Thời gian trôi qua thì mọi chuyện cũng lắng xuống, mấy người kia rốt cuộc cũng đồng ý để khi nào Dạ Yến đi ra Linh Thị Bí Cảnh rồi giải quyết.
“Còn ổn không?”
Thiên Tiếu hỏi nhưng Dạ Yến chẳng buồn đáp, lúc này hắn ta đang cảm thấy rất đau đầu, không biết lúc đi ra khỏi Linh Thị Bí Cảnh rồi sẽ phải làm gì.
Thiên Tiếu vỗ vai hắn rồi nói:
“Gây ra chuyện thì phải biết gánh chịu hậu quả, ngươi cũng có gan quá đấy, ba tỷ muội kia ta không nói.
Con gái của Lý Thái Sư và cháu gái của La Tể Tướng cũng dám cưa hết một lượt, ta đâu có nhớ ngươi thích làm liều như thế.”
Dạ Yến kể khổ:
“Lúc mới nhập ta đi ra ngoài lịch luyện thì gặp được hai người, bọn họ ở khác học viện, ta cũng không có nghĩ gì nhiều đến thân phận của họ.
Chính các nàng ban đầu cũng nói rằng mình là quý tộc nhỏ ở Thanh Long Đế Quốc, ai nghĩ được các nàng lại là con nhà Tể Tướng với Thái Sư.”
Thiên Tiếu nhíu mày:
“Ngươi đừng nói với ta là lúc ngủ các nàng rồi vẫn chưa biết gì nhé.”
Dạ Yến chép miệng:
“Huynh đoán đúng rồi đó, lúc ta biết được thân phận thật của Chiêu Nghi thì nàng đã có thai một tháng rồi.
La Mẫn thì cũng có ngay sau đó, huynh không biết chứ ta biết được thân phận của Chiêu Nghi và La Mẫn cũng là nhờ gia gia đấy.”
Thiên Tiếu không hiểu hỏi:
“Liên quan gì đến lão gia tử?”
Dạ Yến thở dài:
“Lão gia tử nghe ta làm cô nương nhà người ta to bụng thì vui ra mặt, còn đòi nói chuyện trực tiếp.
Lúc lão gia tử hỏi nàng con cháu nhà ai để cầu thân thì nàng mới nói, vốn lão gia tử đã tính chốt đơn để ta cưới Chiêu Nghi trước rồi đó.”
“Rồi sao nữa?”
“Thì lão gia tử muốn nói chuyện với La Mẫn để nàng nhường nhịn, chịu khó làm thiếp cho ta.
Nhưng khi nghe được nàng là con cháu La gia thì ta với lão gia tử đều sốc như nhau, bọn họ đều chắc cú rồi nên mới tới đây muốn ra mắt huynh đấy.”
“Nhức đầu quá.” Thiên Tiếu giờ cũng nhức đầu lây theo luôn.
Nghĩ một hồi thì Thiên Tiếu nhớ tới những gì Cầm Vĩnh Hà có nói lúc chia tay, hình như nàng tính thưởng cho hắn vì chiến công trong lần đại chiến trước.
Hay là để nàng ban hôn giúp Dạ Yến, như thế thì tiểu tử này mới qua ải lần này được.
Thiên Tiếu khẽ giọng:
“Để chừng nào về rồi ta thử tính cách xem sao, đợi đi ra Linh Thị Bí Cảnh thì ngươi tạm thời trốn đi.
Không có ta gọi thì tuyệt đối không được ló mặt ra.”
Chuyện nhờ nữ hoàng ban hôn ước không phải chuyện gì khó khăn cả, tuy nhiên sẽ rất mất thời gian.
Trong khoảng thời gian này Dạ Yến tất nhiên sẽ khó yên bình, tạm thời lẩn trốn cũng là một cách, mấy cái em vợ hắn sẽ lựa lời mà nói để đối phó.
