Chiếc xe vẫn lao băng băng
qua dòng người và không khí trên xe vẫn nặng nề và u ám. Hắn nhìn nó nói:
_" Em có muốn đến công ty anh chơi
cho đỡ chán không? Hay là anh đưa em về nhà. Anh đang có cuộc họp rất quan
trọng" Nó nghe nhưng không trả lời, biết nó còn giận, hắn thì cũng đang
mất kiên nhẫn quát lên:_" Em muốn đi đâu để anh đưa em đi. Tại sao anh cứ
im lặng quài zậy hả? Bộ em không mệt sao"
_" Phải tôi rất, mệt rất mệt là đằng
khác nữa kìa. Phải chịu đựng anh thấy có zui gì không? Anh muốn đưa tôi đi đâu
thì tùy" Nó hét lớn đến nổi cổ nó rất rát, nói rồi nó quay mặt ra cửa nhìn
cảnh vật bên ngoài. Hắn tức nên rồ ga nhanh hết cỡ. 'Két' 30phút sau hắn đã có
mặt ở trước công ty do thắng gấp nên nó bị dập mạnh đầu về phía trước:
_" A! Đau quá. Hức... Hức"
Một tay nó ôm đầu một tay túm chỗ váy bị rách. Hắn nghe nó kêu đau vội quay
sang lo lắng hỏi:_" Em có sao không? Có bị chảy máu không? Anh xin lỗi,
anh không cố ý" Tay hắn nhẹ nhàng kéo tay nó xuống rồi thổi vào cục u to
tướng trên trán nó. Nó giật tay mình ra khỏi tay hắn, hắn bước xuống xe đưa
chìa khóa cho bảo vệ rồi mở cửa xe cho nó. Nó đưa chân xuống đất một hồi nó lại
rút chân lên nói:
_ Anh cứ đi họp đi tôi sẽ ở đây
chờ..." Chưa nói hết câu hắn đã cúi người bế nó thêm một lần nữa, hắn nói
với bảo vệ:_" Sau khi xongviệc tôi sẽ tự mình lấy xe nên bây giờ cậu cứ đi
đỗ xe ở bãi đỗ rồi đưa chìa khóa cho tiếp tân mang lên phòng tôi"
_" Vâng thưa sếp" Hắn quay
người bước vào cửa công ty. Khi hắn bước vào mọi người đều cúi chào và bàn tán
xôn xao vì sao hắn lại bế một cô gái. Nhân viên A:_" Cô gai nào có phước
zậy trời?"
Nhân
viên B:_" Chắc là chị em gái gì của giám đốc chứ gì"
Nhân
viên C:_" Không đâu tôi nghĩ là người yêu cơ"
Thư
kí của tổng giám đốc:_" Nè! Muốn chết hã? Người yêu của giám đốc chỉ xứng
với người nổi trội như tôi thôi" Cô ta hét lên rồi hất tóc đi thẳng về
phía trước. Nó cảm thấy xấu hổ quá nên gục mặt vào hõm cổ của hắn nói
nhỏ:_" Anh không thể đi nhanh hơn một chút sao" Hắn hơi ngạc nhiên vì
hành dộng của nó như ng vẫn bước đi nhanh đến thang máy Vip
Trong thang máy, hắn khẽ cựa mình áp
mặt mình gần vào tai nó thì thào:_" Em như zậy trong rất đáng yêu
nha" Nó tưởng như hắn trêu nó nên quay mặt lại thì 'chụt' môi nó chạm nhẹ
vào cằm hắn, hắn ngạc nhiên đến mức đôi mắt màu cà phê trợn to nhìn nó nói lắp
bắp:_" Em... Em mới vừa... vừa hôn anh sao? Hắn hoàng hồn nói cười tít cả
mắt:_" Mà môi em thật sự là rất mềm nha hahaha"
_" Đồ khùng này. Tôi hôn anh khi
nào, để mặt đó chi rồi nói tôi hôn anh có chứng cứ không?" Mặt nó đỏ lự
