Cuộc nói chuyện được ngừng lại, anh bảo cô về phòng ngủ sớm. Anh cũng tắm và chuẩn bị đi ngủ,... Tách...tách...tách...... Tiếng tắt đèn vang lên, mọi vật trong biệt thự bắt đầu chìm vào giấc ngủ.....
-----
Mặt trời ló dạng ẩn mình sau những hàng cây, những tia nắng sớm cố xuyên qua lớp rèm cửa chiếu vào bên trong.
Một người đang nằm cuộn mình trong chăn, tiếp tục những giấc mơ đẹp của mình, và không ai hết đó chính là Minh Ngọc.
Không khí yên tĩnh đó, và cũng không ai phá vỡ không gian đó. Chỉ có một chiến sĩ hi sinh cho nhiệm vụ của chính mình... Reng...reng...reng..... Và một...hai...ba, rầm...
Tèn...ten...ten...ten...tờ...ren, một chiến sĩ đã hi sinh vì sự nghiệp cao cả của mình. Đó là sự hi sinh oan liệt của chiến sĩ đồng hồ, nhìn lại hiện trường xảy ra án mạng chỉ còn lại những mảnh vỡ văng tứ tung bốn phía khắp phòng. Ô ô...thật bi thảm a...
Bỗng tiếng điện thoại vang lên,
It's a little dirty how the whole thing starded
I don't even really know what you intended
Thought that you were cute and you could make me jealours
Poured it down, so I poured it down
Next thing that I know I'm in the hotel with you
You were talking deep you was mad love to you
You wanted my heart but I just liked your tattoos
Poured it down, so I poured it down
And now I don't understand it
You don't mess with love you mess with you truth
And I know I shouldn't say it
But my heart don't understand
Why I got you oh my mind
.... ( Bài hát tên: Oh My Mind- Ellie Goulding)
Cô lười biếng, từ trong chăn đưa tay ra, lần tìm điện thoại. Sau một thời gian tìm kiếm, cô dùng giọng ngáy ngủ nghe điện thoại:
-''Ai mà cả gan dám phá giấc ngủ của bà đây. Ngươi muốn chết à...''_ Chưa nói hết câu cô đã bị người bên kia ngăn lại.
-''Ta đây là có lòng tốt gọi ngươi dậy, ngươi còn dám la làng à. Ta phi...''_ Tiêu Băng trả lời. Đây là bạn tốt của cô, luôn giúp đỡ cô trong mọi hoàn cảnh và cũng là người cùng cô thực hiện những công trình ''quậy phá'' cùng cô.
-''Tiểu Băng,sao cậu lại phá giấc ngủ của mình? Để mình ngủ thêm nữa đi...''_ Cô trả lời.
-''Hắc...hắc... Bây giờ còn ngủ, cậu có tính đi học không thì bảo? Hôm nay còn có kế hoạch nữa a, rốt cuộc cậu có dậy không?''_ Băng tức giận quát.
-''Băng, chờ mình 20phút, mình sẽ lên trường liền, hẹn gặp ở trường.''_ Cô bật dậy khi nghe đến kế hoạch của mình. Khuôn mặt tươi tỉnh hẳn lên.
-''Mình sẽ đợi cậu, nhớ đấy, chuẩn bị tốt vào.''_ Băng nói xong, tắt điện thoại, nở nụ cười nguy hiểm.
Cô cũng chạy vào phòng tắm lạm vệ sinh và chuẩn bị cho kế hoạch của mình.
Sau khi chuẩn bị xong, cô xuống dưới lầu. Không thấy bóng người nào cả, thật là yên tĩnh. Cô ngó tới ngó lui, chắc anh đã đi làm rồi a...
Cô bước đến bàn ăn, bữa sáng đã dọn sẵn trên bàn, được đậy lại đoàn hoàn. Thấy thức ăn, hai mắt con loé sáng, không để ý gì nữa, ngồi vào bàn ăn và ngấu nghiến.
Sau khi xử xong, cô khoác cặp, nhìn xung quanh thêm một lần. Không có gì, thật là tĩnh mịch...
-----
10 phút sau,
Cô tới trường, sau khi cất xe, đang định bước đi cô đã bị một người chặn lại.
-''Tiểu Ngọc, cậu làm gì mới tới hả? Trễ 9 phút 59 giây đó biết chưa...''_ Băng tức giận nói.
-''Băng à, mình xin lỗi mà. Tại mình bận xử lý chút chuyện mà.''_ Cô mếu máo trả lời.
-''Bận gì hả?''_ Băng nghi ngờ hỏi.
-''Hi, mình bận xử lý thức ăn ý mừ.''_ Cô ngây thơ trả lời. Nói xong, thấy có gì đó chỉa thẳng vào mình, cô quay lại nhìn. Ây da, đáng sợ quá...