×
Vấn đề hắn sợ nhất là mấy nàng không chịu chung đụng, khi đó hắn cầu nữ hoàng cũng vô ích.
Nhưng có chút khả năng cũng không thể bỏ qua.
Hắn không có nhiều huynh đệ, nên Dạ Yến gặp nạn hắn không thể bỏ được.
Dạ Yến gật đầu đáp:
“Ta biết rồi đại ca.”
Chắp tay sau lưng Thiên Tiếu suy nghĩ một hồi lâu, chuyện con cái của hắn không gấp.
Người có khả năng cao giúp hắn sinh còn là nữ hoàng cũng đã thuận theo rồi.
Trước tiên phải giải quyết xong vấn đề của Dạ Yến đã.
Thiên Tiếu nghiêm túc:
“Lần này dù có phải liều mạng thì ngươi cũng phải lấy được Linh Đài Thất Trọng trở nên, tiềm lực của ngươi phải tốt nhất có thể.
Như thế chúng ta có thêm một điểm sáng để cho La gia và Lý gia nhìn vào, còn Tiêu gia ta đã nhờ Cầm tỷ ra mặt thuyết phục.”
“Linh Đài Thất Trọng, khó khăn nhưng ta sẽ cố gắng.”
“Không phải cố gắng mà nhất định phải làm được.”
Hiểu được tính nghiêm trọng của sự việc Dạ Yến không dám nói gì thêm.
Do chuyện của Dạ Yến mà áp lực với nhóm của Thiên Tiếu tăng mạnh.
Không biết Linh Thị Bí Cảnh lần này có ủng hộ bọn họ hay không.
Gần trưa Chu Vũ rốt cuộc quay trở lại, vẻ mặt của nàng vừa vui vẻ lại lo lắng.
Nàng làm một ngụm nước, khi nãy trao đổi nhiều làm nàng thật sự mệt mỏi.
Đã thế mấy người ở Thiên Hồn học viện thật quá là đáng ghét mà.
Thiên Tiếu hỏi gấp:
" Sao rồi học tỷ?"
Nàng ta chậm rãi giải thích cho mọi người hiểu, số người bu xung quanh càng lúc càng đông.
Lúc nàng nói xong thì không khí im lặng trong chốc lát rồi nhanh chóng bùng nổ.
Hóa ra rắc rối khi mở kết giới là do Linh Thị Bí Cảnh lần này là loại siêu lớn.
Bình thường thì chỉ có loại thường với loại trung.
Nghe nói lần cuối cùng xuất hiện Linh Thị Bí Cảnh cấp độ cao như thế này là bà trăm vạn năm trước.
Lần đó xuất hiện ba cái Cửu Diệp Linh Đài, số lượng các loại Linh Đài khác cũng rất nhiều.
Theo ghi chép lịch sử thì rất nhiều người lấy được Thất Diệp Linh Đài và Bát Diệp Linh Đài.
Cũng nhờ thế mà tạo ra một thế hệ siêu mạnh, chèo chống Thiên Vương Tinh trong cuộc chiến với Yêu Tộc.
Theo tính toán và so sánh với sử sách thì Linh Thị Bí Cảnh lần này còn lớn hơn.
Điều đó chứng tỏ sẽ có nhiều cơ duyên hơn, thậm chí có thể Cửu Diệp Linh Đài cũng sẽ nhiều hơn con số ba.
"Ta muốn có Thất Diệp Linh Đài."
×
"Ta chỉ cần Lục Diệp Linh Đài là đã mãn nguyện lắm rồi.
Thêm đan dược của gia tộc thì khả năng trở thành Hồn Vương của ta là chắc chắn."
“Có khi nào chúng ta sẽ tìm được Cửu Diệp Linh Đài không nhỉ?”
“Nằm mơ.”
Tiếng bàn tán, sự mơ mộng của đám người bị Chu Vũ phá hủy chỉ bằng hai tiếng nằm mơ.
