Còn dư lại hai T-750, Thẩm Dịch và Ôn Nhu liếc mắt nhìn nhau. “Anh một tên, em một tên.” Ôn Nhu kiêu ngạo ưỡn ngực nói. “Năng lượng của em chắc không còn nhiều?” Thẩm Dịch hỏi lại. “Cho nên mới chia đôi a!” “Không dùng vũ khí, chỉ dùng quyền cước! Thua thì để đối phương hôn một cái.” “Được, điều kiện sửa một chút, anh thua phải đáp ứng đi chơi một ngày với em, không được động đầu óc chết tiệt!” “Quyết định vậy đi!” Hai người đồng thời phóng về phía Terminator phần mình.
Vừa vọt tới một nửa, Ôn Nhu đột nhiên ý thức được gì đó, liền quay sang Thẩm Dịch, hờn dỗi kêu lên: “Anh chơi xấu!” Hóa ra nàng ý thức được mình đã mắc bẫy Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch mặc dù không có kỹ năng cận chiến, nhưng dưới tình huống không dùng vũ khí, bản thân Ôn Nhu cũng không có kỹ năng vật lộn tay không, bởi vậy về phương diện này hắn không hề kém Ôn Nhu, chưa kể Thẩm Dịch còn có phân cân thác cốt thủ làm chỗ dựa, thuộc tính cũng mạnh hơn Ôn Nhu một ít.
Hắn không nói không thể sử dụng kỹ năng, chỉ nói không thể sử dụng vũ khí, Ôn Nhu lúc ấy chưa ý thức được vấn đề đã liền đáp ứng, lao ra vài bước mới ý thức được vũ khí của mình uy lực hơn của Thẩm Dịch rất nhiều, kỹ năng càng phải nhờ vũ khí phát huy, tất cả không dùng vũ khí, nàng bị thiệt thòi nặng.
Qua đó có thể thấy được người thông minh và người bình thường khác nhau có khi không phải tại có thể nghĩ được nhiều thêm một ít, mà hầu như là có thể nghĩ đến càng nhanh một bậc. Ôn Nhu quả thật không tài nào ngờ tới, chỉ mới chốc lát như vậy mà mình đã bị Thẩm Dịch tính toán.
Thẩm Dịch chỉ cười ha ha, bước nhanh tới bên người T-750, cho nó ngay một quyền. Một kích hắn này dùng thủ pháp Phượng Nhãn Kích trong phân cân thác cốt thủ, tụ tập lực lượng toàn thân một chỗ, có thể cường hóa 30% tổn thương của đòn công kích bình thường, chỉ có điều nó tăng lên trên cơ sở giá trị phát huy tổn thương thông thường, mà không phải trên cơ sở lớn nhất.
Một kích này đánh vào người Kẻ Hủy Diệt, phản ứng của nó cũng thật nhanh, không phải ngây ngốc giơ súng đánh trả, mà lại là trở tay đánh một quyền về phía Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch khẽ “Ồ” một tiếng, một tay chặn quyền T-750, đang muốn ra tay tiếp, không ngờ T-750 thuận thế co khuỷu thúc về phía hắn. Thẩm Dịch lại càng hoảng sợ, vội vàng nghiêng người tránh nê, lên tiếng kinh hô: “Vậy mà thật có tài. Ôn Nhu coi chừng, những thứ này còn được lập trình cả quyền pháp cận chiến!” “Tự lo cho mình trước đi.” Ôn Nhu tức giận trả lời.
T-750 vung tay quét ngang về phía Thẩm Dịch, Thẩm Dịch trở tay đón đỡ, bắp thịt vs cánh tay sắt, thân hình Terminator chỉ lay động một cái, nói rõ lực lượng Kẻ Hủy Diệt này không hề dưới 40 điểm. Lại tính toán tốc độ phản ứng của nó, như vậy tính ra, thực lực cá nhân một T-750, đã tương đương với một mạo hiểm giả độ khó ban đầu, chỉ cường hóa lực lượng, nhanh nhẹn và thể chất, phương diện thuộc tính chỉ cao hơn chứ không thấp, có điều không có kỹ năng và trang bị như mạo hiểm giả thôi.
