Chương
Ba người cùng đột phá Hoá Đỉnh cảnh? mới có mấy ngày chưa gặp. Hơn nữa tu vi của hai lão đầu này còn kém Phương tông chủ.
Chả nhẽ……
Lâm Tiêu hình như đoán ra cái gì đó, chả nhẽ là hiệu quả cho mình đạt hạng nhất bảng Chân Long.
Đúng lúc này một giọng nói quen thuộc truyền từ trong chủ phong ra.
“Ái dà, tên nhóc nhà ai quay về thế này!! Ha ha ha!”
Chưa nhìn thấy người đâu mà đã nghe thấy giọng trước.
Với giọng điệu lười biếng như vậy, Lâm Tiêu không cần đoán cũng biết đó là ai.
Ngay sau đó, ba bóng người xuất hiện trước mặt hắn.
“Đệ tử Lâm Tiêu, xin chào Phương tông chủ, Cảnh lão và Mục lão!” Lâm Tiêu cực kỳ nghiêm túc và khách khí nói.
Uống nước nhớ nguồn, ăn quả nhớ kẻ trồng cây.
Cả ba người họ đã giúp đỡ hắn ở những mức độ khác nhau trên con đường tu luyện.
Huống chi bản thân bây giờ còn chưa đạt đến Hoá Đỉnh, tức là tương lai trở thành Sinh Tử cảnh đại năng, hắn cũng sẽ không quên ba người này.
“Tiểu tử thối, ngươi khách khí như vậy làm gì, cũng không phải người ngoài!” Mục lão cười nói.
“Lâm Tiêu, đừng để ý lão già này, lần này ba người chúng ta coi như nợ ngươi một ân tình.” Ánh mắt Phương tông chủ nhìn Lâm Tiêu sáng lên.
“Đúng vậy, nếu như lần này không phải tiểu tử ngươi đoạt được vị trí đứng đầu bảng Chân Long thì ba người chúng ta đời này cũng không biết có hi vọng trở thành Hoá Đỉnh hay không.” Lão Cảnh cũng tán đồng nói.
“Ba người chê cười rồi, Lâm Tiêu vẫn luôn là người của Kiếm Ma tông, đây đều là chuyện nên làm mà.” Lâm Tiêu khiêm tốn nói.
Lúc này, một bóng người khác cũng hành lễ với ba người Phương tông chủ kia.
“Tiểu nữ, Can Anh Túc xin chào ba vị tiền bối.” Can Anh Túc ngoan ngoãn nói.
Sau đó, ba người Phương tông chủ mới nhận ra rằng Lâm Tiêu đã mang về một nha đầu xinh đẹp.
Can Anh Túc…? ?
Đợi đã……
Nha đầu này chẳng phải là tiểu tai tinh của vương triều Đại Can sao? !
Chuyện này……
Ba đại lão đã nhận ra thân phận của Can Anh Túc, ánh mắt họ nhìn Lâm Tiêu đã hoàn toàn thay đổi.
Tiểu tử này, được lắm, quá được.
Nhìn ánh mắt của nha đầu này, ba người nhanh chóng hiểu ra.
Thật không ngờ, tiểu tử này lại thực sự khuất phục được nha đầu cố chấp này. Chuyện này bọn họ thực sự không ngờ tới.
“Trưởng công chúa khách khí rồi, không biết trưởng công chúa tới Kiếm Ma Tông là để…?” Phương tông chủ hỏi một câu.
Lỡ như bọn họ hiểu lầm thì không hay.
“Tiểu nữ chỉ trở về cùng Lâm Tiêu thôi, không có việc gì khác.” Can Anh Túc rất lịch sự và nói chuyện rất có quy tắc.
Lâm Tiêu nghe xong cảm thấy toàn thân nổi da gà. Khi cô gái này trở nên nghiêm túc, hắn cảm thấy rất kỳ lạ, không hề quen chút nào.