anh xin lỗi, anh không biết là em mà. Với lại em đang ở Anh mà, sao lại ở đây?
S - Ố - C_ đây là tâm trạng của toàn thể học sinh trong lớp cùng giáo viên và cả hắn và cậu, chỉ có nhóc là đang cản thấy bất ngờ vì nó lại ở đây. Một con người bình thường không cho ai động vào mình bây giờ lại chủ động ôm một người con gái khác, hơn nữa lại còn gọi tiểu bảo bối nữ, hỏi xem ai mà không sốc chứ.
- em không biết, anh mắng em, anh không thương em nữa, anh ghét em rồi, huhu_ nó vẫn không ngưng lại tiếp tục khóc, vừa khóc vừa đấm đấm vào lưng anh.
- Anh xin lỗi mà, anh thương em không hết làm sao mà ghét em được_ Anh nói, đấy nó ra xoa đầu nó.
- Thật không?_ Nó ngóc đầu lên hỏi
- thật_ Anh vừa nói và lấy tay nhéo má nó.
- Thương anh nhất luôn_ Nó cười tưới rồi nhón chân lên hôn vào má anh một cái " chụt"
S - Ố - C_ ĐỢT 2
- NÀY, hai người đủ chưa, cho bọn này ăn bơ ngấy rồi đó_ nhóc, Anna,marry và Jeny đồng thanh ( từ giờ gọi biệt hiệu nhá)
- Hifhi, só rì bấy bì_ Nó và anh cười xòa
S - Ố - C đợt 3. lần đầu tiên bọn hắn cũng như cả lớp thấy anh cười.
VÀ thế là, ba đứa kia nhào đến ôm chầm lấy anh. Anh cũng vòng tay ôm lại mấy đứa nó. anh coi bọn nó như nó vậy, luôn yêu thương và bảo vệ chúng nó hết mực
- Nhóc, khỏe không? _ nó vỗ vai Tim hỏi
- Hừ, tưởng quên luôn rồi chứ_ Tim hừ lạnh nói
- Thôi mà bấy bì, só rì nè_ nó nói xong hôn chụt lần nữa vào má Tim. Tim cốc đầu nó rồi nói
- Lớn rồi mà cứ như trẻ con vậy hỏi sao ai cũng thương
- Híc, đau_ nó lấy tay xoa xoa chỗ Tim mới cốc mắt rưng rưng
- ấy đừng khóc, khóc là Tim không thương nữa đâu_ tim thấy nó như thế cứ tưởng nó sắp khóc thật liền vội vàng nói
Nó nín bặt ( khổ, đã khóc đâu mà lo =.=)
- Được rồi, vậy giờ mấy em ngồi đâu được nhỉ?_ cô giáo lên tiếng sau một lúc đơ.
- Anna ngồi cùng em_ Anh nó kéo tay Anna xuống ngồi cùng mình
- jeny ngồi cùng em_ nhóc cũng kéo tay Jeny xuống ngồi cùng mình luôn
- uhm, vậy giờ còn Sakura và mary. Marry, em ngồi chỗ đó đi ( chỉ vào chỗ trống cạnh cậu)
- Vâng ạ_ nhỏ ngoan ngoãn đáp lại
Nhưng, khi vừa mới đến nơi, chưa kịp ngồi vào chỗ thì............
