Tiếng hô của đạo diễn vừa vang lên Tiêu Lan liền dùng hết sức đâm vào trái tim của Tiếu Phương, hắn ta mắt trợn tròn nhìn bạn gái rồi ngã xuống.
Đạo diễn hô to:
“Cắt, làm tốt lắm.”
Tiểu Lan bối rối không hiểu vì sao cắt giữa chừng nhưng vẫn ném cọc hình vào mặt của Tiểu Phương.
Đang hấp hối Tiểu Phương nhìn thấy một tầm hình ánh mắt trợn lên, hoàn toàn không nhắm lại được.
Những người trong diễn đàn kia coi qua màn ảnh thấy rất phấn khích, bọn họ không để ý rằng những ý nghĩ ác độc trong lòng mình cứ bị kéo đi liên tục.
Ác Ý đang ăn, nó hấp thụ toàn bộ ác ý của những người trong diễn đàn, khiến họ hoàn toàn hướng tới Thiên Tiếu, trong lòng họ hắn chính là hiện thân của công lý.
Những nạn nhân, người nhà của nạn nhân từng bị hại bởi Tiểu Phương cũng thấy được kết cục của hắn.
Còn gì đau đớn hơn bị chính bạn gái của mình giết chết, mỗi tấm ảnh được chụp rồi truyền đi sẽ là truyền luôn những thông tin trong những tấm ảnh nằm dưới mặt đất, đấy là di thư của các người bị hắn bắt nạt.
Niệm Lực như thác đổ vào người của Thiên Tiếu, ngoài ra còn có một loại năng lượng mới, thứ này còn khiến hắn thư thái hơn.
Niệm Lực: điểm.
Cảm Xúc: điểm
Nghiệp Lực: điểm
Tín Ngưỡng Lực: điểm
Vận Khí:
Tốc độ chuyển đổi: điểm = tiếng ( vận khí / giờ, tỷ lệ điểm sang Vận Khí: : )
Với duy nhất một lần làm việc thôi, nhìn số lượng Niệm Lực có thể nói là dư xài cả năm, tuy nhiên Vạn Biến lại lâm vào ngủ say để đi vào trạng thái tiến hóa.
Lần này dự tính chỉ mất ba ngày liền tỉnh lại, nếu Thiên Tiếu còn tiếp tục thì nó sẽ tiến hóa liên tục.
Mỗi lần tỉnh lại Vạn Biến đều cho hắn khả năng tạo ra cơ may lớn hơn, chuyển hóa Niệm Lực nhanh hơn, đồng thời cũng sử dụng điểm Vận Khí nhiều hơn.
Đương nhiên tất cả sẽ tỷ lệ thuận với thực lực của hắn.
Hai tuần sau
Thiên Tiếu đã thành công tấn cấp lên Hồn Đồ Nhất Trọng, rõ ràng hắn đã sử dụng đan dược được Băng Mị giao cho trước đó.
Đêm nay là ngày cuối cùng hắn chơi trò chơi trêи diễn đàn kia trước khi nghỉ ngơi một thời gian, thực ra bởi mục đích của hắn đã đạt được rồi.
Đọc Truyện
Giữa đêm thì hắn ta trở về, Chu Vũ từ trong tòa nhà trung tâm nhìn thấy được Thiên Tiếu đi về biệt viện, trong ba tuần vừa qua ngoài tuân theo kế hoạch thì nàng cũng điều tra riêng.
Nàng thật sự rất thắc mắc Thiên Tiếu có gì đặc biệt mà khiến nhiều nữ nhân mê mẩn như thế, không lẽ chỉ do hắn có chút tài năng, lại đảm đang biết chăm sóc người khác.
Nàng thừa hiểu Cầm Vân Ca sẽ không coi trọng việc hắn đảm đang, thế nên nàng muốn tìm hiểu rốt cuộc hắn làm cái gì.
