Mễ Ái Thiên nhíu mày đẹp, nhìn vầng trăng đã gần như tròn vạnh kia, nhẹ nhàng hỏi người cạnh mình:
“Đặc Lan, đêm nay đã là ngày mấy rồi?”
“Nữ hoàng, đêm nay đã là 12, ba ngày nữa là đêm trăng rằm, cũng là ngày Hyết Nguyệt hiện, nữ hoàng, tứ tộc còn lại cũng đã đưa thiệp mời đến rồi, người không đi thật sao?”
Đặc Lan kính cẩn hỏi, trong lòng cũng không ngừng suy nghĩ, vị nữ hoàng này đúng thật là khác lạ. Sáng nay tỉnh dậy đã không muốn gặp ngài Áo Đức thì thôi còn chửi mắng sau lưng người ta. Năm nào cũng vậy, vào ngày trăng máu sẽ điên cuồng thị huyết mà giết đến hơn chục người. cũng chính vì điều này nàng mới bị người khác mệnh danh là ‘Nữ hoàng khát máu’.
Hazzz, năm nay ai lại ngờ nàng lại không muốn tham gia chứ?
“Ừm, ngày mai ta sẽ ngủ say, không cần tới quấy dầy ta.”
Chính Mễ Ái Thiên cũng không muốn thừa nhận mình bị tâm thần phân liệt nên mới tự mị hoặc mình rằng cứ ngày mùng 1 và 15 mình sẽ bị chìm vào giấc ngủ sâu. Nàng cứ tự nói với mình đây chính là một căn bệnh cũ. Còn những điều khác, nàng luôn mặc kệ. kể cả những chuyện kì lạ như bọn người có ý đồ đen tối cũng bị nàng gạt ra khỏi đầu. nàng chính xác là không muốn nghĩ đến điều đó.
“Dạ, nữ hoàng có cần gì nữa không ạ?”
“Không cần, ngươi lui ra ngoài đi.”
Đặc Lan đang định bước đi thì Ái Thiên lại bất ngờ nghĩ ra một chủ ý:
“Đặc Lan, ta hỏi ngươi gần nơi này có thành thị nào không?”
“Thưa nữ hoàng, có ạ. Chúng ta là ở trong rừng sâu nhưng bên ngoài bìa rừng cách khoảng mấy lộ, có một thành thị loại vừa ak! Người lại muốn ra ngoài bắt người sao?”
Ái Thiên suy nghĩ rồi gật đầu. Đặc Lan thấy thế cũng li khai. Tất hiên rồi, sau khi Đặc Lan rời khỏi phòng, Mễ Thiên nhanh chóng thay bộ y phục rườm già của nữ hoàng ra. Nàng muốn đến thành thị chơi. Hắc, theo như trong truyện viết thì bối cảnh thành thị loài người không đặc sắc lắm, hệt như thành thị của loài người hiện nay. Nhưng nàng cũng muốn tới thăm thú sơ qua.
Ừm, nàng cũng nghĩ kĩ rồi, làm nữ phụ cũng rất vui, có sắc đẹp, đẹp hơn nữ chính nga. Có tiền, hahaha, phải nói là nứt đố đổ vách, sức mạnh cũng phải nói là tuyệt vời. chỉ có cái kém hơn nữ chính đó là nàng không có bàn tay vàn và kĩ thuật giường chiếu như nữ chính thôi!
Đứng nói là tâm hồn nàng đen tối, nó rất là trong sáng nghe, chỉ là, nàng hơi sắc một chút, hơi hủ một chút, hơi ham tiền một chút,… hơi, cái gì cũng là một chút hết á. Vậy mới dễ thương chứ? Hahaha, nói mà, có ai trên thế gian này có thể cute bằng nàng?!
Mễ Thiên bay qua khu rừng, chẳng mấy chốc là tới bìa rừng , nàng đứng đợi một lát chờ xe đi nhờ vì đến giờ phút này, đang trong thế giới loài người nàng không có muốn sử dụng sức mạnh nha.
