"Tiểu thư, da của cô rất trắng nên tôi khuyên cô nên dùng sản phẩm kem nền này. Loại kem nền này không những có thể tạo ra hiểu quả trắng mịn bất ngờ mà còn có thể dưỡng ẩm cho da." Cô nhân viên bán hàng tươi cười mời chào, vừa nói vừa với tay vào tủ kính lấy ra một hộp kem nền trông vô cùng xinh xắn và tinh xảo.
An Nhược đón lấy hộp kem nền, mở ra, cúi đầu ngửi ngửi.
Không phải loại có mùi hương đặc biệt kích thích mà có cảm giác vô cùng dễ chịu.
Giọng nói ngọt ngào của cô nhân viên bán hàng tiếp tục vang lên "Loại kem nền này được chiết xuất từ thiên nhiên, bởi vì có tính năng dưỡng ẩm nên khi đánh lên da khiến cho làn da của tiểu thư sẽ vô cùng mịn màng."
An Nhược ừ một tiếng, cầm hộp kem nền đưa về phía Lục Mặc Hiên. Tay phải lưu loát quệt nhẹ một chút kem nền lên ngón trỏ, ngay sau đó quệt lên má trái của Lục Mặc Hiên.
Nụ cười trên môi cô nhân viên bán hàng thoáng chốc cứng đờ.
Đây là khách hàng đầu tiên mang bạn trai đến mua mĩ phẩm sau đó lại thử ngay trên mặt bạn trai mình.
Nhìn người đàn ông này mà xem, anh khí mười phần, nhìn có vẻ là người theo chủ nghĩa đàn ông .
Người đàn ông có tính cách như này làm sao có thể để cho bạn gái ở trước mặt công chúng bôi kem nền lên mặt mình được chứ?
Lục Mặc Hiên chỉ khẽ nhíu mày nhưng không hề ngăn cản cô.
Tay phải An Nhược nhẹ nhàng di chuyển trên má Lục Mặc Hiên, lòng bàn tay mềm mại không ngừng cọ xát lên má Lục Mặc Hiên.
Lục Mặc Hiên liếc mắt nhìn An Nhược một cái, không thể không nói, An Nhược sờ lên mặt anh như thế này khiến anh vô cùng thoải mái, anh chỉ muốn kéo An Nhược vào lòng mà hôn ngấu nghiến thôi.
Trong lòng thì rối thành một đoàn nhưng ngoài mặt anh vẫn vô cùng tự nhiên.
An Nhược sau khi đánh đều kem nền, lùi lại mấy bước, cẩn thận quan sát kĩ hai má của Lục Mặc Hiên.
Không tệ, má trái của anh so với má phải thì trắng mịn và hồng nhuận hơn niều, loại kem nền này quả nhiên không tệ.
Cô nhân viên bán hàng nhìn Lục Mặc Hiên gật mạnh đầu một cái, giọng nói thanh thúy vang lên mang theo vẻ vui mừng "Tiểu thư, nhìn má phải của bạn trai cô mà xem, khác biệt rất lớn a, loại kem nền này vừa xuất hiện trên thị trường đã được người tiêu dùng đánh giá rất cao. Còn có nguyên một bộ trang điểm, tiểu thư, cô có muốn xem thử một chút không?"
An Nhược cao giọng a lên một tiếng, sau đó đi đến trước mặt Lục Mặc Hiên, lại lấy thêm kem nền bôi lên má phải của anh.
An Nhược vừa đánh kem nền vừa nói "Trang điểm quan trọng nhất là phải cân xứng, bên trái bôi thì bên phải cũng phải bôi. Trước tiên cứ bôi sơ qua, sau khi mua đủ đồ rồi, về nhà sẽ trang điểm tỉ mỉ cho anh."
An Nhược chỉ nhẹ nhàng buông ra một câu nhưng lại khiến cho bàn tay cô nhân viên bán hàng đang lấy sản phẩm bỗng chốc cứng đờ, bộ trang điểm này hóa ra là mua cho bạn trai sao? Thật kỳ quái, từ trước đến nay cô chưa bao giờ gặp phải khách hàng nào như vậy. Hơn nữa người đàn ông kia cũng không có ý muốn ngăn cô gái này lại!
