Viện trưởng học viện thể dục Cẩm Thành, Truyền thống thể dục Trung Quốc, tiến sĩ sinh đạo sư Tô Toàn Sanh giáo sư, hôm nay hắn làm quan chủ khảo của thông báo tuyển dụng, thật ra trong nội tâm hắn thập phần chờ mong có thể tìm được một giáo sư đảm nhiệm võ thuật.
Học viện đã năm năm không tiến hành thông báo tuyển dụng. Đối với một đại học mà nói, muốn hợp thời phải gia nhập một chút ít máu lạ, mới có thể bảo trì tốc độ phát triển của học viện. Người mới sẽ mang đến vô số tình cảm mãnh liệt, chuyện này cũng có thể làm cho nhân số trường học tăng lên một chút!
Nhìn Diệp Vân đối đáp trầm ổn trôi trải trước mắt, Tô Toàn Sanh thấy được sự kiên định trên thân thể người trẻ tuổi này! Thí sinh này mặc dù có chút qua loa, nhưng mà đối với truyền thống thể dục có giải thích độc đáo. Có rất nhiều vấn đề không thể tìm thấy trong sách, hắn đều có thể trả lời được.
Không thể không nói, Diệp Vân có lý luận rất sâu, hơn nữa trụ cột cũng vững chắc! Điều này làm cho Tô Toàn Sanh sinh ra một tia hảo cảm. Hiện nay các giáo sư hoàn toàn dạy theo sách, tương đối mà nói, họ xem nhẹ bản chất của công việc dạy học!
Những giáo sư dạy học, càng ngày càng ít người có thể cảm nhận được điểm này. Cho nên biểu hiện của Diệp Vân, đã lưu lại một ấn tượng thật tốt trong lòng hắn.
"Viện trưởng, thời gian không sai biệt lắm, chúng ta có phải nên khảo sát vị thí sinh kế tiếp hay không?" Một vị giám khảo bên cạnh rất kịp thời nói ra.
Tô Toàn Sanh giương mắt nhìn một chút, không khỏi gật nhẹ đầu. Diệp Vân đã trả lời tám vấn đề, so với thí sinh khác đã nhiều hơn mười phút, đối với những thí sinh khác là không công bình, liền cười nói:"Không sai, thiếu chút nữa đã quên thời gian rồi. Vị thí sinh kế tiếp, số hai mươi!"
Rời khỏi chỗ ngồi, Diệp Thiên Vân sửa sang tây trang lại, sau đó thở phào một hơi. Vừa rồi các câu hỏi của quan chủ khảo thật có chút ít xảo trá, hai ngày trước ôn tập trên sách, cơ hồ không có trong nội dung, trong sách hoàn toàn là những tri thức trụ cột! Nếu như không phải đã dạy bảo qua bọn Thạch Thanh Sơn và Trương Lượng, hắn không nhất định có thể đáp được.
Hắn cần công việc này, tiền lương ba nghìn khối không tính là cao, nhưng có thêm chút tiền thưởng. Tại thành thị này cũng có thể có cuộc sống vô cùng tốt với Hứa Tình. Quan trọng nhất là Hứa Tình đang mang thai, một khi có gì ngoài ý muốn, thì tiền đi bệnh viện cũng không có, đến lúc đó đã có thể phiền toái lớn!
Tất cả thí sinh đều phỏng vấn xong, Tô Toàn Sanh đứng lên sửa sang lại tư liệu trên bàn, nói:"Vừa rồi điểm phóng vấn chiếm 30% số điểm thành tích! Mười lăm phút sau. Chúng ta sẽ công bố kết quả! Bây đây, mời mọi người tập hợp đến võ thuật quán, các vị nên tiến hành khởi động trong mười lăm phút này!"
Một vị giám khảo dẫn năm vị thí sinh đi vào võ thuật quán, dặn dò:"Vừa rồi các vị trả lời cũng không tệ, phần thi sau càng quan trọng hơn nữa, trước cầu chúc các vị thành công!" Nói đến đây, đặc biệt liếc nhìn Diệp Thiên Vân nói:"Thì sinh số mười chín, anh có cần hoán đổi một bộ y phục hay không?"