Thính lực của nàng rất tốt vì thế từ xa đã nghe thấy tiếng động cơ ô tô, nàng cầm lấy chiếc mũ rộng vành, vẫy vẫy. hôm nay nữ hoàng xinh đẹp mặc một bộ váy màu thiên thanh tươi mát, cùng một chiếc mũ rộng vành, nhìn vô củng thanh thuần như một thiên sứ.
Chiếc xe ô tô dừng lại bên cạnh Mễ Thiên, ngồi bên trong là một chàng trai vô cùng tuấn tú, đôi mắt dài hẹp mang theo vẻ phong tình chết người. hắn ta ngó ra ngoài, nhìn rõ dung mạo của nảng thì hơi ngạc nhiên nhưng vẫn mỉm cười rất phong nhã, đào hoa:
“Xin chào, có chuyện gì vậy người đẹp?”
“Tôi muốn đi vào thành thị nhưng không có phương tiện, anh có thể cho tôi quá giang không?”
Nghe La Khải hỏi, Mễ Thiên nhanh chóng mỉm cười thân thiện mong có thể đi vào thành phố. La Khải quan sát nàng từ đầu đến chân rồi hơi gật đầu. Mễ Thiên vui vẻ lên xe. Ngồi một lát, Mễ Thiên vui vẻ hỏi:
“Tôi tên là Mị Băng, anh tên là gì?”
La Khải nghe nàng hỏi như vậy, khẽ nheo mắt cùng suy nghĩ, nhưng vẫn trả lời:
“La Thiên. Giờ tôi cũng có việc phải vào thành phố. Cô là muốn tới đâu?”
“Phố ẩm thực nổi tiếng nhất, cảm ơn.”
Ngoài việc làm trạch nữ cùng hủ nữ chánh hiệu ra thì không khác sở thích của nàng nữa đó là ăn vặt và mua sắm. nhưng suy xét lại, hôm nay nàng cứ dành thời gian để ăn uống. hi hi….
Còn La Khải thì suy nghĩ không thôi, có lẽ vị nữ hoàng này không biết hắn nhưng mà hắn biết rất rõ nàng. Hắn chính là con trai tộc trưởng tộc Người Sói, có thể nói Người Sói cùng Ma Cà Rồng chính là thiên địch. Tuy là, gia tộc hắn và gia tộc nàng không có xung đột nhưng vẫn là, họ không thể dung hòa được với nhau.
Hắn từ nhỏ biết là mình là một vương tử tương lai nên đã tìm hiểu rất rõ tư liệu về các tộc đồng minh và đối nghịch. Nổi bật trong các tộc của quỷ hút máu thì nổi tiếng nhất với 5 nhân tài.
Ba người lần lượt là các tộc trưởng các tộc của Huyết tộc, bộ ba thiên tài là Áo Đặc Tư Lạp, Mộ Dung Mặc, Gia Đặc Thiên Nam, thứ tư là thái tử của gia tộc Roeald, và cuối cùng là nữ hoàng đương nhiệm của tộc Vampie, Già Lam Ái Mễ Thiên. Mà vị nữ hoàng này lại nổi danh với ma pháp song hệ ma pháp ám độc cùng với nàng là một vampie tàn độc nhất thế giới quỷ hút máu. Hắn vốn coi nàng chính là kẻ mà hắn muốn thủ tiêu nhất.
Thật không ngờ hắn lại gặp nàng ở đây với vẻ khác biệt thế này. Tại sao nàng lại khác biệt với lời đồn thế này nhỉ. Cô gái này thanh thuần dễ mến hệt như một thiên sứ. Tuy là nàng nói tên khác nhưng mà hắn vẫn không thể nào nhận lầm nàng được!! Rõ ràng nàng chính là nữ hoàng Ái Mễ Thiên, bởi hắn có cảm nhận được mùi của quỷ hút máu trong người nàng, tuy là rất nhạt nhòa.