đánh vào vai hắn vài cái. 'Ding' thang máy vừa dừng lại hắn bế nó bước nhanh
vào phòng làm việc để nó ngồi xuống sofa dặn dò bà cô thư kí 3 vòng siêu chuẩn:
_" Cô đi mua một bộ đồ. Không
dược mua váy. Rõ chưa? Hắn đưa thẻ cho cô ta
_" Vâng thưa sếp" Cô ta cười
mỉm chi còn ưỡn bộ ngực lên mong được hắn nhìn một lần. Nhưng hắn không nhìn
quay sang thư kí riêng của hắn là một anh chàng trắng trẻo, mang một cặp kính
trong rất là tri thức đó nha:
_" Còn bao nhiêu phút nữa bắt đầu
cuộc họp? Mọi người đã đến dông đủ hết chưa Alex"
_" Còn 5phút nữa thưa sếp. Mọi
người đã đến đông đủ" Anh ta trả lời một cách xác mà không cần nhìn đồng
hồ luôn =.= thánh rồi. Nó nhìn anh ta đến nổi nước miếng nước dãi chảy từa lưa,
nó để ý bộ âu phục của anh thư kí và nhìn hắn từ đầu đến chân rồi bất giác nhìn
lại mình:
_" A! Trọng Quân anh để quên áo
nè"
_" Không cần đâu cứ khoác vào
đi" Hắn đi đến bên nó xoa đầu nó mỉm cười
_" Tôi ngồi đợi thì cần gì áo
kiếm đại cái gì đó che là được rồi" Nó chun chun cái mũi rồi để cái áo vào
tay hắn. Hắn cười hạnh phúc bước ra khỏi phòng, nó loay hoay kiếm đồ che váy
lại, loay hoay một hồi nó cầm cái gối tựa lưng che lại. Bà cô thư kí 3 vòng
siêu chuẩn bước ra khỏi phòng cười tủm tỉm nói thẻ:_" Chắc là giám đốc đã
phải lòng mình rồi ahihi. Định mua cho mình bộ đồ để tối chở mình vào nhà hàng
cầu hôn sao? Thôi mình đi mua váy mặc tạo cho anh ấy bất ngờ mới được" (
TG: Ây da bà lội ơi là bà lội, bà lộn rồi mua cho vợ anh ta chứ ai mua cho bà
=.= mơ mọng hảo quyền. ĐỒ ẢO TƯỞNG SỨC MẠNH). Nó nằm đợi bà cô thư kí 3 vòng
siêu chuẩn mua đồ về thay, nó cảm thấy chán nên lấy điện thoại ra gọi cho Thuần
Nhi thử nhưng mà không được nó đành chơi game hết game rồi tới nghe nhạc,
online...v...v. Nó đợi khoảng 30 phút thì bà cô thư kí cầm chìa khóa xe của
hắn, thẻ và cái túi đồ, nó ngồi dậy nói:_" A! Chị mua đồ về rồi sao? Đưa
em được không?"
_" Cái gì mà đưa cô! Xí cái này là
giám đốc Trọng Quân kêu tôi mua chắc để tối chở tôi đi nhà hàng cầu hôn tôi.
Chứ ở đó mà đưa cô" Cô ta nhìn nó nói mỉa mai, quay người đi ra.
_" Nè! Bà cô có phải khi nãy giám
đốc cô có nói là mua một bộ đồ, không được mua váy đúng không? Zậy thì đích
thực mua cho tôi đó biết chưa? Ăn nói lật lọng" Nó ngồi dán mắt vào điện
thoại nói mỉa mai
_" Xí cô tưởng giám đốc nói zậy là
mua cho cô à? Anh ấy không chừng đã phải lòng tôi lâu rồi giờ mới thổ lộ thôi
hứ. Cô tưởng một con nhóc hỉ mũi chưa sạch lại được anh ấy yêu à? Muahahaha
đừng làm tôi cười đau bụng như zậy chứ!"
