Chu Vũ đã rời tổ đội.
Thiên Tiếu : ???
Hoàng Tử Lam ra ngoài chưa lâu thì hắn nhận được thông báo này , cảm giác có gì đó không ổn hắn liền nhanh chóng đi ra ngoài.
Mở cửa bước đi ra thì thấy cửa phòng đối diện đang mở , chấp sự vừa tìm hắn lập tức sang phòng của Chu Vũ luôn , không bằng cách nào thuyết phục được nàng ta rời tổ đội.
Chuyện này nhất định có vấn đề nên phải tìm hiểu rõ ràng mới được.
Gõ cánh cửa một cái rồi hắn đi thẳng vào trong , quả nhiên hai người nữ nhân đang nói chuyện với nhau.
Chu Vũ vẻ mặt vui mừng giống như chiếm được món lợi lớn.
Tiện tay đóng lại cánh cửa sau lưng , bước nhanh tới chỗ ghế ngồi , hắn dùng vẻ mặt nghiêm túc nhìn thẳng Chu Vũ hỏi :
“Chuyện này chắc cũng nên giải thích với ta chứ nhỉ ?”
Chu Vũ biết hắn đến hỏi chuyện tại sao lại thoát tổ đội , nhìn qua Hoàng Tử Nam rồi lại nhìn qua Thiên Tiếu , nàng tỏ ra bình thản khi trả lời :
“Chấp sự đại nhân muốn ta trở thành người nằm trong tổ đội kết hợp giữa Nguyệt Thần Cung và các thế lực khác.
Thành viên trong tổ đội chắc ngươi cũng biết đó .”
Nàng mở cửa hàng , đi vào tổ đội , Thiên Tiếu quan sát thì càng ngạc nhiên hơn nữa khi thấy những cái tên trong tổ đối.
Chu Vũ , Hắc Tử Nghiên , Băng Mị , Diệt Thiên Thần , Chiến Vũ Thiên Nhân , nàng ta đã thay mất vị trí đáng nhẽ ra là của hắn.
Hắn quay sang nhìn Hoàng Tử Lam nghiêm giọng :
“Chấp sự đại nhân làm như thế tất nhiên phải có lý của ngươi , tuy nhiên ta vẫn chưa hiểu lắm.
Không biết ngài có thể giải thích cho ta rõ ràng hơn được không .”
Biết không giấu được Hoàng Tử Lam đành phải nói ra :
“Tứ Đại Mỹ Nhân thực ra chính là Thiên Mệnh Chi Nhân , khi cổng mở thì bọn họ đều xóa bỏ tu vi để tu luyện lại từ đầu.
Trong một lần càn quét bọn họ nhận được năm tấm thẻ , bên trong ẩn chứa mốt nhiệm vụ cực kỳ lớn , khi kích hoạt các nàng liền trở thành Thiên Mệnh Chi Nhân .”
“Tổ đội cần có một đội trưởng cực mạnh , đáng nhẽ đây sẽ là vị trí của Băng Mị nhưng bây giờ thì nó đã thuộc về ngươi rồi.
Trở thành Thiên Mệnh Chi Nhân liền có thể mở ra chuỗi nhiệm vụ , hiện tại đã thấy được chuỗi nhiệm vụ đầu tiên , nếu ngươi cùng các nàng hoàn thành được thì phe nhân loại sẽ mở ra chức năng Bang Hội .”
“Chức năng Bang Hội , có nghĩa là mở rộng số người tham gia tổ đội ngũ , khi đó các ngươi sẽ nhận được nhiều lợi ích hơn khi giết quái vật.
Làm hội trưởng đương nhiên sẽ được nhiều quyền lợi hơn , mọi chuyện chính là như thế đấy .”
Thiên Tiếu nghiêm mặt hỏi :Quảng Cáo
“Thật sự chọn ta hay sao ?”
Hoàng Tử Lam lấy ra tấm thẻ trong suốt đặt lên bàn , đẩy nhẹ một cái nó rơi vào tay của Thiên Tiếu.
