Sáng chủ nhật, một ngày đẹp trời thích hợp để đi chơi. Mọi người ra ngoài trong cái nắng oi ả cứ hấp thụ cái nóng xuống mặt đất làm cho không khí đông đúc, chật chội, chen chúc vào ngày chủ nhật thật là mêt mỏi. Nó thì rất khôn chỉ ở nhà bảo vệ cho cái da trắng trẻo của mình khỏi bị tổn thương nên đã quyết định ở nhà ngồi trên giường đọc truyện tranh. Nó chợt nhớ ra chuyện phải gặp chị Trang gì đó liền lấy máy ra gọi cho Thiên:
- Ế Thiên hả, hỏi cái này, cậu có biết số điện thoại hay ních fb của chị Trang tối qua cậu kể đó không?- Nó vừa nói trên điện thoại vừa di chuyển chuột lướt fb
- Cái này thì chịu thôi, nghe nói ních fb của chị ấy khó tìm lắm, có biết tên thì cũng chưa chắc đã tìm thấy. Chỉ mấy người hay ở gần chị ấy mới biết!- Thiên trả lời
- Vậy cậu có biết người thân hay ở cùng chị ấy mà dễ tiếp cận là ai không?- NÓ vẫn tiếp tục hỏi
- Ừm... Cũng có thể nói là có hoặc không vì người gần với chị ấy toàn người kín mồm kín miệng lắm
Nó nói vài câu chào rồi tắt cái máy luôn. Xem ra chuyện này chẳng ai có thể giúp được nó cả. Cuối cùng thì nó cũng chỉ có cách tự thân vận động thôi.
~~~
Sáng thứ hai, nó lẽo đẽo đi bộ tới trường. Vào lớp, người đầu tiên nó muốn tìm là Thiên nhưng Thiên lại chưa đến làm nó mất cả hứng... Một giọng nói cất lên từ phía sau làm nó quay lại:
- Cậu gặp được hội trưởng hội học sinh đó chưa?- Hắn đút tay túi quần rồi tiến tới hỏi nó
- Chưa có! Hay cậu giúp tôi quen với chị ấy đi.- Nó nhìn hắn bằng ánh mắt van xin long lanh như có thể làm lay động lòng các bạn nam gần đó ngoại trừ hắn
- Cái gì cũng phải có cái giá của nó chứ! Tôi giúp cậu thì tôi nhân lại được gì hả?
Nó nghe xong chợt nhớ đến sở thích của hắn đó chính là món mì tôm xào do nó làm. Nghe thì đơn giản chứ chưa có ai được thưởng thức món mì nó làm ngay cả bố mẹ nó. Hắn là người đầu tiên và cũng là người duy nhất. Nhưng đây là sở thích của hắn hồi bé thôi chứ giờ hắn thay đổi nhiều quá rồi, chắc đã quên mất hương vị món ăn đó rồi. Nó nghĩ mãi không ra, tim nó như thắt lại vì nhớ đến chuyện này liền trả lời bừa
- À... tôi sẽ mua tặng cho cậu một chiếc đồng hồ nhé. Hàng hiệu chính hãng luôn, không phảu hàng fake đâu đó!- Nó cố gắng nói với giọng điệu đà, ngọt ngào để che đi cái giọng như sắp khóc của nó
Sau khi nghe câu trả lời của nó thì cả nó và hắn đều cảm thấy rất buồn. Nó buồn vì nó vừa nói trái lòng mình, nói dối hắn. Còn hắn, hắn buồn vì hắn đã lỡ hy vọng vào câu trả lời để rồi nhận lại là một sự thất vọng. Hắn nghĩ nó sẽ nói rằng nó sẽ làm món mì xào để cho hắn ăn một bữa no nê nhưng kết quả lại là một chuyện không đáng có. Hắn cười mỉm rồi trả lời:
- Ok cũng đươc đấy! Nhớ lấy lời hứa nhé, giờ tôi sẽ dẫn cậu đi để biết mặt chị ấy như thế nào!
