Lý Duy Tư sau khi nghe xong nghĩ một lát rồi mới lên tiếng: Võ quán thì có vài cái, như Lý Tiểu Long nhà biểu diễn phim võ "Vua Kungfu" nổi tiếng thế giới sinh ra tại tiểu bang San Francisco ở Mĩ, mà sau này còn ở đây một thời gian ngắn, ở đó còn một số truyền kỳ và bí ẩn về ông ta.
Diệp Thiên Vân rất hứng thú với chuyện này, liền hỏi: Truyền kỳ gì thế?
Lý Duy Tư liền nói thao thao bất tuyệt, hoá ra Lý Tiểu Long tham gia một đại hội của giới võ thuật ở San Francisco, người ta mời Lý Tiểu Long lên đài phát biểu, hắn không chút khiêm tốn, nói mình là công phu thật, võ quán môn phái khác nghe câu này giận tím mặt và khá bất mãn với hắn, "Cậu là công phu thật, vậy chúng tôi đều là giả à?" Lý Tiểu Long nói: Các người không tin công phu của tôi là thật, có thể lên tỉ thí. Mới mấy giây dưới đài đã chạy lên một người tên Cao Mã Đại, Lý Tiểu Long dùng thốn kình đánh người kia lùi lại mấy bước thiếu chút nữa ngã sấp xuống. Sau đó giới võ thuật ở San Francisco đều thương lượng cử người đi giáo huấn gã Lý Tiểu Long không biết trời cao đất rộng này cho thật tốt. Thái Lý Phật phái Hoàng Trạch Dân đi luận võ với Lý Tiểu Long. Đại khái năm sáu người cùng đi tới võ quán Lý Tiểu Long, sau khi so võ xong cả San Francisco đều oanh động.
Tôn Vĩnh Nhân ở bên cạnh nghe xong rất hưng phấn, vừa gật đầu vừa nói: Tôi cực kỳ mê phim Lý Tiểu Long, công phu của hắn siêu cấp, àh! Chỉ tiếc là hắn mất sớm, bằng không nhất định còn có thể có nhiều bộ phim xuất sắc hơn nữa.
Lý Duy Tư nói tiếp: Đây chẳng qua cũng chỉ là một lời đồn, cụ thể thế nào tôi cũng không rõ lắm, bởi vì thời gian đã lâu rồi, có điều Lý Tiểu Long quả thật rất nổi danh ở San Francisco, hắn có đóng góp rất lớn trong việc phát triển võ thuật Trung Quốc, rất nhiều người ngoại quốc vừa nghe đến công phu Trung Quốc đều nói đến hắn đầu tiên.
(chả hiểu sao dịch giả lại có thể dùng từ "hắn" để nói về Lý Tiểu Long nhỉ ????)
Diệp Thiên Vân là lần đầu tiên nghe nói đến loại kỳ văn này, nhưng Tiệt Quyền đạo hắn cũng không lạ mấy, bởi vì hắn cũng từng luyện qua một ít Vĩnh Xuân quyền, mà Tiệt Quyền đạo là Lý Tiểu Long dùng Vĩnh Xuân quyền làm cơ sở, chọn lọc tinh hoa của các môn võ các nước khác trên thế giới, như Boxing, Karate, Tae Kwon Do, cũng dung hợp cả triết học phương Tây và Truong Quốc làm lý luận hướng dẫn cho công phu đó. Ý nghĩa của Tiệt Quyền đạo chính là ngăn pháp quyền hoặc chặn đạo quyền của đối thủ, đáng tiếc Lý Tiểu Long vẫn chưa hoàn thiện môn công phu này đã mất, bằng không môn công phu này còn có thể tiếp tục phát triển nữa.
Có lẽ là do nghe quá nhập thần mà chỉ chốc lát đã tới cửa khách sạn, Tôn Vĩnh Nhân nhìn sơ qua khách sạn nói: Khách sạn xa hoa lớn thứ mười hai thế giới, lúc tới đây lần đầu tôi đã từng ở... Lời hắn còn chưa dứt mọi người đã trừng mắt nhìn hắn, hắn lập tức nói tiếp: Phía đối diện.
