Muốn giết nàng ư? chả lẽ nàng chết dễ dàng như vậy sao. Người muốn nàng chết thì nàng càng phải sống trơ mặt cho nàng ta tức ói máu.
Vô Tâm liên tục khinh thường Uyên Nhân Nhi ngu ngốc. Nàng nhanh chóng nhảy chân sáo theo những quỹ đạo quỷ dị . Hai tay nhanh kết ra nhiều quả cầu lục sắc xinh đẹp. Những quả cầu lục sắc này lấy Vô Tâm làm trung tâm bay thấp, bay cao xung quanh nàng.
Mọi người nhìn vào thấy cảnh tượng rất là mĩ miều, đáng yêu trước mắt mà ngây người ra. Vì Vô Tâm bình thường mập mạp nhìn rất đáng yêu giờ lại thêm nhiều quả cầu lục sắc giống như bong bóng bay xung quanh nàng thì càng đáng yêu hơn. Công thức này luôn đúng: Đáng yêu+ Đáng yêu = Siêu cấp đáng yêu
- OA... thật là đẹp
Sau 1 lúc những quả cầu to những quả trứng này bay nhanh về phía Uyên Nhân Nhi. Chúng cách Uyên Nhân Nhi 2m thì dừng lại và bắt đầu biến hóa. Chúng từ từ tách đôi ra để lộ những hoa sen màu lam, những bông hoa sen này lại từ từ nhả ra những viên ngọc lục sắc nhỏ như ngón tay cái. Chúng bay xung quanh Uyên Nhân Nhi mà tạo ra 1 biển hoa sen màu xanh huyền ảo, nhìn như tiên cảnh.
Mỹ nữ như Uyên Nhân nhhi như ẩn như hiện trong biển sen càng nhìn càng giống như tiên nữ giáng trần khiến ai nấy đều thốt lên
- Chiêu thức quá đẹp
-Đây là tiên cảnh? Lần đầu ta thấy cảnh đẹp như vậy là từ 1 chiêu thức
- Thật muốn nhìn cảnh tượng này thêm lần nữa
- Đúng vậy! Ta cũng thật muốn nhìn thêm nữa. Đẹp quá đi mất~
....
Uyên Nhân Nhi vì khinh thường cấp độ Huyễn lực của Vô TÂm mà nàng ta không thèm tiếp chiêu chỉ tạo ra 1 lớp màng bảo vệ giống như Vô Tâm nhưng có màu vàng kim. Nàng nghĩ chiêu thức của Vô Tâm nhìn đẹp mắt như vậy thì có mấy phần trăm lợi hại đây? Nhìn qua đã biết là hoa hoa, lá lá chỉ là chiêu thức mĩ miều không có lấy 1 chút sát lực.
Vô Tâm nhìn thấy thái độ của Uyên Nhân Nhi mà nàng thật ra muốn cười to 3 tiếng quá. Đi đánh nhau mà xem thường đối thủ thì đó chính là mất nửa cái mạng rồi. Nàng bây giờ không biết nên cười mình may mắn hay dính trúng kẻ đầu heo đây?
Nở nụ cười tươi như hoa Vô Tầm đứng trong quả cầu lục sắc mình tạo vẫy tay hét to về phía trước:
-Tỷ tỷ, cẩn thận nha. Chiêu thức của muội sử dụng tuy "có chút sát lực" nhưng nhìn rất bổ mắt. Tỷ tiếp chiêu nhé. hihi
Biển Lam Liên~ Nổ~"
Nghe xong lời cảnh cáo Uyên Nhân Nhi không tăng cường lớp bảo vệ mà còn cười mỉa mai Vô Tâm
- Đồ phế vật thì chiêu thức chính là phế vật thôi~
Thở dài. Được rồi nàng làm phúc mà còn bị người ta tát cho 1 gáo nước lạnh như vậy thì thôi đi. Mấy chiêu tiếp theo khỏi cảnh cáo cho đỡ tốn nước miếng cho rồi.
Sau khi nghe hiệu lệnh của Vô Tâm những bông hoa sen, viên ngọc bắt đầu dao động. Chúng bay với quỹ đạo rất quỷ dị và rất nhanh. Tiếng chúng ma sát với không khí tạo ra những tiếng rít nghe rất chói tai như tiếng móng tay dài cà lên bảng trong những bộ phim ma học đường khiến ai nấy có mặt ở đây tóc gáy đều dựng đứng.
Uyên Thán hết nhìn chiêu chức của Vô Tâm lại nhìn Vô Tâm. Trong lòng ông luôn nhấp nhỏm không yên giống như sắp có chuyện gì đó không sắp đến nhưng ông không không biết biết chuyện gì cả. Vì ông tin tưởng Huyễn lực của cháu gái mình sẽ đánh lại Vô Tâm. Vì ông đã nhìn rõ Huyễn vương cấp 4 của Vô Tâm khi mới bước vô sàn đấu.