Nhưng ba tuần liên tục, dùng tất cả mọi biện pháp nhưng nàng chưa từng truy được dấu tích của hắn, nàng cũng không đoán ra được hắn rốt cuộc đang làm cái gì.
“Ta thắng cược rồi, ngươi mau đưa tiền cho lão sư.”
Miêu Bích Hà vươn tay muốn đòi lấy tiền cá cược, Chu Vũ giao tiền ra, nàng ta nói lời đương nhiên sẽ giữ lấy lời.
Chỉ là nàng vẫn không hiểu tại sao Thiên Tiếu luôn biến mất một cách kỳ lạ như thế, nàng biết hắn có thể đi xuyên vật thể, tức đi dưới mặt đất nhưng nàng không tin hắn có thể đi lâu như thế.
Tầm bao quát của thần thức rất rộng, tu vi của nàng đã là Hồn Hoàng rồi, thế mà lại liên tục mất dấu một kẻ tu vi thua nàng mấy đại cảnh.
Chuyện này đối với nàng thực sự rất khó chấp nhận, đã thế nàng còn thua một người mà nàng cho là đồ ngốc.
Tuy nàng không biết hắn làm gì, nhưng nàng biết được hắn giết rất nhiều người, cực kỳ nhiều người.
Đôi mắt của nàng có thể nhìn thấy được Sát Khí, nàng thấy nó tích tụ càng lúc càng nhiều, chứng tỏ hắn ta vẫn ra tay trực tiếp hoặc gián tiếp cướp đi rất nhiều sinh mệnh.
Nàng nhắm mặt lại, hệ thống lại tất cả những chuyện xảy ra trong hai tuần nay, nàng ta muốn đoàn ra Thiên Tiếu rốt cuộc đang làm cái gì.
“Ta nhất định sẽ đoán được, tuyệt đối sẽ không thua.”
Do hoàn cảnh nên Chu Vũ từ bé liền không cho phép mình thất bại, tất cả mọi thứ nàng đã làm thì phải thành công bằng mọi giá.
Giả sử có thất bại thì cũng nhất định không được gây ra hậu quả gì, tất cả phải được suy tính cẩn trọng tối đa.
Nhờ thế nàng chỉ gặp người của Tô gia đúng một lần liền khiến bọn họ nhận nuôi nàng, từ đó nàng trở thành niềm tự hào của Tô gia dù chỉ là một đứa con nuôi.
Về sau Tô gia thực sự đã trở thành gia đình của nàng, nơi duy nhất nàng có thể hoàn toàn thư giãn.
Nhưng tất cả đều tan vỡ khi nàng nghe được tin gia đình mình bị hại, chuyện này hoàn toàn không nằm trong dự tính của nàng.
Vốn nghĩ mình có thể giữ bình tĩnh nhưng thực ra nàng không hề bình tĩnh được, lần đầu tiên trong đời nàng bỏ qua nguyên tắc để giết chết tên công tử họ Lý kia.
Trả thù xong thì nàng vẫn là nàng, hiện tại nàng đã mất đi một điểm yếu nữa là gia đình, tuy nhiên nàng không muốn như thế.
Ba tiếng sau nàng mở mắt ra, trong thời gian này mọi việc từ nhỏ nhất, các chi tiết nàng đế ý quét qua đầu nàng, tất cả những gì nàng biết về Thiên Tiếu cũng được hệ thống lại.
Hình ảnh của Thiên Tiếu bắt đầu phân ra thành trăm ngàn người, mỗi bước chân đều được tính toàn.
Rất nhanh tất cả những hướng khác bị loại bỏ, tất cả tập hợp lại ở truyền tống trận, từ đây hình ảnh Thiên Tiếu lại phân ra xuất hiện ở các tòa thành xảy ra các loại sự kiện.
Các khả năng không cần thiết bị loại bỏ, chỉ còn một Thiên Tiếu duy nhất, nàng thấy được hắn làm tất cả mọi chuyện.