Hai mày Lục Mặc Hiên nhíu lại, cúi đầu kề sát Nếu quả tính mạng của đó bị uy hiếp, có cảnh sát ở đây, lại là ban ngày, nên chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì lớn. Huống hồ, cô làm gì có sức mạnh mà quản nhiều đến vậy.
Lục Mặc Hiên tăng tốc là có nguyên nhân, người con gái vừa rồi chính là con gái của thư ký thị trưởng Mã Duy Thành, Mã Vũ Đình.
Lý Thành Minh vì tội quấy nhiễu mà bị phạt hai năm tù, bây giờ đang bị giam trong tù. Mã Duy Thành dính líu tới vụ án tham những tự ý thu hồi đất của nông dân nên đã bị cách chức, vì phạm phải tội nhận hối lộ nên bị phán mười năm tù giam.
Toàn bộ tài sản của nhà họ Mã đều bị xung vào công quỹ, con gái của ông ta là Mã Vũ Đình cũng không phải là một người an phận.
cô ta công bố đứa con trong bụng mình là của Sở Cẩn. Sở Cẩn cắn chặt hai hàm răng kiên quyết không thừa nhận.
Thủ đoạn của Sở Vạn Hùng cũng vô cùng ngoan độc, trực tiếp kéo Mã Vũ Đình đi phá thai, sau khi phá xong thì mang phôi thai đi giám định AND.
Tất cả những thứ này nhà họ Sở đều bị mất tiến hành. Bởi vì Sở Cẩn phái người đi điều tra An Nhược, cho nên Lục Mặc Hiên đối với Sở Cẩn, thậm chí là nhà họ Sở đều bí mật cho người theo dõi.
Chính vì vậy nên Lục Mặc Hiên mới biết chuyện của Mã Vũ Đình.
Bất quá, tất cả những chuyện này đều không liên quan tới An Nhược, Lục Mặc Hiên không muốn An Nhược tham gia vào bất cứ chuyện gì có liên quan tới An Nhược.
Đương nhiên với tính cách của An Nhược thì cô trốn Sở Cẩn còn không kịp chứ nói gì đến chuyện đi trêu chọc hắn ta.
Lục Mặc Hiên ngầm thở dài, anh nhất định phải tạo áp lực với nhà họ Sở để Sở Vạn Hùng sớm đưa Sở Cẩn ra nước ngoài, tránh việc Sở Cẩn có ý đồ không tốt với An Nhược.
Người con gái của anh, những người khác đừng mong đoạt được.
An Nhược tựa đầu vào lưng ghế, thình lình đảo mắt một cái, trùng hợp nhìn thấy ánh mắt ngoan độc thoáng lên trong đôi mắt của Lục Mặc Hiên. Kẻ nào bị Lục Mặc Hiên ghi hận rồi hả? Xem ra số phận người này chắc chắn sẽ rất thê thảm.
Dù sao chăc chắn đó cũng không phải là cô, lúc Lục Mặc Hiên đối mặt với cô đều mang vẻ mặt hoặc quỷ dị hoặc vô sỉ, ánh mắt cực nóng giống như cô đang không mặc quần áo vậy.
An Nhược quả thực đã chịu ảnh hưởng từ mẹ mình, từ trước đến nay luôn rất bảo thủ. Cảm thấy chuyện diễn ra quá nhanh, quen nhau chưa bao lâu đã ở chung còn ôm ấp ngủ chung giường, cũng sắp chạm đến ranh giới cuối cùng rồi còn đâu.
An Nhược thính một tình yêu theo kiểu nước chảy đá mòn, hai người cùng nhau trải qua bao song gió sau đó mới tâm đầu ý hợp.
Mỗi người một suy nghĩ, dọc đường đi không ai nói câu gì.
Land Rover một đường chạy đến bệnh viện quân khu, Lục mặc Hiên vừa mới dừng xe, An Nhược liền ấn phím mở cửa xe trên bảng điều khiển ở trong xe.
Thanh âm mở khóa giòn giã vang lên, An Nhược liền nhanh chóng mở cửa xe nhảy xuống.
Bác sỹ trong bệnh viện vừa hay nhìn thấy Lục Mặc Hiên, cho nên liền tới chào hỏi anh.
Lục Mặc Hiên nhìn theo bóng dáng An Nhược chạy về phái trước, sau đó đáp lại lời chào của bác sỹ.
nói thật ra, Lục Mặc Hiên không biết vị bác sỹ này. Nhưng từ nhỏ đã được nuôi dạy cẩn thận, Lục Mặc Hiên vẫn rất lễ phép đáp lại.