"Cảm ơn. Tôi mặc như thế này cũng tốt rồi." Diệp Thiên Vân cũng không muốn đặc biệt so với người khác. Chỉ bất quá hắn thấy được bộ võ phục trên mặt đất. Không chỉ vô cùng bẩn mà còn có vài dấu chân trên đó. Bảo hắn mặc bộ y phụ này thật sự là quá ủy khuất. Cho nên hắn cự tuyệt vị ý tốt của vị giám khảo này rất dứt khoát. Giám khảo nhìn thấy hắn không muốn hoán đổi. Liền nhìn hắn bằng ánh mắt cầu phúc. Sau đó nói với thí sinh khác:"Vậy các vị hãy bắt đầu khởi động a!" Nói xong liền xoay người bỏ đi.
Giám khảo vừa ly khai. Thanh âm xé gió của trường y vang lên. Vài vị cỡi quần áo ra. Sau đó mặc lên quần áo thể thao. Bắt đầu chạy chậm. Đá chân. Áp dây chằng.
Trong lúc nhất thời hào khí của hiện trường rất buồn bực và cổ quái. Bởi vì tất cả mọi người ở đây đều hưởng ứng lệnh triệu tập cùng tranh một cương vị. Với lợi ích trước mặt. Bất luận khách sáo gì đều là dư thừa. Không bằng để tâm tư làm nóng người. Nghênh đón cuộc thi sau. Tranh thủ kiếm một thành tích tốt.
Diệp Thiên Vân đứng ở cửa ra vào. Thật ra hắn tới đây cũng cảm thấy có chút ủy khuất. Đường đường là tông sư Hình Ý môn. Đến hưởng ứng lệnh triệu tập của một học viện thể dục. Thật sự là đại tài tiểu dụng!(tài năng thì lớn nhưng sử dụng thì ít)
Diệp Thiên Vân thật sự không biết nên làm những gì. Hắn hoạt động các đốt ngón tay tượng trưng. Nếu như hắn muốn, trong vài giây là có thể đem trạng thái của mình lên đỉnh phong. Nhưng ở đây không phải là võ lâm. Mà là xã hội chính thức. Hắn cần che dấu thực lực của mình. Vô luận là ai cũng phải tuân thủ pháp luật. Bằng không sẽ gặp phải chế tài.
Tính cả Diệp Thiên Vân. Trong võ thuật quán có bốn nam một nữ. Nữ thí sinh duy nhất thỉnh thoảng liếc đến chỗ Diệp Thiên Vân. Trên nét mặt tràn đầy địch ý.
Diệp Thiên Vân tất nhiên có thể cảm nhận được rõ ràng, hắn bị mục quang nóng bỏng nhìn làm cho không được tự nhiên, hắn cố nhớ lại. Người nữ thí sinh này gọi là Vương Dong, nghiên cứu sinh của đại học học viện thể dục võ thuật kinh thành. Thành tích rất ưu tú. Hơn nữa còn có chút quan hệ trong này.
Hai người đối mặt nhau, Vương Dong có chút không chịu nổi ánh mắt sắc bén của Diệp Thiên Vân. Tức giận nghiêng đầu sang chỗ khác.
Ngũ Vĩ làm bằng cấp cho Diệp Thiên Vân thật sự là kém một chút. Một người nhị lưu của trường sư phạm học viện, hay là huấn luyện viên vận động chuyên nghiệp, điều này làm cho hắn giống như gà lạc giữa bầy hạc. Nếu như không phải dáng người cường tráng một chút, nhìn qua giống người có luyện võ thuật, chỉ sợ sớm đã bị người ta không đếm xỉa.
Đúng lúc này, đại môn của võ thuật quán mở ra, vài vị giám khảo theo thứ tự đi đến, đằng sau còn có hai người trẻ tuổi đi theo, đều mặc võ phục, bước đi uy vũ sinh phong.(bước đi nhanh uy vũ tạo ra gió)
Tô Toàn Sanh vẫy tay một cái, tập hợp thí sinh, nhìn chung quanh xong, chậm rãi nói:"Trước tiên tôi công bố thành tích phỏng vấn vừa rồi, số 16: 26.5 điểm, số 17: 28 điểm, số 18: 25 điểm, số 19: 28.5 điểm, số 20: 21.5 điểm!" Nhắc lại hai lần xong, hắn khép bút ký lại hỏi:"Có ai dị nghị gì không? Nếu có gì, mởi lập tức nói ra!"
