Editor: Waveliterature Vietnam
Trịnh Thành Tử cùng ba người bạn của mình vội vàng chạy đến lớp học, đúng lúc thầy chủ nhiệm đang điểm danh.
Thật may là cửa phòng học đằng sau đang mở, bọn họ rón rén chui vào lớp và ngồi đại vào hàng ghế trống ở sát cửa ra vào.
Sau khi đã điểm danh hết một lượt sinh viên trong lớp, thầy chủ nhiệm cầm danh sách trong tay và hỏi: "Lớp chúng ta chưa có một lớp trưởng? Vậy Trịnh Thành Tử tạm thời làm lớp trưởng lớp mình nhé."
??
Trịnh Thành Tử nghe vậy thì giật mình, ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy nghi hoặc nhìn thầy chủ nhiệm lớp.
"Trịnh Thành Tử đâu, em đứng lên cho mọi người nhìn rõ mặt nào."
Chủ nhiệm lớp vừa nói, tay vừa đóng chặt quyển sổ cá nhân rồi đảo mắt một vòng quanh lớp.
"… …"
Trịnh Thành Tử bất đắc dĩ từ từ đứng dậy từ hàng cuối cùng của lớp.
"Ồ, là một soái ca!" Chủ nhiệm lớp cười híp mắt, nhìn Thành Tử rồi trêu ghẹo nói: " Vừa đẹp trai lại vừa học giỏi, thành tích thi đại học của em rất xuất sắc, một nam sinh hoàn hảo đấy, chắc chắn em sẽ được nhiều bạn ở đây mến mộ, à đúng rồi, vừa hay chức bí thư chi bộ vẫn còn trống, nếu em muốn thầy có thể tuyển một mỹ nữ làm bí thư chi bộ để cùng em phối hợp làm việc cho lớp nhỉ??"
"… …"
Trịnh Thành Tử nhíu mày im lặng không nói gì.
Cả lớp bỗng ồ lên cười.
"Thưa thầy, em không phải là mỹ nữ! Nhưng có thể cho em là bí thư chi bộ được không!? Em cũng thầm thương trộm nhớ Trịnh Thành Tử!! Chuyện yêu đương bây giờ, nam nữ bình đẳng mà thầy!" Ngồi bên cạnh Thành Tử lúc này là Vương Uy, cậu ta giọng giả vờ bẽn lẽn thẹn thùng thưa với thầy chủ nhiệm, làm mọi người trong lớp càng cười lớn hơn.
Trịnh Thành Tử cúi đầu, đưa mắt liếc xéo người bạn cùng phòng.
"Ôi, mới ngày đầu nhập học mà đã có người thổ lộ tình cảm rồi ư." Chủ nhiệm lớp đứng trên bục giảng cười híp mắt, hùa theo trò đùa của Vương Uy, thầy chủ nhiệm cũng tốt nghiệp đại học chưa lâu, nên cũng không lớn hơn những cậu học sinh này nhiều tuổi, anh ấy rất biết cách đùa vui cùng học sinh của mình, tiếp tục hướng về Vương Uy và hỏi: "Vậy em có những ưu điểm gì, mà đòi đánh bại các mỹ nữ khác để chiếm lấy Trịnh Thành Tử nào??"
"Thầy ơi! Em là Vương Uy, là truyền nhân đời thứ 18 của Vương Chiêu quân! Lại vừa hay Vương Chiêu Quân lại là một đại mỹ nữ! Các bạn nữ trong lớp mình ai dám đứng lên so với sắc đẹp của Vương Chiêu Quân chứ!?" Vương Uy tiếp tục với trò đùa của mình, nhìn thầy chủ nhiệm rồi nói lớn.
"Có thật không vậy?" Chủ nhiệm lớp hào hứng, nhìn các bạn nữ trong lớp rồi hỏi một câu: "Các em có ai tự nhận mình còn đẹp hơn cả Vương Chiêu Quân không, đứng lên nào, ai mạnh dạn đứng lên, vị trí bí thư chi bộ ngay lập tức sẽ thuộc về người đó!"
Tiếng cười vẫn vang lên giòn dã trong lớp, các bạn nữ thi nhau cúi rạp đầu xuống, chẳng ai đủ tự tin để đứng dậy.