Nếu như cho Mễ Thiên biết suy nghĩ của hắn lúc này, nàng sẽ cười to cho xem, ha ha, tác giả mụ này phóng tay quá mạnh, viết cho nữ phụ quá hoàn hảo mục đích nhằm nói ra cho dù người nào có hoàn hảo đến đâu thò cũng không đấu lại được với nữ chính thánh thiện. haha
Theo như lời mụ tác giả độc ác kia viết, Ái Mễ Thiên nữ hoàng mọi thứ đều hoàn hảo, không những xinh đẹp tới mức hoàn mĩ, có một gia tộc hung mạnh với gia tài khổng lồ mà còn có ma pháp cực mạnh, thế giới này chỉ sử dụng được ma pháp mà nàng không chỉ có song hệ ám độc cực mạnh mà cho đến thời khắc cuối cùng, khi bị các nam chính ép chết yểu nàng còn phóng ra tà hỏa, một loại ma pháp độc nhất vô nhị nữa.
Đáng tiếc là, cho đến cuối cùng, nàng vẫn không thể nào đấu lại các nam chính hùng mạnh. Rơi xuống vực tưởng như chết thảm nhưng nàng chỉ là mất đi dung mạo, làm người hầu tình dục cho các Ma tộc xấu xí nơi hắc ám Sâm Lâm. Tội lỗi, cuối cùng, thái tử Ma tộc cực kì soái lại phải lòng nữ chính bàn tay vàng và cho nàng bị luôn phiên các tộc nhân cùng thú nhân xấu xí của Ma tộc hãm hiếp cho đến chết.
Đã nói mà, một nữ phụ đầy tiềm năng như thế sao lại ngu ngốc đụng đến nữ chính chứ? Rồi tới Thánh chiến xảy ra thì với sức mạnh của nàng cũng có thể mang tộc nhân trốn đi. Lại tìm một trong mười thánh địa để tránh kỉ băng hà. Thế là, uôi trời, có vậy chứ??????
La Khải nhìn Ái Mễ thiên, đôi mắt đào hoa nhanh chóng lướt qua một tia sáng. Hắn cười:
“Mị Băng tiểu thư, giờ ta cũng muốn vào thành phố nhưng mà không có hứng thú cụ thể là phải đi đâu, mà cô thì cũng chắc là lần đầu vào thành phố, hay là để ta làm người dẫn đường cho cô nhé?!”
Mễ Thiên chớp chớp đôi mắt đẹp, nhìn thoáng qua gương mặt đào hoa kia, hừ tốt nhất là hắn không nên có ý nghĩ xấu xa với nàng, không thì nàng cũng không có khách sáo đâu, ma pháp hệ độc mãn cấp và hệ ám cấp 3 của nàng cũng đâu để trang trí. ừm, nói là mãn cấp cũng chỉ là cấp 5, cấp bậc cao nhất mà hiện nay có thể đạt tới mà thôi.
Thực tế khi nàng mới tới thân thể này ma pháp hệ độc mới có cấp 3 nhưng không hiểu tại sao nàng lại có thể trong 3~ 4 ngày tăng lên cấp 5, có thể là dotinh thần lực của hai người hội tụ lại, nên tăng lên nhanh chóng ha? Có thể nào nàng sẽ biến thành thiên tài?!! Mua hahha
“OK, được rồi, anh sẽ làm hướng dẫn cho tôi, nếu làm tốt tôi có thể tr3 lương cho anh!”
La Khải cười đến mị hoặc, nếu có ai biết rõ hắn ở đây sẽ rung mình vì nụ cười bỉ ổi của hắn. Hắn đang tính kế ai a~~. Hic,…
“Được rồi, không cần nhiều, chỉ cần cho tôi một điều hiện của cô thôi, Mị Băng tiểu thư!”
Ái Mễ Thiên mỉm cười, gian tà nghĩ, hừ, muốn điều kiện của ta? Cũng quá là mơ tưởng đi!! Nàng cười tươi rói:
“Được thôi, trong 3 ngày, nếu anh làm tôi vừa ý tôi sẽ cho anh một điều kiện. ha?”
La Khải ngơ ngẩn nhìn vào nụ cười xinh đẹp của nàng, thiên thần, nàng chính là một thiên thần mà. Trong vô thức, hắn nhanh chóng gật đầu mà không biết hắn đổi 3 ngày lấy 1 điều kiện của nàng chính là đang thiệt to.
Nhưng nếu La Khải mà biết nàng nghĩ là nàng đã giăng bẫy hắn thành công thì hắn sẽ cười to, chẳng biết là ai đang giăng bẫy ai. Ai sẽ sập bẫy của ai đâu!