Cuộc thi vừa mới tiến hành một nửa, thí sinh nào dám có dị nghị? Bây giờ mà đưa ra dị nghị, chẳng khác nào tự tìm cái chết, cho nên cả đám đều lắc đầu.
Diệp Thiên Vân được 28.5 điểm, tính ra cô gái số 17 tên là Vương Dong cũng không thua mình bao nhiêu. Nhưng mà hắn biết rõ cuộc thi vừa rồi, cũng không mang tính quyết định, bảy mươi phần trăm còn lại mới là trọng yếu.
Vương Dong nghe được 28 điểm thì trên mặt vui vẻ, nhưng nhìn thấy Diệp Thiên Vân còn cao hơn mình, ánh mắt liền nhìn về phía Diệp Thiên Vân, càng thêm căm thù. Quan chủ khảo Tô Toàn Sanh đợi vài tên thí sinh tiêu hóa trong chốc lát, mới nghiêm túc nói:"Võ thuật chuyên nghiệp của học viện thể dục Cẩm Thành chúng ta là môn đứng đầu, từng đạt nhiều giải thưởng trong thi đấu. Lần thi đấu trước của cả nước, chúng ta ôm hết ba thứ hạng đầu! Cho nên...... Chúng ta đối với viêc tuyển chọn phi thường coi trọng! Bởi vì tố chất của giáo sư, quyết định tố chất của học sinh!"
Nói tới đây hắn tiếp tục nói:"Võ thuật giáo học chia làm hai bộ phận, lý luận cùng thuật khoa. Trong thuật khoa lại chia làm võ thuật cùng thực chiến! Các vị có thể tới đây, tất nhiên là đã thông qua cửa lý luận. Tôi nghĩ mọi người đều biết, đối với lý luận mà nói, chúng tôi càng thêm chú trọng bộ phận thuật khoa, nhất là thao tác thực chiến!"
Tô Toàn Sanh cười cười nói:"Hôm nay vì các vị mà chọn lựa cách thi, học viện đặc biệt lựa ra hai em học sinh! Tuyết Kiều, Học Nghiệp, các em tiến hành tự giới thiệu thoáng qua đi!"
Nữ đệ tử của võ thuật hệ nghe đến đó. Lanh lẹ bước ra ôm quyền thi lễ, nói:"Tôi gọi là Vương Tuyết Kiều, võ thuật chuyên nghiệp học viện thể dục Cẩm Thành, học sinh đời thứ ba. Từng tham gia qua hội giao lưu võ thuật Trung Quốc, lý luận võ thuật đứng thứ hai, thực chiến đứng thứ nhất. Xin mọi người chỉ giáo nhiều hơn!"
Nam học sinh liền nói:"Tôi gọi là Tống Học Nghiệp, đã tham gia thi đấu Trung Quốc tán đả vương tranh phách(tên cuộc thi nên mình để nguyên), đạt được hạng năm trong hạng cân 80kg, xin mọi người chỉ giáo nhiều hơn." Lời của hắn rất khách khí, nhưng trong lúc đó mặt mày không che dấu mà bày ra vẻ đắc ý.
Vài thí sinh nghe đến đó, sắc mặt đều biến đổi. Thi đấu trao đổi võ thuật cả nước, thi đấu tán đả vương tranh phách, đều là những cuộc thi đấu chuyên nghiệp. Người có thể đoạt giải, phần lớn là người đã học công phu từ nhỏ.
Tô Toàn Sanh hắng giọng một cái nói:"Có lẽ yêu cầu của tôi cao chút ít! Nhưng mà các vị phải rõ ràng. Tương lai các vị sẽ đối mặt với những đệ tử ưu tú như thế này, nếu không có kỹ năng thì học sinh sẽ không phục, chuyện dạy hết thảy không thể nào nói đến."
Hắn tiếp tục nói:"Ngoài ra, còn một tin tức tốt, lần này vốn muốn thông báo tuyển dụng một vị trí, nhưng mà trải qua nghiên cứu, nếu thí sinh có biểu hiện tốt, chúng tôi có thể gia tăng thêm một danh ngạch!"
