– Được rồi. Nàng có thể yên tâm. Ta từ trước đến nay đều nhất ngôn cửu đỉnh.
Lý Vân Tiêu nói xong, cũng không nguyện ý dừng lại nơi đây, trực tiếp thuấn di rời đi, hóa thành một ánh sáng biến mất ở phía xa.
Khương Nhược Mai mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào hướng Lý Vân Tiêu rời đi, lúc này mới hồi phục tinh thần. Tất cả những chuyện vừa xảy ra thật giống như ở trong giấc mộng vậy.
Nhiều năm tích tụ, vào giờ phút này lại dễ dàng tìm được phương pháp giải trừ, khiến cho nàng có chút không tin. Sau khi ngây người một hồi lâu, nàng lại vận dụng nguyên lực trong cơ thể. Nhất thời cảm thấy lớp mỡ dày chắc chắn bên trong cơ thể này dường như không thể phá vỡ dưới tác dụng của công pháp đè xuống đang bóc ra từng chúp một, bị ép thành dầu và nước, từ từ chảy qua trên da. Một lát sau, nàng biến thành một thân đầy dầu mỡ, bốc mùi hôi thối.
Nhưng Khương Nhược Mai lại mừng như điên, ngửa mặt lên trời cười to, gần như cười ra nước mắt.
Sau khi Lý Vân Tiêu rời khỏi căn cứ của tổ chức khối băng, liền tùy ý tìm một lữ quán, muốn thuê một gian mật thất bắt đầu tu luyện.
Thời điểm đánh với Văn Lâm một trận, hắn đã hai lần sử dụng cây búa kia. Hình như dưới trạng thái thân hóa sấm sét, liên hệ giữa mình và cây búa sẽ trở nên càng chặt chẽ hơn. Hai bên đều có thể có được sự tăng cường.
Sau khi hắn tiến vào Giới Thần Bi, triệu hồi ra cây búa, cầm ở trong tay không ngừng thưởng thức, tự lẩm bẩm:
– Trong cây búa này, quy tắc lôi cùng lôi kiếp không khác nhau là mấy. Nếu như bên trong Giới Thần Bi có huyền khí cửu giai được xuất ra, có nên sử dụng cây búa này thay thế lôi kiếp hay không? Ở trong tấm bia này thi triển ra sấm sét, có lẽ còn cường đại hơn nhiều so với lôi kiếp bên ngoài.
Lý Vân Tiêu thoáng động ý niệm, liền triệu hồi hồ lô Tiểu Kim Cương ra, ánh mắt lộ ra hàn quang, khóe miệng hơi cong lên, nói:
– Hắc hắc, tạm thời lấy thứ này ra làm thí nghiệm đã.
Tay trái hắn bắt đầu không ngừng bấm tay niệm thần chú, đánh ra các loại phù văn bay xung quanh hồ lô Tiểu Kim Cương. Một vòng lại một vòng trận pháp ngưng tụ ở trước người, biến hồ lô Tiểu Kim Cương làm thành một cái bánh chưng lớn. Trận thế không ngừng kéo dài triển khai.
Tay phải Lý Vân Tiêu cầm cây búa lên, rót Thần Dịch Lực vào bên trong. Nhất thời những chữ nòng nọc màu vàng ở trên đó không ngừng lập lòe phát sáng. Vạn tia sét lấy cây búa làm trung tâm lan ra. Lý Vân Tiêu đồng thời thân hóa lôi điện, giơ cây búa này lên thật cao, hướng về phía trên người hồ lô Tiểu Kim Cương đập tới.
Ầm ầm.
Một búa kinh thiên động địa, lôi quang lập lòe vạn dặm.
Hồ lô Tiểu Kim Cương há hốc mồm liên tục rống to, trên mặt lộ vẻ thống khổ. Hiển nhiên bị sấm sét đánh phải vô cùng khó chịu. Những lôi quang kia chấn động ở trên người hắn, hơn phân nửa phản ngược ra ngoài, lại bị trận pháp xung quanh hấp thu, lại đánh ngược trở lại.