Thế là cô dọt lên trên lớp, để lại ánh mắt sắc bén chỉa về phía mình.
Lên tới lớp, cô chuẩn bị cho kế hoạch của mình.
-----
Reng...reng
Tiếng chuông báo hiệu giờ vào lớp bắt đầu. Mọi người ai ngồi vào chỗ nấy cho buổi học bắt đầu cũng như kế hoạch của cô tiến triễn thuận lợi.
Cô giáo bước vào, đây là cô Dự, dạy môn hóa của lớp- Đây là bà cô được mệnh danh điệu nhất trường.
Mới vừa bước vào, bùng... Hoa với tim tím bắn vung vãi khắp sàn nhà. Bà cô còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì lớp trưởng lớp đã bước đến trên tay cầm bánh sinh nhật.
Cả lớp bắt đầu đồng thanh hát bài 'Chúc mừng sin nhật'... Bà cô cảm động đến phát khóc_ Sao tụi nhóc biết được hôm nay sinh nhật mình a. Hức hức, xúc động quá a._ Suy nghĩ bà cô.
{ Đến đây, ai cũng tượng lớp cô hiền lắm chứ gì, nhưng không đâu, xem tiếp đi}
Hát xong bà cô thổi nến, sau đó cô cầm hộp quà đưa cho cô. Bà cô nhận lấy và theo yêu cầu của lớp thì cô mở ra...
Và một...hai...ba, bà cô há mồm, trợn mắt. Dùng tuyệt chiêu sư tử gầm và la lên...
Sau tiếng hét gây rung đất lay trường của bà cô, người bà cô lảo đảo và rầm... Bà cô ngất xỉu tại chỗ, nguyên nhân là trong hộp quà mà cô đã chuẩn bị sẵn không gì hết chính là chuột và gián... Đối với những người nhưbà cô này thì thôi khỏi nói đi.
Bà cô được đưa xuống phòng y tế, lớp thì có tiết trống tha hồ mặc sức mà quậy. Và tất nhiên dụng cụ để quậy phá bây giờ chính là chiếc bánh kem...
Trong lớp bay giờ như bãi chiến trường mặt mày dính đầy kem, tóc tai rối bời,quần áo cũng toàn là bánh kem,.....
Ai nhìn vào cũng sẽ sợ hết hồn...
Cuộc nói chuyện được ngừng lại, anh bảo cô về phòng ngủ sớm. Anh cũng tắm và chuẩn bị đi ngủ,... Tách...tách...tách...... Tiếng tắt đèn vang lên, mọi vật trong biệt thự bắt đầu chìm vào giấc ngủ.....
-----
Mặt trời ló dạng ẩn mình sau những hàng cây, những tia nắng sớm cố xuyên qua lớp rèm cửa chiếu vào bên trong.
Một người đang nằm cuộn mình trong chăn, tiếp tục những giấc mơ đẹp của mình, và không ai hết đó chính là Minh Ngọc.
Không khí yên tĩnh đó, và cũng không ai phá vỡ không gian đó. Chỉ có một chiến sĩ hi sinh cho nhiệm vụ của chính mình... Reng...reng...reng..... Và một...hai...ba, rầm...
Tèn...ten...ten...ten...tờ...ren, một chiến sĩ đã hi sinh vì sự nghiệp cao cả của mình. Đó là sự hi sinh oan liệt của chiến sĩ đồng hồ, nhìn lại hiện trường xảy ra án mạng chỉ còn lại những mảnh vỡ văng tứ tung bốn phía khắp phòng. Ô ô...thật bi thảm a...
Bỗng tiếng điện thoại vang lên,
It's a little dirty how the whole thing starded
I don't even really know what you intended
Thought that you were cute and you could make me jealours
Poured it down, so I poured it down
Next thing that I know I'm in the hotel with you
You were talking deep you was mad love to you
You wanted my heart but I just liked your tattoos
Poured it down, so I poured it down
And now I don't understand it
You don't mess with love you mess with you truth
And I know I shouldn't say it
But my heart don't understand
Why I got you oh my mind
.... ( Bài hát tên: Oh My Mind- Ellie Goulding)
Cô lười biếng, từ trong chăn đưa tay ra, lần tìm điện thoại. Sau một thời gian tìm kiếm, cô dùng giọng ngáy ngủ nghe điện thoại:
-''Ai mà cả gan dám phá giấc ngủ của bà đây. Ngươi muốn chết à...''_ Chưa nói hết câu cô đã bị người bên kia ngăn lại.
