"Remember when, we never needed each other
The best of friends like
Sister and Brother
We understood, we'd never be,
Alone
Those days are gone, and I want you so much
The night is long and I need your touch
Don't know what to say
I never meant to feel this way
Don't want to be
Alone tonight)
Băn khoăn 1 hồi nó quyết định nghe điện thoại
1 bài hát buồn nhẹ nhàng: "how did I fall with you" nhưng chủ của chiếc điện thoại ấy đâu có nhẹ nhàng tí nào đâu: MẠNH TƯỜNG QUÂN, anh rúc ở xó nào mà giờ mới gọi cho em
-anh đang ở viện, hôm qua đi đăng kí thi giao lưu cho mấy đứa thì đụng xe, anh nhờ Long dạy hộ mấy đứa cho đến khi anh về, 1 tháng nữa thi rồi cố lên nha-anh
-anh ở đâu, em đến thăm, có sao không vv và mây mây
Hắn nhìn nét mặt nó khi lo lắng trông đến dễ thương chứ không lạnh lùng,vô cảm như khi nói chuyện với hắn làm hắn có phần ghen tị với anh(ca:anh không bằng người ta đâu ở đấy mà ghen đy,Long:bộ hết người chặt rồi à bà t/g kia,ca: vầng... chạy lần 2)
-anh không sao đâu nhưng bác sĩ bảo 2 tháng nữa mới được suất viện, em cố thi nha nếu dật giải anh sẽ cho em điạ chỉ bệnh viện
-anh ép em? Anh bắt em 2 tháng không gặp anh sao nói rồi chưa để đầu dây bên kia trả lời nó đập bép cái điện thoại xuống đất mảnh nào bay ra mảnh đấy... hắn nhớ lại lời Quân nói với mình:
-cô bé đó là nhị sư tỷ(sau anh), rất có năng khiếu nhưng không chịu tập tành gì chỉ khi tức giận mới chịu nghiêm túc, giúp đỡ cô bé giùm tôi nhé
Hắn nhìn nó đi vào trong, bao nhiêu tức giận,uất ức nó đều trút vào cột cát,quả nhiên lực của nó mạnh hơn bao giờ hết cứ chốc chốc mấy đứa học viên lại phải cùng nhau dựng lên cho nó xả giận, vừa đá nó vừa nghiến răng: MẠNH TƯỜNG QUÂN ANH HÃY ĐỢI ĐẤY, tôi sẽ đánh bại anh 1 lần nữa
Nghe nó nói vậy trán hắn lấm tấm mồ hôi, Tường Quân và hắn từng đánh và sau 3 hiệp hắn mới thắng được anh, vậy mà đứa đánh hoài không trúng hắn lại thắng được anh
-em từng thắng Quân sao-hắn
-tôi nhớ là Mạnh Tường Quân hơn tuổi anh đấy,đừng có mất lịch sự như vậy-nó
-ukm, làm ván cá cược không, tôi và em
-tùy
-vậy nhé, nếu thắng tôi muốn biết tên em
-còn nếu tôi thắng anh hãy CÚT KHỎI ĐÂY và đừng mong thay thế vị trí của Quân, võ quán này chỉ cần 1 người là đủ
Nó có vẻ rất tức giận vì sự hiện diện của hắn, mỗi người có 1 lý do để thắng người kia, quả nhiên nó không bình thường như lúc nãy, động tác hay tư thế,cảm giác chân rất nhạy bén làm hắn khá mất bình tĩnh nhưng hắn là người muốn gì là phải được nên sau 6 phút "vật lộn" căng thẳng nó đã thua. Nó nhìn hắn cười chua chát rồi cuối đầu xuống:tôi là Hứa Thiên Thư, từ nay mong hlv giúp đỡ để tôi mang giải về cho võ quán
Nghe nó nói với tất cả tấm lòng tim hắn loạn nhịp rồi cũng ậm ừ đồng ý