Diệp Thiên Vân và Lý Duy Tư theo phản xạ đều nhìn về phía đối diện, nhìn một lúc lâu vẫn không phát hiện được gì, Lý Duy Tư càng tò mò hỏi: Đối diện đều là cửa hàng, làm gì có khách sạn nào?
Tôn Vĩnh Nhân có chút xấu hổ nói: Tôi cũng không nói là ở khách sạn, nằm ở băng ghế phía đối diện một đêm, cảm giác cũng không tệ lắm, vào buổi tối còn có thể nghe nhạc miễn phí. Nói xong chỉ băng ghế xanh đối diện khách sạn, mà cạnh băng ghế còn có rất nhiều nghệ nhân lang thang đàn hát ở đó.
Lý Duy Tư nghe xong còn lúng túng hơn hắn: Chuyện này, thỉnh thoảng ngủ ngoài trời cũng rất không tồi, đợi tới khi có thời gian tôi cũng thử một lần, có lẽ sẽ có cảm giác khác.
Diệp Thiên Vân đã được hắn hun đúc qua, đối với hành vi kỳ quái này của hắn cũng không cảm thấy kỳ quái.
Mấy người đến thẳng phòng Tổng Thống ở trên lầu, Tôn Vĩnh Nhân vừa vào nhà đã nhào tới ghế salon nói: Mặc dù ở trên tàu chuyến cũng không tệ, nhưng chung quy vẫn không an toàn như ở trên mặt đất, bây giờ có thể coi là hiểu rõ hàm nghĩa đến nơi đến chốn.
Lý Duy Tư nhìn phương diện bên trong có chút hâm mộ: Phòng Tổng thống xa hoa ở Văn hoá phương Đông có thể làm Tổng Thống chân chính cũng phải chùn bước, mỗi ngày trên một vạn đô la.
Diệp Thiên Vân không ngờ lại an bài một gian phòng tốt như vậy cho hắn, một ngày mà trên vạn đô la, tiền lương của mình thật quá ít so với số tiền này, phó tổn càng cao thì nhiệm vụ càng khó, hắn không khỏi hỏi Lý Duy Tư: Đoàn đại biểu các người lần này tới đàm phán với công ty nào thế?
Lý Duy Tư lắc đầu: Chuyện này tôi cũng không rõ lắm, tôi cũng không có nhận thông báo của công ty, chuyện này phải được sau khi bọn họ tới đây rồi mới an bài, tôi cũng cảm thấy rất kỳ quái, trước kia đều là thông báo trước.
Trong lòng Diệp Thiên Vân có chút nghi hoặc nhưng vẫn gật đầu, xem ra lần này Diêm Phong hẳn là có hoạt động lớn, bằng không bây giờ cũng sẽ không giữ bí mật như vậy.
Tôn Vĩnh Nhân cười hắc hắc nói: Hai ngày này chúng tôi vừa vặn không có việc gì, có thể đi xem đồng tính bên kia, thêm một chút kiến thức cũng tốt, có lẽ có thể học tập kỹ thuật gì mới.
Lý Duy Tư tựa hồ đã quen cách nói chuyện của hắn, khẽ mỉm cười nói: Các vị tới thật đúng lúc, hai ngày nữa là ngày lễ pháp định của đồng tính. Những nam nữ đồng tính đến từ khắp nơi trên thế giới đều tụ tập đến San Francisco chúc mừng ngày lễ của bọn họ, hoạt động chúc mừng bao gồm du hành, biểu diễn và party, nếu các người rảnh thì có thể đi xem, rất thú vị.
Tôn Vĩnh Nhân chỉ là tuỳ tiện nói ra không ngờ thật sự có hoạt động này, hắn hiếu kỳ hỏi: Hàng năm đều có ngày lễ đặc biệt này à?
Lý Duy Tư gật đầu nói: Hàng năm vào chủ nhật cuối tháng sáu, tính đến giờ đã cửa hành được ba mươi mấy lần rồi.
