- Ngươi cái óc heo này, Tử Xà Kiếm là huyền khí cấp chín đỉnh cao mà công tử lấy thân tế luyện, kiếm này vừa ra, coi như là Vũ Đế cường giả cũng né tránh ba phần, tiểu quỷ lôi thôi kia chắc chắn phải chết, hừ, nếu như cuối cùng công tử thua, chúng ta chờ bị người ta ức hiếp đi. Các ngươi nghĩ, chỉ cần là nam nhân bình thường, sẽ bỏ qua người tuyệt sắc như chúng ta ư.
Tam nữ khác nghe được nhất thời thay đổi sắc mặt, ngẫm lại cảm thấy Xuân Cầm nói có đạo lý, mỗi một người đều lo lắng không thôi.
Đặc biệt Lý Vân Tiêu mới từ dưới lôi kiếp đi ra, cả người lôi thôi không ngớt, càng làm cho mấy mỹ nữ này có bệnh thích sạch sẽ lo lắng, nếu bị người khác xâm phạm, Trần Phong là quyết không thể lại muốn các nàng, đến thời điểm giá trị bản thân đại hạ, trực tiếp từ thị tỳ của Chưởng môn Đao Kiếm Tông biến thành vũ giả bình thường, thân phận cùng đãi ngộ là thiên địa khác biệt.
Bốn người từng cái từng cái âm thầm cầu khẩn Trần Phong tuyệt không có thể thua, lòng bàn tay tuôn ra mồ hôi, so với hai người trong sân quyết chiến còn muốn căng thẳng.
Vẻ thống khổ của Trần Phong dần dần tiêu tan, sắc mặt trở nên lạnh lẽo, lạnh giọng nói:
- Ngươi rất tự đại, này chính là nguyên nhân lớn nhất dẫn đến lần này ngươi chết. Nếu như ngươi có thể may mắn tiếp tục sống sót, lần sau nhớ thông minh thêm một chút.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Còn không xuất thủ liền cho người kết luận, là thói xấu rất tồi tệ a.
- Hừ, mặc ngươi miệng lưỡi bén nhọn, cũng không có khả năng sống sót.
Trần Phong một tay chỉ ra, Tử Xà Kiếm ở bên hông lập tức chạy như bay mà ra, ở trên không trung hóa thành một con trường xà, bay lên trời, gào thét mà xuống. Tuy là thân rắn, nhưng lập loè kiếm khí, đem nửa bầu trời ánh thành một mảnh tử khí.
Trường xà ở trên không trung cũng không có dị tượng bao lớn, như huyền khí phổ thông giải phong, nhưng cho Lý Vân Tiêu một loại áp lực lớn lao, không dám khinh thường, sắc mặt cũng biến thành vô cùng nghiêm nghị.
- Để ta trước tiên thử xem, ngươi đối với con giun kia nắm giữ mấy phần.
Lý Vân Tiêu giơ kiếm mà đứng, một đạo hàn khí từ trên thân kiếm đâm ra, muốn thử kiếm uy của Tử Xà Kiếm một lần, nhưng trong nháy mắt liền chịu đến một luồng áp chế rất lớn, ánh kiếm mới vừa thoát thể mà ra liền trong khoảnh khắc tán đi, sau đó kiếm thế như sơn nhạc lâm không mà xuống, giống như muốn chém nát tất cả.
- Thật mạnh.
Trong lòng Lý Vân Tiêu cảm giác nặng nề, Trần Phong đối với chuôi Tử Xà Kiếm này chưởng khống còn ở trên hắn dự tính, ngay cả kiếm thế của Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm cũng bị áp chế trở về.
Yêu Long cũng kinh sợ nói:
- Không đến nỗi là trăm phần trăm sức mạnh chứ?
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
- Loại huyền khí cấp chín này, chỉ có cường giả cấp chín đỉnh phong mới có thể phát huy ra trăm phần trăm sức mạnh. Hắn lấy thân tế kiếm, nhiều nhất là 30%, nhưng dù vậy, cũng không phải ta có thể chống lại a.
Hắn không do dự nữa, mi tâm có ánh sáng lóe lên, Giới Thần Bi trực tiếp bay ra ngoài, hóa thành núi nhỏ liền hướng thân rắn ép tới.
Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm bị quản chế bởi uy thế của Tử Xà Kiếm, nhưng Giới Thần Bi là không sợ chút nào, trực tiếp đụng mạnh.
Ầm ầm ầm.
Rung động to lớn vang lên, toàn bộ bầu trời đều muốn phá nát.
