Chương
Lâm Tiêu nói với Can Anh Túc xong, rồi cùng nhau tới trước mặt ba người Phương tông chủ.
“Phương tông chủ, Mục lão, Cảnh lão, có Chu Tước tạm thời bảo vệ Kiếm Ma tông, chắc là trong một khoảng thời gian ngắn sẽ không có chuyện gì đâu. Đệ tử cần đi vương triều Đại Can, ngắn thì vài ngày, dài thì vài tháng.” Lâm Tiêu nói.
Ba người Phương tông chủ gật đầu, không cảm thấy bất ngờ, bèn dặn dò vài câu.
Tiếp đó, Mục lão chợt kéo Lâm Tiêu qua một bên.
Sau đó đưa một phong thư.
“Lâm tiểu tử, cái này ngươi cất giữ cẩn thận, đợi khi tới hoàng thất Đại Can, nếu có thể gặp được một nữ nhân tên là Can Văn Văn, thì ngươi đưa thứ này cho người đó. Nếu không gặp được, thì ngươi tự mình tiêu hủy nó đi là được.”
Mục lão trông thì có vẻ tùy ý, nhưng trong ánh mắt lại ẩn giấu một sự xốn xang.
Vẻ mặt Lâm Tiêu ngạc nhiên.
Không phải chứ.
Phiếu nợ của Mục lão không chỉ rải khắp vương triều Đại Ngụy, ngay cả vương triều Đại Can cũng có người bị lừa sao?
“Mục lão, người….người này nợ ngài cái gì vậy???” Lâm Tiêu thu lá thư vào trong nhẫn trữ vật rồi hiếu kỳ hỏi.
Mục lão nghe vậy, trầm mặc mấy giây, tỏng ánh mắt lóe lên tâm tình phức tạp, nặng nề.
Có áy náy, tự trách, có bất đắc dĩ, có chua xót.
Tâm trạng nổi lên rồi lại hạ xuống, ông mới chậm rãi lên tiếng.
“Ân tình vô cùng lớn.”
Lâm Tiêu không chú ý tới ánh mắt của Mục lão, chỉ là cảm thấy Mục lão hôm nay có hơi kỳ lạ.
Ân tình vô cùng lớn sao?
Trong hoàng thất của vương triều Đại Can, còn có người thiếu Mục lão một ân tình cực lớn sao?
Mục lão đúng là Mục lão, suy nghĩ thật chu đáo.
Đây là sợ hắn qua đó ở không quen, cho nên tìm một người tới chăm sóc hắn sao?
“Tạ ơn Mục lão, tiểu bối hiểu rồi!” Lâm Tiêu trong lòng cảm động nói.
Mục lão nhếch khóe miệng, cũng không nói gì thêm.
Cứ như vậy, Lâm Tiêu và Can Anh Túc cùng nhau rời khỏi Kiếm Ma tông.
Phi thuyền nhỏ được lấy ra, hóa thành một luồng ánh sáng vọt đi mất.
Khoảng bảy ngày sau.
Hai người bay tới vương triều Đại Can.
Bay tới khi đến khu vực gần bên ngoài hoàng cung Đại Can, phi thuyền mới dừng lại.
Theo như Can Anh Túc nói, bên trên hoàng cung có Cấm Không Lĩnh Vực.
Ai không được phép, mà bay phía trên hoàng cung, vậy thì chính là khiêu chiến với hoàng triều Đại Can.
Hai người bước xuống khỏi phi thuyền, Lâm Tiêu thu phi thuyền lại.
Đây là lần đầu tiên hắn tới vương triều Đại Can, phát linh thức ra cảm nhận một lượt, sao đó biểu cảm của hắn có chút kỳ lạ.
Ngoại trừ vương triều Đại Ngụy, vương triều Đại Hạ, hắn cũng từng đi qua mấy vương triều.