( À người có cấp cao hơn sẽ nhìn thấy được cấp độ của kẻ dưới mình trừ 1 số trường hợp đặc biệt thôi)
Chúng nhanh chóng như có linh tính mà đồng loạt lùi về về sau khoảng 10m sau đó từ từ nứt toạc ra từng mảnh nhỏ hình thành thành 1 biển kim châm dài khoảng 1 gang tay màu lam. Màu lam xinh đẹp óng ánh dưới ánh nắng của mặt trời mang 1 màu chết chóc khó nói nên lời.
Chúng theo thứ tự mà từng đợt 1 ầm ầm đâm vào quả cầu mỏng manh đang bảo vệ Uyên Nhân Nhi.
Cả khán đài có vài người chịu không được hình ảnh mang tính kích thích như vậy mà ngất tại chỗ. Số người còn lại thì lưng áo đã sớm ướt 1 mảng lớn. Nhìn thấy khí thế chiêu thức kia chính là 1 biển kim đang đâm vào mà họ lại run rẩy rẩy khắp cả thân mình.
Đùa họ ư? Cứ tưởng tượng mình là UNN dưới kia bị từng kim, từng kim đâm thành 1 con nhím khổng lồ thì không lạnh buốt sống lưng mới lạ.
-Ta rút lại lời nói! Chiêu thức biến-thái như vậy ta không muốn nhìn lần thứ 2.
- Đúng vậy! Tâm hồn nhỏ bé mong manh của ta sắp vỡ vụn rồi~
- Con mẹ nó! Làm ta tưởng tiên cảnh ai ngờ là tầng thứ 3 của địa ngục.
- Ân! Thứ gì càng đẹp càng nguy hiểm. Cứ cà tàng, bình thường như ta đây là chính là vẻ đẹp thánh khiết nhất.
- ….
Mà người họ đang kinh sợ kia không biết từ lúc nào đã không hề thục nữ ngồi bệt trên mặt đất lấy bánh nướng từ từ gặm. Mắt nàng cong cong như trăng lưỡi liềm nhìn về phía UNN đang chật vật chống đỡ từng đợt kim đâm.
-Oa~Thật hảo xem.
Thật ra chiêu thức này nàng mới học được cách đây không lâu mà quan trọng là chiêu thức này nhìn rất bổ mắt. Mà nàng đang đói, khi ăn mà có cảnh đẹp vui mắt nhìn thì khẩu vị sẽ tăng lên nên nàng mới quyết định sử dụng chiêu thức này. Ý niệm của nàng không rảnh rỗi bắt đầu từ trong huyễn đào lấy thêm ra 1 ly nước ép từ từ ăn bánh, lại từ từ uống nước xem “cảnh đẹp” trước mắt.
Vân tộc không khỏi vui sướng khi Uyên Nhân Nhi chật vật, đặc biệt là gia gia của Vô Tâm-Vân Hữu Nam. Ông không ngừng tốt bụng mà nháy nháy 2 mắt đầy bất đắc dĩ về phía Uyên Thán đang tức giận lồng lộn ruột gan: Có thể phân biệt đẳng cấp hơn nữa không? 1 người đang chật vật chống trả, còn 1 kẻ nhàn tản như đang trong buổi tiệc trà mà kẻ đó còn thua 2 cấp bậc so với đứa cháu của ông. Bảo sao y không tức ?
- Cháu gái ngươi hình như bữa nay chưa ăn cơm? Lão già~ Hắc.. hắc…
-Ngươi… ngươi…
- Ta sao? Ta chính là lão già đẹp lão nhất đế đô này! Có cháu gái giỏi nhất đế đô này!
-….- Tức chết y mà. Hừ. Con nhóc Vô Tâm kia ngày càng chướng mắt y. Nó đã nằm trong danh sách đen của y giờ thì y ngày càng có xu hướng muốn bóp cổ con nhóc đó chết ngay tại chỗ cho hả dạ.
- Hoan hô! Con gái bảo bối, ta nói mà con ta đâu thể thua dễ dàng như vậy. Con giỏi lắm
Chả biết mẫu thân Vô Tâm tỉnh lại lúc nào xem trận đấu. BÀ thấy chiêu thức của con mình đáp trả thì không ngừng vui vẻ khen ngợi cái tay cũng không chịu yên 1 chỗ mà đạp mấy phát mạnh lên đùi phu quân của mình khiếng ông đau nhe răng, trợn mắt.
- Cháu gái chúng ta giỏi phết- mấy bá bá, mấy thúc thúc của Vô Tâm cũng sung sướng tươi cười khen ngợi nàng. Khiến cho Uyên tộc mặt đã đen như đít nồi bây giờ càng đen kịt hơn.
Sau khi Vô Tâm ăn hết 1 nửa cái bánh nướng thì biển kim đâm xuống cũng là đợt cuối cùng. Nàng tạm thời để miếng bánh dc gói cẩn thận trong bọc giấy xuống đất cạnh ly nước ép.
Vô Tâm từ từ đứng dậy ngẩng đầu nhìn về phía khói bụi mờ mịt đằng trước che khuất bóng dáng Uyên Nhân Nhi.