Tôn Vĩnh Nhân xoa xoa tay nói: Vậy nhất định phải đi xem thử. Nói xong lại dùng tư thế quái dị ở trên ghế salon nói với Diệp Thiên Vân: Có thời gian nhất định phải đến thăm Harrison một chút, cái lão thần côn này thật ra cũng đáng yêu. (!!!!)
Diệp Thiên Vân gật đầu nói: Ừ, ngày mai hoặc ngày mốt đi, lão đã cho tôi địa chỉ, đến lúc đó chúng ta có thể đến chỗ lão chơi một chút.
Lý Duy Tư giơ tay lên nhìn sơ qua đồng hồ nói: Vậy các người trước tiên nghỉ ngơi ở đây nha, vừa mới xuống tàu nhất định rất mệt, nếu có chuyện gì hoặc muốn đi ra ngoài thì có thể gọi điện, tôi ở sát bên.
Diệp Thiên Vân nghe xong gật đầu nói: Vậy làm phiền anh rồi.
Lý Duy Tư nói xong thì đi ngay, Tôn Vĩnh Nhân liền hỏi: Lần này chúng ta có công việc gì à?
Diệp Thiên Vân lắc lắc đầu nói: Anh cứ ở đây là được, tôi có một số việc muốn làm một mình.
Tôn Vĩnh Nhân vừa nghe lập tức đứng dậy nói: Tôi cũng coi như quen thuộc với nơi này, ở thời khắc quan trọng còn có thể giúp được chút gì đó.
Diệp Thiên Vân cùng Tôn Vĩnh Nhân hai mặt nhìn nhau, bọn họ là lần đầu tiên tới quán bar này, cũng không biết còn có hoạt động này, có điều nhìn nét mặt của mỗi người trong quán thì chắc là không sai.
Người da đen huýt sáo xong, lại lấy ngón tay dính đầy nước miếng từ trong miệng ra, vươn tay ra nói với Tôn Vĩnh Nhân: Tôi là Lyons thuộc EO, rất hân hạnh được biết anh.
Tôn Vĩnh Nhân vừa rồi đang hỏi hắn kem đánh răng tiểu bạch thỏ mua ở đâu, ai dè Lyons lại có động tác mắc ói như vậy, đành nhắm tịt mắt vươn tay nói: Tôi cũng rất hân hạnh được biết anh, tôi là Tôn Vĩnh Nhân, thuộc XO.
Lyons nhìn nét mặt của hắn thì cười cười, sau đó thu tay về chùi chùi, sau đó mới bắt tay nói: Ngại quá, chúng tôi ở vùng hoang dã cũng không chú ý những chuyện này, trong lúc nhất thời quên mất đang ở đâu. Nói xong lại có chút nghi ngờ nói: XO? Là tổ chức nào? Gần đây chưa nghe nói qua có công ty nào mới thành lập.
(kem hiệu tiểu bạch thỏ ??? là gì nhỉ playboy à ?)
Diệp Thiên Vân khẽ mỉm cười nói: Hắn đang nói giỡn với anh thôi, hai chúng tôi chẳng qua là du khách tới đây nhìn thử thôi. Nói xong lại uống chút nước trái cây.
Tôn Vĩnh Nhân hỏi có chút khôi hài: EO là chỗ nào? Tôi là lần đầu tiên được nghe, rất giống XO.
Lyons cũng không để ý đến trò đùa này, uống một ngụm bia thản nhiên nói: Trên thế giới tư doanh vũ trang quy mô lớn nhất là công ty đánh thuê EO ở Nam Phi, chính là công ty của tôi, phần lớn người đến từ Nam Phi, Bắc Mỹ, Châu Âu, New Zealand và Australia, thì nguồn cung cấp lính chủ yếu đến từ Nam Phi và Namibia, có được binh lực dự trữ mấy ngàn người, tất cả đều là quân nhân xuất ngũ sau khi đã được huấn luyện nghiêm chỉnh.