-''Ta đây là có lòng tốt gọi ngươi dậy, ngươi còn dám la làng à. Ta phi...''_ Tiêu Băng trả lời. Đây là bạn tốt của cô, luôn giúp đỡ cô trong mọi hoàn cảnh và cũng là người cùng cô thực hiện những công trình ''quậy phá'' cùng cô.
-''Tiểu Băng,sao cậu lại phá giấc ngủ của mình? Để mình ngủ thêm nữa đi...''_ Cô trả lời.
-''Hắc...hắc... Bây giờ còn ngủ, cậu có tính đi học không thì bảo? Hôm nay còn có kế hoạch nữa a, rốt cuộc cậu có dậy không?''_ Băng tức giận quát.
-''Băng, chờ mình phút, mình sẽ lên trường liền, hẹn gặp ở trường.''_ Cô bật dậy khi nghe đến kế hoạch của mình. Khuôn mặt tươi tỉnh hẳn lên.
-''Mình sẽ đợi cậu, nhớ đấy, chuẩn bị tốt vào.''_ Băng nói xong, tắt điện thoại, nở nụ cười nguy hiểm.
Cô cũng chạy vào phòng tắm lạm vệ sinh và chuẩn bị cho kế hoạch của mình.
Sau khi chuẩn bị xong, cô xuống dưới lầu. Không thấy bóng người nào cả, thật là yên tĩnh. Cô ngó tới ngó lui, chắc anh đã đi làm rồi a...
Cô bước đến bàn ăn, bữa sáng đã dọn sẵn trên bàn, được đậy lại đoàn hoàn. Thấy thức ăn, hai mắt con loé sáng, không để ý gì nữa, ngồi vào bàn ăn và ngấu nghiến.
Sau khi xử xong, cô khoác cặp, nhìn xung quanh thêm một lần. Không có gì, thật là tĩnh mịch...
-----
phút sau,
Cô tới trường, sau khi cất xe, đang định bước đi cô đã bị một người chặn lại.
-''Tiểu Ngọc, cậu làm gì mới tới hả? Trễ phút giây đó biết chưa...''_ Băng tức giận nói.
-''Băng à, mình xin lỗi mà. Tại mình bận xử lý chút chuyện mà.''_ Cô mếu máo trả lời.
-''Bận gì hả?''_ Băng nghi ngờ hỏi.
-''Hi, mình bận xử lý thức ăn ý mừ.''_ Cô ngây thơ trả lời. Nói xong, thấy có gì đó chỉa thẳng vào mình, cô quay lại nhìn. Ây da, đáng sợ quá...
Thế là cô dọt lên trên lớp, để lại ánh mắt sắc bén chỉa về phía mình.
Lên tới lớp, cô chuẩn bị cho kế hoạch của mình.
-----
Reng...reng
Tiếng chuông báo hiệu giờ vào lớp bắt đầu. Mọi người ai ngồi vào chỗ nấy cho buổi học bắt đầu cũng như kế hoạch của cô tiến triễn thuận lợi.
Cô giáo bước vào, đây là cô Dự, dạy môn hóa của lớp- Đây là bà cô được mệnh danh điệu nhất trường.
Mới vừa bước vào, bùng... Hoa với tim tím bắn vung vãi khắp sàn nhà. Bà cô còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì lớp trưởng lớp đã bước đến trên tay cầm bánh sinh nhật.
Cả lớp bắt đầu đồng thanh hát bài 'Chúc mừng sin nhật'... Bà cô cảm động đến phát khóc_ Sao tụi nhóc biết được hôm nay sinh nhật mình a. Hức hức, xúc động quá a._ Suy nghĩ bà cô.
{ Đến đây, ai cũng tượng lớp cô hiền lắm chứ gì, nhưng không đâu, xem tiếp đi}
Hát xong bà cô thổi nến, sau đó cô cầm hộp quà đưa cho cô. Bà cô nhận lấy và theo yêu cầu của lớp thì cô mở ra...
Và một...hai...ba, bà cô há mồm, trợn mắt. Dùng tuyệt chiêu sư tử gầm và la lên...
Sau tiếng hét gây rung đất lay trường của bà cô, người bà cô lảo đảo và rầm... Bà cô ngất xỉu tại chỗ, nguyên nhân là trong hộp quà mà cô đã chuẩn bị sẵn không gì hết chính là chuột và gián... Đối với những người nhưbà cô này thì thôi khỏi nói đi.
Bà cô được đưa xuống phòng y tế, lớp thì có tiết trống tha hồ mặc sức mà quậy. Và tất nhiên dụng cụ để quậy phá bây giờ chính là chiếc bánh kem...
Trong lớp bay giờ như bãi chiến trường mặt mày dính đầy kem, tóc tai rối bời,quần áo cũng toàn là bánh kem,.....
Ai nhìn vào cũng sẽ sợ hết hồn...