- Là cô/ là anh _ cậu và nhỏ đồng thanh
- Này, hai người quen nhau à/_ bọn nó, anh và nhóc đồng thanh hỏi
- Là con nhỏ/ cái tên tao kể đó_ cậu và nhỏ lại đồng thanh
- Uầy, đồng thanh luôn kìa_ bọn nó và 2 người kia trêu
- IM_ nhỏ và cậu đồng thanh rồi liếc mấy người kia cháy áo
- Dạ_ đồng thanh
- Hứ_ nhỏ vag cậu hất mặt sanh hai hướng khác rồi ngồi xuống, không ai thèm nhìn mặt ai
- Vậy em ngồi chỗ này_ nói rồi nó không thèm để ý đến những con mắt đang nhìn mình mà tiến thẳng đến chỗ trống còn lại và là bàn của hắn. Nó tự nhiên vứt cặp xuống ghế, dựt 1 bên tai nghe của hắn cho vào tai mình ( ảnh đang nghe nhạc) rồi đung đưa người theo điệu nhạc. Mọi người ngạc nhiên nhìn nó, nhìn như chưa bao giờ được nhìn, nhìn như nó là người ở 1 hành tinh khác rơi xuống. Sao nó có thể tự nhiên một cách ngạc nhiên như vậy.ngya cả cậu cũng thấy bất ngờ nhưng bất ngờ về hắn lại nhiều hơn. Bình thường có ai dám làm thế với hắn đâu, ngay cả bọn cậu cũng không dám, vậy mà bây giờ nó lại dám hơn nữa hắn còn không phản kháng. Người bình thường nếu nhưu vậy đã bị hắn đá văng ra ngoài từ lâu rồi. thấy hắn cứ nghe đi nghe lại 1 bài, nó bực mình nói:
- Mở bài khác đi, nghe hoài 1 bài không chán à?
hắn không nói gì, lấy điện thoại ra mở bài khác như yêu cầu của nó. và điều này lại làm mọi người kể cả cậu đơ luôn. Hắn làm theo lời nó sao, thật không thể tin nổi.
Sở dĩ hắn để nó làm vậy là vì hắn thấy nó khá giống 1 người, 1 người mà hắn không bao giờ quên được. nhất là đôi mắt ấy, nó quá giống. Nhưng làm sao có thể chứ, cô bé đó của cậu vì cậu mà chết rồi, làm sao có thể là nó chứ.
sau một thời gian đơ thì mọi người bây giờ cũng đã trở về trạng thái ban đầu và bắt đầu tiết học. Nói là học vhuws có ai học đâu, trong lớp người thì nói chuyện, người thì chơi game, người thì nghe nhạc, vân vân và mặc kệ cho người giáo viên vẫn đang thao thao bất tuyệt trên bục.
reng... reng tiếng chuông báo kết thúc tiết học giải thoát học sinh ra khỏi cái địa ngục trần gian ấy.
- Này, sakura, xuống canteen không?_ bọn nó nhào đến chỗ nó hỏi
- ừ đi đi tao cũng đang đói_ nó vừa nói vừa lấy tay xoa xoa bụng như một con mèo con vậy
- được rồi, bảo bối của anh đói rồi, xuống canteen đi_ anh vừa nói vừa véo cái mũi nhỏ xinh của nó
- nó cười hìhì và cùng mọi người xuống canteen, theo sau có cả bọn hắn nữa
Vừa xuống đến canteen, mọi người lại một lần nữa được 1 phen náo loạn. Vì sao ư/ vì hôm nay các hoàng tử của họ xuống canteen - 1 điều mà ngày thường rất hiếm khi thấy. và hơn nữa, bên cạnh họ là những người con gái đẹp hơn tranh vẽ, và còn bất ngờ hơn, anh và nhóc đang đùa giỡn với những người con gái đó.
mặc kệ những con người ngoài kia, họ tìm một cái bàn trong góc khuất rồi ngồi xuống.
- nè, mấy đứa ăn gì? _ anh hỏi
- cho em một phần KFC, một sinh tố dâu, 1 phần bánh kem, 1 ly kem dâu......_ Nhỏ uôn 1 tràng
- nè, cô là người hay heo mà ăn lắm vậy_ cậu hỏi
- đương nhiên là người, sống là để an mà, không ăn có mà chất hả_ nhỏ đáp
-hai người im. Anna, em ăn gì_ anh trừng mắt 2 người rồi quay sang nhẹ nhàng hỏi Anna
- Cho em 1 KFc, 1 kem vani, 1 ly sữa_ Anna mỉm cười trả lời.
- Còn Jeny?_ nhóc nhanh miệng hỏi
- Giống Với Anna nhưng là kem socola nhé_ Jeny mỉm cười nói với Tim.