Thẩm Dịch vừa ngăn trở một kích này, T-750 đã vung tay quét ngang cánh tay trái của Thẩm Dịch, Thẩm Dịch xoay chân một cước đá trúng ngực T-750, đối phương không thèm để ý, một cái cổ tay chặt vào bàn chân Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch bị đau lui về phía sau, lại kêu lên lần nữa: “Coi chừng, chúng căn bản không tránh né công kích, ưa thích dùng thương đổi thương!” “Đã biết!” Giọng Ôn Nhu cũng mang theo một tia cẩn trọng, hiển nhiên không sử dụng hệ thống thần kinh phản ứng cao tốc và đao võ sĩ, nàng đối mặt một con T-750 cũng cảm nhận được quá sức.
Bất quá Thẩm Dịch lại càng lúc càng thấy hứng thú với trận đánh này.
Hắn hừ một tiếng, đột nhiên lấn người lên, cho Kẻ Hủy Diệt một trảo, Kẻ Hủy Diệt kia đang tính phản kích, Thẩm Dịch đã biến hướng đập lên cánh tay cúa nó, sau đó mu bàn tay mạnh mẽ bay về phía mặt đối phương, lại tiếp một cước phi đạp.
Khoái công của Thẩm Dịch rốt cục triển khai như nước thủy triều.
Qua nhiều lần làm nhiệm vụ, Thẩm Dịch một mực không nhận được kỹ năng công kích, bởi vậy trong lúc đối chiến cận thân, Thẩm Dịch đã quen dần với việc vận dụng năng lực khoái công không ngớt cắt ngang tiết tấu đối phương, liên tục cường công áp bách đối thủ.
Trong nhiệm vụ X-Men, lúc hắn đối kháng mạo hiểm giả Nam Khu, dị nhân Kinnear, Angelica, Jardine Bornet đều sử dụng loại đấu pháp này, đến khi đánh nhau với Vạn Từ Vương đã phát huy nó tới cực hạn.
Ban đầu hắn khuyết thiếu kỹ năng cận chiến, hoàn toàn do bất đắc dĩ mới tạo thành đấu pháp này, nhưng trong lúc vô tình đã dần tạo nên phong cách chiến đấu của hắn.
Từ lúc mới bắt đầu vô ý thức bắt chước, càng về sau hình thành phát huy có ý thức, dần dần tạo thành một hệ thống chiến đấu đặc biệt, chỉ là trước mắt bản thân Thẩm Dịch còn không rõ lắm.
Hắn chỉ biết thân là người không có kỹ năng công kích, đừng nghĩ nháy mắt đánh bại bất kỳ một đối thủ cường đại nào, biện pháp duy nhất chính là áp chế, liều mạng áp chế, đè nặng đối thủ mà đánh.
Lần này hắn đối mặt Terminator T-750, tuy chúng đều là người máy được cài đặt chương trình chiến đấu, hơn nữa từng con đều có AI tương đối cao, nhưng Thẩm Dịch tuyệt không tin chúng thật có thể thông minh hơn nhân loại. Bởi vậy Thẩm Dịch lại lần nữa suy nghĩ tính toán phản ứng của đối phương theo bản năng.
Hoàn toàn là xuất phát từ bản năng cùng tính nết không chịu thua, đầu óc của hắn phi tốc chuyển động, tựa như máy vi tính, nhanh chóng quan sát, ghi nhớ, phân tích động tác của đối thủ, xác định phản ứng của đối thủ và ứng đối kế tiếp của mình, gần như hắn đã về tới trạng thái giao đấu cùng mạo hiểm giả Nam Khu hồi ở thế giới X-Men.
