Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bờ Bắc của Nam Lâm Giang đối với Lý Thần thực ra là một tờ vé số bất ngờ.
Đạt được nó thì có thể gia tăng sức thu hút cho bờ Nam. Hơn nữa có sự nổi bật của bờ Nam thì khu biệt thự của bờ Bắc cũng sẽ được vô số người chú ý.
Advertisement
Có thể tưởng tượng, tới khi đó bờ Nam sẽ trở thành trung tâm kinh tế của tỉnh. Khu vực biệt thự cách một dòng sông sẽ biến thành một tỉnh, và khiến cho toàn bộ giới nhà giàu thuộc tỉnh Đông Nam sẽ tập trung về đây.
Cùng là một khu đất nằm trong tay Lý Thần và nhà họ Nhan thì hiệu quả của việc sử dụng và phát huy rất khác nhau.
Advertisement
Không phải là nhà họ Nhan không nghĩ tới việc phát triển bờ Bắc thành khu biệt thự vì dù sao thì một gia tộc có thể quật khởi như vậy trong thương hội, lại còn chiếm vị trí hàng đầu ở Hỗ Thị thì chắc chắn là đối thủ mà Lý Thần không thể xem nhẹ.
“Chủ yếu là mục đích của hai nhà khác nhau. Nhà họ Nhan khai phá bờ Bắc là vì muốn tấn công kế hoạch bờ Nam của chúng ta.Vì vậy họ cần tạo ra một trung tâm kinh tế giống như bờ Nam để đối đầu với chúng ta, cố gắng đánh bại hạng mục của bờ Nam.
“Khi bờ Bắc đã vào tay mình, phía nam là khu công nghiệp, phía bắc là khu ở của giới nhà giàu thì rất có thể sẽ giúp khu vực sông Nam Lâm trở thành trung tâm. Một trái một phải hoàn toàn có thể tạo ra được một khu cao cấp, nòng cốt của tỉnh Đông Nam.
Quan điểm của Lý Thần và Tô Đông Thăng rất ăn ý.
Hạng mục của bờ Bắc cũng thuận lời được bỏ vào túi của Thần Thanh.
“Nhưng điều quan trọng nhất trước mắt vẫn là có thể đánh bại hoàn toàn nhà họ Nhan. Lý Thần nhìn lớp cỏ xanh mướt trong vườn hoa sau biệt thự, thản nhiên nói.
“Về điểm này, chỉ dựa vào bản lĩnh của chúng ta thì e rằng khó mà có thể làm được”.
Lúc này Tô Vãn Thanh đã đi nghỉ ngơi, hơn nữa Lưu Quân cũng được Lý Thần sắp xếp đi làm việc khác, giờ chỉ còn lại Tô Đông Thăng ở bên cạnh anh.
Nghe Tô Đông Thăng nói vậy, Lý Thần thản nhiên nói: “Điều này là đương nhiên, dù sao thì phạm vi thực lực của chúng ta cũng chỉ ở tỉnh Đông Nam, ra khỏi đây, sức ảnh hưởng của chúng ta sẽ yếu đi nhiều”.
“Nếu muốn đánh sụp nhà họ Nhan thì phải xâm nhập vào Hỗ Thị. Đó là đại bản doanh của bọn họ. Việc thay đổi vị trí của chủ và khách sẽ khiến cho kế hoạch của chúng ta gia tăng độ khó”.
Tô Đông Thăng chau mày: “Theo như thông tin bọn chú có được thì hai năm nay nhà họ Nhan đã hoàn toàn rút khỏi việc kinh doanh trà truyền thống trong nước, dồn toàn bộ trọng tâm vào việc xuất nhập khẩu”.
“Những năm gần đây kinh tế trong nước phát triển cực nhanh. Rất nhiều sản phẩm đều cầu vượt cung. Tiền trong tay mọi người nhiều lên, nhưng việc có thể mua được đồ tốt thì lại không hề gia tăng. Vì vậy bọn họ làm xuất nhập khẩu đương nhiên kiếm tiền”, Lý Thần bình thản nói.
Đây cũng là sự thật, theo như hồi ức của kiếp trước, thì trong thời gian tám năm này được gọi là tám năm hoàng kim của việc xuất nhập khẩu.
Có thể nói chỉ cần bạn có mối quan hệ nhất định thì có thể nhập khẩu đồ từ nước ngoài về, vậy thì có nằm không cũng có tiền.
Ngành kiếm tiền này, trong thời gian ngắn trở nên hot cho tới khi trong nước phát triển bất động sản và đường sắt kéo theo các ngành khác phát triển thì ngành này mới dần hạ nhiệt.