Lời này vừa nói ra, vài thí sinh tức thì lộ ra sắc mặt vui mừng! Phải biết rằng tiến vào phỏng vấn là năm người, mà trong năm người trúng tuyển hai người, cơ hội sẽ gia tăng rất nhiều. Mặc dù đối diện là nhân sĩ chuyên nghiệp, nhưng mà không thể buông tha dũng khí chiến thắng!
Tô Toàn Sanh công bố tin tức xong. Một vị giám khảo nói:"Phía dưới, số mười sáu bắt đầu, những thí sinh còn lại chuẩn bị." Bạn đang xem tại - www.Truyện FULL
Số mười sáu lên đài tức thì có chút khẩn trương, tay nắm gắt gao, trên trán toát ra mồ hôi lấm tấm, hắn có chút ôm quyền nói:"Mời!".
Tống Học Nghiệp dù sao cũng đã tham gia thi đấu lớn, liền ôm quyền, sau đó bước vọt tới trước mặt thí sinh số 16, xuất ra một tổ hợp quyền!
Thành tích phỏng vấn của số 16 cũng rất cao, nhưng thực chiến lại lộ liễu vô cùng. Trong nháy mắt trúng ba quyền của đối phương. Hai tay che chở đầu bị đánh đến ngay cả phương hướng cũng nhận không ra! Tống Hoc Nghiệp bình thường sao lại có bao cát tốt như vậy, ngay sau đó một chân quét ra đánh ngã đối phương, trên mặt cười cười, có chút ngông cuồng nói:"Đa tạ chỉ giáo!"
Các thí sinh khác đều ngừng thở, so chiêu cùng đối thủ như vậy, muốn không bị thương, cũng là một việc khó!
Vài giám khảo âm thầm lắc đầu, lần này học viện thông báo tuyển dụng lão sư của truyền thống võ thuật có yêu cầu rất cao. Nguyên tắc của trường học là thà thiếu chứ không ẩu, nên khi chiêu sinh tự nhiên là phải nghiêm khắc một chút.
Số mười sáu té trên mặt đất nửa ngày không đứng lên. Tô Toàn Sanh gọi người xuống dưới trị liệu, sau đó còn nói thêm:"Số mười bảy!"
Vương Dong bình tĩnh đi lên. Ôm quyền với Vương Tuyết Kiều, ngay sau đó hai người chiến đến một chỗ! Nữ hài tử ra tay không kịch liệt như vừa rồi, hai người bát tiên quá hải đều lộ ra vẻ thần thông. Vương Dong không hổ là hàng hiệu nghiên cứu sinh của đại học học viện thể dục kinh thành, ra tay ẩn ẩn hiển lộ ra bản sắc phụ nữ, đại chiến cùng Vương Tuyết Kiều hơn mười chiêu.
Vài vị giám khảo đối với vị nữ thí sinh này, đều toát ra thần sắc thỏa mãn. Tinh khí Vương Dong rất tốt, ra tay mạnh mẽ lưu loát, hiển nhiên là có chút công phu.
Tô Toàn Sanh gọi ngừng, sau đó gọi số mười tám.
Số mười tám có dáng người nhỏ gầy, thần sắc có chút nhát gan, điều này làm cho người xem lắc đầu. Hai người vừa ôm quyền hành lễ, số mười tám đột nhiên ôm bụng nằm trên mặt đất, vẻ mặt thống khổ.
Mọi người đều lộ ra thần sắc cổ quái, người trước mắt xem ra chính là hàng gà mờ, nhìn thật vô dụng. Không đợi gọi hắn cũng tự động rời khỏi. Nhưng mà vừa rồi Tống Học Nghiệp ra tay xác thực có chút độc ác, làm cho đáy lòng người ta sợ hãi.
Tô Toàn Sanh lộ ra thần sắc thất vọng, gọi người đem hắn lên phòng y vụ, ngay sau đó nói:"Số mười chín!"
Diệp Thiên Vân nghe gọi mình, liền đứng lên cởi Tây phục ra, lộ ra áo sơ mi trắng tự tay Hứa Tình giặt tửa, chậm rãi lên đài.