Vài ngày tiếp đó, Lâm Vị trước sau đều bị hỏi cùng một câu chuyện, đầu ngọn gió bên kia, Trần Minh Nhất hẳn cũng không khác biệt gì lắm. Ví như hiện tại, rõ ràng chỉ là tham gia một buổi trình diễn thời trang cao cấp, danh tiếng Lâm Vị lại trội hơn nhiều ngôi sao hạng A khác, bị nhà báo chờ sẵn ở cổng.
Mà cùng với cậu không sai biệt lắm là Vương Uyển, bên người chỉ có lẻ loi mấy người hỏi cô về poster mới của bộ phim đang được mong đợi “Trăm năm cô thành”.
Lâm Vị bên này vội vàng sứt đầu mẻ trán, cậu hết sức chậm rãi nói, tỉ mỉ trả lời, tránh lại đưa cho đám nhà báo một đống sơ hở để khai thác.
“Lâm Vị, anh và Trần Minh Nhất có đúng là quan hệ người yêu hay không? Rất nhiều độc giả muốn biết, anh hãy trả lời một chút đi.”
Vấn đề này mấy ngày này Lâm Vị đã trả lời không dưới trăm lần: “Chúng tôi chỉ là bạn bè.”
“Là bạn bè bình thường hay bạn bè đặc biệt? Bạn bè bình thường sẽ không ôm nhau như vậy.” Đám nhà báo vẫn chưa từ bỏ ý định. Xem ra, chỉ khi nào nhận được câu trả lời: “Chúng tôi đang yêu nhau” mới vừa lòng.
“Chúng tôi chỉ là bạn bè, hôm đó cậu ấy uống say, tôi chỉ dìu cậu ấy.” Lâm Vị trả lời lưu loát.
“Lâm Vị, bên này!” Theo tiếng nói nhìn qua, một người vóc dáng nhỏ bé đang ra sức đem micro đưa tới, chen chúc trong đám người, ngay cả vẻ mặt cũng nhanh chóng bị micro che đi.
Lâm Vị nhanh tay đón lấy micro, ánh mắt của cô gái kia hướng tới đều đầy ý cảm ơn, nhưng vẫn muốn hỏi vấn đề chính một cách nghiêm túc, giọng cực nhanh: “Lâm Vị, đêm đó hai người đã đi quán bar nổi tiếng, vậy có thể nói rõ tính hướng của anh được không? ngày hôm sau Trần Minh Nhất bị chụp hình từ trong khu nhà anh đi ra, đêm đó là cậu ấy ngủ ở nhà anh đúng không? Có phải chỉ là hai người giả vờ hay không?” Một loạt câu hỏi dường như bao hàm hết mọi vấn đề cần giải thích, nhất thời không ai lên tiếng, chờ Lâm Vị đưa ra câu trả lời thuyết phục.
Lâm Vị đã sớm chuẩn bị đến những nghi vấn kiểu này, mặc dù có chút tức giận, vẫn lạnh lùng trả lời: “Là gay bar không sai, bạn bè vào chơi cũng rất bình thường.”
Ba vấn đề, Lâm Vị lại chỉ trả lời bằng một câu duy nhất, cô gái kia hiển nhiên không hài lòng, còn muốn hỏi tiếp, Tiểu Quách đoạt lấy micro: “Xin lỗi, Lâm Vị đã phải vào bàn, không thể tiếp tục trả lời, phiền mọi người phối hợp một chút.”
Tại Thịnh Thế, Lương Cảnh Thâm cũng đã suy tính trước, mấy ngày này tăng thêm số người bảo vệ Lâm Vị, sở dĩ vẫn không ngăn cản đám nhà báo, cũng là cho Lâm Vị không gian để giải thích mọi chuyện.
Thấy vấn đề đã được giải đáp rõ ràng, bảo an nhanh chóng làm thành vòng tròn, mạnh mẽ đem Lâm Vị và Tiểu Quách tách biệt với nhà báo.