- Còn em sakura?_ anh hỏi
- Cho em một cafe sữa là được _ nó nói
- Không ăn gì nữa sao? _ Tim hỏi
- Không_ nó đáp
và thế là anh đi lấy đồ cho tụi nó. Đương nhiên 3 gã kia cũng phải đi theo với lí do.... cầm đồ.
sau khi bọn hắn đi, 1 đám con gái tóc xanh mỏ đỏ, trên người nồng nặc mùi nước hoa đi đến chỗ bọn nó đâng ngồi.. Bọn nó là có người tới nhưng mặc kệ vẫn cắm cúi vào cái điện thoại. Ả ta thấy mình bị lơ, cao giọng nói:
- Mấy con kia
- chúng tôi?_ nhỏ ngó nghiêng ngó dọc thấy không thấy ai thì chỉ vào bọn mình rồi hỏi.
- Đúng_ ả nói tiếp
- Có chuyện gì?_ Giọng nói đúng chất băng lãnh quét mắt qua bọn đó rồi nói
- mày còn dám hỏi chuyện gì à, mau tránh xa mấy anh ấy ra_ nhỏ bên cạnh lớn tiếng nói.
- Anh ấy/ là ai?_ cô hỏi ngược lại.
- Là mấy hoàng tử_ nhỏ bên cạnh nói
- Hoàng tử? OH MY GOD! chúa ơi ngó xuống đây mà xem, thời đại này làm gì mà còn công chúa với chả hoàng tử chứ_ nhỏ thốt lên đầy mỉa mai ( chị nói vậy trong khi chính chị cũng là công chúa còn gì =.=).
- à, hay là mấy người mắc bệnh hoang tưởng, muốn quay lại thời cổ tích trong truyện tranh_ ngừng 1 lát nhỏ nói tiếp
Trong canteen hiện giờ đang có tiếng cười khe khẽ của 1 số người.
- cô... cô...._ ả ta tức giận nói không nên lời
- Cô sao hả con? cô đẹp quá à? Cô biết rồi con không phải khen đâu.Mà tội nghiệp cháu tôi, nói lắp thế này thì làm được trò trống gì. Lần sau thì ở nhà ngoan ngoãn với mẹ nhé. đừng có ra ngoài mất mặt lắm cháu à_ Nhỏ vừa nói vừa chép miệng lắc đầu ra vẻ tiếc nuối
- mày... thôi_ ả ta định nói gì đó thì bị 1 giọng khác chặn lại
- Thế chúng mày có tránh xa mấy anh ấy ra không_ nhỏ cầm đầu lên tiếng
- Không thì sao_ Jeny lên tiếng
chát_ vừa nói xong, Jeny đã lãnh trọn cú tát đó từ ả. Nó ngồi nghe nãy giờ nhưng khi thấy Jeny bị tát thì đôi mắt tím long lanh kia đã xuất hiện vài tia máu nhỏ.
- không sao, chúng mày nghĩ mình là ai mà dám, con của chủ tịch nước thì ta đay cũng cóc sợ nhé. Một lũ ăn mày, đỉa đói bám theo chân mấy anh ấy, bố mẹ chúng may không biết dạy con à....?_ ả ta xổ 1 tràng dài.
-" chat", Cô nói chúng tôi không có bố mẹ dạy sao, hừ, chính cô mới không có bố mẹ dạy dỗ ấy. _ Anna hừ lạnh tát cô ta. Gì chứ động tới bama cô là không xong đâu. Xong cô lấy khăn trên bàn lau tay thật mạnh như là vừa chạm vào thứ gì đó dơ bẩn lắm vậy.
- Thái độ vậy là sao chứ_ cô ta tức giận nhìn Anna đang lau tay
- NHìn mà không biết sao, động vào cô chỉ làm chúng tôi bẩn tay thôi._ Marry hừ lạnh nói
- Chúng mày... Chúng mày..._ Cô ta tức giận, cánh tay vung lên định tát Marry nhưng chưa chạm đến má nhỏ đã bị 1 cánh tay khác giữ lại. Ả ta quay sang nhìn thì đụng phải ánh mắt đỏ tươi như máu của nó đang nhìn mình. Marry, Anna, jeny cũng đồng loạt quay sang nhìn nó.Họ hốt hoảng.Nó đưa tay còn lại lên bóp cổ cô ta, bóp thật chặt. Ả ta hoảng sợ vùng vẫy kêu cứu. Bọn đàn em đứng đó chỉ biết nhìn mà không dám vào cứu vì nhìn nó lúc này rất đáng sợ. Gương mạnh lạnh toát, đôi mắt không còn màu tím long lanh tươi vui nữa mà thay vào đó là màu đỏ tươi của máu - màu của sự chết chóc. Mọi người trong canteen bất ngờ nhìn nó, người xem nagyf càng đông.