The best of friends like
Sister and Brother
We understood, we'd never be,
Alone
Those days are gone, and I want you so much
The night is long and I need your touch
Don't know what to say
I never meant to feel this way
Don't want to be
Alone tonight)
Băn khoăn 1 hồi nó quyết định nghe điện thoại
1 bài hát buồn nhẹ nhàng: "how did I fall with you" nhưng chủ của chiếc điện thoại ấy đâu có nhẹ nhàng tí nào đâu: MẠNH TƯỜNG QUÂN, anh rúc ở xó nào mà giờ mới gọi cho em
-anh đang ở viện, hôm qua đi đăng kí thi giao lưu cho mấy đứa thì đụng xe, anh nhờ Long dạy hộ mấy đứa cho đến khi anh về, 1 tháng nữa thi rồi cố lên nha-anh
-anh ở đâu, em đến thăm, có sao không vv và mây mây
Hắn nhìn nét mặt nó khi lo lắng trông đến dễ thương chứ không lạnh lùng,vô cảm như khi nói chuyện với hắn làm hắn có phần ghen tị với anh(ca:anh không bằng người ta đâu ở đấy mà ghen đy,Long:bộ hết người chặt rồi à bà t/g kia,ca: vầng... chạy lần 2)
-anh không sao đâu nhưng bác sĩ bảo 2 tháng nữa mới được suất viện, em cố thi nha nếu dật giải anh sẽ cho em điạ chỉ bệnh viện
-anh ép em? Anh bắt em 2 tháng không gặp anh sao nói rồi chưa để đầu dây bên kia trả lời nó đập bép cái điện thoại xuống đất mảnh nào bay ra mảnh đấy... hắn nhớ lại lời Quân nói với mình:
-cô bé đó là nhị sư tỷ(sau anh), rất có năng khiếu nhưng không chịu tập tành gì chỉ khi tức giận mới chịu nghiêm túc, giúp đỡ cô bé giùm tôi nhé
Hắn nhìn nó đi vào trong, bao nhiêu tức giận,uất ức nó đều trút vào cột cát,quả nhiên lực của nó mạnh hơn bao giờ hết cứ chốc chốc mấy đứa học viên lại phải cùng nhau dựng lên cho nó xả giận, vừa đá nó vừa nghiến răng: MẠNH TƯỜNG QUÂN ANH HÃY ĐỢI ĐẤY, tôi sẽ đánh bại anh 1 lần nữa
Nghe nó nói vậy trán hắn lấm tấm mồ hôi, Tường Quân và hắn từng đánh và sau 3 hiệp hắn mới thắng được anh, vậy mà đứa đánh hoài không trúng hắn lại thắng được anh
-em từng thắng Quân sao-hắn
-tôi nhớ là Mạnh Tường Quân hơn tuổi anh đấy,đừng có mất lịch sự như vậy-nó
-ukm, làm ván cá cược không, tôi và em
-tùy
-vậy nhé, nếu thắng tôi muốn biết tên em
-còn nếu tôi thắng anh hãy CÚT KHỎI ĐÂY và đừng mong thay thế vị trí của Quân, võ quán này chỉ cần 1 người là đủ
Nó có vẻ rất tức giận vì sự hiện diện của hắn, mỗi người có 1 lý do để thắng người kia, quả nhiên nó không bình thường như lúc nãy, động tác hay tư thế,cảm giác chân rất nhạy bén làm hắn khá mất bình tĩnh nhưng hắn là người muốn gì là phải được nên sau 6 phút "vật lộn" căng thẳng nó đã thua. Nó nhìn hắn cười chua chát rồi cuối đầu xuống:tôi là Hứa Thiên Thư, từ nay mong hlv giúp đỡ để tôi mang giải về cho võ quán
Nghe nó nói với tất cả tấm lòng tim hắn loạn nhịp rồi cũng ậm ừ đồng ý