Chương
“Mặc dù đây là lôi kiếp hoá rồng, nhưng may mắn uy lực của nó không mạnh, hơn nữa, đối với chủ nhân mà nói còn là vật rất bổ, nhưng chỉ dựa vào chủ nhân thì rất khó luyện hoá, còn cần. . . ”
Nguyên tố lửa nói một hồi theo bản năng.
Bởi vì là truyền âm linh thức nên chỉ diễn ra trong chốc lát.
Nhưng sắc mặt Lâm Tiêu liên tục thay đổi.
Nghi ngờ, ngạc nhiên, khó tin, chết lặng.
“Tiểu Hỏa, ngươi chắc chứ?!” Lâm Tiêu cau mày hỏi.
“Lấy tính mạng ra đảm bảo!” Nguyên tố lửa nghiêm túc khẳng định.
“Được, ta biết rồi.” Lâm Tiêu gật đầu.
Ngay sau đó, Lâm Tiêu di chuyển, chiến ý trong mắt hắn loé lên.
Không phải chỉ là một lôi long thôi sao?! Chỉ cần chém nó là xong!
Vẻ mặt của tất cả mọi người đang vô cùng không tin nổi.
Lâm Tiêu bay lên, tay cầm linh kiếm và lao về phía kiếp long.
Xì–
Lâm Tiêu này … thực sự điên rồ!
Lâm Tiêu nhìn thấy Lôi Long trong kiếp vân đang lao tới phía mình, Lôi Long gầm lên một tiếng trong mắt tràn ngập sự phẫn nộ, giống như đang châm biếm một con kiến hôi nhỏ bé.
Sau khi nó vung cơ thể to lớn của mình lên, móng vuốt sắc bén của nó cũng xé mây lao về phía Lâm Tiêu. Sức mạnh khủng khiếp của sấm chớp chút xuống cùng móng vuốt làm cho mọi người sợ hãi.
Một chiêu này của Lôi Long mang theo uy lực khủng kiếp, đại bộ phận những người có mặt ở đây đều không thể ngăn được uy lực này. Nhưng mặt của Lâm Tiêu lại chả có chút nào biến sắc.
Hắn rất muốn hét lên một câu là, mệnh của ta tự ta quyết. Nhưng mà hình như thoại này không phải của hắn.
“Muốn diệt ta, vậy cũng phải hỏi ta có đồng ý hay không chứ!!”
“Trảm!”
Hắn hét một tiếng, toàn bộ kiếm ý đều truyền vào trong linh kiếm. Mặc dù lời thoại không giống nhau nhưng ý nghĩa cũng gần tương đương.
Xoẹt!
Hơn trăm đạo kiếm quang được chém ra cùng nhau lao về phía móng vuốt. Khi hai thứ gặp nhau chỉ thấy một luồng lôi quang ra tứ phía, bầu trời rung chuyển dữ dội.
“Bạo!”
Lúc này nguyên tố Hỏa trong linh kiếm chỉ khẽ niệm một câu.
Đoàng!
Một dòng sức mạnh huỷ diệt đáng sợ bùng ra tứ phía, chỉ thấy móng vuốt sắc bén của con rồng vỡ tung. Kiếm quang của Lâm Tiêu cũng nhân cơ hội chém tới chém đứt chân của con rồng.
Sau đó Lâm Tiêu liên tục chém ra vô số đạo kiếm quang về phía Lôi Long.
Gầm!! Lôi Long gầm lên một tiếng.
Khi kiếm quang chuẩn bị chém vào người nó thì một cái móng khác không biết từ đâu vươn ra, xé nát kiếm quang thành từng mảnh vụn. Tốc độ nhanh đến kinh người.
“Grào!” Lôi Long phẫn nộ gầm lên.