'alo Khánh Ly em đang ở đâu?' Anh hơi lo lắng
'Anh là người nhà của cô Lỵ Khánh Ly?' giọng của một cô gái' Tôi là Hà Mỹ trợ lý của cô Khánh ly, cô Khánh Ly muốn phá thai, tinh thần cô ấy hình như ko ổn định lắm nên mời anh đến đây xem xét tình hình. Ở nhà cô ấy'
'Rồi tôi đến ngay' anh vội vàng vừa nói vừa chạy ra chỗ xe.
Chỗ cô trợ lý và ả
"ok, cám ơn em nhoa" ả cười ngồi bắt chéo chân uống ly nước cam.
"Ko có chi, miễn giúp chị là được" cô quản lý.
Hai năm trước Hà Mỹ bị hãm hại, Hà Mỹ ngồi ở ngoài đường khóc rất nhiều là do ả cứu giúp và từ đó Hà Mỹ làm trợ lý cho ả luôn giúp ả bất cứ khi nào và...một điều mà Hà Mỹ luôn giấu trong lòng từ khi KL cứu HM giới tính của cô đã bị lệch là Hà Mỹ..y..ê...u Khánh Ly.
*Chú thích: Hãm hại=Hãm and hại là hại đánh ngất và bất đầu hãm và ra kết quả là bị hãm hại*
(t/g: nghĩa rõ là bị hãm hi*p)
Anh chạy nhanh tới chỗ. Ả nhùn qua camera thấy anh đã đến và đổ thuốc lên bàn ra khắp nơi và bất đầu lấy nước mắt. Việc lấy nước mắt rất dễ vì ả là một diễn viên chuyên nghiệp. Hà Mỹ cũng bất đầu phối hợp
"Thôi mà chị, đừng làm vậy" Hà Mỹ cũng bất đầu diễ cảnh cố nhăn cản ả
"Bỏ ra,hức...hức anh.. Tuấn Anh hức...hức ko còn yêu chị nữa hix..hix đã ghét bỏ tui rồi, hức...hức.." ả bất đầu khóc thảm thiết.
"Khánh Ly, em làm gì vậy?" anh hớt hãi chạy vào để ngăn ả
"hức...hức..huhuhu a..anh hết t..thương em rồi huhu..em giữ lại đứa con này...huhu làm gì huhu.." ả
"Ai nói Anh yêu em mà"anh đi đến ôm ả vào lòng
"huhu nếu anh yêu em...hix.. vậy anh đính hôn với em đi em đi huhu" ả sắp thức hiện được bước một. Ả nhếch môi cười với cô trợ lý một cái, cô trợ lý nháy mắt lại.
"được tháng sau anh dẫn em đến gặp ông"anh
"huhu..em yêu anh" ả nói
"Uk, ngoan đừng khóc nữa" anh vỗ vỗ lưng ả.
Đúng như lời anh 1tháng sau đó anh đã dẫn ả đến gặp ông.
"Dạ con chào ông" anh dẫn ả đến thư phòng của ông
"Dạ cháu chào ông, ông vẫn khỏe?"ả cũng bắt đầu lễ phép.
"Uk, ông vẫn khỏe" ông " ngồi đi có gì từ từ nói"
"Dạ con xin ông, con và Khánh Ly sẽ đính hôn với nhau được ko ạ?" anh ngỏ lời
"Được,ta đồng ý," vì ông đã hứa với cô rằng nếu anh dẫn một cô gái nào về và muốn đính hôn hay kết hôn thì ông cứ đông ý vì cô muốn anh quang minh chính đại hạnh phúc trọn vẹn. Ông cười khổ lắc đầu vì tiếc thay cho thằng cháu ông phá vỡ đi một hạnh phúc hiếm có trên đời này.
"Dạ con cám ơn ông" ả tỏ ra dịu dàng thục nữ.
"Chiều nay, con ở lại đây ăn cơm" ông vừa đọc sáng vừa nói.
"Vâng" anh trả
"Vâng, con dâu tương lai đi nấu con đi" ông nói. Vì hồi cô đến đây lần đầu cô đã tự tay nấu cho ông ăn một bữa cơm rất ngon và ấm áp.
"D...Dạ" ả hơi giật mình vì ả là một tiểu thư cành vàng lá ngọc chưa từng vào bếp bao giờ chỉ người ta phục vụ cho ả thôi.
Chiều, bữa cơm do tay ả nấu. Có 5 món, người làm hết 3 món, món cá ả làm thì như cá từ Châu Phi đem về, món canh thì như nước biến nấu chung T_T.
Hôm nay, ả và anh đi thử đồ để đính hôn. ả mặc một bộ váy dài hoa hồng màu trắng cúp ngực. Anh mặc bộ vest trắng.
Thiệp mời đã gửi, ba cô cũn được mời nhưng ba cô đã nhường cô vì ông mông như vậy có thế giúp cô có thể xóa đi phần nào về anh.
