“ Cái này sao được, nói gì thì nói ngài cũng là bạn bè của Thất Đức sư thúc ah” Trần Lê Phúc lắc đầu, trịnh trọng từ chối. Nói vậy, nhưng thực tế, hắn vì chuyện này buồn bực rất nhiều à
Trần Lê Phúc mặc dù cà lắc cà phơ, một vẻ chẳng quan tâm cái gì trên đời, nhưng thật ra thằng này tương đương kiêu ngạo.
Cũng phải, bằng vào độ tuổi của hắn, có thể đánh bại hơn 3000 học viên để nắm top 4 Thiên Bảng trong ba năm liền,đích xác có đủ kiêu ngạo
Thế nên, việc phải gọi một nam sinh khóa dưới làm sư thúc. Trần Lê Phúc biểu thị không phục ah
Bất quá, hắn từ nhỏ được cha dạy bảo nghiêm khắc về vấn đề tôn sư trọng đạo. Thế nên, lòng tuy không phục, nhưng hắn vẫn thẳng thắn gọi Lục Đạo bằng hai chữ sư thúc
Hơn nữa, gọi Lục Đạo là sư thúc, hắn đích cũng là có có một chút dị tâm
Đối với Trần Lê Phúc chấp nhất không thay đổi xưng hô, Lục Đạo một trận cười khổ, nhưng cũng không có từ bỏ, mà nói
“ Hic, Trần đại ca à. Ví dụ như em mua chuộc cả trường, để cả trường đi kết nghĩa anh em với thằng Thất Đức. Vậy anh cũng gọi cả trường là sư thúc, sư cô sao?”
“ Cái này…” Nghe thế, Trần Lê Phúc ngẩn ngơ, gãi đầu không biết trả lời ra sao
Thấy đối phương do dự, Lục Đạo liền rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục khuyên nhủ
“ Hai chữ “sư thúc” có ý nghĩa rất nặng, không chỉ là cách gọi mà còn là trách nhiệm, trách nhiệm của trưởng bối với hậu bối. Em mới là học viên năm nhất ah, sao gánh vác được” Nói tới đây, hắn cười đến rạng rỡ
“ Thế nên, chúng ta vẫn lấy bối phận trong trường xưng hô ah. Anh là học viên năm hai, vậy em gọi ah một tiếng Trần đại ca. OK!”
“ Nếu sư… à không… Lục Đạo, chú đã nói vậy, anh đành nghe theo vậy” Trần Lê Phúc rốt cuộc bị Lục Đạo thuyết phục, sảng khoái cười to. Xưng hô, cũng đổi sang một loại cách gọi đầy chất " dân chợ búa"
Cái này lại để Lục Đạo im lặng. Rất muốn hỏi thằng này là lưu manh đầu đường xó chợ hay là công tử đại gia tộc ah
Đoạn dùng ánh mắt kì quái nhìn Lục Đạo, Trần Lê Phúc nhún vai nói
“ Thật không hiểu thằng em nghĩ gì nữa. Ở thành phố này, có biết bao người mơ được làm sư thúc của anh, sư đệ của thành chủ ah. Đằng này thằng em lại từ chối”
“ Ha…ha, thân phận càng lớn, trách nhiệm càng nhiều. Em chỉ muốn qua một đời học sinh bình thường, đến trường học tập rồi tán gái mà thôi” Lục Đạo đẩy gọng kính, đầy thâm ý liếc nhìn Trần Lê Phúc
Người nói vô tình, người nghe hữu ý. Một câu này, để Trần Lê Phúc giật mình cực kì. Ánh mắt nhìn Lục Đạo, nhiều hơn vài tia tôn trọng
Đoạn hắn nhìn một chút đồng hồ đeo tay, mang theo dáng vẻ bất đắc dĩ nói
“ Hừm, giờ anh có chút việc, không thể cùng thằng em hàn huyên rồi. À đúng rồi, đây là số điện thoại của anh "Có gì dạ tiệc tối nay chúng ta gặp lại ah”
Vừa nói, vừa lấy ra điện thoại, lắc lắc trước mặt Lục Đạo
Lục Đạo cũng không có từ chối, mà gật đầu đáp ứng. Thực tế, khi trở về từ Tranformers, hắn đã quyết định Trần gia là phần quan trọng của kế hoạch. Cùng Trần gia đại thiếu tiếp xúc, cũng là một phần trong kế hoạch của hắn.