“Hừ”
Năng lực của nàng rất mạnh nhưng sử dụng sẽ phải trả giá, nhưng lần này không bõ công nàng sử dụng nó.
Thiên Tiếu rốt cuộc làm gì trong hai tuần này nàng rốt cuộc cũng đã biết.
Hại triệu khả năng giúp nàng tìm ra việc Thiên Tiếu đã làm, tiếp tục giải sự kiện nhưng mọi thứ đều bế tắc.
Cái khả năng hợp lý nhất để Thiên Tiếu đi giết mấy người kia vì muốn hành hiệp chính nghĩa, tuy nhiên suy nghĩ đó rất nhanh chóng được rút lại.
Đọc Truyện
Bởi qua thăm dò lần trước nàng biết được hắn cũng sẽ không dễ gì mà làm việc gì đó vô ích, chắc chắn phải có lợi ích gì lớn lắm mới khiến hắn như vậy.
Cùng là giết kẻ xấu nhưng hắn lại không chọn xử lý những người bị truy nã ở học viện, lại đi chọn những con kiến búng tay liền chết, sau khi chết càng chẳng ai quan tâm, càng lúc càng không hiểu.
Cùng lúc này trong biệt viện của Thiên Tiếu nguồn năng lượng đen tối từ bên ngoài liên tục kéo tới, khiến hắn gần như kϊƈɦ hoạt huyết mạch mọi lúc.
Các ý nghĩ đen tối chảy qua đầu hắn đều trở thành hư vô, tuy nhiên hắn cảm giác được Ác Ý đang mạnh lên nhanh chóng.
Hắn ta cảm giác tu vi của mình đang tăng lên rất nhanh, tốc độ này khiến hắn vừa vui lại vừa lo lắng.
Thiên Tiếu nói vơi Ác Ý:
“Chúng ta có thể ngừng hấp thu ác niệm một thời gian được không, ta cần giữ cho tu vi của mình vừa đủ để tham gia vào Linh Đài.”
Ác Ý vui vẻ:
“Được thôi, tuy nhiên ta nghĩ người nên tiến hóa huyết mạch đi, ta nghĩ không chỉ mình mà hai kẻ kia cũng muốn thế.”
Hiếm khi Vạn Biến lên tiếng:
“Ta cũng cảm giác nên tiến hóa huyết mạch thôi, ba chúng ta sẽ cùng chung tay lại, Niệm Lực và Tín Ngưỡng Lực quá nhiều khiến ta rất nhanh liền tiến hóa.
Khi ta đã tiến hóa thì không thể nào giúp được, để một mình Ác Ý làm việc thì ta không yên tâm.”
Thôn Phệ cũng lên tiếng:
“Ta đồng ý, chúng ta tiến hành thôi.”
Ác Ý cười gian xảo:
“Các vị sao lại nghi ngờ ta như thế, từ lúc đến bên cạnh hắn ta đã làm gì xấu xa đâu, các ngươi cần phải tin tưởng ta.
Đặc biệt là Thôn Phệ, nói gì thì chúng ta cũng gần như một thể, ngươi nói xấu ta khác gì nói xấu chính mình.”
Nghe Ác Ý châm chọc thì Thôn Phệ có chút hối hận khi đã đòi dung hợp Quỷ Thư, nếu hắn không hấp thụ Quỷ Thư thì mọi chuyện cũng không rắc rối như thế này.
Bây giờ tuy không thích nhưng Ác Ý nói không sai, hai người đã gần như là một, trở thành sự bổ trợ hoàn mỹ cho nhau.
Chỉ cần Thiên Tiếu sử dụng bọn họ thì hắn sẽ trở thành kẻ săn mồi hoàn hảo, ăn con mồi của mình tới cặn bã cũng không còn.
Nhưng hắn và Vạn Biến vẫn có chút lo lắng bởi nói gì đi chăng nữa thì Ác Ý vẫn luôn cho người ta cảm giác không an toàn, hắn nói những thứ chân thực cũng cảm nhận được sự dối trá, đen tối.
.