“ Đúng vậy, chị Mị Nhi” Ngừng lại một chút, hắn nói “ Mới cả hôm đó cũng là lần đầu tiên của em, tại sao chị có thể lừa dối em chứ”
Ngữ khí mười phần u oán, phẳng phất Nguyễn Mị Nhi đối với hắn làm ra chuyện gì thương thiên hại lý vậy. Lại thêm lời nói cực kì mập mờ, khiến người khác ta không khỏi liên tưởng
Nguyễn Huy nghe thế, khóe miệng co giật một hồi. Mắt nhìn chị gái mình mang theo một vẻ quái dị.
Chẳng lẽ chị hai mình cướp đi lần đầu của đại ca xong bỏ đi? ….
Lại nghĩ đến mấy ngày nay Nguyễn Mị Nhi không ngừng hỏi thăm Lục Đạo, hắn cảm thấy suy nghĩ này càng lúc càng đúng ah
Nguyễn Mị Nhi trên đầu xuất hiện vài sợi hắc tuyến. Cố tình!! Đây là cố tình hãm hại ah
Lại thấy Nguyễn Huy ánh mắt quái lạ nhìn mình, tựa như nhìn thấy một người: bạc tình bạc nghĩa, cướp đời trai tân người ta xong thì bỏ đi, nàng nội tâm có xúc động muốn cho thằng này một trận
Cố gắng lắm mới giữ cho mình bình tĩnh lại, Nguyễn Mị Nhi chớp chớp đôi mắt to, một bộ hồn nhiên, yêu kiều
“ Ai nha, chị xin lỗi mà ~ Hôm đó chị vội quá, nên đưa cho nhầm cho em số điện thoại ah ~. Chính vì vậy, hôm nay chị mới tới đây ah ~ Hì…hì, em trai, có rảnh không, cùng chị đi uống café, coi như tạ lỗi”
Nguyễn Huy giờ mới biết hóa ra là chị hai mình cho Lục Đạo số điện thoại đểu. Lập tức dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn đại ca mình. Nhầm số điện thoại mà thôi, có cần phải nói mập mờ để người khác hiểu lầm không
“ Hì.. hì, người đẹp đã mời, em sao có thể từ chối được. À đúng rồi, hôm đó vẫn chưa giới thiệu tên ah. Em là Lục Đạo, đại ca của thằng Huy” Lục Đạo cười hì hì, hoàn toàn không để ý tới ánh mắt khinh bỉ của Nguyễn Huy
“ Huy à!! tao với chị mày tâm sự chút ah. Mày với thằng Hiếu cứ thi đi. Tao tin tưởng vào thực lực bọn mày” Lục Đạo vỗ vai Nguyễn Huy, ngữ khí tràn đầy tự tin nói rằng
Sau đó, trong ánh mắt hâm mộ cùng ghen ghét của quảng đại nam tính ở đây. Nguyễn Mị Nhi mang theo Lục Đạo lên xe rời khỏi trường học
Nhìn theo chiếc xe khuất dần sau tầm mắt, Nguyễn Huy không khỏi vỗ trán thì thào
“ Đúng rồi… sao đại ca lại biết chị hai là chị của mình”
************
Tại một căn phòng bừa bộn với vô số các loại rác bày la liệt. Một người đàn ông khoảng hơn 40 tuổi, ăn mặc vô cùng nhếch nhoác, trong tay cầm một bát mỳ tôm, vừa ăn vừa nhìn chăm chú màn hình giả lập.