Mễ Ái Thiên nhíu mày đẹp, nhìn vầng trăng đã gần như tròn vạnh kia, nhẹ nhàng hỏi người cạnh mình:
“Đặc Lan, đêm nay đã là ngày mấy rồi?”
“Nữ hoàng, đêm nay đã là , ba ngày nữa là đêm trăng rằm, cũng là ngày Hyết Nguyệt hiện, nữ hoàng, tứ tộc còn lại cũng đã đưa thiệp mời đến rồi, người không đi thật sao?”
Đặc Lan kính cẩn hỏi, trong lòng cũng không ngừng suy nghĩ, vị nữ hoàng này đúng thật là khác lạ. Sáng nay tỉnh dậy đã không muốn gặp ngài Áo Đức thì thôi còn chửi mắng sau lưng người ta. Năm nào cũng vậy, vào ngày trăng máu sẽ điên cuồng thị huyết mà giết đến hơn chục người. cũng chính vì điều này nàng mới bị người khác mệnh danh là ‘Nữ hoàng khát máu’.
Hazzz, năm nay ai lại ngờ nàng lại không muốn tham gia chứ?
“Ừm, ngày mai ta sẽ ngủ say, không cần tới quấy dầy ta.”
Chính Mễ Ái Thiên cũng không muốn thừa nhận mình bị tâm thần phân liệt nên mới tự mị hoặc mình rằng cứ ngày mùng và mình sẽ bị chìm vào giấc ngủ sâu. Nàng cứ tự nói với mình đây chính là một căn bệnh cũ. Còn những điều khác, nàng luôn mặc kệ. kể cả những chuyện kì lạ như bọn người có ý đồ đen tối cũng bị nàng gạt ra khỏi đầu. nàng chính xác là không muốn nghĩ đến điều đó.
“Dạ, nữ hoàng có cần gì nữa không ạ?”
“Không cần, ngươi lui ra ngoài đi.”
Đặc Lan đang định bước đi thì Ái Thiên lại bất ngờ nghĩ ra một chủ ý:
“Đặc Lan, ta hỏi ngươi gần nơi này có thành thị nào không?”
“Thưa nữ hoàng, có ạ. Chúng ta là ở trong rừng sâu nhưng bên ngoài bìa rừng cách khoảng mấy lộ, có một thành thị loại vừa ak! Người lại muốn ra ngoài bắt người sao?”
Ái Thiên suy nghĩ rồi gật đầu. Đặc Lan thấy thế cũng li khai. Tất hiên rồi, sau khi Đặc Lan rời khỏi phòng, Mễ Thiên nhanh chóng thay bộ y phục rườm già của nữ hoàng ra. Nàng muốn đến thành thị chơi. Hắc, theo như trong truyện viết thì bối cảnh thành thị loài người không đặc sắc lắm, hệt như thành thị của loài người hiện nay. Nhưng nàng cũng muốn tới thăm thú sơ qua.
Ừm, nàng cũng nghĩ kĩ rồi, làm nữ phụ cũng rất vui, có sắc đẹp, đẹp hơn nữ chính nga. Có tiền, hahaha, phải nói là nứt đố đổ vách, sức mạnh cũng phải nói là tuyệt vời. chỉ có cái kém hơn nữ chính đó là nàng không có bàn tay vàn và kĩ thuật giường chiếu như nữ chính thôi!
Đứng nói là tâm hồn nàng đen tối, nó rất là trong sáng nghe, chỉ là, nàng hơi sắc một chút, hơi hủ một chút, hơi ham tiền một chút,… hơi, cái gì cũng là một chút hết á. Vậy mới dễ thương chứ? Hahaha, nói mà, có ai trên thế gian này có thể cute bằng nàng?!
Mễ Thiên bay qua khu rừng, chẳng mấy chốc là tới bìa rừng , nàng đứng đợi một lát chờ xe đi nhờ vì đến giờ phút này, đang trong thế giới loài người nàng không có muốn sử dụng sức mạnh nha.