Nhiều lần như vậy, một búa đánh dưới, hồ lô Tiểu Kim Cương trải qua từng lần sấm sét thử thách, toàn bộ thân thể to lớn ở dưới lôi quang sụp đổ, kêu thảm thiết liên tục.
Yêu Long cũng hóa thân đi ra, nhỏ tiếng nói:
– Quá tàn nhẫn, không đành lòng nhìn.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Nghìn búa vạn đục cũng là bình thường. Không trải qua sấm sét, sao có thể nhìn thấy được cầu vồng.
Hắn lại giơ cây búa lên thật cao, hung hăng đập xuống, tuyệt đối không lưu tình
– Ùng ùng.
Không ngừng có tiếng lôi điện nổ vang truyền ra. Bên trong toàn bộ Giới Thần Bi vẫn không có cách nào yên tĩnh được. Thỉnh thoảng có thân ảnh bay tới. Mọi người một hồi sau đã gần như tụ tập đầy đủ. Tất cả đều ở phía xa kinh hãi xem chừng.
Hác Liên Thiếu Hoàng cả kinh nói:
– Tiểu Kim Cương rốt cuộc phạm phải sai lầm gì, mà Vân thiếu phải hành hạ hắn như vậy?
Mạc Tiểu Xuyên vỗ đầu một cái, không nói gì:
– Tiểu Kim Cương là huyền khí, chắc là tế luyện. Ta cảm thấy chắc hẳn nên bắt ngươi đi chế luyện một phen, xem có thể tăng cao điểm chỉ số thông minh hay không.
Viên Cao Hàn nhỏ giọng nói:
– Vật kia không phải là huyền khí. Nghiêm túc mà nói chắc là yêu thú, nhưng lại sử dụng biện pháp tinh luyện đẳng cấp huyền khí đi nâng cao đẳng cấp yêu thú. Từ cổ chí kim cũng chỉ có hắn nghĩ ra được, làm được. Thạch thú này nếu có thể sống sót qua kiếp nạn này, tiền đồ vô lượng.
Đoạn Việt cau mày nói:
– Nếu như không chịu được?
Viên Cao Hàn hờ hững nhìn hắn một cái, nói:
– Nếu như không chịu được, vậy hắn thật sự biến thành huyền khí.
Đoạn Việt:
–...
Đột nhiên, Huyền Lôi Kinh Vân Hống ở bên cạnh Đoạn Việt, thân thể không ngừng lắc lư. Hình như thiên địa lôi đình đặc biệt kích thích nó. Nó không ngừng nhỏ giọng gào thét.
Đoạn Việt kinh ngạc nói:
– Thế nào? Ngươi cũng muốn đi tới gần chịu mấy búa hay sao?
– Đùng đùng.
Trên lớp da Huyền Lôi Kinh Vân Hống đột nhiên nhảy ra vài đạo hồ quang, từ xung quanh thân thể không ngừng truyền ra. Cả thân thể trở nên có điện, hơn nữa càng lúc càng mạnh.
Nhạc Cửu Lâm cả kinh nói:
– Huyền Lôi Kinh Vân Hống vốn là yêu thú lôi hệ. Có lẽ là bị trận lôi ngục ảnh hưởng. Ta chẳng qua là võ giả tu luyện công pháp lôi hệ, dưới ở trận này còn có thể cảm thấy nhiệt huyết toàn thân bắt đầu khởi động, có loại cảm giác như cá quay về biển rộng. Súc sinh này cảm ứng chắc hẳn là mạnh hơn ta.
– Ừ.
Đoạn Việt giả vờ làm ra bộ dạng cao thâm, khẽ gật đầu nói:
– Đã như vậy, ngươi cũng nên tới gần chịu mấy búa đi. Sẽ không ai ngăn cản ngươi.