May mà vị bác sỹ này cũng rất thức thời, biết Lục Mặc Hiên nhớ mong cô gái vừa nãy, cho nên không nói nhiều, chẳng qua lúc trước khi đi, cười tít mắt nói một câu. “Bạn gái của Thượng tá Hiên nhìn qua thật lanh lợi. Lão Thượng tướng chắc chắn sẽ rất thích.”
Những lời này thật vừa ý Lục Mặc Hiên. Lúc Lục Mặc Hiên đáp lời trên mặt cũng mang theo ý cười nồng đậm.
An Nhược thục mạng chạy về phái trước mặc kệ Lục Mặc Hiên trực tiếp chạy vào cầu thang máy, không ngờ Lục Mặc Hiên đã tới nhanh chóng ấn nút đóng cửa.
Lục Mặc Hiên bước chân vội vàng, chân dài bước nhanh, cả người hơi nghiêng một cái, thang máy kêu lên một tiếng sau đó mở ra.
An Nhược hừ một tiếng, lập tức đứng dịch về phía bên trái một chút.
Lục ấn số tầng, khóe miệng đột nhiên hạ xuống, ngay sau đó, thân thể nhanh chóng di chuyển, hai chân rất nhanh tiến về phái trước, cả người An Nhược lập tức bị áp trụ, hai tay chống lên vách tường cứng rắn lạnh lẽo bên trong thang máy.
Mỗi thang mãy đều được trang bị camera, Lục Mặc Hiên đột nhiên làm như vậy khiến An Nhược không thể nào nhúc nhích nổi, An Nhược vô cùng khẩn trương. Hai mắt không ngừng liếc nhìn camera.
Lục Mặc Hiên cúi đầu thấp xuống, kề sát vào tai An Nhược. “Cố ý không muốn anh vào thang máy đúng không? Anh không ngại diễn cung đồ ở trong thang máy đâu.”
An Nhược giương mắt nìn Lục Mặc Hiên, ánh mắt khẽ sáng lên. “Thượng tá Hiên, anh muốn để cho người đàn ông khác nhìn em lõa thể hay sao?”
"Tiểu thư, da của cô rất trắng nên tôi khuyên cô nên dùng sản phẩm kem nền này. Loại kem nền này không những có thể tạo ra hiểu quả trắng mịn bất ngờ mà còn có thể dưỡng ẩm cho da." Cô nhân viên bán hàng tươi cười mời chào, vừa nói vừa với tay vào tủ kính lấy ra một hộp kem nền trông vô cùng xinh xắn và tinh xảo.
An Nhược đón lấy hộp kem nền, mở ra, cúi đầu ngửi ngửi.
Không phải loại có mùi hương đặc biệt kích thích mà có cảm giác vô cùng dễ chịu.
Giọng nói ngọt ngào của cô nhân viên bán hàng tiếp tục vang lên "Loại kem nền này được chiết xuất từ thiên nhiên, bởi vì có tính năng dưỡng ẩm nên khi đánh lên da khiến cho làn da của tiểu thư sẽ vô cùng mịn màng."
An Nhược ừ một tiếng, cầm hộp kem nền đưa về phía Lục Mặc Hiên. Tay phải lưu loát quệt nhẹ một chút kem nền lên ngón trỏ, ngay sau đó quệt lên má trái của Lục Mặc Hiên.
Nụ cười trên môi cô nhân viên bán hàng thoáng chốc cứng đờ.
Đây là khách hàng đầu tiên mang bạn trai đến mua mĩ phẩm sau đó lại thử ngay trên mặt bạn trai mình.
Nhìn người đàn ông này mà xem, anh khí mười phần, nhìn có vẻ là người theo chủ nghĩa đàn ông .
Người đàn ông có tính cách như này làm sao có thể để cho bạn gái ở trước mặt công chúng bôi kem nền lên mặt mình được chứ?
Lục Mặc Hiên chỉ khẽ nhíu mày nhưng không hề ngăn cản cô.
Tay phải An Nhược nhẹ nhàng di chuyển trên má Lục Mặc Hiên, lòng bàn tay mềm mại không ngừng cọ xát lên má Lục Mặc Hiên.
