Sáng sớm, Lệ Thiên Tuyết vừa mới tỉnh dậy thì phát hiện mình đang nằm trong lòng của Thiên Tiếu, không biết tên này tới đây từ bao giờ nữa.
Nàng cũng không bài xích hắn như bản thân nghĩ, thậm chí phía dưới chưa gì đã ướt hết cả rồi.
Lệ Thiên Tuyết cảm thấy bực bội vì thân thể mình quá nhạy cảm, cứ nhớ tới Thiên Tiếu là phía dưới lại có phản ứng.
Đột nhiên Thiên Tiếu thì thào:
“Ngươi đã nghĩ ra cần ta giúp gì chưa?”
Lệ Thiên Tuyết cũng không ngẩng đầu lên mà nói:
“Ta muốn ngươi giúp Lệ gia quay đầu, nếu có thể giúp cha ta một chức quan nhỏ trong triều đình.”
Thiên Tiếu điềm tĩnh:
“Chuyện nhỏ, để ta hỏi xem, nhạc phụ của ta phải làm quan to chứ.
Còn gì nữa không?”
Lệ Thiên Tuyết suy nghĩ một chút rồi tiếp tục:
“Mẹ ta thể chất yếu, tu vi vốn không cao, lại còn bị trọng thương nên tuổi thọ đã rất ngắn, ngươi có thể giúp nàng hay không?”
Thiên Tiếu vẫn bình thản vô cùng:
“Tu vi thấp thì dễ rồi, thời gian này ta không thể ra khỏi thành, mang mẹ ngươi tới đây đảm bảo trong vòng một ngày nàng ta lại khỏe mạnh như không.
Còn gì nữa không?”
Lệ Thiên Tuyết lần này đắn đo thật sự, tên này chẳng lẽ cái gì cũng làm được, nàng khẽ giọng nói:
“Ta muốn được lên Trung cấp vi diện cùng đệ đệ, ngươi có thể xử lý hay không?”
Thiên Tiếu lần này do dự, hắn không dám chắc, không muốn lừa dối nàng liền nói thẳng:
“Cái này cũng không quá khó, nhưng muốn đi lên đó sớm thì hơi khó, để ta suy nghĩ biện pháp.
Nhưng ta có thể đảm bảo lâu thì nửa năm, nhanh thì tuần sau ngươi có thể cùng ta quay trở lại Trung cấp vi diện.”
Đột nhiên trong đầu Lệ Thiên Tuyết lại vang lên một giọng nói xa lạ:
“Lại nữa rồi, đi khảo hạch cũng kiếm được bạn gái mới.
Tạ Thiên Tiếu, ngươi không cảm thấy có lỗi với chúng ta hay sao.”
Ngọc Nữ Tâm Kinh kích hoạt, năng lượng âm trong người nàng liền cuộn trào, tu vi bắt đầu được kéo lên dần dần.
Thiên Tiếu lên tiếng, dùng tâm linh để nói chuyện:
“Không phải ta làm bây đâu, các ngươi chờ một lát liền biết nàng ấy tốt.”
Lệ Thiên Tuyết ngồi dậy bắt đầu luyện công, một lúc sau tu vi của nàng đạt Hồn Tông Bát Trọng mới dừng lại.
Sự kiên trì của nàng biết bao nhiêu năm nay khiên căn cơ vô cùng vững vàng, chỉ cần được thả ra thì tu vi nàng liền được kéo lên như vũ bão.
Lúc này Ngọc Nữ Tâm Kinh đã lấy đủ năng lượng âm, nó bắt đầu san sẻ nguồn năng lượng này cho những người khác.
Băng Mị, Cầm Vân Ca, cùng những người khác động loạt ngồi xuống bắt đầu vận công, chưa bao giờ Ngọc Nữ Tâm Kinh vận động mạnh như vậy, tu vi của họ cũng bắt đầu kéo lên như vũ bão.
Năng lượng âm được truyền bớt đi, cùng sự cộng hưởng của Ngọc Nữ Tâm Kinh khiến cho tu vi của chính chủ là Lệ Thiên Tuyết lại lần nữa kéo lên Hồn Tông Cửu Trọng.
Băng Mị gào lên đầy vui sướng:
“Cực Âm Thể Chất, ngươi làm sao mà tìm được, trăm tỷ năm rồi chưa thấy xuất hiện người nào mang cái thể chất này.”
Thiên Tiếu xoa mũi, tìm cái quái gì, trùng hợp gặp được thôi.
“Không quan trọng, các ngươi công nhận nàng rồi chứ gì, ta đâu phải dạng thấy gái đẹp là xông vào.”
Băng Mị không thèm để ý tới Thiên Tiếu mà hỏi Lệ Thiên Tuyết:
“Nữ nhân mới của Thiên Tiếu ngươi tên gì?”
Lệ Thiên Tuyết thấy đối phương kiêu ngạo thì có chút khó chịu, Thiên Tiếu lập tức ra hiệu, đặt tay ở cổ kéo ngang một cái.
Nàng hiểu được vấn đề liền cố kìm nén:
“Ta tên là Lệ Thiên Tuyết, ra mặt mọi người.”
Băng Mị truyền một cái công pháp thẳng vào đầu của Lệ Thiên Tuyết rồi nói:
“Cái này là một công pháp do cha ta nghiên cứu ra dành riêng cho Cực Âm Thể Chất, trước kia không có người thử nghiệm.
Bây giờ ngươi tu luyện đi, coi như quà đại tỷ trong nhà ra mắt Thập Tam muội muội.”
Lấy nàng làm chuột bạch, Thiên Tiếu lập tức nói chuyện ngoài hiện thực với Lệ Thiên Tuyết:
“Nhận ngay cho ta, công pháp của sư phụ ta tuyệt đối là cực tốt, đừng bỏ qua cơ duyên như thế này.
Sư phụ ta không có hào phóng với tất cả mọi người đâu.”
Lệ Thiên Tuyết nghe vậy thì ngoan ngoãn đáp:
“Cám ơn, ta nhất định sẽ tu luyện thật tốt.”
Băng Mị nói chuyện vui vẻ:
“Thái Cực Âm Dương Quyết là công pháp mà chỉ có Cực Âm Thể Chất và Cực Dương Thể Chất tu luyện được.
Bình thường có thể chất phù hợp tu luyện cũng khó, tuy nhiên ngươi có Thiên Tiếu để song tu, một kẻ có rất nhiều năng lượng dương, chỉ thua mỗi Cực Dương Thể Chất thôi.”
“Hắn còn tu luyện công pháp song tu của cha sáng tạo riêng, trên thế gian chỉ có ba người tu luyện được.
Mỗi lần song tu lợi ích đều vô cùng lớn, số của ngươi thật sự rất tốt, hắn đi khảo hạch vào Thiên Hồn học viện mà cũng đụng trúng được ngươi.
Không có hắn thì không gặp được ta, không có công pháp phù hợp và phụ công như Ngọc Nữ Tâm Kinh có tu luyện cả đời cũng chẳng tới đâu.”
Hơi khó nghe nhưng thật, nhưng đấy còn chưa đủ khó nghe, hai người sau mới làm nàng sợ.
“Ở trong nhà tôn ty trật tự phải có, nếu Lệ Thiên Tuyết tỷ tỷ không muốn Lệ Tuyệt sơn trang bay hơi thì ngoan một chút.
Ta không hù ngươi đâu, Cầm Vân Ca ta nói được thì làm được, với lại Thập Nhất và Thập Nhị là hai sát thủ siêu đẳng.
Làm chuyện có lỗi hay phản bội Thiên Tiếu thì trừ khi ngươi tu vi Hư Vô Cảnh không thì chết lúc nào cũng không hay đâu.”
Mỗi người nói một câu khiến cho Lệ Thiên Tuyết mồ hôi chảy ròng ròng, nhất là màn giới thiệu tên tuổi và tu vi.
Có mấy người tu vi nàng còn chưa từng nghe thấy bao giờ, tìm thông tin xong hai tay bắt đầu hơi run.
Công chúa Cầm Vân Ca và đối thủ của nàng là Chu Vũ, Họa Thiên Hậu tiểu thư Họa gia, rồi còn cả hai nữ sát thủ tu vi ngoài sức tưởng tượng nữa.
