Gần 2 giờ trưa, Ken, Rich bước ra ngoài cùng với Sony và Paul. Ken bước vào phòng làm việc của mình. Căn phòng họp giờ này mới có người dám thở mạnh một chút, một đám người già có trẻ có đang thở phào nhẹ nhỏm sau khi bốn người đàn ông bước ra ngoài. Căn phòng lạnh ngắt mà trán họ đổ mồ hôi hột, sống lưng cứng đơ ra khi nhìn thấy bản report của big boss. Thì ra không phải boss không biết mà còn biết rất rỏ tình trạng của từng department, họ không những sợ hãi mà còn bội phục tài năng của boss hơn.
Ken ngồi xuống sofa rồi dặn:“Paul, lát nửa anh tìm thêm mớ tin tức về nơi đó, tôi muốn toàn bộ tin tức có liên quan tới phần đất kia. Ai là người đang nắm trong tay mớ giấy tờ đó, toàn bộ đều phải tìm cho được“.
-Dạ biết, đã cho người điều tra. Chắc cũng sẻ có tin rất nhanh anh Ken.
-Đói rồi, mình đi ăn trưa đi. Ken nhìn Sony và Paul.
Điện thoại của Sony phát ra tiếng kêu beep beep, anh nhìn thấy dãy số rồi nói nhỏ:“sorry, sorry“.
-Điên, bắt phone đi. Ken vẫy vẫy tay rồi đi tới cửa kiếng to đùng. Anh thích cảm giác khi đứng ở nơi này, độ cao vừa phải, cảm giác thật tốt.
-Hả? Sony run giọng.
......
-Vậy à? Chú lập tức tới ngay, Sony nói.
.....
-Ừ, ừ, ở đó đợi chú. Chú tới ngay, đừng sợ có biết không? Sony cúp phone.
Sony thấy Ken quay lại, anh vội vàng nói:“anh Ken, nhỏ cháu xảy ra chút chuyện, em không thể không đi“.
-Đi đi, Ken gật đầu.
Sony lập tức lao ra ngoài, tốc độ thật nhanh khiến cho Paul chóng mặt. Anh lắc lắc đầu:“không phải cháu ruột mà làm gì lo dử vậy?”
-Paul, anh nói vậy là sao? Rich hỏi.
Paul đẩy đẩy gọng mắt kiếng rồi nói:“đứa cháu kia....gặp qua rồi.....nhìn bình thường thôi.....lúc đầu còn tưởng Sony dấu diếm mọi người. Ai dè thật là cháu của bạn của anh trai, không phải bà con gì. Vậy mà lo như con ruột, con bé kia quả thật có phước phần.....“.
-Nếu như tôi nhớ không lầm thì Sony hình như biết con bé kia cũng được một năm rồi.
-Phải, từ cái lần anh Ken đi nghĩ phép ở Hawaii.
-Thôi mình đi, tôi đói quá. Ken nói.
-Uh.....uh.... Thanh Trúc đã gọi phone hỏi mấy lần.....để xem tối nay anh có rảnh không? Paul nói.
-Anh nói sao? Ken nhìn Paul.
-Uh.... còn chưa trả lời, em nói sẻ gọi lại sau.
-Đã êm lại một chút, tuy nhiên vẫn còn chưa dịu lại.
-Tờ báo đó cũng có lá gan lớn đó, tôi xem Don thiếu gia kia cũng không chịu ngồi yên. Ken cười.
-Dạ phải, tờ News kia có 70% cổ phần của Don thiếu gia, họ không dám làm trái ý anh ta.
-Mặc kệ đi, nhờ vậy King mới có thể leo lên vị trí hàng đầu khiến mọi người không thể quên.
-Nhưng lại để lại tiếng không tốt cho anh.
-Tôi sợ sao? CEO của tập đoàn King Global có khả năng là gay, tin tức này khá hấp dẫn đó chứ. Đã đem không biết bao nhiêu lợi nhuận cho News và Fast rồi. Nhờ vậy mà tờ Fast của mình có thể ngang hàng với News, tôi muốn trong một thời gian ngắn thì nó có thể thay thế vị trí của News. Ken khoác hay cánh tay lại, nụ cười thật nửa vời.
-Anh.....thật sự không bực với mấy tin tức đó sao? Rich hỏi.
-Tôi? Tôi sẻ sao? Ken quay lưng đi.
Paul vuốt vuốt sống mũi, đi theo Ken bấy lâu nay nhưng anh biết mình vẫn không thể nào hiểu nổi tánh tình của sếp mình. Khó lòng biết được người đàn ông trước mặt đang suy tính những gì trong đầu, Paul thở dài.
