“Thật sao?” Quái thú mama cười tươi như hoa, bà thực sự không muốn nhìn thấy con mình mỗi ngày về nhà trên người đều xanh xanh tím tím.
Vài ngày sau.
Quái thú mama phát hiện ra tiểu quái thú rầu rĩ không vui, nằm gục trên cửa sổ.
“Sao vậy, con yêu?” Quái thú mama sờ sờ đầu nó.
Tiểu quái thú quay đầu lại cười đầy miễn cưỡng, không nói gì.
Quái thú mama cũng không hỏi nhiều, xoay người bước đi. Tiểu quái thú không nhịn được, kéo tạp dề của mama mình, hỏi: “Mama, mama nói xem vì sao con thấy người khác với Ultraman ôm nhau rồi đánh nhau, lại khó chịu như vậy?”