Trần Phong thay đổi sắc mặt, trong mắt hiện ra sóng to gió lớn, vừa nãy dưới một đòn kia, hắn cùng Tử Xà Kiếm tâm thần liên kết, cảm nhận được phản chấn xung kích to lớn, huyết mạch căng phồng, lục phủ ngũ tạng đều lăn lộn liên tục. Hơn nữa để hắn càng thêm ngơ ngác chính là, hắn rõ ràng cảm nhận được trên Tử Xà Kiếm truyền đến sợ hãi, tựa hồ bị đối phương áp chế.
- Kia là huyền khí cấp chín đỉnh cao a, làm sao sẽ bị áp chế?
Trong đầu Trần Phong hiện ra một dấu chấm hỏi, không kịp nghiền ngẫm, Ngọc bi của đối phương lần thứ hai oanh kích lại. Tử xà ở trên trời cao liên tục bay lượn, tựa hồ cực lực tách ra, lần này liền biến thành một phương truy kích, Trần Phong cùng tứ nữ đều há to mồm, không biết làm sao?
- Hoang đường, hoang đường.
Trần Phong gọi liền hai tiếng, đầu óc của hắn giờ khắc này một nửa là phẫn nộ, một nửa là bối rối. Nhưng cũng có thể cảm nhận được tâm ý trốn tránh trên Tử Xà Kiếm, vội vàng khống chế Tử Xà Kiếm, đem trường kiếm thu về trong tay, trong nháy mắt vũ xuất đạo đạo Tử Ảnh, như một cái Trường Tiên, lâm không quất tới.
Như vậy liền tránh khỏi huyền khí va chạm trực tiếp, nếu như chạm mấy lần liền hư hao Tử Xà Kiếm, vậy thì thực sự là khóc không ra nước mắt.
- Hừ, tuy rằng tử kiếm lợi hại, nhưng tu vi của ngươi có hạn, vô dụng.
Lý Vân Tiêu cười lạnh, thu hồi Giới Thần Bi, cả người trực tiếp hóa thành một tia điện quang biến mất ở tại chỗ, để Tử Ảnh chém không.
- Thuấn di?
Trần Phong trợn to mắt, sau đó liên tục kêu lên:
- Không đúng, không phải thuấn di, tốc độ thật nhanh.
Hắn bỗng nhiên phát giác, Lý Vân Tiêu có tốc độ như lôi đình ở trên không trung qua lại, chỉ để lại hình bóng hồ quang điện thiểm đùng đùng, hắn dĩ nhiên dùng mắt thường không cách nào nắm bắt. Bình tĩnh lại tâm tình dùng thần thức tìm tòi, lại phát hiện bốn phía đều là lực lượng tinh thần tuyệt cường, hình thành quấy nhiễu to lớn, ngăn chặn thần thức của hắn.
Xèo.
Một tia điện quang lâm không chém tới, không chỉ có Lôi Điện ở trong đó, còn hàm chứa kiếm khí cực cường, tốc độ nhanh như chớp giật.
Trần Phong kinh hãi, vội vàng giơ kiếm chặn lại, "Ầm" một tiếng, sau khi đánh tan kiếm khí, hắn thuận thế dọc theo phương hướng công kích phản kích trở lại, nhưng trực tiếp chém không
- Thật nhanh.
Trong lòng Trần Phong rất là khiếp sợ, bất giác có chút bối rối. Thần thức bị lực lượng tinh thần cường đại của đối phương quấy nhiễu, căn bản là không có cách nhận ra vị trí của đối phương, chỉ nhìn thấy sấm vang chớp giật ở trên không trung qua lại, hắn bỗng nhiên ý thức được, lực lượng sấm sét lúc trước chính là người này làm ra.
- Chiến pháp rất thú vị, ta cũng là lần thứ nhất triển khai, vừa vặn bắt ngươi thí nghiệm một phen.
Thanh âm vui sướng của Lý Vân Tiêu truyền đến, suýt chút nữa để Trần Phong tức giận đến thổ huyết, thế nhưng hiện tại thế cuộc nghịch chuyển, hắn chỉ có phần bị động chịu đòn, tuy rằng Lý Vân Tiêu công kích hắn ứng phó thành thạo điêu luyện, nhưng tâm ý nổi giận lại xông lên đầu.
Lý Vân Tiêu đang diễn luyện loại công kích trong di chuyển nhanh chóng, còn không ngừng phóng thích lực lượng tinh thần tới quấy nhiễu thần thức tra xét bốn phía, đối với hắn mà nói cũng là một loại chiến pháp vô cùng mới mẻ, đặc biệt khống chế đối với lực lượng tinh thần, nhất định phải quấy nhiễu phạm vi lớn với, độ khó thậm chí không dưới luyện khí.
- Hả?
Ngay thời điểm hắn càng diễn càng quen luyện, đột nhiên cảm nhận được khí tức trên người Trần Phong không giống tầm thường. Dưới công kích không ngừng, tâm tình đối phương cũng dần dần bình tĩnh lại.
