Editor: Cải Ca Ca Đẹp Trai Nhất Hệ Mặt Trời
Beta_er: Cáo Ngố Và Chùm Nho Xanh
Trình Vũ nghe được tên "Lục Vân Cảnh" kinh ngạc, cô không ngờ Lục Vân Cảnh cũng sẽ tới, cô quay đầu nhìn Văn Hi, mặt Văn Hi như thể viết nguyên dòng chữ trên mặt:"Tớ làm sao biết Lục Vân Cảnh cũng tới chứ".
Giản Chu Nghiên chỉ vào một phía nói: "Lục tiên sinh ở bên kia kìa."
Trình Vũ liếc mắt qua xem, liền thấy phía trước, cách bọn họ một khoảng xa có một nhóm người mặc âu phục đi giày tây trông khá lịch thiệp đang vây quanh một người khác ở trung tâm, không ngoài dự đoán ở trung tâm quả nhiên là Lục Vân Cảnh.
haha...! Đúng là người có sức ảnh hưởng lớn nhất Bắc Thành có khác!
Anh mặc áo sơ mi, quần âu dài, tay áo xắn tới khuỷu tay, để lộ chiếc đồng hồ đắt tiền bậc nhất, thiết kế của quần áo với đầu tóc quả là tuyệt phối, toàn thân thể hiện sự giỏi giang, tinh tế, tỉ mỉ, trong một đám tinh anh nổi bật hơn hẳn.
Dù cách khá xa nhưng Trình Vũ cũng nhận thấy được gương mặt sắc lạnh cùng với sự bức người quen thuộc của anh ta, thảo nào đám người vây quanh anh mặc dù muốn nịnh hót nhưng có vẻ cũng rất cẩn thận không khéo thì lại phản ứng ngược!
Nhìn một hồi Trình Vũ lập tức chú ý tới bên cạnh anh có một nữ nhân! Cô gái này... cô cũng có biết. Gần đây có một nữ minh tinh mới nổi tương đối hot, là cô gái rất diễm lệ, có rất nhiều fan nam ái mộ, tuy rằng không có kỹ thuật diễn, nhưng vì xinh xắn nên rất được chú ý, hơn nữa có tin đồn sau lưng cô gái này còn có kim chủ nên ở giới giải trí cũng xem như là hô mưa gọi gió. Không nghi ngờ gì nữa, vị kim chủ tin đồn đó chắc chắn là Lục Vân Cảnh. Trước đó truyền thông còn đưa tin tai tiếng của họ nhưng sau đó hình như bị Lục Vân Cảnh cố tình chèn ép, từ đó không còn nghe có công ty truyền thông nào dám đưa tin bát quái về anh nữa.
Trình Vũ không nghĩ là Lục Vân Cảnh sẽ xuất hiện trong trường hợp này, tuy Lục gia vốn dĩ kinh doanh ô tô nhưng với loại bán đấu giá nhỏ này đối với Lục Vân Cảnh mà nói thì vô cùng bé nhỏ không đáng kể đến.
"Nghe nói Ngôn Băng Nhi tiểu thư rất được Lục tiên sinh yêu thích nha, cũng không biết Lục phu nhân có biết Lụctiên sinh ở bên ngoài có "kim ốc tàng kiều" không nhỉ?"
Kim ốc tàng kiều dùng để chỉ ngôi nhà đẹp, sang trọng bên trong cất giấu giai nhân hoặc người tình.
Xuất phát từ truyện cổ, ngày xưa có một hoàng đế gọi là Hán Vũ Đế, hoàng hậu đầu tiên của ngài tên là Trần A Kiều. Bọn họ là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, Hán Vũ Đế đã hứa hẹn với chị họ của ngài rằng: nếu có một ngày ta cưới A Kiều làm vợ thì ta sẽ cho xây một tòa lầu cao bằng vàng thật to để nàng ở.
Nhưng về sau vận mệnh của Trần hoàng hậu rất bi thảm, sau khi phu quân của nàng lên ngôi Hoàng Đế liền phế nàng lập Vệ Tử Phu lên làm Hoàng Hậu. Nàng bị đẩy đến Trường Môn Cung (lãnh cung Trường Môn) chờ đợi hắn trong đau khổ suốt hơn hai mươi năm trời, đến tận khi nàng chết, Hán Vũ Đế cũng không một lần đến thăm. Vì vậy, kim ốc tàng kiều dù là hình ảnh lộng lẫy nhưng lại mang ý nghĩa bi thương, cô độc.
Ý là có vợ bé ấy!
Trình Tư Mông trào phúng, kiểu cố ý cười nhạo Trình Vũ, mà cũng đúng, vợ, chồng và tình nhân cùng nhau xuất hiện thì ai nhìn cũng cảm thấy xấu hổ.
Chỉ là Trình Vũ rất rõ, cuộc hôn nhân của cô và Lục Vân Cảnh khác với những cuộc hôn nhân khác, hơn nữa từ khi kết hôn đến giờ, cô chưa bao giờ cùng anh xuất hiện ở nơi công cộng nào. Lục Vân Cảnh là người làm ăn, tất nhiên phải thường xuyên xuất hiện ở các bữa tiệc làm ăn. Lúc mới kết hôn anh cũng có hỏi Trình Vũ có muốn lấy thân phận vợ cùng anh tham gia tiệc rượu không nhưng Trình Vũ uyển chuyển cự tuyệt, anh cũng không để trong lòng, sau đó cũng không nhắc lại nữa.