Nói rồi hắn cầm tay kéo nó đi luôn làm cả lớp cũng phải ngạc nhiên vì lãng tử lạnh lùng lớp mình lại yêu một bạn mới vào học. Vẻ ngoài của các bạn nữ sinh trong lớp thì có vẻ như rất ủng hộ như trong lòng họ lại trái ngược hoàn toàn. Họ bắt đầu nhìn nó bằng một ánh mắt đốt lửa như muốn thiêu cháy ai đó đang đứng cạnh chồng của mình
~~~
Nó và hắn cùng nhau đi lên lớp 12a1. Chỉ vừa bước lên cầu thang thôi là có rất nhiều cặp mắt với sự tò mò, ghen tuông, nhiều chuyện đang chĩa thẳng vào nó và hắn. Mọi người bắt đầu rì rầm bàn tán
- Ô hôm nay lại đến khiêu chiến với Trang Vũ rồi cơ, chắc là hận thù nhiều lắm vì lần nào cũng thua!- Một bạn nam khoanh tay đứng nói
- Lãng tử khối 11 nổi tiếng lạnh lùng, vô tâm lắm cơ mà sao hôm nay lại dắt theo cả con nhỏ nào nữa kia?- Bạn nữ sinh cố tình nói to
- Chắc không phải bạn gái đâu! Có thể là lại gây chuyện, làm phiền quá nên bị lôi đi ấy!- Bạn bên cạnh nói
Đầy những lời nói không hay chút nào về nó làm nó cảm thấy thật khó chịu chỉ muốn đi thật nhanh khỏi cái chợ nhiều chuyện này. Hắn như biết được nó đang sợ những lời nói xung quanh liền kéo nó lại gần hơn, đi nhanh hơn. Đến trước cửa lớp 12a1, nào ngờ Trang lại ra đón tiếp gặp nó và hắn. Vừa gặp chị liền cất giọng mỉa mai:
- Nghe nói mày có bạn gái mới hả? Nhìn cũng được đấy nhưng không hợp với mày cho lắm đâu nhóc con à!- Chị ta nhìn hắn rồi cười nhếch miệng một cái
- Xin lỗi chị tôi không phải là bạn gái của An Nhiên!- Bị những lời nói sai về nó nãy giờ nó không thể chịu được nữa nó liền nói lại ngay
- Dẹp chuyện đấy ra một bên đi! Hôm nay mày lại đến để khiêu chiến đấy hả?- Chị ấy hỏi tiếp
- Không có đâu chị! Chỉ là lâu lâu muốn xem mặt tí thôi! Khả Nhi, mở to hai con mắt mà nhìn cho rõ vào!- Hắn cười nói với chị ấy rồi quay sang nói với nó
Hình như lời nói của hắn vừa rồi đã làm đảo ngược lại trật tự của ngày xưa. Lại những tiếng xì xào to nhỏ của mấy thanh niên tám chuyện. Họ vừa ngạc nhiên, vừa bất ngờ, tò mò vì mọi ngày hắn nói chuyện với chị ấy cực kì khó tính xưng mày- tao rất nhiều lại còn chửi bậy nữa nhưng hôm nay hắn y như một người khác, một cậu học sinh cực kì ngoan ngoãn và lễ phép nhưng chỉ chuyện này đã làm cho chị ấy có phần hơi nghi ngờ về nó và hắn.
- Ừm ừm rõ rồi!- NÓ gật đầu lia lịa nhìn hắn
- Vậy đi thôi! Chào chị!- Hắn nhìn chị ấy rồi hơi cúi đầu xuống chào một cách đàng hoàng rồi lại kéo nó đi
- Ế Thiên hả, hỏi cái này, cậu có biết số điện thoại hay ních fb của chị Trang tối qua cậu kể đó không?- Nó vừa nói trên điện thoại vừa di chuyển chuột lướt fb
- Cái này thì chịu thôi, nghe nói ních fb của chị ấy khó tìm lắm, có biết tên thì cũng chưa chắc đã tìm thấy. Chỉ mấy người hay ở gần chị ấy mới biết!- Thiên trả lời
- Vậy cậu có biết người thân hay ở cùng chị ấy mà dễ tiếp cận là ai không?- NÓ vẫn tiếp tục hỏi
- Ừm... Cũng có thể nói là có hoặc không vì người gần với chị ấy toàn người kín mồm kín miệng lắm
Nó nói vài câu chào rồi tắt cái máy luôn. Xem ra chuyện này chẳng ai có thể giúp được nó cả. Cuối cùng thì nó cũng chỉ có cách tự thân vận động thôi.
~~~
Sáng thứ hai, nó lẽo đẽo đi bộ tới trường. Vào lớp, người đầu tiên nó muốn tìm là Thiên nhưng Thiên lại chưa đến làm nó mất cả hứng... Một giọng nói cất lên từ phía sau làm nó quay lại:
- Cậu gặp được hội trưởng hội học sinh đó chưa?- Hắn đút tay túi quần rồi tiến tới hỏi nó
- Chưa có! Hay cậu giúp tôi quen với chị ấy đi.- Nó nhìn hắn bằng ánh mắt van xin long lanh như có thể làm lay động lòng các bạn nam gần đó ngoại trừ hắn
- Cái gì cũng phải có cái giá của nó chứ! Tôi giúp cậu thì tôi nhân lại được gì hả?