Chờ 1 lúc khói bụi tan đi để lộ tấm màng bảo vệ của Uyên Nhân Nhi chi chít lỗ nhỏ bị kim đâm thủng. Cách xung quanh nàng ta 30 phân chính là vô số kim lam sắc. Mặc dù quần áo không có chút tổn hại nào nhưng đầu tóc hỗn loạn, thân mình cứng nhắc quỳ trên mặt đất.
Uyên Nhân Nhi nhìn như không bị tổn hại mấy nhưng nàng biết mình lần này nàng bất cẩn bị mấy kim đâm vào cơ thể. Chiêu này nàng thua.
Làm nàng bất an là những kim này rất bất thường. Một số kim sau khi đâm vào cơ thể mình thì biến mất, ngay cả chỗ bị đâm cũng không thấy. Rất bất thường! Ngay sau khi đánh thắng trận này này phải kêu Đan sĩ tới coi.
Sắp xếp xong xuôi thì Uyên Nhân Nhi trong lòng dấy lên lửa giận ngùn ngụt. Nàng là tài nữ đế đô, huyễn lực cũng luôn thuộc loại đứng đầu thế nhưng hôm nay lại chật vật đỡ chiêu như thế này trước bao người. Mặt mũi của nàng? Thanh danh của nàng ? từ bây giờ bị con nhóc xấu xí kia làm cho mất hết.
Nàng hận. Ngũ ca của nàng ta đẹp lắm sao? Được nàng để trong mắt mà xem xét làm phu quân mình.Chính là may mắn mà không biết hưởng. Không có Vân Thiên thì còn bao nhiêu công tử, vương gia rồng trong biển người chỉ để chưng sao?
Mà từ nhỏ tới lớn chưa 1 ai dám làm phật ý nàng, chưa từng ai dám làm nàng bị thương tổn mà có cuộc sống tốt đẹp? Lời nàng ra chính là thánh chỉ.
Cho nên giết Vô Tâm mới có thể rửa dc nỗi nhục nhã hôm nay của nàng. Chỉ có giết con nhóc kia lửa giận nàng mới nguôi ngoai.
Sát khí từ người Uyên Nhân Nhi tỏa ra khiến cái mũi thính như mũi chó của Vô Tâm có muốn hay không, cũng ngửi dc mùi vị “ có kẻ định giết mình đây”.
Uyên Nhân Nhi nhanh chóng ổn định thân mình. Nàng bắt đầu kết ra 1 thủ ấn phức tạp, một hoằng đồ màu vàng hiện dưới chân. Tay cầm hoàng kiếm cắt vào lòng bàn tay còn lại 1 vết thương dài.
Dòng máu đỏ tươi rưới lên hoằng đồ và hoàng kiếm. Màu vàng từ từ chuyển thành màu đỏ tươi. Màu của máu.
Miệng lúc đóng, lúc mở đọc ra 1 chuỗi chú thuật linh ấn vào kiếm. Cây kiếm bùng cháy dần dần hiện ra 1 con chim khổng tước đẹp đẽ,cao ngạo to lớn.
Khóe miệng nhấc lên. Đây chính là võ kĩ của Uyên tộc nàng. Năng lượng mà nó tàn phá không chuyện ai cũng có thể cản trở dc. Cũng nhờ chiêu này của lão tổ tông mà Uyên tộc mới có chỗ đứng trong đế quốc. Cho nên có thể nói chiêu thức này là không thể khinh thường- trừ người biến thái như Vô Tâm.
Rút kinh nghiệm lần trước Uyên Nhân Nhi cắn răng để lộ lực lượng bí mật của mình ra đó là 1 con thánh thú cấp 9. Nàng muốn chắc chắn mình chiến thắng Vô Tâm 1 chiêu vang dội.
- Nha Vương~ Hiện thân
Sự triệu hồi ma thú của Uyên Nhân Nhi gây ra tiếng động không nhỏ. Một con sói to chừng 10 m toàn thân phủ lớp lông đen tuyền, cứng cáp, óng ả dưới ánh mặt trời càng thêm chói mắt.
Chủ nào thì ma thú ấy. Con sói to lớn chậm chạp mở đôi mắt màu vàng kim khinh thường nhìn những nhân loại nhỏ bé trên khán đài.
Một số người nhìn thấy con mắt khổng bố của “ sói vương” nhìn qua chịu không dc kích thích mà tè trong quần. Một số thì ghanh ghét, đố kị với Uyên Nhân Nhi: Chính là thánh thú cấp 9 đó. 1 con thánh thú đã là giá trên trời giờ đây là 1 con thánh thú cấp 9 nữa. Còn có 1 nhóm người đang nhịn cười đau cả bụng. Có người nhịn không dc mà bật thành tiếng
- Chết cười lão nương! Xấu xí cứ tưởng thiên nga. Chỉ là 1 con thánh thú mà mắt để trên mông không thấy vua của mình…haha… Bạch Ngân vương khí của ngươi dạo này hình như có xu hướng đi làm ăn xa nhỉ?
