Một đường đi theo lời chỉ dẩn của Bella, xe rốt cuộc dừng lại ở trên một con đường nhỏ. Trước cửa nhà có một thân cây thật lớn, Ken nhìn nhìn rồi hỏi:"em định ở đây bao lâu?"
Bella mở to mắt nhìn Ken, lát sau cô trả lời:"anh Hoàng sẻ đưa Bi trở về".
-Tôi hỏi em ở đây bao lâu?
-Uh.....chừng nào làm xong project thì Bi về. Sẻ không phiền chú rước đâu. Uh.... Bi....có thể đem mấy cái đồ ăn này vào đó không? Lát nửa Bi muốn ăn tiếp...có được không chú?
-Ừ, Ken gật đầu.
-Vậy Bi đi nha, cám ơn chú. Bella hớn hở mở cửa bước ra ngoài, cô đeo cái backpack lên rồi xách hai giỏ đồ ăn thật to.
Bella nhấn chuông cửa rồi chờ đợi, không lâu lắm thì cửa mở. Ken nhìn thấy cái người con trai lần trước, ánh mắt anh nhíu lại khi nhìn thấy người đó đưa tay xoa đầu Bella. Chuyện gì đây, có cần phải làm cái chuyện không cần thiết đó không? Đầu của một người cũng có thể xoa sao? Thiệt là đáng giận. Con bé kia lại dường như rất quen thuộc với động tác kia, sao lại không có phản ứng gì?
Không thể làm gì khác hơn, Ken rời khỏi nơi đó.
Trong khi đó, Hoàng vẫn đứng nơi cửa sổ để nhìn ra ngoài. Anh hỏi:"em vừa mới đi ăn về hả Bi?"
-Ừ, còn đem đồ ăn về để lát nửa mình ăn. Ngon khiếp luôn.
-Sao nhiều dử vậy?
-Ai biết ổng đâu, gọi đồ ăn như điên. Em đang ăn ngon, tự nhiên....”nụ hồng mong manh” của ổng xuất hiện. Đầu em đau muốn chết.
-Sao vậy? Chẳng lẽ Đại Phật dẩn em đi ăn mà còn mang theo "nụ hồng mong manh" sao? Lúc này Hoàng đã quay lại ngay bàn vẽ rồi cầm cây kéo cắt tiếp miếng vãi đang cắt dỡ dang.
-Uh.... tóm lại là dài dòng. Em ghé ngang đây để cùng anh làm cho xong cái project, lát nửa em còn phải nhờ anh chở đi gặp một người. Em nhất định phải giải quyết chuyện này cho xong trong hôm nay. Cô nghiến răng.
-Gì? Ai? Trai đẹp hả?
-Ừ, nhìn cũng khá.
-Gì ghê vậy? Trai đẹp mà cũng giận sao?
-Giận, rất giận.
Hoàng buông cái kéo ra, anh hỏi tiếp:"sao vậy?" Hôm nay em rất là lạ, không đầu không đuôi gì hết. Khó đoán được em đang nói chuyện gì. Hoàng khoanh hai cánh tay lại rồi nhìn Bella.
-Em....tóm lại là bị choc cho tới phát khùng rồi. Em hoàn toàn bị "nụ hồng mong manh" kia làm cho phát rồ, đúng vậy. Chính xác là bây giờ đầu của em rất là đau. Bella đưa ngón tay chọt chọt vào thái dương, cô chớp chớp cặp mắt nâu đáng thương của mình để nhìn Hoàng.
Hoàng cười cười rồi chậm rải đi tới gần Bella, giọng anh nghe không đàng hoàng chút nào:"Bi à, muốn anh massage thì cứ nói đại đi, còn bày đặt chớp chớp mắt gì nửa. Anh đã quá quen thuộc với chiêu này của em rồi. Anh có đề nghị này, em muốn nghe không?" Vừa nói Hoàng vừa đưa ngón tay lên thái dương của Bella và nhìn cô.
-Gì? Bella mơ màng dưới mấy ngón tay của Hoàng, cô rất là hài lòng với kỷ thuật massage của anh.
-Lần sau em cứ dùng chiêu này mà chớp chớp với Đại Phật, bảo đảm em....ổng sẻ ngả quỵ ngay. Lúc đó em sẻ muốn gì được nấy, ngay cả muốn ổng "lấy thân đền đáp" cũng có thể. Hoàng cười hắc hắc.
-Lấy thân đền đáp là cái gì? Ý anh định nói là người hầu đó hả? Em không cần, em đã có anh. Bella nhanh miệng.
-Cái gì? Hoàng hét thật lớn.
-Ah..... lộn, lộn, ý của em .....là.....anh là chị em tốt của em, em không cần ổng. Bella nhanh miệng sửa lại.
-Nói vậy còn nghe được, à, lấy thân đền đáp là.... muốn ổng trở thành người đàn ông của mình của mình cũng được. Có hiểu chưa?
-Chưa, tại sao lại muốn ổng trở thành người đàn ông của mình? Không phải em có chú Sony rồi sao? Còn anh nửa, em đâu cần bodyguard. Bella trả lời.
-Trời đất ơi, con bé này.....sao lại có thể chậm tiêu tới như vậy? Ý của anh là...... cái câu "trở thành người đàn ông của mình" có nghĩa là muốn ổng làm “bạn ngủ” của em, nói như vậy rất rỏ ràng nhất rồi, không còn có câu nào có thể rỏ ràng hơn câu này nửa, em hiểu chưa "bé Đại Ngốc"?