Trần gia đại thiếu tự mình thân cận, Lục Đạo đúng là cầu còn không được
Cùng Lục Đạo trao đổi số điện thoại, Trần Lê Phúc liền cáo từ rời đi. Nhìn theo bóng Trần Lê Phúc rời đi, Lục Đạo khóe miệng kéo ra một độ cong
*****************
Trần Lê Phúc rời đi một thời gian, thì có một cuộc điện thoại gọi tới. Hắn ấn một nút trên đồng hồ, liền hình chiếu giả lập của cha hắn: Trần Thanh Phong xuất hiện
Thấy con trai mình nghe điện, Trần Thanh Phong lập tức hỏi
“ Phúc, con đang ở đâu vậy?”
“ Con đang ở Quảng Trường Thời Đại. Cha!! Có chuyện gì sao?”
“ Con có số điện thoại của Lục Đạo sư thúc chứ?” Trần Thanh Phong không có vòng vo, trực tiếp đi vào vấn đề chính
Như đã tiếp thu Lý Tuấn Phong, cũng như vì vấn đề tương lai sau này, Trần Thanh Phong liền muốn mở miệng xin hộ của Lý Tuấn Phong. Hơn nữa, đối với vị “ tiện nghi sư đệ” này, Trần Thanh Phong đúng là rất hiếu kì
Có thể được Thất Đức tán đồng gọi một tiếng đại ca, hơn nữa tuổi trẻ vậy liền đã là sĩ quan Hư Không Hình Cảnh. Bực này nhân vật, Trần Thanh Phong không hiếu kì mới là lạ đấy
“ Con có” Trần Lê Phúc gật đầu, trong lòng cũng thầm may mắn vừa nãy mính xin số của Lục Đạo
Đoạn gửi lại số điện thoại của Lục Đạo cho cha mình, Trần Lê Phúc hiếu kì hỏi
“ Cha, có chuyện gì xảy ra vậy?”
“ Trở về cha sẽ nói cho con biết” Trần Thanh Phong không có trả lời
Bất quá dù vậy, Trần Lê Phúc vẫn nghe được một ít điều gì đó. Xem ra, có chuyện lớn rồi
***************
Tin tức Lý Sở Trưởng đầu nhập Trần thành chủ, rất nhanh liền bị các gia tộc biết đến. Dù sao, Lý Tuấn Phong đến phủ thành chủ, khi về lại được chính Trần thành chủ tự mình đưa về. Loại thái độ này, ai cũng hiểu chuyện gì đã xảy ra
Ngô gia
Ngồi ở phòng họp, gia chủ Ngô gia sắc mặt âm trầm tới cực điểm, một bộ rất tức giận nhưng không có chỗ phát tiết vậy.
Phía dưới hắn, là các trưởng lão Ngô gia, ai nấy đều im thít thít, không dám thở mạnh
Rất lâu sau, Ngô gia chủ mới cười gằn từng tiếng một
“ Giỏi cho Lý Tuấn Phong. Một con chó chúng ta nuôi 10 năm, lại dám cắn lại chúng ta”
Rất rõ ràng, việc Lý Tuấn Phong phản bội Ngô gia để Ngô gia chủ cực kì phẫn nộ. Lý Tuấn Phong làm việc cho Ngô gia 10 năm, biểu lộ đều rất trung thành tận tụy. Nào có thể ngờ tới, đối phương lại phản bội mình
“ Gia chủ, có một vấn đề ta không hiểu. Tại sao Lý Tuấn Phong sao lại phản bội chúng ta?” Một vị trưởng lão ngờ vực hỏi
Chống đỡ Ngô gia, chính là Liên Minh Vũ gia và Đinh gia. Mà ở thành phố Hà Bắc, Liên Minh nắm giữ 3/5 quyền lực. Mà Trần gia, cũng chỉ nắm 1/5 mà thôi. Vậy nên, theo lý, chẳng có lý do gì để Lý Tuấn Phong phản bội mới đúng
Bất quá, để hắn bất ngờ chính là Ngô gia chủ lại lắc đầu, biểu thị mình không biết. Ngay cả hắn, cũng đang mơ hồ không hiểu Lý Tuấn Phong sao lại làm vậy
Bởi vì việc ai là sỹ quan Hư Không Hình Cảnh chỉ có một số ít người trong cuộc là biết được. Hơn nữa tiếp xúc với chị em Nguyễn Mị Nhi cũng chỉ có Lý Tuấn Phong.