Huyền Lôi Kinh Vân Hống cả ngày ở cùng một chỗ với hai người bọn họ, đã sớm có sự ăn ý. Đoạn Việt vừa tùy ý nói vậy, thân thể nó run lên, có phần cung kính. Tiếp theo, trong đôi mắt nó bắn ra vạn phần cảnh giác, nhìn thẳng về phía trước.
– Vèo.
Ở dưới tình huống không người nào chú ý, Huyền Lôi Kinh Vân Hống thật sự xông ra ngoài, khiến tất cả mọi người đều ngạc nhiên.
Tuy rằng nó là yêu thú lôi hệ, nhưng dưới loại sấm sét thiên uy này, cho dù nó có thể hóa thân sấm sét, cũng phải chết.
Đoạn Việt trực tiếp nhìn tới choáng váng. Hắn chẳng qua chỉ tùy ý nói một chút mà thôi, không ngờ súc sinh này lại thật sự muốn đi tìm cái chết. Hắn sốt ruột liên tục giậm chân, quát:
– Súc sinh, mau trở lại.
Nhưng Huyền Lôi Kinh Vân Hống làm sao nghe được. Nó đã tiến sâu vào phạm vi bên ngoài của lôi ngục. Lôi quang không ngừng bắn ra, xuyên qua trên người nó giống như điện giật. Lông trên toàn thân đều dựng đứng. Tiếng gào thét không ngừng tăng lên.
Lý Vân Tiêu cũng chú ý tới tình trạng dị thường của Huyền Lôi Kinh Vân Hống, lộ vẻ kinh ngạc. Hắn vừa tiếp tục sử dụng cây búa đánh vào hồ lô Tiểu Kim Cương, vừa quan sát con yêu thú này.
Hắn kinh ngạc phát hiện, trên người Huyền Lôi Kinh Vân Hống phát ra yêu khí chấn động, không ngờ dần dần tiến tới đồng nhất với tần suất cây búa của mình đánh xuống.
Cũng không biết đây là một loại phản ứng tự nhiên, hay súc sinh này đang tự mình tiến hành điều tiết. Nếu như là ý sau khó tránh khỏi quá kinh người.
Lý Vân Tiêu nói xong, cũng không nguyện ý dừng lại nơi đây, trực tiếp thuấn di rời đi, hóa thành một ánh sáng biến mất ở phía xa.
Khương Nhược Mai mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào hướng Lý Vân Tiêu rời đi, lúc này mới hồi phục tinh thần. Tất cả những chuyện vừa xảy ra thật giống như ở trong giấc mộng vậy.
Nhiều năm tích tụ, vào giờ phút này lại dễ dàng tìm được phương pháp giải trừ, khiến cho nàng có chút không tin. Sau khi ngây người một hồi lâu, nàng lại vận dụng nguyên lực trong cơ thể. Nhất thời cảm thấy lớp mỡ dày chắc chắn bên trong cơ thể này dường như không thể phá vỡ dưới tác dụng của công pháp đè xuống đang bóc ra từng chúp một, bị ép thành dầu và nước, từ từ chảy qua trên da. Một lát sau, nàng biến thành một thân đầy dầu mỡ, bốc mùi hôi thối.
Nhưng Khương Nhược Mai lại mừng như điên, ngửa mặt lên trời cười to, gần như cười ra nước mắt.
Sau khi Lý Vân Tiêu rời khỏi căn cứ của tổ chức khối băng, liền tùy ý tìm một lữ quán, muốn thuê một gian mật thất bắt đầu tu luyện.
Thời điểm đánh với Văn Lâm một trận, hắn đã hai lần sử dụng cây búa kia. Hình như dưới trạng thái thân hóa sấm sét, liên hệ giữa mình và cây búa sẽ trở nên càng chặt chẽ hơn. Hai bên đều có thể có được sự tăng cường.