Cô ko có biểu cảm đau buồn gì vẻ mặt cô cười cười như đó chỉ là một văn kiện cần giải quyết giống như những văn kiện cô tập giải quyết một tháng qua. bama cô cũng yên được phần nào.
Nhưng họ đâu biết rằng đằng sau vẻ mặt bình thoảng đó là một trái tim chấp vá lại bị vỡ ra lần nữa,nước mắt, của cô đã cạn nên giờ đây chỉ còn nụ cười để sang sẽ đi nỗi đau, đó là một màng ảo thuật che giấu cảm xúc rất thành công và ai cũng tin kể cả người làm ảo thuật đó.
Hôm nay là cử thành nghi thức. Bữa tiệc đó rất lông trọng rất ra một ngày rất quan trọng đói với một con người.
Hôm nay cô mặc bộ váy trắng viền xanh. dài xẻ tới đùi, áo trễ vai. nhìn cô như một thiên thần bước đến, mọi ánh nhìn đều hướng về cô, vó một số mới biết cô là Giám Đốc công ty và là con gái lớn nhất của công ty lớn nhất TG. Những người biết đều đến chào hỏi vì cô nói là Giám Đốc nhưng công ty là cô quản.
Tới giời cử hành nghi thức anh và ả như cô đã từng cùng người đàn ông ấy bước lên lễ đường, ánh mắt anh liếc ngang và ngừng lại ở chỗ cô, cô cũng thấy anh nhìn nên nở nụ cười mà lâu nay anh ko thấy. lòng anh có một cảm giác khó tả như cảm thấy hối tiếc, hối hận vậy nhưng hối tiếc điều gì?, hối hận điều gì?.
Khi anh đã cử hành nghi thức thì cô ở dưới này nhìn lên và cô cảm thấy hơi choàng váng và hơi hoa mắt cô lắc nhẹ đầu để xua tan đi cảm giác đó. 1 tháng nay cô hay bị như vậy nhưng cô nghĩ chắc là do làm việc hơi nhiều.
Bất đầu đãi tiệc, ả khoác tay anh đi từng bàn đến bàn của cô.
" woa! cki cũng tới à, cki đi với ai vậy" ả nói giọng mỉa mai
"Tôi đi một mình" cô cười xã giao đáp lại lời mỉa mai đó
"Nhưng em còn nhớ là em quên gửi thiệp cho cki mà, sao cki lại..." ả nói ra mà ai cũng khó chịu."Oh, hay chị làm thư kí riêng của vị Tổng Giám Đốc nào đó hả"
"Àh cô ấy là Giám Đốc Công ty lớn nhất TG và là con gái Công Ty đó luôn, cô Khánh Ly ko biết à" chủ tịch ct lớn Thứ 3 lên tiếng
"D...Dạ, lớn nhất TG?" Khánh Ly hơi lắp bắp" Dạ, cháu chưa biết haha"
"a anh đi nghe điện thoại cái, tôi xin phép" anh nói rồi quay đi nghe điện thoại.
"Ko ngờ cki làm lớn như vậy. Chúc mừng cki" ả tỏ ra mừng rỡ
"Ko có gì" cô trả lời
"A em x..xin l..lỗi" ả cố tình nhưng tỏ ra vô tình lảm đỏ rượu vang đỏ ra váy của cô.
"Cô cố ý" cô lạnh lùng nói hơi lớn tiếng. Ai cũng thấy Khánh Lu cố ý nhưng ko nói vì còn Anh, giờ về phía cô thì lỡ bị ả nói này nọ ko may bị anh ép vào đường cùng còn cô thì thấy rất hiền ko hại ai.
"E..Em xi..xin l..lỗi, e...em ko c..ố ý"ả tỏ ra yếu đuối lấy khăn giấy lau vết rượu cho cô nhưng rất mạnh tay, theo phản xạ cô vội lùi chân ra như cô rất giận ko cho ả đựng vào mình
"Chuyện gì vậy?" anh nghe điện thoại xong thì thấy cảnh đó.
"Đê...Đều tại e..em lỡ...tay hic..hic làm hix..hix đ...đổ rượu hix..vào váy chị...ấy" ả nói như vô tội mà bị cô làm cho sợ hãi đến mắt ngắn lệ.
"Cô ấy ko cố ý thì thôi, sao cô lại giận dữ quát cô ấy như vậy chiếc váy đó nhiêu tui trả cho cô, sao cô lại tiếc chỉ một chiếc váy mà lại vậy" anh ko ngờ những lời anh nói trong giận dữ chưa suy nghĩ đó đã làm cho tim ai đó vỡ ra rỉ máu.
Cô đen mặt cố ngăn nước mắt rồi quay lưng bước đi
"Tôi xin phép" cô lạnh lùng để lại câu nói ai cũng lạnh xương sống.
Anh đứng nhìn theo bóng lưng kia bước đi lòng anh dâng lên một cảm giác đau đau như kim đâm vào tim anh.