Có vài trường hợp xác thật phải yêu cầu dắt theo bạn gái, cho nên bên cạnh Lục Vân Cảnh có một cô gái đi cùng cũng không có gì để phản ứng thái quá, mà dù nữ nhân này là tình nhân thật thì cô cũng không có tư cách hỏi đến.
Trình Tư Mông thấy Trình Vũ cúi đầu không trả lời, cho rằng cô cảm thấy mất mặt, vì thế nhướng mày cười cười, lại nói tiếp: "Trình Vũ, cô nhìn thấy chồng mình đi cùng người phụ nữ khác cô không định làm gì sao?"
Trình Vũ ngẩng đầu cười như không cười nói: "Tôi muốn làm cái gì, cần cô hỏi tới?"
Thái độ không khách khí của Trình Vũ khiến Trình Tư Mông cảm thấy thật mất mặt quá! Liền tìm cách chữa thẹn, bắt đầu thêm dầu vào lửa: "Tôi thấy là cô không dám thì có ? Ngôn Băng Nhi tiểu thư hình như chính là người trong lòng Lục Vân Cảnh nhỉ?"
Văn Hi bực bội đang muốn nói vài câu, Trình Vũ vội vàng kéo lại, tỏ ra không có việc gì cười tươi, đáp lại: "Quản cô ta có phải người trong lòng Lục Vân Cảnh không để làm gì, dù Lục Vân Cảnh trong lòng có yêu thích bao nhiêu người đi chăng nữa thì Lục phu nhân vĩnh viễn chỉ có một người, mà tôi so với những người đó khác biệt, mấy cô gái đó muốn chỉnh Trình tiểu thư có lẽ còn phải suy xét này nọ, còn tôi, nếu muốn chỉnh cô thì căn bản không cần phải suy xét gì!"
Mặt Trình Tư Mông căng cứng, vừa mới nãy cô ta còn đắc ý lúc này lại ngậm mồm không thể nói nên lời.
Trình Vũ lạnh giọng xuống mấy độ: "Tôi lúc ở Trình gia tôi nói cũng không phải nói đùa, cô nên cách xa tôi một chút."
Trình Tư Mông chậm rãi siết chặt tay, cái gương mặt đắc ỷ tự cho là đúng này của Trình Vũ làm cô ta không chịu nổi, bị áp chế kiểu này càng làm cô ta tức phát điên.
"Aaaa....thật bực chết đi được....!!! Trình Vũ bây giờ đã không phải đại tiểu thư Trình gia, cô ta dựa vào cái gì mà còn có thể khinh Trình Tư Mông cô như vậy? Dựa vào đâu???????" Trình Tư Mông siết tay càng lúc càng chặt, điên cuồng chửi rủa trong đầu.
Mắt thấy Trình Tư Mông sắp nhịn không được bạo phát, Giản Chu Nghiên vội cười xề xòa hoà giải cho qua:
"Trình Vũ cô không nên hiểu lầm, Tư Mông cũng chỉ có ý nhắc nhở cô mà thôi! Cô đừng chấp nhặt cô ấy."
Trình Vũ hoàn toàn không để tâm nói: "Các cô có tâm nhắc nhở hay không tôi không biết, chẳng qua là tôi không thích nghe."
Giản Chu Nghiên đứng hình, diễn trò trước nhiều người như vậy, Trình Vũ không chút khách sáo nói vậy quả thật chính là tạt một gáo nước lạnh vào mặt cô ta, Giản Chu Nghiên cười cũng không tự nhiên nổi nữa, nhưng vẫn khách sáo:
" Cô không thích nghe, chúng tôi đi là được."
Nói xong cô ta túm tay Trình Tư Mông kéo đi, Trình Tư Mông không cam lòng, trước khi đi còn trừng mắt nhìn Trình Vũ.
Hai người đó rời khỏi Văn Hi kích động vỗ vai Trình Vũ nói:
"Chòi ôi, có phải tớ nhìn lầm không, người mà tớ biết đã trở lại."
Hân Dao cũng cười cợt nói:
"Tớ cũng thấy thế, Trình Vũ thế này mới là Trình Vũ thật! Chỉ hai câu nói cũng đủ cho họ ngậm miệng, thật là vang dội." Nói xong còn không quên giơ ngón tay cái lên Like một cái.
Trình Vũ nhéo mặt Hân Dao nói:
" Đúng, kẻ nào cũng không dám trêu vào, tớ đã trở lại, cứ việc đi theo tớ, về sau sẽ không có người nào còn dám bắt nạt cậu nữa."
Hân Dao vui vẻ cười nheo cả mắt, hớn hở nói:
" Thật tốt! Đại mỹ nữ à không...Đại thần a!!"
Ta chỉ đăng mỗi trên wattpad. Nếu đọc truyện mà ta edit vui lòng xem ở trang chính chủ nghennn.Không là người ta quạu hết sức đấy nhé =))
- --------------------------------------
Lời hứa đền bù lại cho các nàng này: