-không có gì! Nói rồi nó nhăn mặt bỏ đi để lại chị chủ nhà cảm giác sai trái, nhưng chị nào giám từ chối lời đề nghị và khoản tiền đền bù ấy... haizz chị này giống tớ, tiền và sắc đẹp đi song song 1 cô gái sao nỡ bỏ qua mà trọng tình trọng nghĩa với 1 ngời không quen(chị chủ nhà:chuẩn rồi, ca:bắt tay)
Nó mở bản đồ Hà Nội tìm kiếm khách sạn vì nhà trọ hầu như có người ở hết rồi, bước đi trên đường phố đông người khuôn mặt lạnh lùng không cảm xúc của nó làm mọi người phải ái ngại, những con mắt thèm thuồng, ghen tị và những lời bàn tán cũng chẳng làm nó thay đổi, mệt mỏi quá rồi tại sao nó lại khổ vậy chứ, 1 tiểu thư "trùm trường" bên Mỹ tung hoành ngang dọc mà giờ đến 1 cái nhà trọ cũng không có...... đang suy nghĩ vẫn vơ 1 cậu bé ăn mặc lịch sự (áo khoác đen bên trong là chiếc sơ mi trắng thắt cà vạt, chiếc quần tây nhìn khá chững chạc) chạy đến phía nó:
-chị đang thuê nhà sao?
Nó chỉ khẽ cười rồi gật đầu vì cậu bé quá ư là dễ thương làm sao tiết kiệm nụ cười với nhóc đó được chứ
-may quá em chạy nãy giờ mà hổng có ai thuê, người ta bảo trả tiền thuê nhà như vậy kỳ, nản thật (ông cụ non)
-kiểu đó? Nó nhắc lại lời cậu bé
-tại cậu chủ em cứ 1 mực bắt trả tiền thuê nhà bằng cách làm osin chứ không chịu lấy tiền, nhà đẹp vậy mà cả tháng nay không ai thèm luôn, em mệt kinh khủng (trẻ con thời nay già trước tuổi hết rồi)
-um... em dẫn chị đi coi nhà được không?
Cậu bé mừng quá cười toe toét:dạ được chứ nhưng chị trả tền taxi nhé
-ok
10 phút sau e dừng lại tại căn biệt thự màu xám tro, mới nhìn ở ngoài nó đã bị thuyết phục bởi cách bài trí, bên trái là 1 dòng suối nhân tạo, cây cối nhiều nhưng không gây cảm giác chật trội, bên phải là ba cây hoa anh đào lớn đang chớm nụ(mấy tháng nữa tết oy), sát nhà là gara chưng 5 chiếc oto hiện đại nhất. đặc biệt trên hiên 1 con vẹt đỏ liên tục ò hét:khách tới, khách tới, chị này xinh, 10 điểm... nó không hề bị nhốt nhưng vẫn đứng ở cây gỗ, thích by đâu thì bay quả là tự do.sau 1 hồi mê mẩn với bên ngoài nó không kìm nổi mà thốt lên:chị có thể vào trong không?(thật sự ca dốt đặc mấy vụ miêu tả luôn mina thông cảm nha)
-dạ... nói rồi nhóc quẹt thẻ qua ô cửa
Trước mắt nó là 1 căn phòng cổ(nếu không có cái tivi thì thật sự đó là ngôi nhà cổ hoàn hảo... nhưng nó nhầm rồi) chỉ có phòng khách mang phong cách hoàng gia thôi chứ mấy phòng khac như:pòng bếp, phòng tắm,thư viện, phòng tập gym,.. đều rât hiện đại nhưng nó lại bị choáng ngộp bởi căn phòng màu tìm ro từ màu tường đến cách bài trí đồ vật đều giống hệt căn phog trước đây cả nó ở Hứa gia, giọng nó run lên vì sung sướng:
-chị muốn thuê phòng này
-dạ hợp đồng đây! Chị kí giùm em (lấy nhanh giữ)
Nó đưa mắt nhìn tờ giấy chỉ co vài dòng:
1:không để nhà bẩn
2:nấu 3 bữa 1 ngày đầy đủ dinh dưỡng
3:thường xuyên sắp lại sách trong thư viện
Làm đủ trong 1 tháng thưởng 10 triêu
Nó lắc đầu khó hiểu vừa kí vừa hỏi cậu bé:thỏa thận tốt như vậy sao lại không ai đồng ý chứ (đưa tờ giấy cho nhóc)
-tại vì em là người đầu tiên-hắn
(Ca:tại vì em là người đầu tiên nghe sến quá đi, Long:nói lại coi, ca:hết truyện rùi pp anh Long nha...chuồn)
Nó mở bản đồ Hà Nội tìm kiếm khách sạn vì nhà trọ hầu như có người ở hết rồi, bước đi trên đường phố đông người khuôn mặt lạnh lùng không cảm xúc của nó làm mọi người phải ái ngại, những con mắt thèm thuồng, ghen tị và những lời bàn tán cũng chẳng làm nó thay đổi, mệt mỏi quá rồi tại sao nó lại khổ vậy chứ, 1 tiểu thư "trùm trường" bên Mỹ tung hoành ngang dọc mà giờ đến 1 cái nhà trọ cũng không có...... đang suy nghĩ vẫn vơ 1 cậu bé ăn mặc lịch sự (áo khoác đen bên trong là chiếc sơ mi trắng thắt cà vạt, chiếc quần tây nhìn khá chững chạc) chạy đến phía nó:
-chị đang thuê nhà sao?