Những nữ sinh trong lớp vừa tốt nghiệp trung học và có thể thi đậu vào Nam Kinh, đại đa số đều là những người suốt ngày chỉ cắm đầu lo lắng học tập, cho nên da dẻ của các bạn ấy không được chăm sóc kỹ lưỡng, ai cũng ngại ngùng cúi mặt xuống bàn.
Chủ nhiệm lớp nhìn lướt một vòng, đợi một lát rồi lắc đầu cười: "Vẫn không có ai dám so sắc đẹp với Vương Chiêu Quân à, vậy được rồi, vì trí bí thư chi bộ sẽ dành cho truyền nhân thứ mười tám của Vương Chiêu Quân là Vương Uy."
"Em cảm ơn thầy chủ nhiệm ạ!!" Vương Uy đứng phắt dậy, gửi đến thầy chủ nhiệm một cái hôn gió.
Ngay lập tức, lớp học lại nhận được một trận cười.
"Được rồi, được rồi, yên lặng một chút!" Chủ nhiệm lớp nãy giờ hùa theo học sinh vui đùa, bây giờ đã trấn tĩnh lại, đưa tay gõ gõ lên bàn, ra hiệu cả lớp im lặng, rồi nói: "Thầy muốn dặn dò các em một chút về những việc sắp tới cần chuẩn bị cho lễ khai giảng, mọi người trật tự nghiêm túc lắng nghe nhé."
Tiếng cười nói tắt hẳn, cả phòng học bỗng chốc im lặng lạ thường, ai nấy đều tập trung hướng ánh mắt lên thầy chủ nhiệm.
"Mọi người ở đây chắc ai cũng biết rằng, lên đại học môn học đầu tiên mà chúng ta phải trải qua đó là huấn luyện quân sự! Huấn luyện quân sự sẽ giúp các em rèn luyện về thể chất, tinh thần, ý chí, để các em có thể độc lập tự chủ vững bước về phía trước, tạo những nền móng đầu tiên cho những bước phát triển sau này của các em, nhưng thầy cũng xin thông báo một tin không vui đó là khóa huấn luyện quân sự năm nay của trường chúng ta sẽ kéo dài hơn những năm trước!"
Trịnh Thành Tử cùng ba người bạn của mình vội vàng chạy đến lớp học, đúng lúc thầy chủ nhiệm đang điểm danh.
Thật may là cửa phòng học đằng sau đang mở, bọn họ rón rén chui vào lớp và ngồi đại vào hàng ghế trống ở sát cửa ra vào.
Sau khi đã điểm danh hết một lượt sinh viên trong lớp, thầy chủ nhiệm cầm danh sách trong tay và hỏi: "Lớp chúng ta chưa có một lớp trưởng? Vậy Trịnh Thành Tử tạm thời làm lớp trưởng lớp mình nhé."
??
Trịnh Thành Tử nghe vậy thì giật mình, ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy nghi hoặc nhìn thầy chủ nhiệm lớp.
"Trịnh Thành Tử đâu, em đứng lên cho mọi người nhìn rõ mặt nào."
Chủ nhiệm lớp vừa nói, tay vừa đóng chặt quyển sổ cá nhân rồi đảo mắt một vòng quanh lớp.
"… …"
Trịnh Thành Tử bất đắc dĩ từ từ đứng dậy từ hàng cuối cùng của lớp.
"Ồ, là một soái ca!" Chủ nhiệm lớp cười híp mắt, nhìn Thành Tử rồi trêu ghẹo nói: " Vừa đẹp trai lại vừa học giỏi, thành tích thi đại học của em rất xuất sắc, một nam sinh hoàn hảo đấy, chắc chắn em sẽ được nhiều bạn ở đây mến mộ, à đúng rồi, vừa hay chức bí thư chi bộ vẫn còn trống, nếu em muốn thầy có thể tuyển một mỹ nữ làm bí thư chi bộ để cùng em phối hợp làm việc cho lớp nhỉ??"
"… …"
Trịnh Thành Tử nhíu mày im lặng không nói gì.
Cả lớp bỗng ồ lên cười.