Thính lực của nàng rất tốt vì thế từ xa đã nghe thấy tiếng động cơ ô tô, nàng cầm lấy chiếc mũ rộng vành, vẫy vẫy. hôm nay nữ hoàng xinh đẹp mặc một bộ váy màu thiên thanh tươi mát, cùng một chiếc mũ rộng vành, nhìn vô củng thanh thuần như một thiên sứ.
Chiếc xe ô tô dừng lại bên cạnh Mễ Thiên, ngồi bên trong là một chàng trai vô cùng tuấn tú, đôi mắt dài hẹp mang theo vẻ phong tình chết người. hắn ta ngó ra ngoài, nhìn rõ dung mạo của nảng thì hơi ngạc nhiên nhưng vẫn mỉm cười rất phong nhã, đào hoa:
“Xin chào, có chuyện gì vậy người đẹp?”
“Tôi muốn đi vào thành thị nhưng không có phương tiện, anh có thể cho tôi quá giang không?”
Nghe La Khải hỏi, Mễ Thiên nhanh chóng mỉm cười thân thiện mong có thể đi vào thành phố. La Khải quan sát nàng từ đầu đến chân rồi hơi gật đầu. Mễ Thiên vui vẻ lên xe. Ngồi một lát, Mễ Thiên vui vẻ hỏi:
“Tôi tên là Mị Băng, anh tên là gì?”
La Khải nghe nàng hỏi như vậy, khẽ nheo mắt cùng suy nghĩ, nhưng vẫn trả lời:
“La Thiên. Giờ tôi cũng có việc phải vào thành phố. Cô là muốn tới đâu?”
“Phố ẩm thực nổi tiếng nhất, cảm ơn.”
Ngoài việc làm trạch nữ cùng hủ nữ chánh hiệu ra thì không khác sở thích của nàng nữa đó là ăn vặt và mua sắm. nhưng suy xét lại, hôm nay nàng cứ dành thời gian để ăn uống. hi hi….
Còn La Khải thì suy nghĩ không thôi, có lẽ vị nữ hoàng này không biết hắn nhưng mà hắn biết rất rõ nàng. Hắn chính là con trai tộc trưởng tộc Người Sói, có thể nói Người Sói cùng Ma Cà Rồng chính là thiên địch. Tuy là, gia tộc hắn và gia tộc nàng không có xung đột nhưng vẫn là, họ không thể dung hòa được với nhau.
Hắn từ nhỏ biết là mình là một vương tử tương lai nên đã tìm hiểu rất rõ tư liệu về các tộc đồng minh và đối nghịch. Nổi bật trong các tộc của quỷ hút máu thì nổi tiếng nhất với nhân tài.
Ba người lần lượt là các tộc trưởng các tộc của Huyết tộc, bộ ba thiên tài là Áo Đặc Tư Lạp, Mộ Dung Mặc, Gia Đặc Thiên Nam, thứ tư là thái tử của gia tộc Roeald, và cuối cùng là nữ hoàng đương nhiệm của tộc Vampie, Già Lam Ái Mễ Thiên. Mà vị nữ hoàng này lại nổi danh với ma pháp song hệ ma pháp ám độc cùng với nàng là một vampie tàn độc nhất thế giới quỷ hút máu. Hắn vốn coi nàng chính là kẻ mà hắn muốn thủ tiêu nhất.
Thật không ngờ hắn lại gặp nàng ở đây với vẻ khác biệt thế này. Tại sao nàng lại khác biệt với lời đồn thế này nhỉ. Cô gái này thanh thuần dễ mến hệt như một thiên sứ. Tuy là nàng nói tên khác nhưng mà hắn vẫn không thể nào nhận lầm nàng được!! Rõ ràng nàng chính là nữ hoàng Ái Mễ Thiên, bởi hắn có cảm nhận được mùi của quỷ hút máu trong người nàng, tuy là rất nhạt nhòa.