Đừng thấy hắn bẩn thỉu, tựa như một tên tự kỷ lâu lắm mà coi thường. Hắn chính là thành viên của Sát Thủ Công Hội: Quỳ Hoa. Một tên sát thủ cấp B, thực lực đã bước một chân vào Nguyên Linh Cảnh
Phải biết, ở thành phố Hà Bắc, Nguyên Linh Cảnh đã được coi như cường giả rồi. Như cường giả mạnh nhất nơi này, thành chủ Trần Lê Phong, cũng chỉ là một vị Nguyên Linh Cảnh cấp 25 mà thôi
Quỳ Hoa mấy ngày nay rảnh rỗi không có việc gì làm. Đơn giản là vì không có nhiệm vụ nào trong thành phố Hà Bắc, thật để hắn nhàm chán chết đi được
Lướt qua trang chủ của tổ chức xem có nhiệm vụ nào không. Liền, hắn hai mắt sáng rực lên
“ Ồ!! nhiệm vụ này khá cao đi à nha, những tận 50 triệu Nguyên Tệ ” Ngừng lại một chút, hắn nhìn bức ảnh nạn nhân. Lập tức, trong mắt toát ra hỏa diễm nóng bỏng, tựa như một tên dâm tặc thấy trần truồng mỹ nữ vậy “ Hơn nữa… ôi chu choa… thật là đẹp trai quá đi”
Vừa nói, nước miếng không ngừng chảy xuống. Hai tay không ngừng vuốt ve khuôn mặt tuấn lãng của nạn nhân, vẻ mặt có bao nhiêu đệ tiện.
Nếu như bức ảnh hắn vuốt ve là nữ nhân thì không sao, nhưng đó lại là một nam nhân thì thật cmn buồn nôn
“ Khà… khà… vừa được 50 triệu, lại vừa được trai đẹp, hơn nữa nhiệm vụ còn ở trong thành phố… nhiệm vụ này, ta nhận” Cười lên một tiếng quái dị, sau đó điểm xuống dòng chữ: Nhận Nhiệm Vụ
**************
“ Lục Đạo ~ nghe Huy nói em là đệ tử của Nguyên Giới Chí Tôn, có phải không?” Nguyễn Mị Nhi chớp chớp mắt to, tựa như hiếu kì bảo bảo nhìn Lục Đạo. Ánh mắt đó, có bao nhiêu mê hồn, chỉ cần là đàn ông, chắc chắn sẽ hồn siêu phách lạc
Đáng tiếc, Lục Đạo thật là đàn ông, thế nhưng dù gì hắn cũng sống trong nhung lụa, mỹ nữ vây quanh, định lực cũng theo đó tăng lên rất nhiều. Thế nên cũng không có bị mê hoặc nhân tâm
“ Đúng vậy ah!!” Lục Đạo gật đầu.
“ ~ thật sự!! Wow… chị vậy mà được gặp gỡ truyền nhân của Nguyên Giới Chí Tôn. Để đồng nghiệp biết được, có mà hâm mộ chết”
Nguyễn Mị Nhi sắc mặt kích động, khoa trương nói.
Mặc dù Nguyễn Huy đã nói qua về thân phận của Lục Đạo, nhưng giờ chính tai nghe Lục Đạo thừa nhận, nàng mới tin là thật.
Nguyên Giới Chí Tôn ah, cường giả được công nhận mạnh nhất vũ trụ. Bực này nhân vật, là thần tượng của tất cả Nguyên Sư, Nguyễn Mị Nhi cũng không phải ngoại lệ
Mà theo Nguyễn Mị Nhi hào hứng, phía trước hai con bạch thỏ không ngừng rung lên. Mặc dù đã bị hai tầng áo che khuất, thế nhưng quy mô của nó thật sự quá lớn, cũng vì vậy mà Lục Đạo có thể thấy rất rõ ràng hai viên thịt lên xuống.
Không khỏi, ánh mắt hắn trở nên đăm đăm, trong lòng chỉ có duy nhất một suy nghĩ: Móa nó!! thật lớn
Cảm nhận được ánh mắt không đúng của Lục Đạo, Nguyễn Mị Nhi liền biết mình bởi vì thất thố, vậy mà để Lục Đạo chiếm tiện nghi.
Bất quá, nàng không có xấu hổ trách mắng Lục Đạo, trái lại dùng ngữ khí cực kì mê người, tựa như một con Succubus chuyên mê hoặc đàn ông vậy, nỉ non
“ Lục Đạo, chúng nó lớn chứ ~” Vừa nói, còn cố ý hếch ngực lên, như là muốn để Lục Đạo thấy rõ bảo bối của mình vậy
“ Lớn ah!! đáng tiếc ah” Lục Đạo gật đầu, sau đó lắc đầu than thở
“ Tại sao lại đáng tiếc?” Nguyễn Mị Nhi vẫn dùng thanh âm mê chết người thì thào
“ Đáng tiếc là có hai tầng áo che khuất ah”
“ Ừm!! đúng thật là đáng tiếc. Bất quá, nếu em muốn, chỉ có thể cởi ra cho em xem nha ~~” Nguyễn Mị Nhi để xe ở chế độ tự động lại, hướng về phía Lục Đạo nhích lại gần, gương mặt xinh đẹp ửng hồng vì ngượng ngùng ghé sát hắn, ở bên tai hắn thì thầm.