Một đường đi theo lời chỉ dẩn của Bella, xe rốt cuộc dừng lại ở trên một con đường nhỏ. Trước cửa nhà có một thân cây thật lớn, Ken nhìn nhìn rồi hỏi:"em định ở đây bao lâu?"
Bella mở to mắt nhìn Ken, lát sau cô trả lời:"anh Hoàng sẻ đưa Bi trở về".
-Tôi hỏi em ở đây bao lâu?
-Uh.....chừng nào làm xong project thì Bi về. Sẻ không phiền chú rước đâu. Uh.... Bi....có thể đem mấy cái đồ ăn này vào đó không? Lát nửa Bi muốn ăn tiếp...có được không chú?
-Ừ, Ken gật đầu.
-Vậy Bi đi nha, cám ơn chú. Bella hớn hở mở cửa bước ra ngoài, cô đeo cái backpack lên rồi xách hai giỏ đồ ăn thật to.
Bella nhấn chuông cửa rồi chờ đợi, không lâu lắm thì cửa mở. Ken nhìn thấy cái người con trai lần trước, ánh mắt anh nhíu lại khi nhìn thấy người đó đưa tay xoa đầu Bella. Chuyện gì đây, có cần phải làm cái chuyện không cần thiết đó không? Đầu của một người cũng có thể xoa sao? Thiệt là đáng giận. Con bé kia lại dường như rất quen thuộc với động tác kia, sao lại không có phản ứng gì?
Không thể làm gì khác hơn, Ken rời khỏi nơi đó.
Trong khi đó, Hoàng vẫn đứng nơi cửa sổ để nhìn ra ngoài. Anh hỏi:"em vừa mới đi ăn về hả Bi?"
-Ừ, còn đem đồ ăn về để lát nửa mình ăn. Ngon khiếp luôn.
-Sao nhiều dử vậy?
-Ai biết ổng đâu, gọi đồ ăn như điên. Em đang ăn ngon, tự nhiên....”nụ hồng mong manh” của ổng xuất hiện. Đầu em đau muốn chết.
-Sao vậy? Chẳng lẽ Đại Phật dẩn em đi ăn mà còn mang theo "nụ hồng mong manh" sao? Lúc này Hoàng đã quay lại ngay bàn vẽ rồi cầm cây kéo cắt tiếp miếng vãi đang cắt dỡ dang.
-Uh.... tóm lại là dài dòng. Em ghé ngang đây để cùng anh làm cho xong cái project, lát nửa em còn phải nhờ anh chở đi gặp một người. Em nhất định phải giải quyết chuyện này cho xong trong hôm nay. Cô nghiến răng.
-Gì? Ai? Trai đẹp hả?
-Ừ, nhìn cũng khá.
-Gì ghê vậy? Trai đẹp mà cũng giận sao?
-Giận, rất giận.
Hoàng buông cái kéo ra, anh hỏi tiếp:"sao vậy?" Hôm nay em rất là lạ, không đầu không đuôi gì hết. Khó đoán được em đang nói chuyện gì. Hoàng khoanh hai cánh tay lại rồi nhìn Bella.
-Em....tóm lại là bị choc cho tới phát khùng rồi. Em hoàn toàn bị "nụ hồng mong manh" kia làm cho phát rồ, đúng vậy. Chính xác là bây giờ đầu của em rất là đau. Bella đưa ngón tay chọt chọt vào thái dương, cô chớp chớp cặp mắt nâu đáng thương của mình để nhìn Hoàng.
Hoàng cười cười rồi chậm rải đi tới gần Bella, giọng anh nghe không đàng hoàng chút nào:"Bi à, muốn anh massage thì cứ nói đại đi, còn bày đặt chớp chớp mắt gì nửa. Anh đã quá quen thuộc với chiêu này của em rồi. Anh có đề nghị này, em muốn nghe không?" Vừa nói Hoàng vừa đưa ngón tay lên thái dương của Bella và nhìn cô.
-Gì? Bella mơ màng dưới mấy ngón tay của Hoàng, cô rất là hài lòng với kỷ thuật massage của anh.
-Lần sau em cứ dùng chiêu này mà chớp chớp với Đại Phật, bảo đảm em....ổng sẻ ngả quỵ ngay. Lúc đó em sẻ muốn gì được nấy, ngay cả muốn ổng "lấy thân đền đáp" cũng có thể. Hoàng cười hắc hắc.
-Lấy thân đền đáp là cái gì? Ý anh định nói là người hầu đó hả? Em không cần, em đã có anh. Bella nhanh miệng.
-Cái gì? Hoàng hét thật lớn.
-Ah..... lộn, lộn, ý của em .....là.....anh là chị em tốt của em, em không cần ổng. Bella nhanh miệng sửa lại.
-Nói vậy còn nghe được, à, lấy thân đền đáp là.... muốn ổng trở thành người đàn ông của mình của mình cũng được. Có hiểu chưa?
-Chưa, tại sao lại muốn ổng trở thành người đàn ông của mình? Không phải em có chú Sony rồi sao? Còn anh nửa, em đâu cần bodyguard. Bella trả lời.
-Trời đất ơi, con bé này.....sao lại có thể chậm tiêu tới như vậy? Ý của anh là...... cái câu "trở thành người đàn ông của mình" có nghĩa là muốn ổng làm “bạn ngủ” của em, nói như vậy rất rỏ ràng nhất rồi, không còn có câu nào có thể rỏ ràng hơn câu này nửa, em hiểu chưa "bé Đại Ngốc"?