Sau khi hắn tiến vào Giới Thần Bi, triệu hồi ra cây búa, cầm ở trong tay không ngừng thưởng thức, tự lẩm bẩm:
– Trong cây búa này, quy tắc lôi cùng lôi kiếp không khác nhau là mấy. Nếu như bên trong Giới Thần Bi có huyền khí cửu giai được xuất ra, có nên sử dụng cây búa này thay thế lôi kiếp hay không? Ở trong tấm bia này thi triển ra sấm sét, có lẽ còn cường đại hơn nhiều so với lôi kiếp bên ngoài.
Lý Vân Tiêu thoáng động ý niệm, liền triệu hồi hồ lô Tiểu Kim Cương ra, ánh mắt lộ ra hàn quang, khóe miệng hơi cong lên, nói:
– Hắc hắc, tạm thời lấy thứ này ra làm thí nghiệm đã.
Tay trái hắn bắt đầu không ngừng bấm tay niệm thần chú, đánh ra các loại phù văn bay xung quanh hồ lô Tiểu Kim Cương. Một vòng lại một vòng trận pháp ngưng tụ ở trước người, biến hồ lô Tiểu Kim Cương làm thành một cái bánh chưng lớn. Trận thế không ngừng kéo dài triển khai.
Tay phải Lý Vân Tiêu cầm cây búa lên, rót Thần Dịch Lực vào bên trong. Nhất thời những chữ nòng nọc màu vàng ở trên đó không ngừng lập lòe phát sáng. Vạn tia sét lấy cây búa làm trung tâm lan ra. Lý Vân Tiêu đồng thời thân hóa lôi điện, giơ cây búa này lên thật cao, hướng về phía trên người hồ lô Tiểu Kim Cương đập tới.
Ầm ầm.
Một búa kinh thiên động địa, lôi quang lập lòe vạn dặm.
Hồ lô Tiểu Kim Cương há hốc mồm liên tục rống to, trên mặt lộ vẻ thống khổ. Hiển nhiên bị sấm sét đánh phải vô cùng khó chịu. Những lôi quang kia chấn động ở trên người hắn, hơn phân nửa phản ngược ra ngoài, lại bị trận pháp xung quanh hấp thu, lại đánh ngược trở lại.
Nhiều lần như vậy, một búa đánh dưới, hồ lô Tiểu Kim Cương trải qua từng lần sấm sét thử thách, toàn bộ thân thể to lớn ở dưới lôi quang sụp đổ, kêu thảm thiết liên tục.
Yêu Long cũng hóa thân đi ra, nhỏ tiếng nói:
– Quá tàn nhẫn, không đành lòng nhìn.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Nghìn búa vạn đục cũng là bình thường. Không trải qua sấm sét, sao có thể nhìn thấy được cầu vồng.
Hắn lại giơ cây búa lên thật cao, hung hăng đập xuống, tuyệt đối không lưu tình
– Ùng ùng.
Không ngừng có tiếng lôi điện nổ vang truyền ra. Bên trong toàn bộ Giới Thần Bi vẫn không có cách nào yên tĩnh được. Thỉnh thoảng có thân ảnh bay tới. Mọi người một hồi sau đã gần như tụ tập đầy đủ. Tất cả đều ở phía xa kinh hãi xem chừng.
Hác Liên Thiếu Hoàng cả kinh nói:
– Tiểu Kim Cương rốt cuộc phạm phải sai lầm gì, mà Vân thiếu phải hành hạ hắn như vậy?
Mạc Tiểu Xuyên vỗ đầu một cái, không nói gì:
– Tiểu Kim Cương là huyền khí, chắc là tế luyện. Ta cảm thấy chắc hẳn nên bắt ngươi đi chế luyện một phen, xem có thể tăng cao điểm chỉ số thông minh hay không.
Viên Cao Hàn nhỏ giọng nói:
– Vật kia không phải là huyền khí. Nghiêm túc mà nói chắc là yêu thú, nhưng lại sử dụng biện pháp tinh luyện đẳng cấp huyền khí đi nâng cao đẳng cấp yêu thú. Từ cổ chí kim cũng chỉ có hắn nghĩ ra được, làm được. Thạch thú này nếu có thể sống sót qua kiếp nạn này, tiền đồ vô lượng.