Bọn nó thấy nó như vậy hốt hoảng đến gỡ tay nó ra cổ ả. Nhưng tay nó bóp chặt không thể nào gỡ ra được. Bọn nó nước mắt giàn giụa nhìn nó nói:
- Sakura à, dừng thế mà, làm ơn trở lại đi_ Anna vừa khóc vừa gọi nó
- ANh Anh, tao xin mày mà, đừng như thế, làm ơn đi_ Marry cố gắng gỡ tay nó ra khóc nức nở
- Anh Anh, đừng mà_ Jeny vừa khóc vừa nói.
- Cô ta ( bóp chặt hơn) đánh may ( nhìn sang Jeny), còn định đánh mày ( nhìn sang Marry)_ Nó lạnh giọng nói
- Bọn tao không sao mà, Sakura à, tao xin mày, dừng lại đi_ bọn nó nói đồng thời gỡ tay nó ra. Nhưng họ không tài nào gỡ được tay nó vì tay nó quá chặt
Bọn hắn sau khi lấy đồ ăn về, thấy có nhiều người vội lách vào xem có chuyện gì ( bà tám). Khi nhìn thấy nó như vậy và đặc biệt là đôi mắt của nó, nhóc và anh hoảng sợ làm rơi cả khay thức ăn vội chạy đến chỗ nó.
- bảo bối à, em đừng như vậy, mau trở lại đi_ Anh hốt hoảng ôm chặt lấy nó
- Đừng như vậy mà, làm ơn_ nhóc nói rồi gỡ tay nó. Do được anh ôm, nó đã phần nào bớt giận và vì thế tay nó cũng được gỡ bỏ. Ả ta ho lấy ho để, ho như chưa từng được ho. Nhưng thấy anh ôm nó như vậy, ả không cam tâm lại lên tiếng chửi rủa nó ( chết không sợ súng =.=)
- Con chó, mày dám bóp cổ tao sao, quân khốn nạn. Mày là đồ rác rưởi, đồ không có bố mẹ.....
" CHÁT"_ một âm thanh khô khốc vang lên. CẢ canteen bất động. Anh đánh ả - 1 người không động vào gái bao giờ bây giờ lại đánh con gái chỉ vì 1 đứa không rõ xuất thân.
- Cô vừa nói gì hả? _ bây giờ thì lại đến Tim, nhóc vừa nãy cố gắng gỡ tay nó ra khỏi cổ ả ta thì bây giờ chính nhóc lại đang siết chặt cổ ả. Và một điều ngạc nhiên hơn là mắt họ bây giờ y hệt mắt nó, không còn là tím nữa mà tahy vào đó là màu đỏ của máu, màu của sự chết chóc. Bọn hắn ngạc nhiên, quen biết với anh và nhóc đó bao nhiêu năm nay chưa bao giờ họ thấy anh tức giận như vậy cả. Vậy mà giờ đây chỉ vì 1 người con gái mà họ như biến thành ác quỷ vậy.
- ren à, bình tĩnh đi_ Anna hết lo lắng cho nó giò lại lắng về anh
- Tim, Tim, bình tĩnh, làm ơn đi_ jeny khóc nấc lên
- Sakura, mày mau tỉnh lại đi, mau khuyên mấy người họ đi_ Marry khóc to gọ nó nhưng mắt nó bây giờ còn đỏ hơn lúc trước chứng tỏ đã vượt quá giới hạn của nó.