Tôn Vĩnh Nhân nghe xong thần sắc hưng phấn, đại khái là lần đầu tiên tháy dong binh chân thật, sắc mặt có chút đỏ lên nói: Tôi rất hâm mộ các người, lúc có nhiệm vụ nhất định là rất kích thích nha!
Lyons nhìn hắn khinh thường một cái, thản nhiên: Anh nếu là một dong binh, vậy anh tuyệt đối sẽ không nói như thế, phương thức huấn luyện của chúng tôi vô cùng tàn khốc, nhục nhã, khủng bố, thống khổ, cơ hồ đều đã nếm thử hết, một người không tuột mấy lớp da, đừng hòng trở thành lính đánh thuê hợp cách. Sau khi trở thành dong binh chuyện đối diện đầu tiên chính là tử vong. Ngữ khí của hắn có chút tang thương, cũng có mấy phần bất đắc dĩ.
Trong lòng Diệp Thiên Vân cũng đồng ý loại quan điểm này, chỉ cần là ngành sản xuất có quan hệ với chiến trường, trên cơ bản sẽ sống không khá giả, dong binh nghe thì rất oai phong, nhưng e rằng qua một lần nhiệm vụ sẽ trở thành vong hồn dưới đất lạnh, bởi vậy hắn không nói về đề tài này, bởi vì nhìn Lyons cũng không muốn nói về những chuyện này, cho nên nói lảng sang chuyện khác: Hoạt động hôm nay rất thú vị à ?
Lyons hiển nhiên bị động đến hứng thú, hai mắt nhìn Diệp Thiên Vân rồi mới lên tiếng: Rất tuyệt, môi thơm của tiểu thư Crystal, tí nữa tôi cũng phải thử xem, rất đáng để mạo hiểm.
Tôn Vĩnh Nhân nhìn mặt mà nói chuyện, cười hì hì nói: Tí nữa tôi cũng lên thử với bọn họ xem, có lẽ sẽ thắn được một vạn đô la. Nói xong còn chủ động cho thấy cơ bắp trên cánh tay.
Lyons nhìn sơ hắn trước rồi nói: Loại người nhỏ con như anh mà cũng muốn thắng à? Anh nhìn xung quanh thử coi đều là hạng người nào, nếu anh có thể thắng vậy cá nhân tôi sẽ cho anh thêm một vạn đô la.
Diệp Thiên Vân nghe xong mới đánh giá cẩn thận người xung quanh, quả nhiên đại đa số đều thân thể cường tráng, chỉ có điều đại bộ phận đều là người da trắng, người da vàng rất ít, tựa hồ chỉ có một hai người.
Khoảng năm phút sau, ở trên đài khiêng ra một cái bàn sắt, thoạt nhìn vô cùng nặng, bốn người dời lên đều cố gắng hết sức, hơn nữa lúc đặt lên đất phát ra tiếng vang rất trầm muộn, sau đó lại có người lấy ra hai cái ghế tựa, thoạt nhìn cực kỳ kiểm cách.
Người da trắng vừa mới chủ trì lúc nãy rất hào hứng nói: Mỗi tuần chúng ta đều tổ chức hoạt động, hôm nay là lúc đọ sức của đàn ông, lực lượng tuyệt đối, người thắng có tiền thưởng một vạn đo la, còn có môi thơm của tiểu thư xinh đẹp, các người còn chờ cái gì nữa? Hắn vừa nói xong dưới đài đều hô to "Crystal", thanh âm mỗi lúc một lớn, trong lúc nhất thời bầu không khí ở quán bar lại đạt đến đỉnh điểm.
Tôn Vĩnh Nhân hỏi Lyons: Người anh em, Crystal là ai? Thoạt nhìn tựa hồ mọi người đều biết rõ? Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Lyons đang trong ý dâm, thật lâu mới khôi phục lại, hai mắt nóng rực nói: Trên thế giới nữ dong binh này là xinh đẹp nhất, đối với loại nam nhân thường xuyên tắm máu, có một loại hấp dẫn chí mạng.
