Mắt thấy bốn vị cuồng tăng vây quang một lượt, Diệp Thiên Vân hai tay khẽ phát lực, tung Lý Thiên Kiêu về phía sau, trầm giọng nói: "Đưa nàng rời khỏi đây!" Tuy tất cả tinh lực của hắn đều đặt lên người mấy vị cuồng tăng, nhưng ngôn ngữ lại là nói với Tiêu Sắt.
Lý Thiên Kiêu ngay cả thời gian phản ứng cũng không kịp, thân thể bị một lực lượng tung đi! Lực đạo của Diệp Thiên Vân lớn đến bất khả tư nghị. Nàng cảm giác thân thể của mình tựa như một quả cầu, bị ném lên cao đến ba thước.
Tiêu Sắt khẽ điểm chân một cái, cả người liền bay vụt lên cao, dùng hai tay đỡ lấy thân thể Lý Thiên Kiêu. Vừa chạm vào người Lý Thiên Kiêu, hắn lập tức hơi mất thăng bằng rồi hạ xuống, sắc mặt có chút đỏ lên, nhưng trong miệng vẫn kiên định nói: "Thiên Vân, yên tâm đi! Giao nàng cho ta!" Nói xong liền nhảy xuống đài.
Nghiêm Hành cùng năm vị tông sư đứng trên đài, đối thủ ngăn bọn họ lại là Độ Nan đại sư! Mấy vị tông sư trong lòng cũng có chút bán tín bán nghi, Độ Nan mấy chục năm trước được xưng là Thác Thiên La Hán, công phu của hắn đích xác không tầm thường! Nhưng bây giờ hắn bao nhiêu tuổi rồi chứ, không biết tay còn có thể theo kịp mắt không?
Khi nói, Độ Nan bình tĩnh đến đáng sợ nhưng trên mặt vẫn mơ hồ có thể nhìn thấy sự đấu tranhtrong nội tâm. Trong miệng hắn giảm thấp âm thanh xuống nói: "Kiếp số....Kiếp số, là ta không hiểu thấu nó, hay là lấy mệnh ta đổi nó?" Hắn tựa như nói với mấy người mà cũng tựa như tự nói với chính mình, nhưng biểu tình trên mặt vẫn làm cho người ta khó mà đoán ra được. Tự hỏi tự đáp, Nghiêm Hành ở trong ngục tối mấy chục năm, cừu hận đã chôn sâu trong lòng cuối cùng cũng bùng lên: Được! Nếu tiền bối không nói, ta đây coi như các ngươi đến Hình Ý môn làm loạn! Cây sống một lớp da, người tranh một khẩu khí! Nếu Hình Ý môn hôm nay may mắn không bị san bằng, ngày sau nhất định sẽ san bằng Thiếu Lâm, động thủ!"
Ngữ khí kiên quyết, động thủ thống khoái! Võ lâm vốn là nơi ân oán tự do, từ sinh nhập tử, tử rồi lại sinh! Nghiêm Hành hô lên một tiếng, Vô Vi đạo nhân, Đinh lão quái, còn có Ưng lão quái tổng cộng bốn người liên thủ động thủ!
Bốn người mỗi người một hình, lại là tông sư Hình Ý môn, gần như cùng lúc Nghiêm Hành nói xong, tứ hình đồng thời phát lực! Vô Vi đạo nhân hổ hình, Nghiêm Hành hùng hình, Đinh lão quái long hình, còn có Ưng lão quái Ưng hình, ra tay liền muốn phân thắng thua, một chiêu định sinh tử!
Độ Nan tại thời khắc mấu chốt không ngờ lại nhắm mắt lại, đầu gối trùng xuống, thân thể co rụt xuống phía dưới, đồng thời lách qua khoảng trống giữa thượng bàn của Nghiêm Hành và Đinh lão quái.
Chỉ là Độ Nan song quyền nan địch tứ thử. Bốn vị tông sư liên thủ ra tay, làm sao có thể thua trên phối hợp được! Ngay khi hắn thu người lại, Hổ Bài Vĩ (Hổ quẫy đuôi) của Vô Vi đạo nhân và Tả Ưng thức của Ưng lão quái đã sớm cách người hắn không đến một thước!