"Thưa thầy, em không phải là mỹ nữ! Nhưng có thể cho em là bí thư chi bộ được không!? Em cũng thầm thương trộm nhớ Trịnh Thành Tử!! Chuyện yêu đương bây giờ, nam nữ bình đẳng mà thầy!" Ngồi bên cạnh Thành Tử lúc này là Vương Uy, cậu ta giọng giả vờ bẽn lẽn thẹn thùng thưa với thầy chủ nhiệm, làm mọi người trong lớp càng cười lớn hơn.
Trịnh Thành Tử cúi đầu, đưa mắt liếc xéo người bạn cùng phòng.
"Ôi, mới ngày đầu nhập học mà đã có người thổ lộ tình cảm rồi ư." Chủ nhiệm lớp đứng trên bục giảng cười híp mắt, hùa theo trò đùa của Vương Uy, thầy chủ nhiệm cũng tốt nghiệp đại học chưa lâu, nên cũng không lớn hơn những cậu học sinh này nhiều tuổi, anh ấy rất biết cách đùa vui cùng học sinh của mình, tiếp tục hướng về Vương Uy và hỏi: "Vậy em có những ưu điểm gì, mà đòi đánh bại các mỹ nữ khác để chiếm lấy Trịnh Thành Tử nào??"
"Thầy ơi! Em là Vương Uy, là truyền nhân đời thứ 18 của Vương Chiêu quân! Lại vừa hay Vương Chiêu Quân lại là một đại mỹ nữ! Các bạn nữ trong lớp mình ai dám đứng lên so với sắc đẹp của Vương Chiêu Quân chứ!?" Vương Uy tiếp tục với trò đùa của mình, nhìn thầy chủ nhiệm rồi nói lớn.
"Có thật không vậy?" Chủ nhiệm lớp hào hứng, nhìn các bạn nữ trong lớp rồi hỏi một câu: "Các em có ai tự nhận mình còn đẹp hơn cả Vương Chiêu Quân không, đứng lên nào, ai mạnh dạn đứng lên, vị trí bí thư chi bộ ngay lập tức sẽ thuộc về người đó!"
Tiếng cười vẫn vang lên giòn dã trong lớp, các bạn nữ thi nhau cúi rạp đầu xuống, chẳng ai đủ tự tin để đứng dậy.
Những nữ sinh trong lớp vừa tốt nghiệp trung học và có thể thi đậu vào Nam Kinh, đại đa số đều là những người suốt ngày chỉ cắm đầu lo lắng học tập, cho nên da dẻ của các bạn ấy không được chăm sóc kỹ lưỡng, ai cũng ngại ngùng cúi mặt xuống bàn.
Chủ nhiệm lớp nhìn lướt một vòng, đợi một lát rồi lắc đầu cười: "Vẫn không có ai dám so sắc đẹp với Vương Chiêu Quân à, vậy được rồi, vì trí bí thư chi bộ sẽ dành cho truyền nhân thứ mười tám của Vương Chiêu Quân là Vương Uy."
"Em cảm ơn thầy chủ nhiệm ạ!!" Vương Uy đứng phắt dậy, gửi đến thầy chủ nhiệm một cái hôn gió.
Ngay lập tức, lớp học lại nhận được một trận cười.
"Được rồi, được rồi, yên lặng một chút!" Chủ nhiệm lớp nãy giờ hùa theo học sinh vui đùa, bây giờ đã trấn tĩnh lại, đưa tay gõ gõ lên bàn, ra hiệu cả lớp im lặng, rồi nói: "Thầy muốn dặn dò các em một chút về những việc sắp tới cần chuẩn bị cho lễ khai giảng, mọi người trật tự nghiêm túc lắng nghe nhé."
Tiếng cười nói tắt hẳn, cả phòng học bỗng chốc im lặng lạ thường, ai nấy đều tập trung hướng ánh mắt lên thầy chủ nhiệm.
"Mọi người ở đây chắc ai cũng biết rằng, lên đại học môn học đầu tiên mà chúng ta phải trải qua đó là huấn luyện quân sự! Huấn luyện quân sự sẽ giúp các em rèn luyện về thể chất, tinh thần, ý chí, để các em có thể độc lập tự chủ vững bước về phía trước, tạo những nền móng đầu tiên cho những bước phát triển sau này của các em, nhưng thầy cũng xin thông báo một tin không vui đó là khóa huấn luyện quân sự năm nay của trường chúng ta sẽ kéo dài hơn những năm trước!"