Đoạn Việt cau mày nói:
– Nếu như không chịu được?
Viên Cao Hàn hờ hững nhìn hắn một cái, nói:
– Nếu như không chịu được, vậy hắn thật sự biến thành huyền khí.
Đoạn Việt:
–...
Đột nhiên, Huyền Lôi Kinh Vân Hống ở bên cạnh Đoạn Việt, thân thể không ngừng lắc lư. Hình như thiên địa lôi đình đặc biệt kích thích nó. Nó không ngừng nhỏ giọng gào thét.
Đoạn Việt kinh ngạc nói:
– Thế nào? Ngươi cũng muốn đi tới gần chịu mấy búa hay sao?
– Đùng đùng.
Trên lớp da Huyền Lôi Kinh Vân Hống đột nhiên nhảy ra vài đạo hồ quang, từ xung quanh thân thể không ngừng truyền ra. Cả thân thể trở nên có điện, hơn nữa càng lúc càng mạnh.
Nhạc Cửu Lâm cả kinh nói:
– Huyền Lôi Kinh Vân Hống vốn là yêu thú lôi hệ. Có lẽ là bị trận lôi ngục ảnh hưởng. Ta chẳng qua là võ giả tu luyện công pháp lôi hệ, dưới ở trận này còn có thể cảm thấy nhiệt huyết toàn thân bắt đầu khởi động, có loại cảm giác như cá quay về biển rộng. Súc sinh này cảm ứng chắc hẳn là mạnh hơn ta.
– Ừ.
Đoạn Việt giả vờ làm ra bộ dạng cao thâm, khẽ gật đầu nói:
– Đã như vậy, ngươi cũng nên tới gần chịu mấy búa đi. Sẽ không ai ngăn cản ngươi.
Huyền Lôi Kinh Vân Hống cả ngày ở cùng một chỗ với hai người bọn họ, đã sớm có sự ăn ý. Đoạn Việt vừa tùy ý nói vậy, thân thể nó run lên, có phần cung kính. Tiếp theo, trong đôi mắt nó bắn ra vạn phần cảnh giác, nhìn thẳng về phía trước.
– Vèo.
Ở dưới tình huống không người nào chú ý, Huyền Lôi Kinh Vân Hống thật sự xông ra ngoài, khiến tất cả mọi người đều ngạc nhiên.
Tuy rằng nó là yêu thú lôi hệ, nhưng dưới loại sấm sét thiên uy này, cho dù nó có thể hóa thân sấm sét, cũng phải chết.
Đoạn Việt trực tiếp nhìn tới choáng váng. Hắn chẳng qua chỉ tùy ý nói một chút mà thôi, không ngờ súc sinh này lại thật sự muốn đi tìm cái chết. Hắn sốt ruột liên tục giậm chân, quát:
– Súc sinh, mau trở lại.
Nhưng Huyền Lôi Kinh Vân Hống làm sao nghe được. Nó đã tiến sâu vào phạm vi bên ngoài của lôi ngục. Lôi quang không ngừng bắn ra, xuyên qua trên người nó giống như điện giật. Lông trên toàn thân đều dựng đứng. Tiếng gào thét không ngừng tăng lên.
Lý Vân Tiêu cũng chú ý tới tình trạng dị thường của Huyền Lôi Kinh Vân Hống, lộ vẻ kinh ngạc. Hắn vừa tiếp tục sử dụng cây búa đánh vào hồ lô Tiểu Kim Cương, vừa quan sát con yêu thú này.
Hắn kinh ngạc phát hiện, trên người Huyền Lôi Kinh Vân Hống phát ra yêu khí chấn động, không ngờ dần dần tiến tới đồng nhất với tần suất cây búa của mình đánh xuống.
Cũng không biết đây là một loại phản ứng tự nhiên, hay súc sinh này đang tự mình tiến hành điều tiết. Nếu như là ý sau khó tránh khỏi quá kinh người.