Độ Nan chợt hít một hơi, sắc mặt chợt đỏ bừng! Hai tay đưa về phía trước, chống đỡ trước ngực vừa lúc va chạm với hai người!
"Bụp! Bụp!" Hai tiếng kêu trầm thấp vang lên. Vô Vi đạo nhân và Ưng lão quái cùng vui vẻ trong lòng. Hai người hắn đều đánh trúng Độ Nan.
Nhưng đúng vào lúc này. Độ Nan chợt hét lớn, hai tay tung ra ngoài. Song quyền như hai con cự long gầm thét bắn ra.
Vô Vi đạo nhân và Ưng lão quái sau khi liên thủ, thật không ngờ chiêu thức đắc ý của hai người lại không có bất cứ tác dụng nào với Độ Nan. Một chiêu này không thể nói là uy lực không lớn. Hai quyền vừa chạm, hai người cùng phải thối lui ba bước mới hơi lảo đảo đứng lại. Trong mắt không dấu được vẻ hoảng sợ!
Đám võ giả xung quanh đã sợ đến ngây người! Võ giả vừa rồi còn cho rằng Độ Nan chỉ là mạnh miệng, lúc này cũng sững sờ. Bốn vị tông sư, chỉ trong hai chiêu đã bị bức lui! Đây là cái dạng tu vi gì? Loại trình độ này phải khiến mọi người ở đây phải ngước nhìn. Giấc mộng cả đời của một số người bất quá cũng chỉ là đạt tới cảnh giới đại tông sư mà thôi. Độ Nan không thể nghi ngờ là đã cách bọn quá xa.
Loại động thủ ở đẳng cấp này chính là chiến đấu sinh tử, căn bản không có may mắn. Hoàn toàn là dùng thực lực để đấu với thực lực! Người đứng trên đài lúc này không ai không phải là tông sư. Không ít người lúc này đã bị hai chiêu kích thích cho nhiệt huyết sôi trào, đối với mấy người xuất thủ vô hình chung lại có thêm một chút sùng kính! Vô luân ai đúng ai sai, võ học cũng là chân chân thực thực. Chỉ riêng điểm này cũng đủ khiến người ta kính sợ.
"Hảo cho một Kim Chung Tráo! Một thân công phu này của tiền bối quả nhiên không hổ là xuất thân danh môn!" Nghiêm Hành sắc mặt nghiêm nghị quát lên. Lời vừa rồi cũng không phải cuồng ngôn! Có một thân ngạnh công Kim Chung Tráo, chỉ sợ thân thể hắn sớm đãbiến thành sắt thép rồi.
"Lão nạp đã nói trước, hôm nay chỉ không muốn mấy vị nhúng tay! Diệp Thiên Vân rất quan trọng với Thiếu Lâm. Vô luận thế nào cũng phải đưa được hắn trở về!" Ngực Độ Nan có chút phập phồng, trong ngữ khí cũng không có một chút tức giận nào, giống như một truyện bình thường đến mức không thể bình thường hơn. "Có ta ở đây, tuyệt sẽ không cho các ngươi tiến lên một bước!"
"Ngươi nói thật dễ nghe!" Vô Vi đạo nhân rõ ràng bắt được bất thường của Độ Nan. Tuy hắn bị bức lui nhưng không hề bị thương tổn, khẽ xoay xoay cổ tay, cười nhạt nói: " Chúng ta đem toàn bộ tích cóp đổ lên người Diệp Thiên Vân, hắn chính là hy vọng của mấy người chúng ta! Thiếu Lâm muốn người thì trước tiên phải bước qua thi thể chúng ta!"
Cuồng Võ, nhất định phải bắt hắn đem về! Càng nhanh càng tốt!" Độ Nan lấy một chiến sáu, thân thể nhoáng lên một cái, không ngờ lại chủ động xuất thủ!
"Đổi ngũ hình trận!" Khóe mắt Nghiêm Hành toát lên vài phần sát khí, nói xong thân thể khẽ xoay, một chiêu Băng quyền liền xuất ra.,mấy vị tông sư cùng lúc cũng xuất ra Pháo, Hoành, Phách, Toản quyền.