Chu Vũ nghiêm túc nói:
“Như các ngươi cũng biết, Linh Thị Bí Cảnh tổng cộng có bốn tầng để vượt qua, bất cứ cái Linh Thị Bí Cảnh nào cũng như vậy.
Nhưng riêng bí cảnh lần này các trưởng lão đã phát hiện ta khu vực thứ năm.”
Thiên Tiếu mắt sáng lên:
“Khu vực thứ năm, chẳng lẽ chính là chỗ chứa Cửu Diệp Linh Đài.”
Chu Vũ gật đầu:
“Đúng thế, thậm chí là thứ gì đó giá trị hơn nữa, nhưng lần này các ngươi sẽ phải cạnh tranh nhiều hơn nữa.
Bởi các trưởng lão phát hiện ra có một bên khác cũng đang mở cửa, còn chưa biết là bạn hay thù, nhỡ là hành tinh mạnh hơn chúng ta thì sao.
Nên nhớ ở phía bên kia có thể là thế lực của bất cứ một tinh cầu nào ở hạ cấp vi diện, trong đó có những hành tinh mạnh hơn chúng ta cả trăm lần.
Thế nên học tỷ nhắc các ngươi rằng ngay khi tìm được một Linh Đài thì phải tạo liên kết với nó ngay lập tức.”
Mọi người nghe nàng nói thì nghiêm túc hẳn, một khi bị giết trong Linh Thị Bí Cảnh thì sẽ bị trục xuất ngay lập tức.
Cơ hội đi vào chỉ có một lần duy nhất, nên nàng muốn bọn họ nhận ngay linh đài khi có cơ hội.
Mỗi người hấp thu Linh Đài sẽ mất nửa tiếng đồng hồ, thế nên bọn họ chỉ có thể hoạt động theo từng cặp hai người.
Nhiều hơn thì sẽ không có hiệu quả.
Hành động một mình thì càng tốt, nhưng như vậy lúc chiếm Linh Đài sẽ không có ngươi bảo vệ.
Nếu bị người khác tìm thấy thì phiền phức to, bởi khi chiếm Linh Đài sẽ không thể động đậy, chỉ có thể ngồi im trên Linh Đài đúng nửa tiếng thì thôi.
Thời gian để di chuyển giữa các khu vực cũng có hạn, đã thế còn có rất nhiều yêu thú sẵn sàng cản chân bọn họ.
Chưa kể còn những thiên tài địa bảo với sức hấp dẫn có thể giữ chân bất cứ ai, từ thảo dược đến các loại nguyên liệu hiếm, trong Linh Thị Bí Cảnh không thiếu bất cứ một thứ gì cả.
Chu Vũ lên tiếng:
“Với tư cách dẫn đội ta đề nghị như thế này, mọi người kết thành nhóm hai người, cả hai phải có thực lực tương đồng nhau.
Những nhóm mạnh thì cố gắng đi tới khu vực ba và bốn càng nhanh càng tốt, nếu tìm được Lục Diệp Linh Đài trở nên thì hấp thu, sau đó tiếp tục tiến về khu vực thứ năm để tranh đoạt.”
Rất nhiều người hướng về Thiên Tiếu và Băng Mị, Chu Vũ không chút lưu tình nói:
“Để đảm bảo thành tích lần này, Thiên Tiếu và Băng Mị sẽ là tổ đội át chủ bài của Yến Long học viện cạnh tranh trong khu vực thứ năm.
Những người khác ghép đội với bọn họ chỉ làm cản chân thôi.”
Nói thẳng như Chu Vũ khiến cho những người muốn mở miệng lập tức im mồm, ai cũng thừa hiểu các học viện nhất định sẽ phái ra tổ đội mạnh nhất để tranh đoạt ở khu vực thứ năm.
Bọn họ cặp với hai người kia thì quả thật chỉ có thể trở thành gánh nặng.
.