Vẻ mặt nàng đầy khiêu khích :
“Thiên phú của ngươi xứng đáng , tuy nhiên liệu ngươi có muốn làm một kẻ đứng trên tất cả mọi người hay là chỉ thích yên thân.
Trả lại tấm thẻ để ta chọn người khác hoặc bóp nát để chấp nhận thử thách , ngươi suy nghĩ đi .”
Bây giờ Thiên Tiếu cần sức mạnh để làm thêm nhiều chuyện khác nữa , ví dụ như tìm ra hai nữ nhân kia là ai.
Trả thù cho cha mẹ hắn cũng cần tu vi , muốn tăng tu vi nhanh thì chỉ có cách phấn đấu trong Quỷ Thần Chiến.
Cầm tấm thẻ lên bóp nát , nó hóa thành rất nhiều điểm sáng nhập vào người của Thiên Tiếu.
Giọng nói lạnh lẽo vang lên.
Đã tiếp nhận nhiệm vụ Thiên Mệnh Chi Nhân , tổ đội cơ bản bị khóa không thể thay đổi.
Thành viên bao gồm : Đội trưởng Thiên Tiếu , Đông Phương Bất Nhã , Tây Phương Bất Khả , Nam Phương Bất An, Bắc Phương Bất Hạnh.
Thiên Tiếu chỉ vào danh sách đội viên , dùng ánh mắt nghi ngờ :
“Bọn họ thật sự là Tứ Đại Mỹ Nhân , tên của bọn họ…..”
Hoàng Tử Lam cười nói :
“Tên hay đấy chứ , bốn người này may mắn được Phương gia lão tổ trước khi cạn kiệt thọ nguyên truyền cho kiến thức.
Còn được lão tổ đặt tên nữa , không phải ai cũng may mắn như vậy đâu .”
Nghĩ đến cái gì đó hơi sai sai , nàng ta nói rằng mình phải nhận ba người trong Tứ Đại Mỹ Nhân vào tổ đội.
Còn một người là trưởng lão thì nhận làm sư phụ , bây giờ nhét cả bốn người vào trong cùng một tổ đội với hắn , càng lúc càng có cái gì đó sai sai.
Hoàng Tử Lam giải thích cho hắn hiểu một chuyện , ở trung cấp vi diện thì gia tộc lớn nhất chính là Phương gia.
Tuy nhiên mang theo lý tưởng khác nhau nên phân ra bốn cõi , tạo ra bốn cái môn phái.
Lần lượt là họ Đông Phương quản lý Nguyệt Thần Cung tọa trấn phía Đông , họ Tây Phương quản lý Thái Dương Thần Cung tọa trấn phía Tây.
Nam Phương gia tộc quản lý vùng ấm áp phía Nam , lập lên Đông Dương Môn , còn phía Bắc lạnh lẽo được giao cho Bắc Phương gia tộc quản lý , đấy cũng là gia tộc lấy nữ quyền làm đầu.
Quảng Cáo
Tứ Đại Mỹ Nhân sinh ra nhưng vì một số lý do mà phải tới Nguyệt Thần Cung sinh sống từ bé , người thân thăm họ rất thường xuyên.
Bốn người bọn họ đều là trưởng lão , người Thiên Tiếu cần bái sư là Đông Phương Bất Nhã , con gái của Cung chủ Nguyệt Thần Cung.
Đồng thời bốn người đều là cháu họ ngoại của Hoàng Tử Lam , được nàng ta chăm sóc từ bé giống như cha mẹ bọn họ.
Thức ra mấy chuyện này Thiên Tiếu không quan tâm cho lắm , chỉ là….
Bất Nhã : Vô duyên
Bất Khả : Không thể nào
Bất Hạnh : Xấu xố
Bất An : không yên ổn
Hay chỗ nào vậy trời , tên bất nhân nào đặt tên cho con cháu kỳ cục vậy.
Hắn cười trừ , nhẹ giọng hỏi :
“Thế chấp sự đại nhân cho ta biết tên lão tổ với mấy vị cung chủ , môn chủ của mấy thế lực lớn.
Ta sợ phạm húy thì phiền phức .”