Nó nghe xong chợt nhớ đến sở thích của hắn đó chính là món mì tôm xào do nó làm. Nghe thì đơn giản chứ chưa có ai được thưởng thức món mì nó làm ngay cả bố mẹ nó. Hắn là người đầu tiên và cũng là người duy nhất. Nhưng đây là sở thích của hắn hồi bé thôi chứ giờ hắn thay đổi nhiều quá rồi, chắc đã quên mất hương vị món ăn đó rồi. Nó nghĩ mãi không ra, tim nó như thắt lại vì nhớ đến chuyện này liền trả lời bừa
- À... tôi sẽ mua tặng cho cậu một chiếc đồng hồ nhé. Hàng hiệu chính hãng luôn, không phảu hàng fake đâu đó!- Nó cố gắng nói với giọng điệu đà, ngọt ngào để che đi cái giọng như sắp khóc của nó
Sau khi nghe câu trả lời của nó thì cả nó và hắn đều cảm thấy rất buồn. Nó buồn vì nó vừa nói trái lòng mình, nói dối hắn. Còn hắn, hắn buồn vì hắn đã lỡ hy vọng vào câu trả lời để rồi nhận lại là một sự thất vọng. Hắn nghĩ nó sẽ nói rằng nó sẽ làm món mì xào để cho hắn ăn một bữa no nê nhưng kết quả lại là một chuyện không đáng có. Hắn cười mỉm rồi trả lời:
- Ok cũng đươc đấy! Nhớ lấy lời hứa nhé, giờ tôi sẽ dẫn cậu đi để biết mặt chị ấy như thế nào!
Nói rồi hắn cầm tay kéo nó đi luôn làm cả lớp cũng phải ngạc nhiên vì lãng tử lạnh lùng lớp mình lại yêu một bạn mới vào học. Vẻ ngoài của các bạn nữ sinh trong lớp thì có vẻ như rất ủng hộ như trong lòng họ lại trái ngược hoàn toàn. Họ bắt đầu nhìn nó bằng một ánh mắt đốt lửa như muốn thiêu cháy ai đó đang đứng cạnh chồng của mình
~~~
Nó và hắn cùng nhau đi lên lớp 12a1. Chỉ vừa bước lên cầu thang thôi là có rất nhiều cặp mắt với sự tò mò, ghen tuông, nhiều chuyện đang chĩa thẳng vào nó và hắn. Mọi người bắt đầu rì rầm bàn tán
- Ô hôm nay lại đến khiêu chiến với Trang Vũ rồi cơ, chắc là hận thù nhiều lắm vì lần nào cũng thua!- Một bạn nam khoanh tay đứng nói
- Lãng tử khối 11 nổi tiếng lạnh lùng, vô tâm lắm cơ mà sao hôm nay lại dắt theo cả con nhỏ nào nữa kia?- Bạn nữ sinh cố tình nói to
- Chắc không phải bạn gái đâu! Có thể là lại gây chuyện, làm phiền quá nên bị lôi đi ấy!- Bạn bên cạnh nói
Đầy những lời nói không hay chút nào về nó làm nó cảm thấy thật khó chịu chỉ muốn đi thật nhanh khỏi cái chợ nhiều chuyện này. Hắn như biết được nó đang sợ những lời nói xung quanh liền kéo nó lại gần hơn, đi nhanh hơn. Đến trước cửa lớp 12a1, nào ngờ Trang lại ra đón tiếp gặp nó và hắn. Vừa gặp chị liền cất giọng mỉa mai:
- Nghe nói mày có bạn gái mới hả? Nhìn cũng được đấy nhưng không hợp với mày cho lắm đâu nhóc con à!- Chị ta nhìn hắn rồi cười nhếch miệng một cái
- Xin lỗi chị tôi không phải là bạn gái của An Nhiên!- Bị những lời nói sai về nó nãy giờ nó không thể chịu được nữa nó liền nói lại ngay
- Dẹp chuyện đấy ra một bên đi! Hôm nay mày lại đến để khiêu chiến đấy hả?- Chị ấy hỏi tiếp
- Không có đâu chị! Chỉ là lâu lâu muốn xem mặt tí thôi! Khả Nhi, mở to hai con mắt mà nhìn cho rõ vào!- Hắn cười nói với chị ấy rồi quay sang nói với nó
Hình như lời nói của hắn vừa rồi đã làm đảo ngược lại trật tự của ngày xưa. Lại những tiếng xì xào to nhỏ của mấy thanh niên tám chuyện. Họ vừa ngạc nhiên, vừa bất ngờ, tò mò vì mọi ngày hắn nói chuyện với chị ấy cực kì khó tính xưng mày- tao rất nhiều lại còn chửi bậy nữa nhưng hôm nay hắn y như một người khác, một cậu học sinh cực kì ngoan ngoãn và lễ phép nhưng chỉ chuyện này đã làm cho chị ấy có phần hơi nghi ngờ về nó và hắn.
- Ừm ừm rõ rồi!- NÓ gật đầu lia lịa nhìn hắn
- Vậy đi thôi! Chào chị!- Hắn nhìn chị ấy rồi hơi cúi đầu xuống chào một cách đàng hoàng rồi lại kéo nó đi