-Mình đi, Ken dẫn đầu đi ra ngoài.
Ba người đàn ông rời khỏi tầng lầu thứ 52 kia, cả ba thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt của phái nử. Người đàn ông dẫn đầu hấp dẫn không biết bao nhiêu ánh mắt của phái nử, chỉ nội khuôn mặt tuyệt thế kia cũng đủ làm cho phái nử khắp thiên hạ điên đảo. Không những trời ưu đãi khuôn mặt đẹp chết người kia mà ông trời còn ban cho người đàn ông đó một gia tài khiến người mơ ước. Không những khuôn mặt đã đẹp mà toàn thân lại cũng toát lên vẽ khí phái không ai có được. Một người thập toàn thập mỹ đến có thể làm cho người trong thiên hạ đều hâm mộ nhưng lúc nào bên cạnh anh cũng xuất hiện những “mỹ nam“.
Một nửa tiếc nuối ông hoàng của tập đoàn King Global lại là một người gay, một nửa với ánh mắt oán hận người thư ký với cái tên Paul và một người mang tên Sony cao ngạo với gương mặt lạnh lùng y hệt ông chủ nhỏ. Đã vậy lại có thêm một người lúc nào cũng như hình với bóng bên cạnh Ken, đó là Rich. Một người đàn ông lai với hai dòng máu trong người. Gương mặt lạnh lùng và không bao giờ nở nụ cười, lúc nào cũng như hình với bóng với ông hoàng của tập đoàn King Global.
Điều đặc biệt giửa 3 người đàn ông này thì là họ không có bạn gái. Không có một tin tức nào có liên quan tới 3 người này. Tất cả mọi người hoàn toàn có chung một câu hỏi đó là:“ông hoàng đẹp trai này lại động tình với một trong ba người đàn ông này?”
-Thiệt tiếc quá, một người thở dài.
-Ừ, tiếc ghê.
-Phải chi.....
-Thật không thuốc trị sao?
Ken bỏ bên ngoài những câu nói vốn được nghe mỗi ngày, những người này lúc nào cũng có chuyện bàn tán về anh. Ken lắc đầu rồi đi thẳng vào phía private parking nơi có chiếc xe của mình.
Gần giờ trưa, Ken, Rich bước ra ngoài cùng với Sony và Paul. Ken bước vào phòng làm việc của mình. Căn phòng họp giờ này mới có người dám thở mạnh một chút, một đám người già có trẻ có đang thở phào nhẹ nhỏm sau khi bốn người đàn ông bước ra ngoài. Căn phòng lạnh ngắt mà trán họ đổ mồ hôi hột, sống lưng cứng đơ ra khi nhìn thấy bản report của big boss. Thì ra không phải boss không biết mà còn biết rất rỏ tình trạng của từng department, họ không những sợ hãi mà còn bội phục tài năng của boss hơn.
Ken ngồi xuống sofa rồi dặn:“Paul, lát nửa anh tìm thêm mớ tin tức về nơi đó, tôi muốn toàn bộ tin tức có liên quan tới phần đất kia. Ai là người đang nắm trong tay mớ giấy tờ đó, toàn bộ đều phải tìm cho được“.
-Dạ biết, đã cho người điều tra. Chắc cũng sẻ có tin rất nhanh anh Ken.
-Đói rồi, mình đi ăn trưa đi. Ken nhìn Sony và Paul.
Điện thoại của Sony phát ra tiếng kêu beep beep, anh nhìn thấy dãy số rồi nói nhỏ:“sorry, sorry“.
-Điên, bắt phone đi. Ken vẫy vẫy tay rồi đi tới cửa kiếng to đùng. Anh thích cảm giác khi đứng ở nơi này, độ cao vừa phải, cảm giác thật tốt.
-Hả? Sony run giọng.
......
-Vậy à? Chú lập tức tới ngay, Sony nói.
.....
-Ừ, ừ, ở đó đợi chú. Chú tới ngay, đừng sợ có biết không? Sony cúp phone.
Sony thấy Ken quay lại, anh vội vàng nói:“anh Ken, nhỏ cháu xảy ra chút chuyện, em không thể không đi“.
-Đi đi, Ken gật đầu.
Sony lập tức lao ra ngoài, tốc độ thật nhanh khiến cho Paul chóng mặt. Anh lắc lắc đầu:“không phải cháu ruột mà làm gì lo dử vậy?”
-Paul, anh nói vậy là sao? Rich hỏi.