_" Zậy thì cô tưởng là một người
21tuổi xứng với một người 19tuổi sao CÔ-THƯ-KÍ-XINH-ĐẸP" Nó gằng từng chữ
rất rõ ràng
_" Nè con nhỏ xấc láo kia. Ai cho
mày nói như zậy hả? Mày ngon lắm sao ai cũng biết giám đốc anh ấy chỉ có một
người thôi và người đó không phải mày đâu con điên, anh ấy chỉ đùa với mày
thôi. Người anh ấy yêu chắc chắn là tao" Cô ta đi đến bên cạnh nó và
'chát' cái bạt tay của cô ta đã in hằn trên khuôn mặt của nó
_" Cô có biết không hử? Đây là
cái tát đầu tiên của tôi đó. Mama tôi nói khi ai đó đánh con, con không cần
đánh lại nếu họ đúng và nếu họ sai con hãy tát lại 2 cái để bù cho cái tát họ
tát con" Nói rồi nhanh như chớp 2 cái tát đã được nằm im trên mặt cô ta.
Nó nói tiếp:_" 2 cái tát này là tôi làm theo lời mẹ tôi vì cô đã sai. Và
tôi nói cô biết cái gì thuộc về mình thì mình nhận còn không thì đừng giành với
họ" Nó cầm chiếc balô phía trước che đi cái váy mở cửa phòng bước ra. Nó
cầm điện thoại gọi cho mama:
_" Alô mama à! Con gái đã làm
như lời mama dặn dò đó ahihi"
_" Con làm gì mà theo lời mama
dặn. Có phải con đã thương Trọng Quân rồi đúng không? Mama biết mà thế nào con
cũng nhớ ra hahaha" Bà Nguyễn cười tươi roi rói
_" Không phải khi nãy có người
thích hắn ta tát con 1 bạt tay và con đã tát lại 2 vì người đó đã sai thấy con
giỏi không?" Nó tự hào vỗ ngực
_" Hả! Con có đau không? Dám tát con gái cưng của mẹ nó gan lắm rồi.
2 ngày nữa mẹ về sẽ cho con nhỏ đó 1 trận" Bà Nguyễn tức giận gầm thét
lên. Còn nó nói không cần, nhảy tưng tưng lên khi biết baba và mama nó về, vì
mama nó có chuyện bận nên đã tạm biệt nó sớm. Nó bước vào thang máy thường bấm
xuống tầng dưới, nó đứng ngâm nga câu hát:_" Yêu là cùng nhau trong tay di
dưới con đường..." Nó cứ đứng hát thì 'Rầm' thang máy bỗng dừng lại hơi
nóng bỏng rát bao trùm lấy nó. Nó cảm thấy khó chịu trong người cầm điện thoại
trong tay nó mở danh bạ coi có thể nhờ ai được không? Nhưng mà mở điện thoại
không lên, nó vô thức lục balô tìm dây sạc dự phòng không có. Làn da nó đã rất
mỏng manh nên chịu không nổi sức nóng làm nó hơi rát và đau
Tại phòng quan sát, mọi người phát
hiện ra liền mở loa thông báo:_" Thông báo Thông báo, thang máy thường đã
hư hỏng mời đội sửa chữa đến sửa chữa. Hiện trong thang máy còn có một cô bé
mặc 1 bộ váy sọc carô xanh bị mắc kẹt". Cuộc họp đã xong, lời thông báo
của nhân viên phòng quan sát truyền đến làm tim hắn như ngừng đập, hắn hét lên:_"
Tại sao lại có thể hư được zậy hả?" Hắn như điên chạy ra đến phòng làm
việc kiếm nó mong là 1 người khác nhưng không phải nó không có ở đó chỉ thấy có
thư kí, hắn nhìn bà cô thư kí hét lớn:
_" Cô ấy đâu rồi? Không phải tôi
kêu cô đi mua đồ sao hả? Cô đã mua chưa?"