Con ngươi của Lý Vân Tiêu đột nhiên áp súc, thân thể ở trên trời cao ngừng lại, cả kinh nói:
- Thiên Khiển.
Tam nữ khác nghe được nhất thời thay đổi sắc mặt, ngẫm lại cảm thấy Xuân Cầm nói có đạo lý, mỗi một người đều lo lắng không thôi.
Đặc biệt Lý Vân Tiêu mới từ dưới lôi kiếp đi ra, cả người lôi thôi không ngớt, càng làm cho mấy mỹ nữ này có bệnh thích sạch sẽ lo lắng, nếu bị người khác xâm phạm, Trần Phong là quyết không thể lại muốn các nàng, đến thời điểm giá trị bản thân đại hạ, trực tiếp từ thị tỳ của Chưởng môn Đao Kiếm Tông biến thành vũ giả bình thường, thân phận cùng đãi ngộ là thiên địa khác biệt.
Bốn người từng cái từng cái âm thầm cầu khẩn Trần Phong tuyệt không có thể thua, lòng bàn tay tuôn ra mồ hôi, so với hai người trong sân quyết chiến còn muốn căng thẳng.
Vẻ thống khổ của Trần Phong dần dần tiêu tan, sắc mặt trở nên lạnh lẽo, lạnh giọng nói:
- Ngươi rất tự đại, này chính là nguyên nhân lớn nhất dẫn đến lần này ngươi chết. Nếu như ngươi có thể may mắn tiếp tục sống sót, lần sau nhớ thông minh thêm một chút.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Còn không xuất thủ liền cho người kết luận, là thói xấu rất tồi tệ a.
- Hừ, mặc ngươi miệng lưỡi bén nhọn, cũng không có khả năng sống sót.
Trần Phong một tay chỉ ra, Tử Xà Kiếm ở bên hông lập tức chạy như bay mà ra, ở trên không trung hóa thành một con trường xà, bay lên trời, gào thét mà xuống. Tuy là thân rắn, nhưng lập loè kiếm khí, đem nửa bầu trời ánh thành một mảnh tử khí.
Trường xà ở trên không trung cũng không có dị tượng bao lớn, như huyền khí phổ thông giải phong, nhưng cho Lý Vân Tiêu một loại áp lực lớn lao, không dám khinh thường, sắc mặt cũng biến thành vô cùng nghiêm nghị.
- Để ta trước tiên thử xem, ngươi đối với con giun kia nắm giữ mấy phần.
Lý Vân Tiêu giơ kiếm mà đứng, một đạo hàn khí từ trên thân kiếm đâm ra, muốn thử kiếm uy của Tử Xà Kiếm một lần, nhưng trong nháy mắt liền chịu đến một luồng áp chế rất lớn, ánh kiếm mới vừa thoát thể mà ra liền trong khoảnh khắc tán đi, sau đó kiếm thế như sơn nhạc lâm không mà xuống, giống như muốn chém nát tất cả.
- Thật mạnh.
Trong lòng Lý Vân Tiêu cảm giác nặng nề, Trần Phong đối với chuôi Tử Xà Kiếm này chưởng khống còn ở trên hắn dự tính, ngay cả kiếm thế của Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm cũng bị áp chế trở về.
Yêu Long cũng kinh sợ nói:
- Không đến nỗi là trăm phần trăm sức mạnh chứ?
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
- Loại huyền khí cấp chín này, chỉ có cường giả cấp chín đỉnh phong mới có thể phát huy ra trăm phần trăm sức mạnh. Hắn lấy thân tế kiếm, nhiều nhất là 30%, nhưng dù vậy, cũng không phải ta có thể chống lại a.
Hắn không do dự nữa, mi tâm có ánh sáng lóe lên, Giới Thần Bi trực tiếp bay ra ngoài, hóa thành núi nhỏ liền hướng thân rắn ép tới.
Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm bị quản chế bởi uy thế của Tử Xà Kiếm, nhưng Giới Thần Bi là không sợ chút nào, trực tiếp đụng mạnh.
Ầm ầm ầm.
Rung động to lớn vang lên, toàn bộ bầu trời đều muốn phá nát.
Trần Phong thay đổi sắc mặt, trong mắt hiện ra sóng to gió lớn, vừa nãy dưới một đòn kia, hắn cùng Tử Xà Kiếm tâm thần liên kết, cảm nhận được phản chấn xung kích to lớn, huyết mạch căng phồng, lục phủ ngũ tạng đều lăn lộn liên tục. Hơn nữa để hắn càng thêm ngơ ngác chính là, hắn rõ ràng cảm nhận được trên Tử Xà Kiếm truyền đến sợ hãi, tựa hồ bị đối phương áp chế.