Ngũ quyền cùng xuất, không đơn thuần chỉ là một loại quyền thuật. Mấy người phối hợp cũng chính là kim mộc thủy hỏa thổ! Từ chiêu thức tới trận pháp đều ngầm có ý nghĩa ngũ hình tương sinh tương khắc!
Trần Mễ Lạp vừa nhìn thấy tình hình trên đài không ổn, lập tức có chút nóng vội quát lên: "Không thể để bọn họ vây công Diệp Thiên Vân! Thường sư huynh, Thanh Linh, các người đi giúp hắn chia bớt áp lực!" Thương thế trên người hắn vẫn chưa ổn định, trong lòng lại có một cỗ lửa nóng, lập tức không nhịn được ho khan kịch liệt.
"Còn muốn chạy!" Ngọc chân nhân vung tay một cái, mười lăm vị đại tông sư Võ Đang lập tức dàn thành một thế trận hình quạt, lập thành một phòng tuyến! Ngọc chân nhân tung người, phi thân đến phía trước, giọng nói không mang theo chút cảm tình nào: "Hôm nay muốn lên đài thì phải bước qua ta! Ai có đảm lượng thì cứ thử xem! ngoài ra....." Ngọc chân nhân chỉ thẳng vào Trần Mễ Lạp nói: "Tên phản đồ nhà ngươi, hôm nay mạng của ngươi phải lưu lại đây!"
Đám người xem náo nhiệt phía dưới đều phát lạnh, Võ Đang Thiếu Lâm trở mặt, trong võ lâm ai chẳng phải sợ ba phần! Tuy Võ Đang tổn thất thảm trọng nhưng vẫn ngạo cốt!
Trần Mễ Lạp là ngưởi đã sớm nhìn ra sinh tử. Sắc mặt Ngọc chân nhân làm cho hắn nhớ tới chuyện cũ, lạnh lùng nói: " mạng Trần Mễ Lạp ta ở chỗ này, có giỏi tới đây mà lấy! Nếu hôm nay lão tử không chết, qua hai mươi năm nữa, lão tử nhất định lại lên Võ Đang chơi!"
Ngọc chân nhân hận hắn thấu xương, nghiến răng nghiến lợi nói: "bắt hắn cho ta!" Hai vị tông sư phía sau lập tức nghe lệnh, định xông tới bắt người.
"Hừ!" Ngô Lập Sâm cũng đứng cách Trần Mễ Lạp không xa, nhảy tới chắn ở giữa, cười nói: " Từ từ đã! Hôm nay mạng Trần Mễ Lạp, Thái Cực môn chúng ta bảo vệ!" Nói xong vung tay một cái, toàn bộ đám tông sư phía sau đề đứng ra!
Hai phe không hề có tiếng nói chung. một lời không hợp liền động thủ!
Trần Mễ Lạp ngước mắt nhìn lên đài, thì thào tự nói: "Huynh đệ, ngươi phải cố gắng trụ vững!"
Quần áo Diệp Thiên Vân sớm đã rách tan, đây là lần thứ ba hắn chiến cuồng tăng. Đem công phu Kim Chung Tráo thôi động đến mức tận cùng, lợi dụng cảm giác, nắm bắt rõ ràng nhất cử nhất động của đối phương!
Kinh hiểm tránh được Cuồng Cảnh. Chân hắn khẽ điểm như chuồn chuồn đạp nước, thân hình bay ngược trở lại! Từ khi bắt đầu đén giờ hắn đã tiếp mỗi người năm chiêu.
Thực lực bốn gã cuồng tăng đều đã vượt xa tông sư. Huống chi bốn người lại có thuật liên thủ. Diệp Thiên Vân chỉ trong chưa đầy một phút, không ngờ đã bị bức lui từ giữa đài tới ngoài rìa.
Thoáng cảm giác một cái liền phát hiện sáu vị tông sư Hình Ý môn đang đại chiến với Độ Nan, không thể phân thân! Lúc này chẳng ai giúp được hắn, nếu có thì cũng chỉ chính bản thân hắn mà thôi!