_" Dạ rồi thưa giám đốc"
Cô ta cúi đầu nói run rẩy
_" Zậy đồ cô mua là bộ váy sao
hả? Tôi đã dặn mua gì hả? Bộ cô nghĩ tôi yêu cô tới nỗi mua đồ cho cô sao. Cô
ấy là giám đốc phu nhân của cô đó, là vợ chưa cưới của tôi đó. Từ giờ cô có thể
nhấn nút biến khỏi công ty được rồi. Alex giải quyết rồi đuổi cô ta đi, tôi cho
cậu 5 phút" Hắn nhìn bộ váy lăn lóc trên sofa
_"
Vâng tôi hiểu thưa giám đốc" Alex cúi đầu nhận lệnh
_"
Tôi xin anh giám đốc đừng đuổi tôi. Do tôi yêu anh nên mới làm zậy tôi xin anh giám
đốc" Cô ta quỳ xuống nước mắt giàn giụa
_"
Nếu tôi tha cho cô thì ai chắc cô sẽ không tái phạm và cô ấy sẽ không sao. Tôi nói
cho cô biết đuổi việc cô là rất nhẹ rồi nếu như cô ấy có mệnh hệ gì tôi chắc chắn
sẽ làm cô ngồi tù suốt đời" Hắn nói rồi quay lưng đi. Hắn đi đến nơi cũng là
lúc thang máy được sửa chữa xong, hắn chạy nhanh vào thang máy bế nó:_" Nhật
Linh em không sao chứ! Mở mắt nhìn anh đi Nhật Linh. Mau gọi xe cấp cứu cho tôi
nhanh lên"
_"
Trọng Quân hức... hức... Tôi sợ rất sợ... hu... hu... hu..." Nó mở mắt nhìn
hắn, gọi tên hắn, ôm lấy hắn khóc nất lên. Tim hắn như vỡ tung khi nó gọi hắn, hắn
ôm nó chặt thật chặt. Xe cứu thương đến, hắn bế nó ra xe rồi cùng nó đến bệnh viện
Chiếc xe vẫn lao băng băng qua dòng người và không khí trên xe vẫn nặng nề và u ám. Hắn nhìn nó nói:
_" Em có muốn đến công ty anh chơi cho đỡ chán không? Hay là anh đưa em về nhà. Anh đang có cuộc họp rất quan trọng" Nó nghe nhưng không trả lời, biết nó còn giận, hắn thì cũng đang mất kiên nhẫn quát lên:_" Em muốn đi đâu để anh đưa em đi. Tại sao anh cứ im lặng quài zậy hả? Bộ em không mệt sao"
_" Phải tôi rất, mệt rất mệt là đằng khác nữa kìa. Phải chịu đựng anh thấy có zui gì không? Anh muốn đưa tôi đi đâu thì tùy" Nó hét lớn đến nổi cổ nó rất rát, nói rồi nó quay mặt ra cửa nhìn cảnh vật bên ngoài. Hắn tức nên rồ ga nhanh hết cỡ. 'Két' phút sau hắn đã có mặt ở trước công ty do thắng gấp nên nó bị dập mạnh đầu về phía trước:
_" A! Đau quá. Hức... Hức" Một tay nó ôm đầu một tay túm chỗ váy bị rách. Hắn nghe nó kêu đau vội quay sang lo lắng hỏi:_" Em có sao không? Có bị chảy máu không? Anh xin lỗi, anh không cố ý" Tay hắn nhẹ nhàng kéo tay nó xuống rồi thổi vào cục u to tướng trên trán nó. Nó giật tay mình ra khỏi tay hắn, hắn bước xuống xe đưa chìa khóa cho bảo vệ rồi mở cửa xe cho nó. Nó đưa chân xuống đất một hồi nó lại rút chân lên nói:
_ Anh cứ đi họp đi tôi sẽ ở đây chờ..." Chưa nói hết câu hắn đã cúi người bế nó thêm một lần nữa, hắn nói với bảo vệ:_" Sau khi xongviệc tôi sẽ tự mình lấy xe nên bây giờ cậu cứ đi đỗ xe ở bãi đỗ rồi đưa chìa khóa cho tiếp tân mang lên phòng tôi"
_" Vâng thưa sếp" Hắn quay người bước vào cửa công ty. Khi hắn bước vào mọi người đều cúi chào và bàn tán xôn xao vì sao hắn lại bế một cô gái. Nhân viên A:_" Cô gai nào có phước zậy trời?"
