Nửa tiếng sau Băng Mị đã thu được một số lượng cực kỳ lớn, nàng biết thời gian tới nhờ Thiên Tiếu mà mình chắc chắn sẽ được ăn ngon.
Tâm trạng tốt nên nàng cũng không giết mấy người tình cờ đi qua đây, bọn họ thậm chí còn được nhường Linh Đài.
Ở đây cũng chỉ toàn Tứ Diệp Linh Đài, hai người bọn họ không có hứng thú đi dành chúng với những người khác.
Thực sự thì trông nàng còn chẳng mặn mà lắm thì phải, hắn cảm thấy khó tin nhưng sự thật là như thế.
Băng Mị nhìn về phía xa xa rồi nói:
“Chúng ta sẽ đi vào khu lân cận để thu hoạch những thứ này thay vì đi vào sâu hơn, ta nghĩ sẽ cần khoảng chục ngày đấy.”
Thiên Tiếu kinh ngạc, hắn đương nhiên không thể đồng ý.
“Không được, ta cần Linh Đài để độ kiếp lên Hồn Vương.”
Băng Mị nhún vai:
“Thứ nhất, Thiên Đạo ở đây chẳng dám độ chúng ta đâu.
Thứ hai, ta có cả ngàn cách để chúng ta đều độ kiếp thành công.
Thứ ba, ta cần được ăn ngon, thời gian rảnh ta đã dò trên Thiên Hà Thương Hội rồi, những thứ chúng ta đang kiếm không có trên đó đâu.”
Thiên Tiếu hỏi:
“Xong chưa?”
Băng Mị vỗ vai hắn:
“Đương nhiên là có rồi, Cửu Diệp Linh Đài vẫn có chút tác dụng.
Nhưng từ khi vào đây ta liền phát hiện ra một điều, vùng thứ năm kiểu gì cũng có kết giới phong tỏa.
Ngoại trừ vùng một vài vùng thứ hai thì vùng nào cũng có phong tỏa, đi tới đó sớm đối với chúng ta chẳng có ích lợi gì.”
Thiên Tiếu hỏi:
“Sao ngươi biết?”
Nàng khoác vai hắn rồi nói:
“Nghiêng đầu chín mươi độ về phía bên phải.”
Nhìn theo thì hắn phát hiện ra có một tấm bảng tương đối lớn, ở trên đó có rất nhiều chữ, ghi vô cùng rõ khoảng thời gian từng vùng mở ra.
Vùng thứ ba phải cần tới ngày nữa mới mở, các vùng khác sẽ mở lần lượt sau ba ngày, ở trong vùng thứ năm ngày, trước khi bị trục xuất.
Tổng cộng bọn họ có đúng một tháng, thời gian ở vùng ngoài lề cũng đúng nửa tháng, trong thời gian này có vẻ cố vào vùng thứ ba cũng chẳng ích gì.
Thỏa mãn Băng Mị có lẽ cũng hợp lý, hắn sẽ có những món Dược Thiện đủ để kéo tu vi hắn tăng liên tục.
Đương nhiên để hắn có thể làm được những thứ này thì Khai Linh Quyết của hắn phải có bước tiến.
Chắc chắn nàng còn phải dạy hắn vài thứ hắn chưa biết hoặc nếu có cơ hội hắn sẽ nhờ cha nàng chỉ.
Thiên Tiếu đang suy nghĩ lung tung thì nàng ấy nhìn đám người đang hấp thụ linh đài ở dưới trong lòng trầm tư.
Một hồi sau lúc mấy người đã hấp thu xong thì nàng chủ động đi xuống dưới.
“Các vị, chúng ta có thể nói chuyện với nhau một chút hay không?”
Nhìn thấy nụ cười của Băng Mị thì rất nhiều người tỏ ra có thiện cảm, Thiên Tiếu thấy vậy cũng rất mau chóng đi xuống.
Nhìn vào Thiên Tiếu thì bọn họ lại có chút e ngại, dù sao danh tiếng của hắn ta trên bảng xếp hạng truy nã vô cùng lớn, rất ít người không biết tới hắn.
Trong mắt bọn họ thì Thiên Tiếu là kẻ máu lạnh giết người không ngừng nghỉ để đổi điểm, có thể nói giết ít người thì vui là tốt nhưng nhiều thì không.
Một cô gái đứng ra hồi đáp:
“Đương nhiên rồi, cô có gì muốn nói cứ việc tự nhiên.”
Băng Mị mỉm cười:
“Ta muốn các vị bạn học giúp ta làm chút chuyện, đổi lại thì vùng ba chắc hẳn sẽ có Lục Diệp Linh Đài.
Bọn ta có thể suy nghĩ chuyện giúp các vị đạt được chúng nếu các vị chịu giúp chúng ta một chuyện rất nhỏ thôi.”
Cô gái kia cẩn thận hỏi:
“Cô nói ra đi, nếu có thể chúng ta tất nhiên sẽ đồng ý.”
Băng Mị cười thật tươi:
“Chuyện rất nhỏ thôi.”
Hóa ra là Băng Mị muốn bọn họ phụ trách thu thập giúp nàng những tài nguyên nàng thích, đối với chuyện này Thiên Tiếu không thể nào không có ý kiến.
Thứ nàng muốn mang ra tranh chính là Lục Diệp Linh Đài, vấn đề ở đây là đáng hay không.
Thiên Tiếu ngăn nàng lại:
“Nếu có thể thu thập lớn như ở đây thì không nói, nếu chỉ mình họ thu thập thì được bao nhiêu.
Chẳng lẽ hai chúng ta phải đi chung sao, đó là chưa kể việc ta chưa hề viết thú ngữ, chuyện này căn bản không khả thi một chút nào.”