Loại sự tình này kỳ thật cũng không kỳ lạ quý hiếm, người bình thường ngẫu nhiên cũng sẽ phát sinh. Nhưng loại hiện tượng này ít vô cùng, hơn nữa thời gian duy trì cũng không dài, thường thường chỉ có thể kiên trì một lát liền sẽ trở về như cũ.
Thẩm Dịch hiện tại cố gắng khiến nó trở thành trạng thái thông thường, có thể kiên trì càng lâu càng tốt.
Cho dù là tốc độ của viên đạn, cũng không thể nhanh hơn tư duy của con người, chỉ có điều tư duy của con người phát tán quá mạnh mẽ, không cách nào khống chế. Thiên phú tinh vi khiến hắn gia tăng năng lực khống chế chính xác, không chỉ có thân thể linh hoạt, mà ngay cả tư duy đầu óc của hắn càng thêm tinh chuẩn, cái cảm giác đối mặt kỳ cảnh, từng xảy ra trong thế giới X-Men như phù dung sớm nở tối tàn, thời khắc này lại tái hiện lần nữa trên người Thẩm Dịch.
Loại cảm giác này cũng giống như hiệu quả a-đrê-na-lin gia tăng mãnh liệt ở người bình thường, chỉ có điều người bình thường thể hiện là bà lão cứu đứa bé bốn tuổi khỏi bị xe tải cán, hoặc tác giả nào đó mỗi ngày viết ba ngàn chữ đột nhiên đại bạo phát một ngày ba vạn chữ, mà Thẩm Dịch lại thể hiện qua việc nhanh chóng quan sát sự vật quanh thân và toàn lực phân tích tình huống.
Mỗi khi hắn tiến vào trạng thái hưng phấn, cử động của đối thủ hết thảy đều tiến vào tầm mắt hắn, hắn tựa như một chiếc máy tính, nhanh chóng phân tích ra nhất cử nhất động của đối phương.
Lúc này Thẩm Dịch cảm thấy như hết thảy chung quanh đều đang rơi chậm.
Mỗi một quyền mỗi một cước của hắn, đánh trên người Kẻ Hủy Diệt, đều phát ra tiếng vang hữu lực, hắn có thể thấy rõ ràng chỗ lõm nơi trúng quyền, nghe được tiếng bánh răng ma sát cót két, còn có tiếng gió vù vù mỗi khi T-750 vung quyền phản kích.
Hắn có thể chứng kiến rõ ràng từng phản ứng một của đối thủ, trước sau tinh chuẩn, vĩnh viễn không kém mảy may.
Có lẽ trong mắt người khác, đó là biểu tượng cho sự cường đại của đối phương, nhưng trong mắt Thẩm Dịch, hắn đã tìm ra được nhược điểm của chúng.
Sau một khắc, Thẩm Dịch khẽ nhếch lông mày, hắn đột nhiên lên tiếng: “Máy móc chính là máy móc, chương trình vĩnh viễn không thể đọ chỉ số thông minh với con người.” Khi cánh tay phải của T-750 khẽ nâng, Thẩm Dịch đột nhiên duỗi tay trái, đăt lên máy phóng tên lửa của nó, cánh tay phải của nó quả nhiên tính nhấn nút bắn, nhưng bị Thẩm Dịch kịp thời ngăn chặn.
Thẩm Dịch mỉm cười nói: “Tay trái, ngực.” Kẻ Hủy Diệt kia giơ lên tay trái, đánh một quyền vào trước ngực Thẩm Dịch. Thẩm Dịch mạnh mẽ uốn éo thân hình, né qua quả đấm của Kẻ Hủy Diệt kia, lấn người lên gối tại eo Kẻ Hủy Diệt, sau đó mạnh mẽ lui về phía sau, thân hình ngửa ra sau một cái, trong miệng đồng thời khẽ thở ra hai chữ: “Quét chân.” Chiếc đùi phải bằng thép của Kẻ Hủy Diệt vụt qua trước mặt hắn.