- Tử Hắc. Hôm nay ngươi nói câu này chuẩn không cần chỉnh luôn. Ngày ngày cứ khoe khoang ta là vương, ta là vua tự hào với ta. Giờ thì hay rồi ngay cả con dân của mình cũng không nhận ra vua của nó mà còn xem y với ánh mắt đầy khinh thường nha~ Đi theo Lão đại là chính xác, ngày ngày có kịch vui xem
- Tiểu kim kim à? Nàng nỡ lòng nào sát muối lên nỗi đau của ta. Tim ta như muốn vỡ thành ngàn mảnh. Thở dài mà.
- Có 1 sụ bất lực nhẹ- Tử Nguyệt cũng góp vui đổ thêm dầu vào trận hỏa lớn.
Tuy giọng nói của Bạch Ngân có chút vui đùa nhưng ánh mắt của y nhìn con sói kia đong đầy” tình yêu” hận không thể ngay lúc này lên lột sống lấy da làm thảm lót mông.
Không phải y thu liễm ma vương khí trên người thì con sói nho nhỏ kia có thể làm càn sao? Hừ. Sau khi kết thúc trận đấu y không chỉnh nó thừa sống thiếu chết thì mặt mũi đứng trước Tiểu Kim tán dóc còn đâu nữa? Chẳng lẽ con đường tán gái của y lại chông chênh như vậy?
Con sói đang ngạo ngễ nhìn đám nhân loại thì không biết tại sao lông nó dựng đứng lên: linh cảm chuyện sắp tới thật không tốt nha.
Uuyên Nhân Nhi bất chấp tất cả nàng hợp nhất hoàng kiếm và ma thú lại. Từ từ sau đó xuất hiện 1 con quái vật thân sói đầu khổng tước bao quanh thân mình là nhiều tầng lửa đó.
Nhiệt độ của không khí bắt đầu tăng lên nhanh chóng. Những người có huyễn lực yếu nhanh dịch chuyển tới vị trí an toàn để xem trận đấu. Bọn họ đi xem cho vui chứ đâu có muốn mất mạng đâu? Trách xa trung tâm giông tố là tốt nhất.
Uyên tộc và những người biết rõ độ tàn phá của chiêu thức trên thì hả hê cười cợt nhìn Vân tộc.Còn gia tộc Vô Tâm đưa ánh mắt nhìn đầy lo lắng về phía nàng
- Tâm nhi, chơi vậy đủ rồi! Con thua đi. Về phần thua cuộc phụ thân cùng gia gia chấp thuận bồi thường 1/3 gia sản là dc rồi
- Bảo bối! nghe lời phụ thân đi con- Mẫu thân Vô Tâm lo lắng khuyên nhủ.
- Ây nha. Mấy người các ngươi gấp làm cái gì? Hoàng thượng còn chưa gấp, thái giám đã gấp rồi?
- Tỷ tỷ! cố lên. Tiểu Linh chờ ăn món nướng buổi tối.
- LÃo đại sẽ giải quyết ổn thỏa thôi. 1 Huyễn vương cấp 8 nho nhỏ không là gì đối với nàng ấy.
- Ân.
Vân tộc nghe thấy lời nói của đám người vân tộc mà hít từng ngụm khí lạnh. Huyễn vương cấp 8 từ lúc nào trở nên nho nhỏ trong mắt người khác rồi? Chả lẽ bảo bối cấp độ còn cao hơn cả Uyên Nhân Nhi. Rất không có khả năng nha nàng ấy chỉ mới có 15 tuổi? chả lẽ là Huyễn Tông?
Vô số thắc mắc hiện lên nhưng nhìn bóng lưng nhỏ phía dưới mọi người không tự chủ mà tin tưởng Vô Tâm. Thôi cho bảo bối chơi thỏa thích đi còn tàn cuộc cứ để mấy ca ca lo lắng là dc.
Vô Tâm nhìn quái thú mới hình thành mà cau mày tay day trán nói ra 1 câu khiến không khí cả quảng trường đang căng thẳng trở nên “vui vẻ” lên hẳn:
- Con này mang về nuôi có phải hay không sẽ bị Bạch Ngân ngứa mắt làm món cầy tơ 7 món. Nhưng mà nhìn nó già như vậy nấu chắc phải dùng nồi áp suất rồi.
Mọi người ở quảng trường người nhìn ta, ta lại nhìn người mà khóc không ra nước mắt. Cô nãi nãi ơi! Cô có biết cô đang bàn cái gì không? Đó chính là thánh thú cấp 9 đấy. Có ai như cô nghĩ mang thánh thú đi làm món thịt chó không?
Tai của con “sói vương” rất thính. Nó nghe thấy điều này khỏi tức giận . Vì tức giận mà ngọn lửa vây quanh thân cháy càng to, càng mãnh liệt hơn. Nó chính là sói, là sói thánh thú đấy. Tại sao nhân loại kia có thể so sánh nó với loài chó thấp hèn kia chứ? Nó rất là-tức-giận.
Từng vệt màu Huyễn lực khác nhau lao vào khuôn viên. Mọi người nhìn thấy uy lực của từng màu Huyễn lực mà không khỏi rùng mình, đề cao cảnh giác: Uy lực cỡ này không phải nhân vật bình thường.