Thế nên, chuyện Lý Tuấn Phong bắt nhầm sỹ quan Hư Không Hình cảnh, không mấy ai biết
“ Hiện tại không phải lúc bàn nguyên nhân, mà là giải quyết chuyện này thế nào. Liên Minh đã tin tưởng giao cho chúng ta quản lý bộ phận công an phía nam.
Hiện tại, quyền lực đó đã rơi vào tay Trần gia, cái này không chỉ để chúng ta mất mặt trước Liên Minh, mà rất có thể sẽ bị hai đại gia tộc trừng phạt ah” Ngô gia chủ nhíu mày thật chặt, sầu não nói.
. “ Việc làm đúng nhất là để Lý Tuấn Phong mất chức, sau đó thay người khác lên làm Sở Trưởng.
Nhưng vấn đề là Lý Tuấn Phong đã thành công đầu nhập Trần gia, lấy tính cách của Trần Thanh Phong, ông ta chắn không để Lý Tuấn Phong mất chức”
Không thể không nói, Lý Tuấn Phong nước cơ này đúng thật cao tay. Không chỉ bảo vệ thành công cái ghế Sở Trưởng, mà còn khiến Ngô gia không xử lý được hắn
Tất nhiên, thành công hay không phụ thuộc vào việc Trần Thanh Phong có chấp nhận thu hắn dưới trướng không
“ Mà Liên Minh cũng không vì một phần quyền lực đó mà cùng Trần gia làm căng. Thế nên, chuyện nhờ Liên Minh giết Lý Tuấn Phong, càng khó để thực hiện
“ Vậy chẳng lẽ chúng ta cứ để mặc sao?” Ngô gia chủ khó chịu hỏi lại
“ Cũng không thể bỏ mặt, vì cái này liên quan tới quyền lực của uy tín Ngô gia trong Liên Minh. Theo ngu kiến của ta, dùng chính trị không được, vậy thì chúng ta dùng tới sức mạnh ah”
“ Ý ngươi là…”
“ Thuê sát thủ, giết Lý Tuấn Phong”
“ Cái này sao được, nói gì thì nói ngài cũng là bạn bè của Thất Đức sư thúc ah” Trần Lê Phúc lắc đầu, trịnh trọng từ chối. Nói vậy, nhưng thực tế, hắn vì chuyện này buồn bực rất nhiều à
Trần Lê Phúc mặc dù cà lắc cà phơ, một vẻ chẳng quan tâm cái gì trên đời, nhưng thật ra thằng này tương đương kiêu ngạo.
Cũng phải, bằng vào độ tuổi của hắn, có thể đánh bại hơn học viên để nắm top Thiên Bảng trong ba năm liền,đích xác có đủ kiêu ngạo
Thế nên, việc phải gọi một nam sinh khóa dưới làm sư thúc. Trần Lê Phúc biểu thị không phục ah
Bất quá, hắn từ nhỏ được cha dạy bảo nghiêm khắc về vấn đề tôn sư trọng đạo. Thế nên, lòng tuy không phục, nhưng hắn vẫn thẳng thắn gọi Lục Đạo bằng hai chữ sư thúc
Hơn nữa, gọi Lục Đạo là sư thúc, hắn đích cũng là có có một chút dị tâm
Đối với Trần Lê Phúc chấp nhất không thay đổi xưng hô, Lục Đạo một trận cười khổ, nhưng cũng không có từ bỏ, mà nói
“ Hic, Trần đại ca à. Ví dụ như em mua chuộc cả trường, để cả trường đi kết nghĩa anh em với thằng Thất Đức. Vậy anh cũng gọi cả trường là sư thúc, sư cô sao?”
“ Cái này…” Nghe thế, Trần Lê Phúc ngẩn ngơ, gãi đầu không biết trả lời ra sao
Thấy đối phương do dự, Lục Đạo liền rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục khuyên nhủ
“ Hai chữ “sư thúc” có ý nghĩa rất nặng, không chỉ là cách gọi mà còn là trách nhiệm, trách nhiệm của trưởng bối với hậu bối. Em mới là học viên năm nhất ah, sao gánh vác được” Nói tới đây, hắn cười đến rạng rỡ
“ Thế nên, chúng ta vẫn lấy bối phận trong trường xưng hô ah. Anh là học viên năm hai, vậy em gọi ah một tiếng Trần đại ca. OK!”