Ai cũng không phải dạng vừa, nhưng Băng Mị lên tiếng thì tất cả đều im mồm, lão đại không biết còn kinh khủng như thế nào.
Gần một tiếng sau màn tra tấn tinh thần này mới kết thúc, may mắn thay mấy người tiếng nói có giá trị như Băng Mị, Cầm Vân Ca, Họa Thiên Hậu đều tỏ rõ sự hài lòng.
Thiên Tiếu lúc này cũng tiện thể nhờ vả Cầm Vân Ca xử lý chuyện Lệ gia, nàng thẳng thắn đáp lại:
“Chuyện này đơn giản, Tả Thị Lang Lễ Bộ còn đang trống, đợi cuối tháng khi khảo hạch kết thúc ta sẽ kêu cha xử lý.
Cô cô ý kiến gì không, chuyện triều chính ngươi rõ ràng nhất.”
Cầm Vĩnh Hà nghe vậy liền nói:
“Tả Thị Lang Lễ Bộ không tốt cho lắm, thực quyền không có nhiều, ta nghĩ nếu đã là người nhà thì nên cho vào Lại Bộ hoặc Hộ Bộ.
Nói với cha ngươi, hắn liền có thể giải quyết đẹp đẽ, huynh ấy xử lý việc triều chính mạnh hơn ta rất nhiều.
Đương nhiên có thể nói là chỉ lệnh của ta, đảm bảo không ai dám chống đối đâu.”
Lúc này Lệ Thiên Tuyết mắt lại tròn xoe, khi nãy giới thiệu thì vị tỷ tỷ tên Cầm Vĩnh Hà khiến nàng không để ý cho lắm.
Bởi tu vi cũng bình thường thôi, có thể nói là khá thấp, nhưng bây giờ nàng mới nhận ra người kia chính là Phụng Hậu.
Nàng ta với Cầm Vĩnh Hà không phải cô cháu ruột hay sao, tên này ăn mặn thế.
Lệ Thiên Tuyết có chút câu nệ:
“Cám ơn bệ hạ rộng lượng, cha ta nhất định sẽ cố gắng để chuộc lại lỗi lầm khi xưa.”
Cầm Vĩnh Hà lại vô cùng vui vẻ, giống như tỷ tỷ nhà bên vậy:
“Không có gì, tỷ muội trong nhà, mấy chuyện này dễ giải quyết.”
Mọi chuyện được xử lý xong Lệ Thiên Tuyết thở dài nói:
“Ta cảm giác mình giống như con búp bê, ở bên ngươi chỉ vì đẹp đẽ.”
Thiên Tiếu ôm nàng vào lòng, thật tâm nói ra:
“Ta dùng chiến kỹ để bảo vệ thân nhân và bằng hữu, tuy nhiên phải đánh đổi rất lớn trong đó có thể bao gồm cả tính mạng.
Gặp được ngươi khiến nguy hiểm về tính mạng không còn nữa.
Thật lòng thì gặp được ngươi chính là một trong những chuyện may mắn nhất đời ta, cám ơn ngươi vì đã xuất hiện.”
Đây là hắn thật lòng, một lần suýt chết vì Hắc Sắc và nửa sống nửa chết do Tử Sắc khiến hắn rõ ràng tầm quan trọng của Lệ Thiên Tuyết.
Có nàng thì hắn có thể dùng tới tuyệt chiêu cứu mạng, nàng chính là người sẽ gián tiếp cứu hắn vô số lần về sau.
Lệ Thiên Tuyết cảm động, từ lúc sinh ra với thể chất đặc biệt, “cảm ơn ngươi vì đã xuất hiện” ngoại trừ cha mẹ chưa ai từng nói câu này.
Trên thế gian lại có thêm một người dù hiểu rõ vẫn không xa lánh nàng, hắn ngày từ đầu đã đúng, bọn họ chính là hai mảnh ghép không thể sống thiếu nhau.
Trong lúc Thiên Tiếu không để ý thì chỉ số thiện cảm đột nhiên thay đổi chóng mặt.
Lệ Thiên Tuyết: điểm thiện cảm.
Chính Thiên Tiếu cũng chả hiểu sao tăng nhiều vậy, hóa ra hắn vẫn chưa hiểu nữ nhân đủ nhiều.
.