Nhân viên B:_" Chắc là chị em gái gì của giám đốc chứ gì"
Nhân viên C:_" Không đâu tôi nghĩ là người yêu cơ"
Thư kí của tổng giám đốc:_" Nè! Muốn chết hã? Người yêu của giám đốc chỉ xứng với người nổi trội như tôi thôi" Cô ta hét lên rồi hất tóc đi thẳng về phía trước. Nó cảm thấy xấu hổ quá nên gục mặt vào hõm cổ của hắn nói nhỏ:_" Anh không thể đi nhanh hơn một chút sao" Hắn hơi ngạc nhiên vì hành dộng của nó như ng vẫn bước đi nhanh đến thang máy Vip
Trong thang máy, hắn khẽ cựa mình áp mặt mình gần vào tai nó thì thào:_" Em như zậy trong rất đáng yêu nha" Nó tưởng như hắn trêu nó nên quay mặt lại thì 'chụt' môi nó chạm nhẹ vào cằm hắn, hắn ngạc nhiên đến mức đôi mắt màu cà phê trợn to nhìn nó nói lắp bắp:_" Em... Em mới vừa... vừa hôn anh sao? Hắn hoàng hồn nói cười tít cả mắt:_" Mà môi em thật sự là rất mềm nha hahaha"
_" Đồ khùng này. Tôi hôn anh khi nào, để mặt đó chi rồi nói tôi hôn anh có chứng cứ không?" Mặt nó đỏ lự đánh vào vai hắn vài cái. 'Ding' thang máy vừa dừng lại hắn bế nó bước nhanh vào phòng làm việc để nó ngồi xuống sofa dặn dò bà cô thư kí vòng siêu chuẩn:
_" Cô đi mua một bộ đồ. Không dược mua váy. Rõ chưa? Hắn đưa thẻ cho cô ta
_" Vâng thưa sếp" Cô ta cười mỉm chi còn ưỡn bộ ngực lên mong được hắn nhìn một lần. Nhưng hắn không nhìn quay sang thư kí riêng của hắn là một anh chàng trắng trẻo, mang một cặp kính trong rất là tri thức đó nha:
_" Còn bao nhiêu phút nữa bắt đầu cuộc họp? Mọi người đã đến dông đủ hết chưa Alex"
_" Còn phút nữa thưa sếp. Mọi người đã đến đông đủ" Anh ta trả lời một cách xác mà không cần nhìn đồng hồ luôn =.= thánh rồi. Nó nhìn anh ta đến nổi nước miếng nước dãi chảy từa lưa, nó để ý bộ âu phục của anh thư kí và nhìn hắn từ đầu đến chân rồi bất giác nhìn lại mình:
_" A! Trọng Quân anh để quên áo nè"
_" Không cần đâu cứ khoác vào đi" Hắn đi đến bên nó xoa đầu nó mỉm cười
_" Tôi ngồi đợi thì cần gì áo kiếm đại cái gì đó che là được rồi" Nó chun chun cái mũi rồi để cái áo vào tay hắn. Hắn cười hạnh phúc bước ra khỏi phòng, nó loay hoay kiếm đồ che váy lại, loay hoay một hồi nó cầm cái gối tựa lưng che lại. Bà cô thư kí vòng siêu chuẩn bước ra khỏi phòng cười tủm tỉm nói thẻ:_" Chắc là giám đốc đã phải lòng mình rồi ahihi. Định mua cho mình bộ đồ để tối chở mình vào nhà hàng cầu hôn sao? Thôi mình đi mua váy mặc tạo cho anh ấy bất ngờ mới được" ( TG: Ây da bà lội ơi là bà lội, bà lộn rồi mua cho vợ anh ta chứ ai mua cho bà =.= mơ mọng hảo quyền. ĐỒ ẢO TƯỞNG SỨC MẠNH). Nó nằm đợi bà cô thư kí vòng siêu chuẩn mua đồ về thay, nó cảm thấy chán nên lấy điện thoại ra gọi cho Thuần Nhi thử nhưng mà không được nó đành chơi game hết game rồi tới nghe nhạc, online...v...v. Nó đợi khoảng phút thì bà cô thư kí cầm chìa khóa xe của hắn, thẻ và cái túi đồ, nó ngồi dậy nói:_" A! Chị mua đồ về rồi sao? Đưa em được không?"
