Bước vào cổng trường đại học, Đường Chi Ngọc đã lập sẵn một kế hoạch học tập có vẻ rất nhàm chán. Cô coi tình yêu khi còn đi học chỉ là vô vị, nhảm nhí và chẳng đáng quan tâm. Vậy mà, vào cái ngày khai giảng định mệnh ấy, cô đã phải lòng một chàng trai.
Trong lễ khai giảng, thực sự có rất nhiều con trai cao to. Họ tren chúc nhau mà không biết nhường cho những cô gái phía dưới. "Mấy cậu gọn đường cho mấy bạn nữ vô trước đã",một chàng trai cao lớn nói, lúc đó bất kì cô gái nào cũng nghĩ"Oa, anh ấy thật ngầu, hóa ra anh ấy để ý sao".
Mấy thằng con zai liền lui hết ra thành hai hàng, nhường đường cho nữ đi. Và đơn giản đối với cô chúng chỉ là bọn"đực rựa"chỉ muốn lấy lòng con gái
Trong lễ đọc diễn văn, chân của Chi Ngọc sưng phù lên vì đau, có lẽ do lúc nãy đã va phải ai đó.
Buổi khai kết thúc, cô ra về với cái chân bị trẹo, nó thực sự rất đau và khó chịu. Mỗi bước đi cứ đau nhói.Đột nhiên cô ngã rầm xuống, ai cũng nhìn cô. Đường Chi Ngọc không thể đứng lên được dù cố thế nào đi nữa.Bỗng người con trai lúc nãy đến bên cạnh cô, nhấc bổng lên và đứa về phòng y tế dưới mọi ánh nhìn.
Và có vẻ cô đã yêu anh từ đó, anh khẽ đạt cô ngồi xuống, rồi bôi thuốc, chữa trị cho cô
"Anh là Quý Đường Minh, là sinh viên năm hai ở đây! ".Cô khẽ nhẹ nhàng trả lời"Em là Đường Chi Ngọc là tân sinh viên ạ"
Trông anh lúc này rất dịu dàng, khoảng thời gian này tựa như dài vô tận vậy
Trong lễ khai giảng, thực sự có rất nhiều con trai cao to. Họ tren chúc nhau mà không biết nhường cho những cô gái phía dưới. "Mấy cậu gọn đường cho mấy bạn nữ vô trước đã",một chàng trai cao lớn nói, lúc đó bất kì cô gái nào cũng nghĩ"Oa, anh ấy thật ngầu, hóa ra anh ấy để ý sao".
Mấy thằng con zai liền lui hết ra thành hai hàng, nhường đường cho nữ đi. Và đơn giản đối với cô chúng chỉ là bọn"đực rựa"chỉ muốn lấy lòng con gái
Trong lễ đọc diễn văn, chân của Chi Ngọc sưng phù lên vì đau, có lẽ do lúc nãy đã va phải ai đó.
Buổi khai kết thúc, cô ra về với cái chân bị trẹo, nó thực sự rất đau và khó chịu. Mỗi bước đi cứ đau nhói.Đột nhiên cô ngã rầm xuống, ai cũng nhìn cô. Đường Chi Ngọc không thể đứng lên được dù cố thế nào đi nữa.Bỗng người con trai lúc nãy đến bên cạnh cô, nhấc bổng lên và đứa về phòng y tế dưới mọi ánh nhìn.
Và có vẻ cô đã yêu anh từ đó, anh khẽ đạt cô ngồi xuống, rồi bôi thuốc, chữa trị cho cô
"Anh là Quý Đường Minh, là sinh viên năm hai ở đây! ".Cô khẽ nhẹ nhàng trả lời"Em là Đường Chi Ngọc là tân sinh viên ạ"
Trông anh lúc này rất dịu dàng, khoảng thời gian này tựa như dài vô tận vậy