Chỉ ngắn ngủn vài phút, Thẩm Dịch đã triệt để nắm rõ chương trình động tác của những Kẻ Hủy Diệt này.
Máy móc chính là máy móc, cứ cho là chúng nó thông minh hơn T6 T7, chung quy vẫn có chương trình phản ứng của riêng mình, bởi vậy về bản chất, chúng vẫn là khô khan, vụng về, cố định, có thể dự đoán.
So với mạo hiểm giả Nam Khu đã từng gặp qua, đối thủ trước mắt thậm chí càng dễ dự đoán.
Hắn càng đánh càng hưng phấn, thậm chí có chút không nỡ cứ như vậy tiêu diệt đối thủ, dứt khoát đánh đến lúc không sai biệt lắm thì dừng tay, sau đó tùy ý Kẻ Hủy Diệt trái một quyền phải một quyền công kích, còn hắn thì chắp hai tay sau lưng, nhàn nhã né tránh, xem công kích cường đại hung mãnh của đối thủ như không, đi lại nhẹ nhõm, phảng phất như đang nhàn nhã dạo chơi trong hậu hoa viên nhà mình, trong miệng còn bất chợt báo ra thủ pháp lẫn bộ vị tiến công của Kẻ Hủy Diệt.
May mà máy móc không có dây thần kinh xấu hổ, nếu không thời khắc này chỉ sợ sớm đã thẹn quá tự sát.
Qua một hồi lâu, Thẩm Dịch rốt cục cảm giác được một hồi choáng đầu hoa mắt, lúc này mới ra tay, nhẹ nhõm đánh một kích tùy ý vào đầu Kẻ Hủy Diệt, gõ mất một điểm giá trị bọc thép cuối cùng của nó.
Kẻ Hủy Diệt kia ầm ầm ngã xuống đất.
Khoan thai ngẩng đầu, Ôn Nhu đang đứng cách đó không xa, cười tươi nhìn Thẩm Dịch, dưới chân còn nằm một con Terminator.
Trận đấu này, Thẩm Dịch thua.
Có vẻ Ôn Nhu đã nhìn hồi lâu, thẳng đến khi Thẩm Dịch thu tay lại mới khoan thai nói: “Em là nên hận anh buông tha cho cơ hội duy nhất hôn em? Hay là nên cao hứng anh có thể đi chơi với em cả ngày? Hay chúc mừng anh lại tiến nhập loại trạng thái lần trước? Thoạt nhìn anh càng ngày càng có thể nắm bắt loại cảm giác này.” Thẩm Dịch cười nói: “Tùy ý…” Trước mắt đột nhiên tối sầm lại, thân thể Thẩm Dịch lung lay vài cái, lỗ mũi chảy ra máu tươi be bét, thậm chí ngay cả bên tai cũng xuất hiện chút máu.
Ôn Nhu vội xông lại đỡ lấy hắn: “Anh làm sao vậy?” Thẩm Dịch lắc đầu: “Không có gì, chỉ là đầu rất đau, hẳn là tác dụng phụ của việc dùng não quá độ, lần này thời gian tiến vào trạng thái dài hơn lần trước nhiều, anh hiện tại cảm thấy đại não lâng lâng, không muốn suy nghĩ gì hết…” Hậu quả phát huy lực lượng quá độ, chính là sau đó mỏi mệt muốn chết, thậm chí thoát lực, còn Thẩm Dịch dùng não quá độ, hậu quả chính là đầu đau muốn nứt, thiếu điều ngất đi.