_" Cái gì mà đưa cô! Xí cái này là giám đốc Trọng Quân kêu tôi mua chắc để tối chở tôi đi nhà hàng cầu hôn tôi. Chứ ở đó mà đưa cô" Cô ta nhìn nó nói mỉa mai, quay người đi ra.
_" Nè! Bà cô có phải khi nãy giám đốc cô có nói là mua một bộ đồ, không được mua váy đúng không? Zậy thì đích thực mua cho tôi đó biết chưa? Ăn nói lật lọng" Nó ngồi dán mắt vào điện thoại nói mỉa mai
_" Xí cô tưởng giám đốc nói zậy là mua cho cô à? Anh ấy không chừng đã phải lòng tôi lâu rồi giờ mới thổ lộ thôi hứ. Cô tưởng một con nhóc hỉ mũi chưa sạch lại được anh ấy yêu à? Muahahaha đừng làm tôi cười đau bụng như zậy chứ!"
_" Zậy thì cô tưởng là một người tuổi xứng với một người tuổi sao CÔ-THƯ-KÍ-XINH-ĐẸP" Nó gằng từng chữ rất rõ ràng
_" Nè con nhỏ xấc láo kia. Ai cho mày nói như zậy hả? Mày ngon lắm sao ai cũng biết giám đốc anh ấy chỉ có một người thôi và người đó không phải mày đâu con điên, anh ấy chỉ đùa với mày thôi. Người anh ấy yêu chắc chắn là tao" Cô ta đi đến bên cạnh nó và 'chát' cái bạt tay của cô ta đã in hằn trên khuôn mặt của nó
_" Cô có biết không hử? Đây là cái tát đầu tiên của tôi đó. Mama tôi nói khi ai đó đánh con, con không cần đánh lại nếu họ đúng và nếu họ sai con hãy tát lại cái để bù cho cái tát họ tát con" Nói rồi nhanh như chớp cái tát đã được nằm im trên mặt cô ta. Nó nói tiếp:_" cái tát này là tôi làm theo lời mẹ tôi vì cô đã sai. Và tôi nói cô biết cái gì thuộc về mình thì mình nhận còn không thì đừng giành với họ" Nó cầm chiếc balô phía trước che đi cái váy mở cửa phòng bước ra. Nó cầm điện thoại gọi cho mama:
_" Alô mama à! Con gái đã làm như lời mama dặn dò đó ahihi"
_" Con làm gì mà theo lời mama dặn. Có phải con đã thương Trọng Quân rồi đúng không? Mama biết mà thế nào con cũng nhớ ra hahaha" Bà Nguyễn cười tươi roi rói
_" Không phải khi nãy có người thích hắn ta tát con bạt tay và con đã tát lại vì người đó đã sai thấy con giỏi không?" Nó tự hào vỗ ngực
