Chương
Tuy rằng cảnh giới tu vi còn thiếu một chút.
Nhưng nếu để bọn họ đơn độc đối mặt với Lâm Tiêu, thì bọn họ thực sự không có phần thắng.
Hơn nữa, điều khiến bọn họ càng thắc mắc hơn là…
Đại lão yêu tộc kia rốt cuộc là có quan hệ gì với Lâm Tiêu?
Đó là một Yêu Vương Sinh Tử Cảnh đó!!!
Đệ tử Kiếm Ma tông như vậy, các bậc trưởng lão cũng vậy, tông chủ cũng vậy.
Càng đừng nói là những người này.
Ngay đến cả Chu Tước cũng nhìn Lâm Tiêu với ánh mắt sùng bái.
Không hổ là tôn thượng đại nhân của hắn, kiểu chiến đấu vượt cấp như này mới càng thích hợp với thực lực của tôn thượng đại nhân hơn.
Lâm Tiêu đứng giữa không trung, đôi lông mày nhíu chặt vẫn chưa hề giãn ra.
Hắn vẫn nhìn cự đỉnh trước mặt.
Nhìn bao nhiêu thì khó chịu bấy nhiêu.
Trong số những cấm chế ở trong đại đỉnh, ắt có thứ có thể định vị.
Cho dù đặt trong nhẫn trữ vật, thì dựa vào thủ đoạn của đại năng Sinh Tử, cũng ắt có thể dễ dàng tìm ra.
Trừ khi phá giải hoàn toàn cấm chế, hoặc là….
Ánh mắt Lâm Tiêu nghiêm lại.
Hoặc là….phá hủy.
Đương nhiên, không phải kiểu cứ thế mà hủy đi.
Lâm Tiêu nắm chặt cự đỉnh.
Ý Cảnh đặc biệt dốc toàn lực vận chuyển.
“Hiến tế cho ông mày đi!!!” Lâm Tiêu thầm hô lên trong lòng.
Khi còn chưa luyện hóa Phệ Hồn Đỉnh, Lâm Tiêu đã từng thử Ý Cảnh đặc biệt, nhưng không hề hiệu quả.
Lúc này mới hiểu ra một quy tắc của Ý Cảnh đặc biệt, chỉ có thể luyện hóa thứ thuộc về mình.
Vậy bây giờ thì sao.
Hắn đã bước đầu luyện hóa Phệ Hồn Đỉnh, có thể nói là coi như là đồ của mình rồi.
Quả nhiên.
Ngay sau đó, sức mạnh của Ý Cảnh đặc biệt đã xâm nhập vào trong Phệ Hồn Đỉnh.
Ánh mắt Lâm Tiêu sáng lên.
Được rồi!!!
Hiến tế ngọn lửa U Minh, trực tiếp kéo Chu Tước từ nơi cách vạn dặm tới đây.
Vậy nếu như hiến tế một loại đạo khí chân linh thì sao nhỉ?
Sẽ xảy ra chuyện gì nhỉ?
Trong lòng Lâm Tiêu hơi có chút kích động.
Cảm giác mới mẻ khi mở hộp quà bí mật, vẫn khiến người ta có niềm vui nho nhỏ.
Nhưng mà, Ý Cảnh chi lực lượn một vòng bên trong Phệ Hồn Đỉnh rồi lại trực tiếp quay về trong cơ thể Lâm Tiêu.
Nó mang về một lời nhắc.