"Cùng đi với chúng ta thôi, Diệp Thiên Vân, ngươi muốn chỉ vì ngươi mà Hình Ý môn gặp họa sao?" Cuồng Cảnh vừa ra tay vừa nói: "Không sợ nói cho ngươi biết, mấy vị thủ tọa Thiếu Lâm đã đến Hình Ý môn. Cho dù ngươi có thể chạy ra khỏi đây thì cũng không xuống được núi!"
Diệp Thiên Vân vẫn như cũ, không hề lộ vẻ gì đặc biệt. Kim Chung Tráo của hắn đã luyện tới tầng thứ tám, tính linh mẫn thân thể hoàn toàn được đề cao, linh hoạt tựa như cá trong nước, trong cuồng phong bão táp công kích mà vẫn tránh né dễ dàng! Bạn đang xem tại - www.Truyện FULL
Nếu là ở tầng bảy thì chỉ sợ đã trúng chiêu, ngã xuống không dậy nổi nữa rồi. Hắn cúi đầu né tránh một chiêu của Cuồng Cảnh và Cuồng Võ, chuyển thủ thành công, thân thể nhún xuống rồi lao đi, tạo thế Hùng hình bắn thẳng về phía thân thể Cuồng Cảnh!
Một chiêu này đã khiến Cuồng Cảnh chịu thua thiệt. Hắn thấy Diệp Thiên Vân xuất ra Hùng hình, vội vàng lăn ngươi ra phía sau, lợi dụng công kích yểm hộ của ba người kia, đỡ Hùng hình của Diệp Thiên Vân. Lúc này trong lòng hắn thầm giật mình, Diệp Thiên Vân so với nửa năm trước bị giam trong ngục tối đã có tu vi tăng vọt. Hắn còn nhớ rõ lần đầu tiên giao thủ với Diệp Thiên Vân, dễ dàng đánh bại. Vậy mà bây giờ....
Hiện tại bốn người, mỗi người đã ra năm sau chiêu, nhưng Diệp Thiên Vân lại thong dong ứng đối khiến Cuồng Cảnh trong lòng phải đổ mồ hôi lạnh.
Diệp Thiên Vân bị ba người liên thủ bức lui nhưng không hề biết khó mà lui. Hắn biết lúc này phải khai thông cục diện bế tắc, nếu không lại bị liên thủ công kích thì chỉ sợ tránh không được mấy chiêu, thể lực đã hao tổn! Dùng chân trái làm trụ, thân thể đột nhiêu xoay mạnh, xông tới!
ba vị cuồng tăng sớm đã dự liệu hắn lui lại, nhưng lại thấy Diệp Thiên Vân đột nhiên biến chiêu xông ra phía trước, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn lách qua, có lòng mà không có lực!
Diệp Thiên Vân xông tới phía trước, phá tan vòng vây, nhìn như thoải mái nhưng kỳ thật lại không biết hung hiểm thế nào. Hắn vừa tránh thoát được ba người liền lập tức áp tới Cuồng Cảnh!
Hai mắt Cuồng Cảnh trợn trừng, trong nháy mắt sinh ra cảm giác hít thở không thông. Hắn tuyệt đối không ngờ được Diệp Thiên Vân lại dùng đến chiêu số mạng đổi mạng, dưới chân không ngừng đạp mạnh, cấp tốc lui về phía sau, cho dù là rời xa Diệp Thiên Vân thêm một centimet cũng được!
Không khéo chính là Diệp Thiên Vân thuận tay vung ta, chụp tới đầu hắn!
"Không thể!" ba gã cuồng tăng nhìn Cuồng Cảnh bị Diệp Thiên Vân chụp trúng, lập tức thất thanh kêu lên, thân hình căn bản không dám tiến lên một bước.
Diệp Thiên Vân phảng phất như phát hiện ra thứ tượng phật bảo bối, khóe miệng hơi nhếch lên, cúi đầu lạnh lùng tàn nhẫn nói với Cuồng Cảnh: "Có lẽ ta không hạ được sơn nhưng ngươi thì.... nhất dịnh phải chết!" Nói xong, hai tay liền xoay mạnh.