Vài ngày tiếp đó, Lâm Vị trước sau đều bị hỏi cùng một câu chuyện, đầu ngọn gió bên kia, Trần Minh Nhất hẳn cũng không khác biệt gì lắm. Ví như hiện tại, rõ ràng chỉ là tham gia một buổi trình diễn thời trang cao cấp, danh tiếng Lâm Vị lại trội hơn nhiều ngôi sao hạng A khác, bị nhà báo chờ sẵn ở cổng.
Mà cùng với cậu không sai biệt lắm là Vương Uyển, bên người chỉ có lẻ loi mấy người hỏi cô về poster mới của bộ phim đang được mong đợi “Trăm năm cô thành”.
Lâm Vị bên này vội vàng sứt đầu mẻ trán, cậu hết sức chậm rãi nói, tỉ mỉ trả lời, tránh lại đưa cho đám nhà báo một đống sơ hở để khai thác.
“Lâm Vị, anh và Trần Minh Nhất có đúng là quan hệ người yêu hay không? Rất nhiều độc giả muốn biết, anh hãy trả lời một chút đi.”
Vấn đề này mấy ngày này Lâm Vị đã trả lời không dưới trăm lần: “Chúng tôi chỉ là bạn bè.”
“Là bạn bè bình thường hay bạn bè đặc biệt? Bạn bè bình thường sẽ không ôm nhau như vậy.” Đám nhà báo vẫn chưa từ bỏ ý định. Xem ra, chỉ khi nào nhận được câu trả lời: “Chúng tôi đang yêu nhau” mới vừa lòng.
“Chúng tôi chỉ là bạn bè, hôm đó cậu ấy uống say, tôi chỉ dìu cậu ấy.” Lâm Vị trả lời lưu loát.
“Lâm Vị, bên này!” Theo tiếng nói nhìn qua, một người vóc dáng nhỏ bé đang ra sức đem micro đưa tới, chen chúc trong đám người, ngay cả vẻ mặt cũng nhanh chóng bị micro che đi.
Lâm Vị nhanh tay đón lấy micro, ánh mắt của cô gái kia hướng tới đều đầy ý cảm ơn, nhưng vẫn muốn hỏi vấn đề chính một cách nghiêm túc, giọng cực nhanh: “Lâm Vị, đêm đó hai người đã đi quán bar nổi tiếng, vậy có thể nói rõ tính hướng của anh được không? ngày hôm sau Trần Minh Nhất bị chụp hình từ trong khu nhà anh đi ra, đêm đó là cậu ấy ngủ ở nhà anh đúng không? Có phải chỉ là hai người giả vờ hay không?” Một loạt câu hỏi dường như bao hàm hết mọi vấn đề cần giải thích, nhất thời không ai lên tiếng, chờ Lâm Vị đưa ra câu trả lời thuyết phục.
Lâm Vị đã sớm chuẩn bị đến những nghi vấn kiểu này, mặc dù có chút tức giận, vẫn lạnh lùng trả lời: “Là gay bar không sai, bạn bè vào chơi cũng rất bình thường.”
Ba vấn đề, Lâm Vị lại chỉ trả lời bằng một câu duy nhất, cô gái kia hiển nhiên không hài lòng, còn muốn hỏi tiếp, Tiểu Quách đoạt lấy micro: “Xin lỗi, Lâm Vị đã phải vào bàn, không thể tiếp tục trả lời, phiền mọi người phối hợp một chút.”
Tại Thịnh Thế, Lương Cảnh Thâm cũng đã suy tính trước, mấy ngày này tăng thêm số người bảo vệ Lâm Vị, sở dĩ vẫn không ngăn cản đám nhà báo, cũng là cho Lâm Vị không gian để giải thích mọi chuyện.
Thấy vấn đề đã được giải đáp rõ ràng, bảo an nhanh chóng làm thành vòng tròn, mạnh mẽ đem Lâm Vị và Tiểu Quách tách biệt với nhà báo.