Lục Mặc Hiên liếc mắt nhìn An Nhược một cái, không thể không nói, An Nhược sờ lên mặt anh như thế này khiến anh vô cùng thoải mái, anh chỉ muốn kéo An Nhược vào lòng mà hôn ngấu nghiến thôi.
Trong lòng thì rối thành một đoàn nhưng ngoài mặt anh vẫn vô cùng tự nhiên.
An Nhược sau khi đánh đều kem nền, lùi lại mấy bước, cẩn thận quan sát kĩ hai má của Lục Mặc Hiên.
Không tệ, má trái của anh so với má phải thì trắng mịn và hồng nhuận hơn niều, loại kem nền này quả nhiên không tệ.
Cô nhân viên bán hàng nhìn Lục Mặc Hiên gật mạnh đầu một cái, giọng nói thanh thúy vang lên mang theo vẻ vui mừng "Tiểu thư, nhìn má phải của bạn trai cô mà xem, khác biệt rất lớn a, loại kem nền này vừa xuất hiện trên thị trường đã được người tiêu dùng đánh giá rất cao. Còn có nguyên một bộ trang điểm, tiểu thư, cô có muốn xem thử một chút không?"
An Nhược cao giọng a lên một tiếng, sau đó đi đến trước mặt Lục Mặc Hiên, lại lấy thêm kem nền bôi lên má phải của anh.
An Nhược vừa đánh kem nền vừa nói "Trang điểm quan trọng nhất là phải cân xứng, bên trái bôi thì bên phải cũng phải bôi. Trước tiên cứ bôi sơ qua, sau khi mua đủ đồ rồi, về nhà sẽ trang điểm tỉ mỉ cho anh."
An Nhược chỉ nhẹ nhàng buông ra một câu nhưng lại khiến cho bàn tay cô nhân viên bán hàng đang lấy sản phẩm bỗng chốc cứng đờ, bộ trang điểm này hóa ra là mua cho bạn trai sao? Thật kỳ quái, từ trước đến nay cô chưa bao giờ gặp phải khách hàng nào như vậy. Hơn nữa người đàn ông kia cũng không có ý muốn ngăn cô gái này lại!
Hai mày Lục Mặc Hiên nhíu lại, cúi đầu kề sát Nếu quả tính mạng của đó bị uy hiếp, có cảnh sát ở đây, lại là ban ngày, nên chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì lớn. Huống hồ, cô làm gì có sức mạnh mà quản nhiều đến vậy.
Lục Mặc Hiên tăng tốc là có nguyên nhân, người con gái vừa rồi chính là con gái của thư ký thị trưởng Mã Duy Thành, Mã Vũ Đình.
Lý Thành Minh vì tội quấy nhiễu mà bị phạt hai năm tù, bây giờ đang bị giam trong tù. Mã Duy Thành dính líu tới vụ án tham những tự ý thu hồi đất của nông dân nên đã bị cách chức, vì phạm phải tội nhận hối lộ nên bị phán mười năm tù giam.
Toàn bộ tài sản của nhà họ Mã đều bị xung vào công quỹ, con gái của ông ta là Mã Vũ Đình cũng không phải là một người an phận.
cô ta công bố đứa con trong bụng mình là của Sở Cẩn. Sở Cẩn cắn chặt hai hàm răng kiên quyết không thừa nhận.
Thủ đoạn của Sở Vạn Hùng cũng vô cùng ngoan độc, trực tiếp kéo Mã Vũ Đình đi phá thai, sau khi phá xong thì mang phôi thai đi giám định AND.
Tất cả những thứ này nhà họ Sở đều bị mất tiến hành. Bởi vì Sở Cẩn phái người đi điều tra An Nhược, cho nên Lục Mặc Hiên đối với Sở Cẩn, thậm chí là nhà họ Sở đều bí mật cho người theo dõi.
Chính vì vậy nên Lục Mặc Hiên mới biết chuyện của Mã Vũ Đình.
Bất quá, tất cả những chuyện này đều không liên quan tới An Nhược, Lục Mặc Hiên không muốn An Nhược tham gia vào bất cứ chuyện gì có liên quan tới An Nhược.
Đương nhiên với tính cách của An Nhược thì cô trốn Sở Cẩn còn không kịp chứ nói gì đến chuyện đi trêu chọc hắn ta.
Lục Mặc Hiên ngầm thở dài, anh nhất định phải tạo áp lực với nhà họ Sở để Sở Vạn Hùng sớm đưa Sở Cẩn ra nước ngoài, tránh việc Sở Cẩn có ý đồ không tốt với An Nhược.