Paul đẩy đẩy gọng mắt kiếng rồi nói:“đứa cháu kia....gặp qua rồi.....nhìn bình thường thôi.....lúc đầu còn tưởng Sony dấu diếm mọi người. Ai dè thật là cháu của bạn của anh trai, không phải bà con gì. Vậy mà lo như con ruột, con bé kia quả thật có phước phần.....“.
-Nếu như tôi nhớ không lầm thì Sony hình như biết con bé kia cũng được một năm rồi.
-Phải, từ cái lần anh Ken đi nghĩ phép ở Hawaii.
-Thôi mình đi, tôi đói quá. Ken nói.
-Uh.....uh.... Thanh Trúc đã gọi phone hỏi mấy lần.....để xem tối nay anh có rảnh không? Paul nói.
-Anh nói sao? Ken nhìn Paul.
-Uh.... còn chưa trả lời, em nói sẻ gọi lại sau.
-Đã êm lại một chút, tuy nhiên vẫn còn chưa dịu lại.
-Tờ báo đó cũng có lá gan lớn đó, tôi xem Don thiếu gia kia cũng không chịu ngồi yên. Ken cười.
-Dạ phải, tờ News kia có % cổ phần của Don thiếu gia, họ không dám làm trái ý anh ta.
-Mặc kệ đi, nhờ vậy King mới có thể leo lên vị trí hàng đầu khiến mọi người không thể quên.
-Nhưng lại để lại tiếng không tốt cho anh.
-Tôi sợ sao? CEO của tập đoàn King Global có khả năng là gay, tin tức này khá hấp dẫn đó chứ. Đã đem không biết bao nhiêu lợi nhuận cho News và Fast rồi. Nhờ vậy mà tờ Fast của mình có thể ngang hàng với News, tôi muốn trong một thời gian ngắn thì nó có thể thay thế vị trí của News. Ken khoác hay cánh tay lại, nụ cười thật nửa vời.
-Anh.....thật sự không bực với mấy tin tức đó sao? Rich hỏi.
-Tôi? Tôi sẻ sao? Ken quay lưng đi.
Paul vuốt vuốt sống mũi, đi theo Ken bấy lâu nay nhưng anh biết mình vẫn không thể nào hiểu nổi tánh tình của sếp mình. Khó lòng biết được người đàn ông trước mặt đang suy tính những gì trong đầu, Paul thở dài.
-Mình đi, Ken dẫn đầu đi ra ngoài.
Ba người đàn ông rời khỏi tầng lầu thứ kia, cả ba thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt của phái nử. Người đàn ông dẫn đầu hấp dẫn không biết bao nhiêu ánh mắt của phái nử, chỉ nội khuôn mặt tuyệt thế kia cũng đủ làm cho phái nử khắp thiên hạ điên đảo. Không những trời ưu đãi khuôn mặt đẹp chết người kia mà ông trời còn ban cho người đàn ông đó một gia tài khiến người mơ ước. Không những khuôn mặt đã đẹp mà toàn thân lại cũng toát lên vẽ khí phái không ai có được. Một người thập toàn thập mỹ đến có thể làm cho người trong thiên hạ đều hâm mộ nhưng lúc nào bên cạnh anh cũng xuất hiện những “mỹ nam“.
Một nửa tiếc nuối ông hoàng của tập đoàn King Global lại là một người gay, một nửa với ánh mắt oán hận người thư ký với cái tên Paul và một người mang tên Sony cao ngạo với gương mặt lạnh lùng y hệt ông chủ nhỏ. Đã vậy lại có thêm một người lúc nào cũng như hình với bóng bên cạnh Ken, đó là Rich. Một người đàn ông lai với hai dòng máu trong người. Gương mặt lạnh lùng và không bao giờ nở nụ cười, lúc nào cũng như hình với bóng với ông hoàng của tập đoàn King Global.
Điều đặc biệt giửa người đàn ông này thì là họ không có bạn gái. Không có một tin tức nào có liên quan tới người này. Tất cả mọi người hoàn toàn có chung một câu hỏi đó là:“ông hoàng đẹp trai này lại động tình với một trong ba người đàn ông này?”
-Thiệt tiếc quá, một người thở dài.
-Ừ, tiếc ghê.
-Phải chi.....
-Thật không thuốc trị sao?
Ken bỏ bên ngoài những câu nói vốn được nghe mỗi ngày, những người này lúc nào cũng có chuyện bàn tán về anh. Ken lắc đầu rồi đi thẳng vào phía private parking nơi có chiếc xe của mình.