Nếu như cho Mễ Thiên biết suy nghĩ của hắn lúc này, nàng sẽ cười to cho xem, ha ha, tác giả mụ này phóng tay quá mạnh, viết cho nữ phụ quá hoàn hảo mục đích nhằm nói ra cho dù người nào có hoàn hảo đến đâu thò cũng không đấu lại được với nữ chính thánh thiện. haha
Theo như lời mụ tác giả độc ác kia viết, Ái Mễ Thiên nữ hoàng mọi thứ đều hoàn hảo, không những xinh đẹp tới mức hoàn mĩ, có một gia tộc hung mạnh với gia tài khổng lồ mà còn có ma pháp cực mạnh, thế giới này chỉ sử dụng được ma pháp mà nàng không chỉ có song hệ ám độc cực mạnh mà cho đến thời khắc cuối cùng, khi bị các nam chính ép chết yểu nàng còn phóng ra tà hỏa, một loại ma pháp độc nhất vô nhị nữa.
Đáng tiếc là, cho đến cuối cùng, nàng vẫn không thể nào đấu lại các nam chính hùng mạnh. Rơi xuống vực tưởng như chết thảm nhưng nàng chỉ là mất đi dung mạo, làm người hầu tình dục cho các Ma tộc xấu xí nơi hắc ám Sâm Lâm. Tội lỗi, cuối cùng, thái tử Ma tộc cực kì soái lại phải lòng nữ chính bàn tay vàng và cho nàng bị luôn phiên các tộc nhân cùng thú nhân xấu xí của Ma tộc hãm hiếp cho đến chết.
Đã nói mà, một nữ phụ đầy tiềm năng như thế sao lại ngu ngốc đụng đến nữ chính chứ? Rồi tới Thánh chiến xảy ra thì với sức mạnh của nàng cũng có thể mang tộc nhân trốn đi. Lại tìm một trong mười thánh địa để tránh kỉ băng hà. Thế là, uôi trời, có vậy chứ??????
La Khải nhìn Ái Mễ thiên, đôi mắt đào hoa nhanh chóng lướt qua một tia sáng. Hắn cười:
“Mị Băng tiểu thư, giờ ta cũng muốn vào thành phố nhưng mà không có hứng thú cụ thể là phải đi đâu, mà cô thì cũng chắc là lần đầu vào thành phố, hay là để ta làm người dẫn đường cho cô nhé?!”
Mễ Thiên chớp chớp đôi mắt đẹp, nhìn thoáng qua gương mặt đào hoa kia, hừ tốt nhất là hắn không nên có ý nghĩ xấu xa với nàng, không thì nàng cũng không có khách sáo đâu, ma pháp hệ độc mãn cấp và hệ ám cấp của nàng cũng đâu để trang trí. ừm, nói là mãn cấp cũng chỉ là cấp , cấp bậc cao nhất mà hiện nay có thể đạt tới mà thôi.
Thực tế khi nàng mới tới thân thể này ma pháp hệ độc mới có cấp nhưng không hiểu tại sao nàng lại có thể trong ~ ngày tăng lên cấp , có thể là dotinh thần lực của hai người hội tụ lại, nên tăng lên nhanh chóng ha? Có thể nào nàng sẽ biến thành thiên tài?!! Mua hahha
“OK, được rồi, anh sẽ làm hướng dẫn cho tôi, nếu làm tốt tôi có thể tr lương cho anh!”
La Khải cười đến mị hoặc, nếu có ai biết rõ hắn ở đây sẽ rung mình vì nụ cười bỉ ổi của hắn. Hắn đang tính kế ai a~~. Hic,…
“Được rồi, không cần nhiều, chỉ cần cho tôi một điều hiện của cô thôi, Mị Băng tiểu thư!”
Ái Mễ Thiên mỉm cười, gian tà nghĩ, hừ, muốn điều kiện của ta? Cũng quá là mơ tưởng đi!! Nàng cười tươi rói:
“Được thôi, trong ngày, nếu anh làm tôi vừa ý tôi sẽ cho anh một điều kiện. ha?”
La Khải ngơ ngẩn nhìn vào nụ cười xinh đẹp của nàng, thiên thần, nàng chính là một thiên thần mà. Trong vô thức, hắn nhanh chóng gật đầu mà không biết hắn đổi ngày lấy điều kiện của nàng chính là đang thiệt to.
Nhưng nếu La Khải mà biết nàng nghĩ là nàng đã giăng bẫy hắn thành công thì hắn sẽ cười to, chẳng biết là ai đang giăng bẫy ai. Ai sẽ sập bẫy của ai đâu!