Khi những vệt màu nhạt dần đi, mọi người thấy rõ những đại gia không mời này vào sân. Người nào người nấy đều mỹ không giống như thường mà mang chút gì đó của thiên nhiên của vũ trụ.
( TG: thì đúng rồi con nhà người ta có phải là con người đâu.. Người không phải là thần thú thì cũng là tinh linh không tinh linh thì là yêu thụ)
Nam, nữ mỗi người vẻ: lạnh lùng, ma mị, quyến rũ, lanh lợi, chính trực, dịu dàng. Dàn người siêu mẫu này nhảy qua tường vào phủ Vô Tâm. Nói sao chứ bắt mọi người từng là vương cõi trong Nguyệt Vụ hay vương của bầy tinh linh mà bò lỗ chó thì.. xin lỗi mấy người họ làm không được...(_ _!!!)
Sau khi nhảy vào sân, mọi người nhanh chóng tìm kiếm hình ảnh của Lão đại. Khi thấy Lão đại của mình bị tầng tầng lớp lớp cái ôm của đống người. cảnh tượng chào đón rất nồng nhiệt nha.
- Mấy vị đây là bạn của ... Tâm nhi?-phụ thân của Vô Tâm nhanh chóng lấy lại phong phạm gia chủ, bình tĩnh hỏi.
- Là- Dàn siêu mẫu không mặn không nhạt lên tiếng.
Nói đùa! Bọn họ chỉ coi trọng, quan tâm Vô Tâm thôi. Họ coi Vô Tâm là chủ nhân của mình thôi, chứ mấy người khác cho dù là phụ mẫu của Vô Tâm thì đã sao? Họ đã từng là vua vùng hà cớ gì phải cúi đầu trước nhân loại mà không hề quen biết hay có cảm xúc gì. Vả lại con người không phải ai cũng tốt bụng như Lão đại: nấu cơm cho họ ăn, may y phục cho họ, cho họ ăn đan dược quan tâm họ mọi lúc, coi bọn họ như người thân mà đối xử mà không hề tính toán hay ép buộc họ làm những điều không thích mà luôn lắng nghe họ.
Còn những con người khác khi vô Nguyệt Vụ toàn là săn bắt ma thú bọn họ: bắt ép khế ước ma thú làm sủng vật để mua vui, trao đổi buôn bán ma thú như một món hàng, những ma thú có tính tình quyết liệt không chịu thuần phục sẽ bị thuần sư giết chết ngay tức khắc để lấy ma tinh, chưa kể lượng lớn nhân loại vào Nguyệt Vụ giết chết ma thú để lấy lông, da, xương, răng và ma tinh làm đan dược làm đồ trang trí....
Nói chung con người chính là không tốt đẹp gì nên bọn chúng không mấy cảm tình với con người. Đã có ấn tượng xấu như thế, thì thái độ của bọn họ cũng không mấy dễ chịu là bao.
Vô Tâm thấy thế cũng hiểu. Nàng biết mấy người này không thích tiếp xúc trừ nàng ra. Định kiến của họ về con người là rất sâu. Ai bảo người nào người nấy vô Nguyệt Vụ đều có mục đích xấu xa với bọn họ đây. Thôi đành từ phân tích cho mọi người hiểu biết lẫn nhau vậy: Con người không phải ai cũng xấu xa ghê tởm mà cũng có người tốt.
Thoát khỏi những cái ôm nồng cháy, Vô Tâm nhanh nhẹn chạy ra giữa giới thiệu dàn siêu mẫu với gia gia, phụ mẫu và mấy ca ca của mình
- Mọi người đây là bạn bè của con...Họ là những mĩ nam, mĩ nữ mà con gặp trên đường. A đây là A Đào chắc mọi người biết rồi... đây là tiểu Linh, Tiểu Hắc, Ngọc Kim, Bạch Ngân, Tử Nguyệt
Sau đó nàng quay lại tiếp tục giới thiệu
- Còn đây là gia gia của ta ông tên Vân Nam Hữu.. đây là phụ thân anh tuấn -Vân Nam Tâm .. còn người phụ nữ xinh đẹp kia là mẫu thân ta, tên là HÀ Yên Cẩm ... mấy vị anh tuấn tiêu sái, đẹp trai như được tạc ra kia là ca ca của ta... lần lượt là nhị ca-Vân Sỹ, tam ca-Vân Tình, tứ ca-Vân Phong Ưng và ngũ ca-Vân THiên...
à còn nữa thực chất lúc đầu ta tên là Vân Tâm. Tâm trong tâm can bảo bối nhưng sau gia gia muốn cuộc đời ta không phải chịu uất ức, đau thương hay lo lắng vì cái gì vì đã có gia tộc ủng hộ, yêu thương nên người thêm vào tên ta chữ "Vô" - tức là vô lo, vô nghĩ. Cho nên tên đầy đủ của ta bây giờ là Vân Vô Tâm.
- Bảo bối con bất công.. tại sao giới thiệu mấy người kia rất hoành tráng mà gia gia chỉ giới thiệu tên. Gia không chịu... không chịu...