Ôn Nhu tức giận nói: “Terminator đang quy mô tiến công trung tâm sửa chữa, mọi người đang cần anh tới chỉ huy, anh lại tự khiến mình lâm vào tình cảnh này.” “… Em hãy kêu Kim Cương phụ trách đi.” “Sớm biết như vậy lúc ấy em đã ngăn cản anh rồi.” “Vấn đề là chúng ta không biết, bất quá coi như đã biết, anh cũng sẽ kiên trì, loại trạng thái này rất khó xuất hiện, anh phải nắm chắc cơ hội mỗi lần nó xuất hiện, mới có thể quen thuộc nó, thuần thục nó, thẳng đến nắm giữ nó.” “Thế nhưng còn mấy người Kim Cương…” Thẩm Dịch đột nhiên bắt lấy Ôn Nhu nói: “Bất luận thiếu người nào, thế giới cũng sẽ không vì vậy mà thay đổi, vĩnh viễn đừng tự thấy mình trọng yếu như vậy. Không có anh và em, bọn họ vẫn có thể làm được ngon lành… Có lẽ càng tốt.” “Vậy bây giờ làm gì?” Thẩm Dịch dừng lại một chút, thở dài một cái: “Trước hết để anh nghỉ ngơi lát đã."
Vừa vọt tới một nửa, Ôn Nhu đột nhiên ý thức được gì đó, liền quay sang Thẩm Dịch, hờn dỗi kêu lên: “Anh chơi xấu!” Hóa ra nàng ý thức được mình đã mắc bẫy Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch mặc dù không có kỹ năng cận chiến, nhưng dưới tình huống không dùng vũ khí, bản thân Ôn Nhu cũng không có kỹ năng vật lộn tay không, bởi vậy về phương diện này hắn không hề kém Ôn Nhu, chưa kể Thẩm Dịch còn có phân cân thác cốt thủ làm chỗ dựa, thuộc tính cũng mạnh hơn Ôn Nhu một ít.
Hắn không nói không thể sử dụng kỹ năng, chỉ nói không thể sử dụng vũ khí, Ôn Nhu lúc ấy chưa ý thức được vấn đề đã liền đáp ứng, lao ra vài bước mới ý thức được vũ khí của mình uy lực hơn của Thẩm Dịch rất nhiều, kỹ năng càng phải nhờ vũ khí phát huy, tất cả không dùng vũ khí, nàng bị thiệt thòi nặng.
Qua đó có thể thấy được người thông minh và người bình thường khác nhau có khi không phải tại có thể nghĩ được nhiều thêm một ít, mà hầu như là có thể nghĩ đến càng nhanh một bậc. Ôn Nhu quả thật không tài nào ngờ tới, chỉ mới chốc lát như vậy mà mình đã bị Thẩm Dịch tính toán.
Thẩm Dịch chỉ cười ha ha, bước nhanh tới bên người T-750, cho nó ngay một quyền. Một kích hắn này dùng thủ pháp Phượng Nhãn Kích trong phân cân thác cốt thủ, tụ tập lực lượng toàn thân một chỗ, có thể cường hóa 30% tổn thương của đòn công kích bình thường, chỉ có điều nó tăng lên trên cơ sở giá trị phát huy tổn thương thông thường, mà không phải trên cơ sở lớn nhất.
Một kích này đánh vào người Kẻ Hủy Diệt, phản ứng của nó cũng thật nhanh, không phải ngây ngốc giơ súng đánh trả, mà lại là trở tay đánh một quyền về phía Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch khẽ “Ồ” một tiếng, một tay chặn quyền T-750, đang muốn ra tay tiếp, không ngờ T-750 thuận thế co khuỷu thúc về phía hắn. Thẩm Dịch lại càng hoảng sợ, vội vàng nghiêng người tránh nê, lên tiếng kinh hô: “Vậy mà thật có tài. Ôn Nhu coi chừng, những thứ này còn được lập trình cả quyền pháp cận chiến!” “Tự lo cho mình trước đi.” Ôn Nhu tức giận trả lời.
T-750 vung tay quét ngang về phía Thẩm Dịch, Thẩm Dịch trở tay đón đỡ, bắp thịt vs cánh tay sắt, thân hình Terminator chỉ lay động một cái, nói rõ lực lượng Kẻ Hủy Diệt này không hề dưới 40 điểm. Lại tính toán tốc độ phản ứng của nó, như vậy tính ra, thực lực cá nhân một T-750, đã tương đương với một mạo hiểm giả độ khó ban đầu, chỉ cường hóa lực lượng, nhanh nhẹn và thể chất, phương diện thuộc tính chỉ cao hơn chứ không thấp, có điều không có kỹ năng và trang bị như mạo hiểm giả thôi.