3 Người con gái đứng ôm ba con người, khóc ròng mong họ bình tĩnh......
- Mau....mau làm họ ngất đi, nhanh.......nhanh lên_ Anna hoảng sợ nói khi Tim đang bớp chặt cổ Ả ta hơn còn Ren đã tát ả đén răng môi lẫn lộn
Sau lời nói của Anna, cậu và hắn bừng tỉnh tiến lại chỗ họ, đánh nhẹ vào sau gáy họ làm họ bất tỉnh. Rồi nhanh chóng đưa ba người đó vào phòng y tế
Anna, Marry, Jeny ngồi nhìn 3 người họ mà nước mắt không ngừng rơi.
- Chuyện này là sao?_ hắn lên tiếng phá vỡ không gian im lặng.
- đứng, sao mắt họ lại như vậy, họ rất giống nhau. Từ màu tóc đến màu mắt. và tại sao Tim vói Ren lại tức giận như vậy, trước giờ nó chưa từng như vậy nhưng sao bây giờ chỉ vì 1 người con gái lại đáng sợ như vậy?_ cậu hỏi 1 tràng
- Mấy anh không biết gì sao?_ Anna ngước đôi mắt đầy nước lên hỏi
- _lắc đầu
- Họ là 3 anh em _ Jeny nói tiếp
- anh em _ hắn và cậu đồng thanh
- Đúng. họ là 3 anh em. TUấn Hải - Hải Anh- Anh Tuấn, tên họ nối lại thành 1 vòng tròn khép kín._ Anna tiếp lời
- Bảo sao họ lại tức giận như vậy!_ cậu nói
- Thế còn mắt họ?_ hắn hỏi
- Đó là theo gien di truyền của papa Hùng ( papa nó). Bình thường mắt họ rất đẹp. Nhưng khi làm tổn hại đến những người quan trọng với họ hay tức giận thì mắt họ sẽ lập tức chuyển sang màu đỏ. điều đó đồng nghĩa với việc đã vượt qua giới hạn của họ và cũng đồng nghĩa với việc sẽ có người phải chết._Marry giải thích.
- uhm _ hắn và cậu gật đầu tỏ vẻ hiểu
- thế sau bao lâu thì họ tỉnh lại?_ cậu hỏi
- 2 hoặc 3 tiếng_ nhỏ trả lời.
- Vậy, gia thế các cô cũng không bình thường đâu nhỉ?_ hắn nhếch mép nói
-các cô là ai? _ cậu hỏi
-Phan Lưu Ly, con gái Phan gia _ cô đáp
- trần Linh Trang, con gái Trần gia_ nhỏ tiếp
- Dương ánh hân, con gái dương gia_ jeny tiếp lời
- Phần giá, Trần gia và Dương gia, không tệ nhỉ..... các......_ cậu mỉa mai nói.
- Im, nghỉ ngơi_ chưa đẻ cậu nói hết câu, bọn nó và hắn đã cắt ngang lời.
và thé là họ ngồi đấy chờ 3 anh em nhà nó tỉnh lại và đương nhiên là họ cúp học ngày hôm dó luôn
******************************************************
GTNV mới: Lý Nguyệt Tử( mai) ả bị nó bóp cổ. Con gái của Lý gia thuộc chi nhánh của công ti nhà nó. Mặt thì lúc nào cũng có hàng tá phấn, dù đã đi mổ xẻ mặt mình nhưng vẫn không bằng 1/5 tụi nó. Kiêu ngạo, cậy quyền. Thích hắn, gheds nó
Quách Nhã Kì ( rin) ; bạn thân của MAi. con gái quách gia thuộc chi nhánh công ti của nhà Anna. tương tự như Mai nhưng mưu mô xảo quyet hơn Mai. thích anh, ghét Anna
Đình đình ( mía): bạn thân của 2 đứa trên. Con gái đình gia thuộc chi nhánh công ti nhà nhỏ. tương tự 2 con bạn. Thích cậu, ghét nhỏ.
Phương linh ( ami); con giái Phương gia thuộc chi nhánh nhà Jeny. bạn thân 3 con trên. Tính tình y hệt bạn. Thích Tim nahf ta nên rất ghét jeny.