- Gia gia người rất ồn... gia gia mà nói nữa con sẽ không chơi với gia gia nữa.. không cho gia gia quả cầu thủy tinh, không kể chuyện xưa đêm cho gia nghe, không cho gia đi du thuyền ...không cho... nói chung chung là không cho....
- Bảo bối ngoan... gia gia im lặng.. không nháo nữa.. không nháo nữa, Con phải chơi với gia gia đó phải cho gia gia mấy món đồ thú vị nha .. con còn phải đi theo gia gia tới chỗ lão già hống hách Uyên Thán nữa... Suốt ngày lão khen cháu gái mình khiến ta tức đỏ cả vành mắt. Giờ thì tốt rồi con đã về.
....
Sau trận ồn ào, mọi người cũng coi như nhận biết nhau. Dàn siêu mẫu bị dàn soái ca của Vô Tâm liếc ánh mắt sắc lẹm: Không phải đi! Cảm giác rất giống bị mấy ông ca ca của lão đại tính kế.
Vân gia tuyên bố con gái mình đã về sau bao năm tu luyện- mặc dù sự thật là "em nó" bỏ nhà đi bụi, và ngày sau mở tiệc rượu tẩy trần cho các bằng hữu quý mà con gái mình quen biết.
Ngủ xong giấc, thân thể thật là sảng khoái , Vô Tâm vươn vai tay che miệng đang ngáp cái thật to. Bọn nô tỳ thấy thế rất hoảng sợ: Tiểu thư à, người có thể thục nữ hơn tý được không. Người cứ như vậy hoài thì ai rước người khỏi phủ đây
(NC: yên tâm đã có ta lo. Mấy người cứ lo hầu hạ nương tử ta cho tốt đi )
Sau khi làm vệ sinh cá nhân xong, Vô Tâm đi dùng điểm tâm sáng cùng với gia đình. Vây quanh bàn ăn toàn là mĩ nam mĩ nữ khiến cảm giác ăn uống rất là ngon.
" Mọi người con muốn đi học viện tham quan thôi được không? Ở trong phủ hoài con cũng thấy chán lắm... "
"Ừm con đi đi.. Mấy vị khách quý cứ để phụ thân lo.."- VÂn Nam TÂm không quên vừa cười vừa nói nhìn qua rất thân thiện nhưng nếu nhìn kĩ thì nụ cười này rất không bình thường nha.
"Ừ..ừ..đúng rồi"- Mấy ca ca của Vô Tâm cũng ủng hộ cách nhiệt tình.
...
Chuyện vì thế mà được quyết định xuống. Ai đó vô tư hạnh phúc tham quan học viện đế quốc, còn ai đó thì bị ở nhà nhìn săm soi như quái thú mới xuất chuồng phải giữ bình tĩnh vì Lão đại đã dặn không dc gây chuyện nếu gây chuyện thì nàng sẽ cắt cơm nguyên năm.
--- ---- Cách tuyến tới học viện-------
Chiếc xe ma thú sói màu xám dừng trước cổng học viện đế đô. Nhìn chiếc xe quen thuộc đó Quản giáo học viện Diễm Lan mắt hưng phấn tỏa sáng:
- Ây dô... bốn cậu quý tử cũng biết đường đến học viện rồi sao? mấy bữa nay nghĩ học chắc sướng lắm nhỉ?
- Lan quản giáo à... người cũng biết đấy ngũ đệ dạo gần đây nếu tới trường sẽ hơi ồn ào mà. Lần này bất đắc dĩ mới hộ tống "tiểu công chúa" nhà tiểu sinh đi tham quan học viện thôi. Chắc Lan quản giáo không phiền chứ?- Phong Ưng biết Diễm Lan là người mê trai nên y vì em gái báo bối mà hi sinh thân thể mình. Khi nói chuyện với Lan quản giáo y không quên nới vạt áo chút, ánh mắt quyến rũ chút.
- Ực..ực.. Được được.. đi đi.. bữa sau phát huy thêm chút nữa.
Hajzz sắc đẹp dụ hoặc vẫn là hiệu quả nhất. Sau khi đi qua cổng học viện, nàng được dẫn đi khắp nơi trong học viện: Tầm Thiên các- nơi để các tài liệu và sách quý, Binh các- nơi luyện võ , chế tạo vũ khí bảo quản khoáng thạch, Thư các là nơi dạy học các môn học lí thuyết cho mọi người, đan các là nơi cho các đan sư luyện đan, trồng thảo dược Ngoài ra còn có số các khác như: Các Phòng- nơi ở cho các tiểu sinh, Tâm các - khu vực của các vị giáo quản dạy học cũng như hiệu trưởng của học viện, rồi Nguyệt Cốc cái gì động tu luyện nhanh tiến cấp chỉ dành cho các học viên ưu tú... nói chung cái học viện này rất rộng.
Nhìn chung giống như mô hình đại học ở thời hiện đại :trường học phân ra từng khoa, khoa phân từng nghành khác nhau để dễ quản lí và mỗi khoa lại có khu vực riêng để học tập, rèn kuyện.