Thổ khí như lan, thơm lừng hương thơm hoa hồng tự nhiên phả vào mũi để Lục Đạo si mê. Hơn nữa, theo nàng áp sát, thân hình gợi cảm của nàng cũng uốn eo theo.
Càng để Lục Đạo miệng đắng lưỡi khô là không biết là Nguyễn Mị Nhi cố ý hay vô tình mà một phần cúc áo bị tách ra, để hắn thấy được rãnh sâu hut hút, cùng hai bên viên thịt to lớn mà trắng bóc.
“ Mẹ nó!! thật là cực phẩm vưu vật ah” Lục Đạo nội tâm gào thét, mãnh liệt dục hỏa không ngừng bành trướng. Nếu không phải hắn biết mục đích của nàng, thật đã đè Nguyễn Mị Nhi ra làm thịt rồi
Tuy rằng trong lòng một phần thanh tịnh, nhưng Lục Đạo vẫ dùng ánh mắt sắc mị mị, triệt để hóa thân thành một đầu dâm tặc, ở trên người Nguyễn Mị Nhi không ngừng bắn phá, âm thanh có chút khô khan nói “ Thật sự!?”
Nói xong, còn dùng sức hít lấy hương thơm cơ thể của người đẹp. Không thể không nói, Nguyễn Mị Nhi thật thơm ah… Thơm nức một mùi hoa hồng
“ Thật ah!! Nếu em đồng ý chị một yêu cầu, dù là muốn nhìn hết trơn, chị cũng cho em nhìn ~ ~” Nguyễn Mị Nhi hai mắt kiều diễm ướt át, thanh âm ngọt lịm quyến rũ nói ra,.
Mặc dù nội tâm rất ngượng ngùng, nhưng khi thấy hai mắt nóng bỏng của Lục Đạo, nàng liền hài lòng pha lẫn đắc ý.
Tại sao nàng lại lớn mật như vậy? không phải là muốn dùng mỹ nhân kế để dụ dỗ Lục Đạo sao. Nhìn ra, chiêu này thật sự quá được ah. Không thấy đối phương bị nàng làm cho thần hồn điên đảo sao
Tất nhiên nàng chỉ dụ dỗ thôi, còn thật sự để cho Lục Đạo xem hết trơn… hì … hì...cái này phải dựa vào bản lĩnh của hắn ah.
“ Yêu cầu!? chẳng lẽ muốn em gia nhập Hư Không Hình Cảnh!?” Lục Đạo cười hì hì, có điều hai mắt hắn hoàn toàn thanh tịnh, làm gì có vẻ dâm tà như vừa rồi
Một câu này, tựa như tiếng sét đánh bên tai Nguyễn Mị Nhi. Để nàng động tác ngừng lại, gương mặt cứng ngắc.
Bất quá rất nhanh liền bình thường trở lại, đừng ngữ khí mê chết người, nàng nói
" Em trai... Em nói gì vậy~ Chị không hiểu ~?"
Mặc dù nàng nói rất ngu ngơ, một bộ thật không hiểu Lục Đạo nói gì. Nhưng trên thực tế, Nguyễn Mi Nhi nội tâm kinh hoàng không ngớt
Nguyễn Huy tiếp cận Lục Đạo, chắc chắn đã che dấu thân phận của mình. Cũng chưa từng nói chị gái mình là Hư Không Hình Cảnh, đây là điều mà Nguyễn Mị Nhi đã dặn em trai mình.
Hơn nữa, thân phận của nàng cũng chỉ có Sở Trưởng Sở Công An biết mà thôi. Người thường là không thể biết đến. Nhưng hiện tại, Lục Đạo một câu vạch trần thân phận của nàng, bảo sao Nguyễn Mị Nhi không kinh hãi