Người con gái của anh, những người khác đừng mong đoạt được.
An Nhược tựa đầu vào lưng ghế, thình lình đảo mắt một cái, trùng hợp nhìn thấy ánh mắt ngoan độc thoáng lên trong đôi mắt của Lục Mặc Hiên. Kẻ nào bị Lục Mặc Hiên ghi hận rồi hả? Xem ra số phận người này chắc chắn sẽ rất thê thảm.
Dù sao chăc chắn đó cũng không phải là cô, lúc Lục Mặc Hiên đối mặt với cô đều mang vẻ mặt hoặc quỷ dị hoặc vô sỉ, ánh mắt cực nóng giống như cô đang không mặc quần áo vậy.
An Nhược quả thực đã chịu ảnh hưởng từ mẹ mình, từ trước đến nay luôn rất bảo thủ. Cảm thấy chuyện diễn ra quá nhanh, quen nhau chưa bao lâu đã ở chung còn ôm ấp ngủ chung giường, cũng sắp chạm đến ranh giới cuối cùng rồi còn đâu.
An Nhược thính một tình yêu theo kiểu nước chảy đá mòn, hai người cùng nhau trải qua bao song gió sau đó mới tâm đầu ý hợp.
Mỗi người một suy nghĩ, dọc đường đi không ai nói câu gì.
Land Rover một đường chạy đến bệnh viện quân khu, Lục mặc Hiên vừa mới dừng xe, An Nhược liền ấn phím mở cửa xe trên bảng điều khiển ở trong xe.
Thanh âm mở khóa giòn giã vang lên, An Nhược liền nhanh chóng mở cửa xe nhảy xuống.
Bác sỹ trong bệnh viện vừa hay nhìn thấy Lục Mặc Hiên, cho nên liền tới chào hỏi anh.
Lục Mặc Hiên nhìn theo bóng dáng An Nhược chạy về phái trước, sau đó đáp lại lời chào của bác sỹ.
nói thật ra, Lục Mặc Hiên không biết vị bác sỹ này. Nhưng từ nhỏ đã được nuôi dạy cẩn thận, Lục Mặc Hiên vẫn rất lễ phép đáp lại.
May mà vị bác sỹ này cũng rất thức thời, biết Lục Mặc Hiên nhớ mong cô gái vừa nãy, cho nên không nói nhiều, chẳng qua lúc trước khi đi, cười tít mắt nói một câu. “Bạn gái của Thượng tá Hiên nhìn qua thật lanh lợi. Lão Thượng tướng chắc chắn sẽ rất thích.”
Những lời này thật vừa ý Lục Mặc Hiên. Lúc Lục Mặc Hiên đáp lời trên mặt cũng mang theo ý cười nồng đậm.
An Nhược thục mạng chạy về phái trước mặc kệ Lục Mặc Hiên trực tiếp chạy vào cầu thang máy, không ngờ Lục Mặc Hiên đã tới nhanh chóng ấn nút đóng cửa.
Lục Mặc Hiên bước chân vội vàng, chân dài bước nhanh, cả người hơi nghiêng một cái, thang máy kêu lên một tiếng sau đó mở ra.
An Nhược hừ một tiếng, lập tức đứng dịch về phía bên trái một chút.
Lục ấn số tầng, khóe miệng đột nhiên hạ xuống, ngay sau đó, thân thể nhanh chóng di chuyển, hai chân rất nhanh tiến về phái trước, cả người An Nhược lập tức bị áp trụ, hai tay chống lên vách tường cứng rắn lạnh lẽo bên trong thang máy.
Mỗi thang mãy đều được trang bị camera, Lục Mặc Hiên đột nhiên làm như vậy khiến An Nhược không thể nào nhúc nhích nổi, An Nhược vô cùng khẩn trương. Hai mắt không ngừng liếc nhìn camera.
Lục Mặc Hiên cúi đầu thấp xuống, kề sát vào tai An Nhược. “Cố ý không muốn anh vào thang máy đúng không? Anh không ngại diễn cung đồ ở trong thang máy đâu.”
An Nhược giương mắt nìn Lục Mặc Hiên, ánh mắt khẽ sáng lên. “Thượng tá Hiên, anh muốn để cho người đàn ông khác nhìn em lõa thể hay sao?”