Mà anh em nhà nàng đi đến đâu cũng thu hút bao nhiêu ánh nhìn của mọi người nha nhưng đa số là ghanh tị, ghen ghét. Trong lúc đi nàng cũng phát hiện ra bằng hữu của mấy vì ca ca mình là Hoàng Kiếm- là tam vương gia , biểu ca Yên Khương và Y Tô. Ai cũng cao to, đẹp trai.
Nói chuyện hồi nàng cũng hiểu mình là nhân vật nổi tiếng, giấu mặt đối với mấy vị bằng hữu của ca ca mong gặp đến nhường nào. Đang nói chuyện vui vẻ thì giọng nói chanh chua chen vào khiến nàng rất không vui nha.
-Ngươi bỏ cái bàn tay dơ bẩn của mình ra khỏi Thiên ca caaaaaaa.- giọng nói phát ra từ bóng dáng yêu kiều màu vàng nhỏ nhắn đang lao tới.
Why? nàng và Ngũ ca cầm tay nhau thì có sao? Ngũ ca bất chợt phát hiện vết sẹo trên cổ nàng. Nhìn theo ánh mắt Ngũ ca lúc nào cũng im lặng dừng trên cổ mình thì nàng biết Ngũ ca phát hiện ra rồi vì không muốn mọi người lo lắng nên nàng cầm tay ngũ ca nắm lại ánh mắt cong cong nhìn lại tỏ vẻ mình không sao để cho ca ấy khỏi lo lắng thôi
Nhưng giờ nhìn thấy con người chanh chua kia thì nàng cũng hiểu nàng ta là ai rồi? Không phải là Uyên Nhân Nhi sao? thì ra trưởng thành rồi thành đại mĩ nhân nha nhưng vẻ mặt không mấy tốt... Dám ám quẻ ca ca của nàng sao? Đâu dễ ! Ca đã không thích thì Vô Tâm tỷ đây sẽ không cho kẻ nào nhúng chàm ca "tủ lạnh" của mình dc
cho nên nàng nổi hứng trêu đùa nha. Nháy mắt, nét mặt đã thay đổi độ
- Híc... Vân Thiên ca ... Người kia là ai? là kẻ điên sao? Tại sao nói năng hàm hồ như vậy... NGười ta rõ ràng là có bàn tay rất sạch sẽ không có dơ bẩn chút nào cả..huhu..
Biết muội muội mình diễn kịch mấy ca ca chỉ còn nước cười khổ còn mấy vị bằng hữu trố mặt ngạc nhiên: Nữ nhân chính là cái dễ dàng thay đổi mà. Mới vừa rồi ngây ngô, hào sảng nói chuyện thẳng thắn là ai đây?
- Ân. Tâm Nhi đừng khóc. Thiên ca thương
Nhìn người nam nhân lúc nào cũng vẻ mặt bất chợt thay đổi dịu dàng ôn nhu khiến Uyên Nhân nhi vui mừng nhưng chỉ trong nháy máy mắt vì nàng biết người đó cũng có thể như vậy nhưng nàng tức giận ghen ghét là vì người đó không giành cho mình mà cho nữ nhân khác
Nữ nhân đó không đẹp bằng nàng, không cao bằng nàng và chưa chắc đã có quyền thế như nàng, có thông minh như nàng và có huyễn lực như nàng hay không mà thiên ca lại thích? Vì ghen ghét đố kị mà nàng không nhìn ra người con gái mập mạp dễ thương kia có đôi nét giống mấy vị huynh đệ nhà họ Vân.
- Ả Tiện nhân vừa lùn vừa mập lại xấu xí.. cô cái gì mà ta không có... cô có cái gì được Thiên ca thích chứ? Ngực không eo không được mỗi cái mông bự thì làm gì? Trước sau gì Thiên ca cũng thuộc về ta.. ta và Thiên ca sắp thành thân rồi...hừ..
- Hajzz Thiên ca không dc lấy cũng không cho phép ca lấy người điên. Ta còn sống ngày thì ta sẽ không cho vị bà bà điên này lấy ca- Sau khi dặn dò kĩ ca ca của mình xong Vô Tâm mới quay mặt về phía "người đang mắng nàng" mà không quan sát sát khí của mấy vị ca ca của nàng
- Ừm để coi ta có cái gì mà cô không có... thứ nhất có có mập như ta? tất nhiên là không rồi
Thứ hai có có lùn như ta? tất nhiên là không rồi
Thứ ba ta không ngực không eo mông lại nở thì liền quan gì đến gia sự nhà cô không? tất nhiên cũng là không
Thứ tư tình cảm của ta và Thiên ca là vô của vô của vô cùng thuần khiết trong sáng mà không ai có thể chia rẽ. Việc ca ấy có lấy cô hay không còn phải hỏi ý kiến ta? ta đã không cho thì ai nói có. Cho nên câu trả lời tất nhiên cũng là không được.