“ Nếu sư… à không… Lục Đạo, chú đã nói vậy, anh đành nghe theo vậy” Trần Lê Phúc rốt cuộc bị Lục Đạo thuyết phục, sảng khoái cười to. Xưng hô, cũng đổi sang một loại cách gọi đầy chất " dân chợ búa"
Cái này lại để Lục Đạo im lặng. Rất muốn hỏi thằng này là lưu manh đầu đường xó chợ hay là công tử đại gia tộc ah
Đoạn dùng ánh mắt kì quái nhìn Lục Đạo, Trần Lê Phúc nhún vai nói
“ Thật không hiểu thằng em nghĩ gì nữa. Ở thành phố này, có biết bao người mơ được làm sư thúc của anh, sư đệ của thành chủ ah. Đằng này thằng em lại từ chối”
“ Ha…ha, thân phận càng lớn, trách nhiệm càng nhiều. Em chỉ muốn qua một đời học sinh bình thường, đến trường học tập rồi tán gái mà thôi” Lục Đạo đẩy gọng kính, đầy thâm ý liếc nhìn Trần Lê Phúc
Người nói vô tình, người nghe hữu ý. Một câu này, để Trần Lê Phúc giật mình cực kì. Ánh mắt nhìn Lục Đạo, nhiều hơn vài tia tôn trọng
Đoạn hắn nhìn một chút đồng hồ đeo tay, mang theo dáng vẻ bất đắc dĩ nói
“ Hừm, giờ anh có chút việc, không thể cùng thằng em hàn huyên rồi. À đúng rồi, đây là số điện thoại của anh "Có gì dạ tiệc tối nay chúng ta gặp lại ah”
Vừa nói, vừa lấy ra điện thoại, lắc lắc trước mặt Lục Đạo
Lục Đạo cũng không có từ chối, mà gật đầu đáp ứng. Thực tế, khi trở về từ Tranformers, hắn đã quyết định Trần gia là phần quan trọng của kế hoạch. Cùng Trần gia đại thiếu tiếp xúc, cũng là một phần trong kế hoạch của hắn.
Trần gia đại thiếu tự mình thân cận, Lục Đạo đúng là cầu còn không được
Cùng Lục Đạo trao đổi số điện thoại, Trần Lê Phúc liền cáo từ rời đi. Nhìn theo bóng Trần Lê Phúc rời đi, Lục Đạo khóe miệng kéo ra một độ cong
Trần Lê Phúc rời đi một thời gian, thì có một cuộc điện thoại gọi tới. Hắn ấn một nút trên đồng hồ, liền hình chiếu giả lập của cha hắn: Trần Thanh Phong xuất hiện
Thấy con trai mình nghe điện, Trần Thanh Phong lập tức hỏi
“ Phúc, con đang ở đâu vậy?”
“ Con đang ở Quảng Trường Thời Đại. Cha!! Có chuyện gì sao?”
“ Con có số điện thoại của Lục Đạo sư thúc chứ?” Trần Thanh Phong không có vòng vo, trực tiếp đi vào vấn đề chính
Như đã tiếp thu Lý Tuấn Phong, cũng như vì vấn đề tương lai sau này, Trần Thanh Phong liền muốn mở miệng xin hộ của Lý Tuấn Phong. Hơn nữa, đối với vị “ tiện nghi sư đệ” này, Trần Thanh Phong đúng là rất hiếu kì
Có thể được Thất Đức tán đồng gọi một tiếng đại ca, hơn nữa tuổi trẻ vậy liền đã là sĩ quan Hư Không Hình Cảnh. Bực này nhân vật, Trần Thanh Phong không hiếu kì mới là lạ đấy
“ Con có” Trần Lê Phúc gật đầu, trong lòng cũng thầm may mắn vừa nãy mính xin số của Lục Đạo
Đoạn gửi lại số điện thoại của Lục Đạo cho cha mình, Trần Lê Phúc hiếu kì hỏi
“ Cha, có chuyện gì xảy ra vậy?”