_" Hả! Con có đau không? Dám tát con gái cưng của mẹ nó gan lắm rồi. ngày nữa mẹ về sẽ cho con nhỏ đó trận" Bà Nguyễn tức giận gầm thét lên. Còn nó nói không cần, nhảy tưng tưng lên khi biết baba và mama nó về, vì mama nó có chuyện bận nên đã tạm biệt nó sớm. Nó bước vào thang máy thường bấm xuống tầng dưới, nó đứng ngâm nga câu hát:_" Yêu là cùng nhau trong tay di dưới con đường..." Nó cứ đứng hát thì 'Rầm' thang máy bỗng dừng lại hơi nóng bỏng rát bao trùm lấy nó. Nó cảm thấy khó chịu trong người cầm điện thoại trong tay nó mở danh bạ coi có thể nhờ ai được không? Nhưng mà mở điện thoại không lên, nó vô thức lục balô tìm dây sạc dự phòng không có. Làn da nó đã rất mỏng manh nên chịu không nổi sức nóng làm nó hơi rát và đau
Tại phòng quan sát, mọi người phát hiện ra liền mở loa thông báo:_" Thông báo Thông báo, thang máy thường đã hư hỏng mời đội sửa chữa đến sửa chữa. Hiện trong thang máy còn có một cô bé mặc bộ váy sọc carô xanh bị mắc kẹt". Cuộc họp đã xong, lời thông báo của nhân viên phòng quan sát truyền đến làm tim hắn như ngừng đập, hắn hét lên:_" Tại sao lại có thể hư được zậy hả?" Hắn như điên chạy ra đến phòng làm việc kiếm nó mong là người khác nhưng không phải nó không có ở đó chỉ thấy có thư kí, hắn nhìn bà cô thư kí hét lớn:
_" Cô ấy đâu rồi? Không phải tôi kêu cô đi mua đồ sao hả? Cô đã mua chưa?"
_" Dạ rồi thưa giám đốc" Cô ta cúi đầu nói run rẩy
_" Zậy đồ cô mua là bộ váy sao hả? Tôi đã dặn mua gì hả? Bộ cô nghĩ tôi yêu cô tới nỗi mua đồ cho cô sao. Cô ấy là giám đốc phu nhân của cô đó, là vợ chưa cưới của tôi đó. Từ giờ cô có thể nhấn nút biến khỏi công ty được rồi. Alex giải quyết rồi đuổi cô ta đi, tôi cho cậu phút" Hắn nhìn bộ váy lăn lóc trên sofa
_" Vâng tôi hiểu thưa giám đốc" Alex cúi đầu nhận lệnh
_" Tôi xin anh giám đốc đừng đuổi tôi. Do tôi yêu anh nên mới làm zậy tôi xin anh giám đốc" Cô ta quỳ xuống nước mắt giàn giụa
_" Nếu tôi tha cho cô thì ai chắc cô sẽ không tái phạm và cô ấy sẽ không sao. Tôi nói cho cô biết đuổi việc cô là rất nhẹ rồi nếu như cô ấy có mệnh hệ gì tôi chắc chắn sẽ làm cô ngồi tù suốt đời" Hắn nói rồi quay lưng đi. Hắn đi đến nơi cũng là lúc thang máy được sửa chữa xong, hắn chạy nhanh vào thang máy bế nó:_" Nhật Linh em không sao chứ! Mở mắt nhìn anh đi Nhật Linh. Mau gọi xe cấp cứu cho tôi nhanh lên"
_" Trọng Quân hức... hức... Tôi sợ rất sợ... hu... hu... hu..." Nó mở mắt nhìn hắn, gọi tên hắn, ôm lấy hắn khóc nất lên. Tim hắn như vỡ tung khi nó gọi hắn, hắn ôm nó chặt thật chặt. Xe cứu thương đến, hắn bế nó ra xe rồi cùng nó đến bệnh viện