Nó chỉ khẽ cười rồi gật đầu vì cậu bé quá ư là dễ thương làm sao tiết kiệm nụ cười với nhóc đó được chứ
-may quá em chạy nãy giờ mà hổng có ai thuê, người ta bảo trả tiền thuê nhà như vậy kỳ, nản thật (ông cụ non)
-kiểu đó? Nó nhắc lại lời cậu bé
-tại cậu chủ em cứ 1 mực bắt trả tiền thuê nhà bằng cách làm osin chứ không chịu lấy tiền, nhà đẹp vậy mà cả tháng nay không ai thèm luôn, em mệt kinh khủng (trẻ con thời nay già trước tuổi hết rồi)
-um... em dẫn chị đi coi nhà được không?
Cậu bé mừng quá cười toe toét:dạ được chứ nhưng chị trả tền taxi nhé
-ok
10 phút sau e dừng lại tại căn biệt thự màu xám tro, mới nhìn ở ngoài nó đã bị thuyết phục bởi cách bài trí, bên trái là 1 dòng suối nhân tạo, cây cối nhiều nhưng không gây cảm giác chật trội, bên phải là ba cây hoa anh đào lớn đang chớm nụ(mấy tháng nữa tết oy), sát nhà là gara chưng 5 chiếc oto hiện đại nhất. đặc biệt trên hiên 1 con vẹt đỏ liên tục ò hét:khách tới, khách tới, chị này xinh, 10 điểm... nó không hề bị nhốt nhưng vẫn đứng ở cây gỗ, thích by đâu thì bay quả là tự do.sau 1 hồi mê mẩn với bên ngoài nó không kìm nổi mà thốt lên:chị có thể vào trong không?(thật sự ca dốt đặc mấy vụ miêu tả luôn mina thông cảm nha)
-dạ... nói rồi nhóc quẹt thẻ qua ô cửa
Trước mắt nó là 1 căn phòng cổ(nếu không có cái tivi thì thật sự đó là ngôi nhà cổ hoàn hảo... nhưng nó nhầm rồi) chỉ có phòng khách mang phong cách hoàng gia thôi chứ mấy phòng khac như:pòng bếp, phòng tắm,thư viện, phòng tập gym,.. đều rât hiện đại nhưng nó lại bị choáng ngộp bởi căn phòng màu tìm ro từ màu tường đến cách bài trí đồ vật đều giống hệt căn phog trước đây cả nó ở Hứa gia, giọng nó run lên vì sung sướng:
-chị muốn thuê phòng này
-dạ hợp đồng đây! Chị kí giùm em (lấy nhanh giữ)
Nó đưa mắt nhìn tờ giấy chỉ co vài dòng:
1:không để nhà bẩn
2:nấu 3 bữa 1 ngày đầy đủ dinh dưỡng
3:thường xuyên sắp lại sách trong thư viện
Làm đủ trong 1 tháng thưởng 10 triêu
Nó lắc đầu khó hiểu vừa kí vừa hỏi cậu bé:thỏa thận tốt như vậy sao lại không ai đồng ý chứ (đưa tờ giấy cho nhóc)
-tại vì em là người đầu tiên-hắn
(Ca:tại vì em là người đầu tiên nghe sến quá đi, Long:nói lại coi, ca:hết truyện rùi pp anh Long nha...chuồn)