Băng Mị đầy tự tin:
“Ta có thể lo được.”
Ngửa mặt lên trời, không khí xung quanh nàng ta đặc quánh như nước.
“Grào”
Một tiếng hét của nàng vang lên, lập tức Thiên Tiếu cảm giác âm thanh sẽ vang rất xa, nó không lớn nhưng lại lan rất xa.
Những người kia đi tới các vùng ven chỉ việc đi thu thập lại, giới chỉ thì mỗi người một cái giới chỉ.
Lúc này Thiên Tiếu mới nhận ra nàng ta không hề ngốc chút nào, rõ ràng hắn mới là kẻ ngốc khi nghĩ nàng làm chuyện gì đó mà không suy nghĩ.
Mười ngày trôi qua.
Những người kia rốt cuộc cũng quay trở về, tất cả mang theo số đồ đạc nàng ấy mong muốn.
Chúng được chất đầy trong giới chỉ, linh dược cao cấp, linh quả, tài liệu luyện khí, thậm chi da lông, xương cốt của các quái vật cấp cao cũng không hề thiếu.
Cô gái dẫn đầu đám người kia khi giao lại giới chỉ liền nói:
“Chúng ta đã làm theo đúng những gì hai vị giao phó, không biết chúng ta sẽ nhận được phần thưởng đúng như giao hẹn chứ.”
Băng Mị ném mấy cái giới chỉ cho Thiên Tiếu rồi quay sang nói với đám người kia:
“Đương nhiên rồi, các ngươi cùng đi theo chúng ta, đến khu vực thứ ba chúng ta sẽ cùng tìm kiếm Lục Diệp Linh Đài.
Chúng ta không cần nên sẽ nhường lại cho các ngươi hết.”
Đứng bên cạnh quan sát lúc này Thiên Tiếu nhận ra, ở đây tám người thì bốn người mặc trang phục tương đối kỳ là.
Chính xác hơn là bọn họ mặc trang phục hiện đại, không giống người xuất thân từ hành tinh ưa chuộng cổ phục như Thiên Vương Tinh.
Thiên Tiếu lên tiếng hỏi:
“Đúng rồi, không biết các vị đến từ tinh cầu nào thế nhỉ?”
Cô gái chắp tay:
“Thưa công tử, chúng ta tới từ Bạch Hà Tinh.”
Thiên Tiếu kiểm tra thông tin trong quang não, quả nhiên có một hành tinh tên Bạch Hà Tinh.
Tuy nhiên hành tinh này thuộc liên minh khác, trong xếp hạng tổng thể thì nó ở hạng hành tinh mạnh nhất, trong khi Thiên Vương Tinh nằm ở hạng .
Tuy là nơi xuất sinh của ba vị Thần Quân nhưng Thiên Vương Tinh lại sinh ra không ít hôn quân.
với khả năng phá hoại quốc gia của mình khiến ai cũng phải kinh hãi.
Mỗi khi xuất hiện một đời hôn quân thì ba đời minh quân khó bù đắp.
Thanh Long Đế Quốc còn xuất hiện mấy đời hôn quân, Tiên Đế là minh quân nhưng không đủ dứt khoát khiến đế quốc hồi phục chậm.
May thay Phụng Hậu thiết huyết, trọng dụng nhân tài khiến Thanh Long Đế Quốc hồi phục thần tốc, thế nên mới có được ngày hôm nay.
Ngoài ra liên minh của hai hành tinh cũng khác nhau, thế nên sức mạnh tổng hợp chênh lệch cũng kha khá.
Chuyện này Thiên Tiếu hiểu được một chút, Băng Mị thì hoàn toàn chẳng quan tâm, đối với nàng thì không có gì nguy hiểm hơn được Tứ Trụ.
Khả năng thức tỉnh trí nhớ kiếp trước không thể nào coi thường, nó khiến cho thật sự bọn họ chẳng biết được thực sự thì mình đang đấu với ai.
Những kẻ ở hành tinh mạnh hơn thì có truyền thừa và tài nguyên tốt hơn, tuy nhiên kinh nghiệm của bọn họ cũng chẳng tới đâu.
Chiến đấu thì cũng chỉ ngang cơ là cùng.
Thấy hắn ta lo lắng Băng Mị khẽ giọng nói:
“Lần này nếu được chúng ta sẽ nhịn, dù sao Linh Đài tác dụng với chúng ta cũng không lớn.
Nếu tình hình quá tệ thì chúng ta có thể bỏ qua.”
Thiên Tiếu nhíu mày:
“Ngươi đọc được suy nghĩ của ta đấy à.”
Băng Mị nhún vai:
“Nhìn biểu cảm của ngươi khi nghe thấy kiểm tra thông tin của Bạch Hà Tinh là đủ hiểu rồi.”
Hai người bọn họ trò chuyện khiến cho cô gái kia trầm tư suy nghĩ, Linh Đài không có nhiều tác dụng sao.
Điều này đồng nghĩa với việc bọn họ có cách để chắc chắn trở thành Hồn Vương, chuyện này thật vô lý nhưng nàng chỉ có thể hiểu là như thế.
Nam thanh niên đi phía sau nàng khẽ giọng:
“Đại nhân, thật vô lý, đây là một cái hình tinh nhỏ ở vi diện cấp thấp.”
Nàng ta nhíu mày:
“Đừng nhiều chuyện, chúng ta cứ quan sát xem thế nào.”
Thật thú vị, đám người này đều cảm thấy như thế.
Trong khi bốn người của Bạch Hà Tinh đang xì xào với nhau thì mấy người của Thiên Vương Tinh lại cảm thấy khó hiểu khi đứng sát bên lại chẳng nghe được gì.
Rõ ràng tu vi bọn họ đâu chênh lệch bao nhiêu.
.