- Kia là huyền khí cấp chín đỉnh cao a, làm sao sẽ bị áp chế?
Trong đầu Trần Phong hiện ra một dấu chấm hỏi, không kịp nghiền ngẫm, Ngọc bi của đối phương lần thứ hai oanh kích lại. Tử xà ở trên trời cao liên tục bay lượn, tựa hồ cực lực tách ra, lần này liền biến thành một phương truy kích, Trần Phong cùng tứ nữ đều há to mồm, không biết làm sao?
- Hoang đường, hoang đường.
Trần Phong gọi liền hai tiếng, đầu óc của hắn giờ khắc này một nửa là phẫn nộ, một nửa là bối rối. Nhưng cũng có thể cảm nhận được tâm ý trốn tránh trên Tử Xà Kiếm, vội vàng khống chế Tử Xà Kiếm, đem trường kiếm thu về trong tay, trong nháy mắt vũ xuất đạo đạo Tử Ảnh, như một cái Trường Tiên, lâm không quất tới.
Như vậy liền tránh khỏi huyền khí va chạm trực tiếp, nếu như chạm mấy lần liền hư hao Tử Xà Kiếm, vậy thì thực sự là khóc không ra nước mắt.
- Hừ, tuy rằng tử kiếm lợi hại, nhưng tu vi của ngươi có hạn, vô dụng.
Lý Vân Tiêu cười lạnh, thu hồi Giới Thần Bi, cả người trực tiếp hóa thành một tia điện quang biến mất ở tại chỗ, để Tử Ảnh chém không.
- Thuấn di?
Trần Phong trợn to mắt, sau đó liên tục kêu lên:
- Không đúng, không phải thuấn di, tốc độ thật nhanh.
Hắn bỗng nhiên phát giác, Lý Vân Tiêu có tốc độ như lôi đình ở trên không trung qua lại, chỉ để lại hình bóng hồ quang điện thiểm đùng đùng, hắn dĩ nhiên dùng mắt thường không cách nào nắm bắt. Bình tĩnh lại tâm tình dùng thần thức tìm tòi, lại phát hiện bốn phía đều là lực lượng tinh thần tuyệt cường, hình thành quấy nhiễu to lớn, ngăn chặn thần thức của hắn.
Xèo.
Một tia điện quang lâm không chém tới, không chỉ có Lôi Điện ở trong đó, còn hàm chứa kiếm khí cực cường, tốc độ nhanh như chớp giật.
Trần Phong kinh hãi, vội vàng giơ kiếm chặn lại, "Ầm" một tiếng, sau khi đánh tan kiếm khí, hắn thuận thế dọc theo phương hướng công kích phản kích trở lại, nhưng trực tiếp chém không
- Thật nhanh.
Trong lòng Trần Phong rất là khiếp sợ, bất giác có chút bối rối. Thần thức bị lực lượng tinh thần cường đại của đối phương quấy nhiễu, căn bản là không có cách nhận ra vị trí của đối phương, chỉ nhìn thấy sấm vang chớp giật ở trên không trung qua lại, hắn bỗng nhiên ý thức được, lực lượng sấm sét lúc trước chính là người này làm ra.
- Chiến pháp rất thú vị, ta cũng là lần thứ nhất triển khai, vừa vặn bắt ngươi thí nghiệm một phen.
Thanh âm vui sướng của Lý Vân Tiêu truyền đến, suýt chút nữa để Trần Phong tức giận đến thổ huyết, thế nhưng hiện tại thế cuộc nghịch chuyển, hắn chỉ có phần bị động chịu đòn, tuy rằng Lý Vân Tiêu công kích hắn ứng phó thành thạo điêu luyện, nhưng tâm ý nổi giận lại xông lên đầu.
Lý Vân Tiêu đang diễn luyện loại công kích trong di chuyển nhanh chóng, còn không ngừng phóng thích lực lượng tinh thần tới quấy nhiễu thần thức tra xét bốn phía, đối với hắn mà nói cũng là một loại chiến pháp vô cùng mới mẻ, đặc biệt khống chế đối với lực lượng tinh thần, nhất định phải quấy nhiễu phạm vi lớn với, độ khó thậm chí không dưới luyện khí.
- Hả?
Ngay thời điểm hắn càng diễn càng quen luyện, đột nhiên cảm nhận được khí tức trên người Trần Phong không giống tầm thường. Dưới công kích không ngừng, tâm tình đối phương cũng dần dần bình tĩnh lại.
Con ngươi của Lý Vân Tiêu đột nhiên áp súc, thân thể ở trên trời cao ngừng lại, cả kinh nói:
- Thiên Khiển.