“ Trở về cha sẽ nói cho con biết” Trần Thanh Phong không có trả lời
Bất quá dù vậy, Trần Lê Phúc vẫn nghe được một ít điều gì đó. Xem ra, có chuyện lớn rồi
Tin tức Lý Sở Trưởng đầu nhập Trần thành chủ, rất nhanh liền bị các gia tộc biết đến. Dù sao, Lý Tuấn Phong đến phủ thành chủ, khi về lại được chính Trần thành chủ tự mình đưa về. Loại thái độ này, ai cũng hiểu chuyện gì đã xảy ra
Ngô gia
Ngồi ở phòng họp, gia chủ Ngô gia sắc mặt âm trầm tới cực điểm, một bộ rất tức giận nhưng không có chỗ phát tiết vậy.
Phía dưới hắn, là các trưởng lão Ngô gia, ai nấy đều im thít thít, không dám thở mạnh
Rất lâu sau, Ngô gia chủ mới cười gằn từng tiếng một
“ Giỏi cho Lý Tuấn Phong. Một con chó chúng ta nuôi năm, lại dám cắn lại chúng ta”
Rất rõ ràng, việc Lý Tuấn Phong phản bội Ngô gia để Ngô gia chủ cực kì phẫn nộ. Lý Tuấn Phong làm việc cho Ngô gia năm, biểu lộ đều rất trung thành tận tụy. Nào có thể ngờ tới, đối phương lại phản bội mình
“ Gia chủ, có một vấn đề ta không hiểu. Tại sao Lý Tuấn Phong sao lại phản bội chúng ta?” Một vị trưởng lão ngờ vực hỏi
Chống đỡ Ngô gia, chính là Liên Minh Vũ gia và Đinh gia. Mà ở thành phố Hà Bắc, Liên Minh nắm giữ / quyền lực. Mà Trần gia, cũng chỉ nắm / mà thôi. Vậy nên, theo lý, chẳng có lý do gì để Lý Tuấn Phong phản bội mới đúng
Bất quá, để hắn bất ngờ chính là Ngô gia chủ lại lắc đầu, biểu thị mình không biết. Ngay cả hắn, cũng đang mơ hồ không hiểu Lý Tuấn Phong sao lại làm vậy
Bởi vì việc ai là sỹ quan Hư Không Hình Cảnh chỉ có một số ít người trong cuộc là biết được. Hơn nữa tiếp xúc với chị em Nguyễn Mị Nhi cũng chỉ có Lý Tuấn Phong.
Thế nên, chuyện Lý Tuấn Phong bắt nhầm sỹ quan Hư Không Hình cảnh, không mấy ai biết
“ Hiện tại không phải lúc bàn nguyên nhân, mà là giải quyết chuyện này thế nào. Liên Minh đã tin tưởng giao cho chúng ta quản lý bộ phận công an phía nam.
Hiện tại, quyền lực đó đã rơi vào tay Trần gia, cái này không chỉ để chúng ta mất mặt trước Liên Minh, mà rất có thể sẽ bị hai đại gia tộc trừng phạt ah” Ngô gia chủ nhíu mày thật chặt, sầu não nói.
. “ Việc làm đúng nhất là để Lý Tuấn Phong mất chức, sau đó thay người khác lên làm Sở Trưởng.
Nhưng vấn đề là Lý Tuấn Phong đã thành công đầu nhập Trần gia, lấy tính cách của Trần Thanh Phong, ông ta chắn không để Lý Tuấn Phong mất chức”
Không thể không nói, Lý Tuấn Phong nước cơ này đúng thật cao tay. Không chỉ bảo vệ thành công cái ghế Sở Trưởng, mà còn khiến Ngô gia không xử lý được hắn
Tất nhiên, thành công hay không phụ thuộc vào việc Trần Thanh Phong có chấp nhận thu hắn dưới trướng không
“ Mà Liên Minh cũng không vì một phần quyền lực đó mà cùng Trần gia làm căng. Thế nên, chuyện nhờ Liên Minh giết Lý Tuấn Phong, càng khó để thực hiện
“ Vậy chẳng lẽ chúng ta cứ để mặc sao?” Ngô gia chủ khó chịu hỏi lại
“ Cũng không thể bỏ mặt, vì cái này liên quan tới quyền lực của uy tín Ngô gia trong Liên Minh. Theo ngu kiến của ta, dùng chính trị không được, vậy thì chúng ta dùng tới sức mạnh ah”
“ Ý ngươi là…”
“ Thuê sát thủ, giết Lý Tuấn Phong”