Hoàng Tử Lam xua tay , cười nói :
“Không cần lo phạm húy đâu , ở chỗ chúng ta không có phong tục như như thế.
Nhưng biết chút cũng không sao , dù sao cũng phải tu luyện trong thời gian dài ở đây .”
Lấy ra một quyển sách từ trong giới chỉ đặt lên bàn , nhẹ nhàng đưa qua cho Thiên Tiếu , đồng thời nàng đứng lên.
“Thuyền đã di chuyển tự động một thời gian rồi , ta quay lại buồng lái để kiểm tra một chút , thông tin về bốn thế lực nằm trong sách.
Đáng nhẽ nhập môn mới có nhưng ta cho hai ngươi coi trước cũng không sao , đọc xong cũng không cần trả lại đâu .”
Đi ra ngoài mở cửa , lúc đi ra Hoàng Tử Lam cũng rất lịch sự khi đóng cửa lại đàng hoàng , chẳng trách nàng được giao trọng trách dạy dỗ nhiều người như thế.
Thậm chí cả mấy vị Cung chủ cũng được nàng dạy bảo , tuy nhiên thật sự khó hiểu khi nàng ta lại chỉ là một chấp sự nhỏ nhoi , không hợp lý một chút nào.
Mở ra trang đầu tiên của quyển sách nàng đưa khi nãy ra , bìa sách có chút nặng , chứng tỏ nguyên liệu làm ra không phải dạng vừa.
Người được điền tên đầu tiên đương nhiên là người có công lập ra Phương gia , lão tổ Phương Bất Nhân.
Thiên Tiếu và Chu Vũ đầu tiên còn hoài nghi mình nhìn nhầm , tuy nhiên lại không sai .Quảng Cáo
Bất Nhân :Không phải người.
Thiên Tiếu kinh ngạc , trong đầu thầm nghĩ :“Bất Nhân thật ạ”
Chả sao đặt tên cho mấy câu cháu gái kỳ cục thật sự , tiếp tục xem thì trong đó ghi vị cao thủ truyền kỳ này chỉ có một người vợ.
Hai người mãi không thể nào có con , chỉ đến mãi khi vị lão tổ này còn khoảng một ngàn năm tuổi thọ , phu nhân của Phương Bất Nhân mới mang thai , sinh ra bốn người con.
Cái tên cũng chỉ ra địa phận bọn họ cai quản.
Đông Phương Bất Nghĩa , Tây Phương Bất Lễ , Nam Phương Bất Trí , Bắc Phương Bất Tín.
Xem đến đây Thiên Tiếu bật cười , khoác vai Chu Vũ cười nói :
“Ngươi thử tưởng tượng đi , “chúng ta cùng nhất kết nghĩa bàn đào nào Bất Nghĩa huynh đệ” , “thương thảo làm ăn với Bất Tín chưởng môn” , với lại ai lại đặt tên cho nữ nhân là Bất Tín.
Lão tổ Phương gia biết được chúng ta từ cấp thấp vi diện đi lên sẽ áp lực , đặt tên con cháu gây cười để giúp chúng ta giải trí hay gì .”
Chu Vũ cầm lấy sách nghiêm túc nghiên cứu , nàng lật đại một trang rồi đọc lên : “Cháu gái bất lễ với Bất Lễ cung chủ , tội bất lễ vốn nặng , lại bất lễ với Bất Lễ cung chủ càng bất lễ.
Tuy nhiên Bất Lễ cung chủ nhân từ nên phạt cháu gái bất lễ tội bất lễ thông thường…..”
“Ha….ha…..ha”
Thiên Tiếu cười bò , đột nhiên cả người hắn lơ lửng trên không trung.
“Rầm”
Con thuyền đột nhiên tăng tốc khủng khiếp , Thiên Tiếu mặt đập vào tường , hắn ta không nghe được Chu Vũ đọc câu cuối : “Người phụ trách giám hộ Hoàng Tử Lam dạy dỗ không tốt phạt giáng cấp lần thứ .”
Gần đầu cuốn đã viết bị phạt lần , về sau mấy người kia con gây bao nhiêu tội lỗi.
.