Thứ năm, ta khẳng định lại lần nữa tay ta rất sạch không hề dơ
thứ sáu, ta không phải là ả tiện nhân chỉ có những người phát ngôn đầu tiên ra từ đó mới dc gọi như thế
Thứ bảy, mĩ nhân xinh đẹp và có giáo dục thì đừng có suốt ngày báo đuôi theo ca ca của ta. Ta còn thấy phiền chứ huống chi là ca ấy.
Thứ tám , vấn đề quan trọng nhất là Thiên ca không-hề-thích cô và sẽ không-bao-giờ lấy cô
Thứ chín, ta nói nhiều quá nên khát rồi không nói nữa"
- Ngươi ...ngươi... ta muốn quyết đấu với ngươi? nếu thua ngươi phải buông tha thiên ca
Thiên ơi! Mấy con người cổ đại này thật là.. sao lúc nào cũng thích thách đấu vậy trời. Chẳng lẽ họ không sợ đau, sợ mất sức, mất năng lượng hay sao? Nàng nói chuyện cũng đã mất không biết bao nhiêu calo rồi giờ còn có người đòi đụng tay đụng chân.
- Muội ấy sẽ không đấu với ngươi đâu. Thiên đệ và bọn ta cũng không cho. Ngươi đi nhanh lên trước khi đệ ấy nổi sát khí đây là giới hạn cuối bọn ta dành cho ngươi- Vân sỹ cũng đã hết kiên nhẫn nói chuyện với Uyên Nhân Nhi. VÀ đa phần là bọn họ lo cho Tâm nhi yên Nhân Nhi đã là Huyễn vương cấp . Họ biết Huyền lực của nàng mạnh hơn rồi nhưng mà bọn họ vẫn lo vì trong lúc giao đấu đao kiếm đâu có mắt
- Ngươi là con chó hèn nhát núp bóng người khác núp bóng mấy vị huynh trưởng sao? Ngươi hãy đấu với ta trận
- Đấu nha... rất không công bằng nha... ta thua ngươi dc Thiên ca anh tuấn tiêu sái mà ta chẳng có gì. HAy là ngươi thắng ngươi có thiên ca nhưng ta thắng ta muốn phần gia sản Uyên gia làm tiền mặt được không?
khuôn mặt đáng yêu nhưg lời nói làm bao người có mặt tại hiện trường rất khiếp sợ nha. phần gia sản của đại gia tộc là to lớn cỡ nào mà nha đầu này cũng có gan nuốt. Ai không dám chứ Vô Tâm dám. Mấy ngày ở đế đô biết Uyên gia lúc nào cũng gây khó dễ cho Vân gia nàng thì nàng đã chán ghét rồi giờ lại thêm vị không biết trời cao đòi "ca tủ lạnh" với nàng. Đâu có cái thể loại được đàng chân lên đằng đầu như vậy cho nên nàng muốn ngoạm miếng thật to cho Uyên gia đau.
-Nhân Nhi, ả ta thật hống hách
- Đúng vậy, có khi nàng ta không biết mình nói điên cái đi.. nghĩ sao ngoạm phần gia sản Uyên gia mà cũng mở miệng dc
...
- Tâm nhi muội đừng liều, nàng ta đã là huyễn vương cấp .
- Muội tất nhiên biết mình làm gì. Mấy ca đừng lo muội có tính toán riêng. Ai dám khó dễ với Vân gia chính là đối đầu với muội... đại gia tộc sao? nếu muội không cho họ biết đụng tới ai thì họ còn chèn ép chúng ta nữa.
Tiếng hò hét của mọi người xung quanh càng làm khí huyết chiến đấu của Uyển Nhân Nhi càng dâng trào. Nàng ta thầm nghĩ chỉ là con nhóc mới , tuổi thì làm dc gì? mà nàng chính là thiên tài huyễn lực ở học viện này nàng cũng là top cho nên nàng sẽ làm cho con nhóc kia biết thế nào là lợi hại
- Được ta đồng ý.
- Ây nha... khoan khoan..
- Sao? Ngươi sợ rồi? Hay là..
- NGừng ngay cái suy nghĩ điên khùng đó đi.. ý tiểu muội ngây thơ ta đây muốn nói là có thể hay không tỷ tỷ xinh đẹp có thể viết giấy cam đoan hay không? có vị nào chức cao vọng trọng trong đây điểm chỉ làm chứng... ừm để coi.. tốt nhất là vị nào thuộc hoàng tộc hay viện trưởng của học viện cũng được.
- Tiểu nha đầu để ta làm chứng cho... ta là viện trưởng của học viện ... như vậy đủ cao?
Sau một hồi viết hồi kí tên điềm chỉ mọi người chính thức đi ra Vân trường để xem cuộc tỉ thí. Mọi người ai nấy đều tiếc hận cho Vô Tâm vì nhóc tì trẻ con như vậy có thể thắng nổi Uyển Nhân Nhi-tài nữ của học viện sao?
Tin tức này oanh động tới ngũ đại gia tộc cũng như người trong hoàng gia. Mọi người nhanh chóng tới học viện để xem cuộc tỉ thí kinh thiên động địa: Có kẻ không biết trời cao đất dày ra sao mà phần gia sản Uyên gia nha.