Hắn vừa nói xong liền có một cô gái Châu Âu còn trẻ hơn nữa xinh đẹp dị thường đi lên đài, một đôi giày cao gót bảy tấc, bắp đùi thon dài tròn trịa, còn cả bộ váy như ẩn như hiện, khiến người ta rõ ràng có cảm giác có thể thấy nhưng lại hết lần này tới lần khác nhìn không thấy, trên người mặc áo may ô đeo thắt lưng màu lục của quân đội, cả người lộ ra vẻ cực kỳ hài hoà, có loại mỹ cảm không giống người thường, trên cánh tay trắng mịn có săm một con bò cạp màu đỏ, khiến người ta có cảm giác hoang dại.
Tôn Vĩnh Nhân sau khi thấy nàng nước miếng chảy ròng ròng nói: Lát nữa dù gì đi nữa cũng phải thử một chút, bằng không sẽ chết không nhắm mắt!
Diệp Thiên Vân thì có thể nhìn ra thân thể cô gái này vô cùng linh hoạt, hơn nữa có tính công kích rất mạnh (ko biết là thằng tác giả muốn nói đến dùng lực công kích vật lý hay là lực công kích của body nhỉ??? =)) ) bởi vậy hắn chậm rãi nói: Nàng nhất định rất nổi tiếng! (câu nói ngu học nhất trong ngày, ở trên nói là ai cũng biết nàng, giờ thêm câu này nữa:)) )
Lyons không tự giác được mà gật đầu nói: Đương nhiên rồi, nàng là con gái Pháp chính tông, hơn nữa chức nghiệp trong công ty dự trữ quân nhân ở nước Mĩ là sĩ quan chỉ huy, người cũng xinh đẹp, chẳng qua là một cánh hoa hồng có gai, chỉ có thể xem không thể sờ.
Tôn Vĩnh Nhân nghe xong có chút bất mãn nói: Chỉ là một cô gái mà thôi, còn sợ nàng có thể lật trờ sao?
Lyons cười lạnh nói: Người nàng giết tính ra đã có ba vị, hơn nữa đại bộ phận đều là dong binh, lợi hại hay không anh cứ lên thử thì biết.
Trận đấu trên đài đã bắt đầu, rất nhiều người đều vây quanh ở dưới đài xem náo nhiệt, cô gái Crystal kia tựa hồ cũng cảm thấy rất hứng thú mà đứng một bên quan sát, đọ sức giữa đàn ông với đàn ông thật ra có thể khiến phụ nữ sinh hứng thú nhất.
Tôn Vĩnh Nhân giống như một cơn lốc lên đài, điều này khiến Diệp Thiên Vân trợn mắt há mồm, thật không ngờ hắn lại có thể có tốc độ này.
La hét đứng xem thì rất nhiều, nhưng thật ra chính thức lên đài có rất ít người, cũng chỉ có mười mấy người, nhưng bọn họ phần lớn đều có khí lực cường hãn.
Tôn Vĩnh Nhân đứng đợi chừng năm sáu phút mới ngồi xuống trước cái bàn kia, sau đó bắt đầu tiến hành hoạt động làm nóng người, năng lực không hề nổi trội nhưng hoạt động chuẩn bị lại chuyên nghiệp mười phần, vừa cổ tay vừa cánh tay, hoạt động xong hắn lại nhìn cô gái Crystal tràn ngập mị lực kia, sau đó dùng giọng Pháp nhẹ nhàng nói: Tôi biết rõ người em tìm chính là tôi.
Những lời này vừa nói ra, toàn trường cười ầm ầm, thiên đường của các dong binh là ở nước Pháp, những người này hoặc nhiều hoặc ít đều hiểu một chút tiếng Pháp, bởi vậy dưới đài ong ong lên.
Diệp Thiên Vân nghe không hiểu, nhưng dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra Tôn Vĩnh Nhân nói cái gì, cho nên hắn nhìn Lyons bên cạnh nói: Anh sao không lên chứ?
Lyons uống một ngụm hết sạch cốc bia, liếm liếm môi nói: Người phía trước chẳng qua chỉ là đồ nhắm mà thôi, đại nhân vật đương nhiên phải ở lúc cuối mới xuất hiện.