Thẩm Dịch vừa ngăn trở một kích này, T-750 đã vung tay quét ngang cánh tay trái của Thẩm Dịch, Thẩm Dịch xoay chân một cước đá trúng ngực T-750, đối phương không thèm để ý, một cái cổ tay chặt vào bàn chân Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch bị đau lui về phía sau, lại kêu lên lần nữa: “Coi chừng, chúng căn bản không tránh né công kích, ưa thích dùng thương đổi thương!” “Đã biết!” Giọng Ôn Nhu cũng mang theo một tia cẩn trọng, hiển nhiên không sử dụng hệ thống thần kinh phản ứng cao tốc và đao võ sĩ, nàng đối mặt một con T-750 cũng cảm nhận được quá sức.
Bất quá Thẩm Dịch lại càng lúc càng thấy hứng thú với trận đánh này.
Hắn hừ một tiếng, đột nhiên lấn người lên, cho Kẻ Hủy Diệt một trảo, Kẻ Hủy Diệt kia đang tính phản kích, Thẩm Dịch đã biến hướng đập lên cánh tay cúa nó, sau đó mu bàn tay mạnh mẽ bay về phía mặt đối phương, lại tiếp một cước phi đạp.
Khoái công của Thẩm Dịch rốt cục triển khai như nước thủy triều.
Qua nhiều lần làm nhiệm vụ, Thẩm Dịch một mực không nhận được kỹ năng công kích, bởi vậy trong lúc đối chiến cận thân, Thẩm Dịch đã quen dần với việc vận dụng năng lực khoái công không ngớt cắt ngang tiết tấu đối phương, liên tục cường công áp bách đối thủ.
Trong nhiệm vụ X-Men, lúc hắn đối kháng mạo hiểm giả Nam Khu, dị nhân Kinnear, Angelica, Jardine Bornet đều sử dụng loại đấu pháp này, đến khi đánh nhau với Vạn Từ Vương đã phát huy nó tới cực hạn.
Ban đầu hắn khuyết thiếu kỹ năng cận chiến, hoàn toàn do bất đắc dĩ mới tạo thành đấu pháp này, nhưng trong lúc vô tình đã dần tạo nên phong cách chiến đấu của hắn.
Từ lúc mới bắt đầu vô ý thức bắt chước, càng về sau hình thành phát huy có ý thức, dần dần tạo thành một hệ thống chiến đấu đặc biệt, chỉ là trước mắt bản thân Thẩm Dịch còn không rõ lắm.
Hắn chỉ biết thân là người không có kỹ năng công kích, đừng nghĩ nháy mắt đánh bại bất kỳ một đối thủ cường đại nào, biện pháp duy nhất chính là áp chế, liều mạng áp chế, đè nặng đối thủ mà đánh.
Lần này hắn đối mặt Terminator T-750, tuy chúng đều là người máy được cài đặt chương trình chiến đấu, hơn nữa từng con đều có AI tương đối cao, nhưng Thẩm Dịch tuyệt không tin chúng thật có thể thông minh hơn nhân loại. Bởi vậy Thẩm Dịch lại lần nữa suy nghĩ tính toán phản ứng của đối phương theo bản năng.
Hoàn toàn là xuất phát từ bản năng cùng tính nết không chịu thua, đầu óc của hắn phi tốc chuyển động, tựa như máy vi tính, nhanh chóng quan sát, ghi nhớ, phân tích động tác của đối thủ, xác định phản ứng của đối thủ và ứng đối kế tiếp của mình, gần như hắn đã về tới trạng thái giao đấu cùng mạo hiểm giả Nam Khu hồi ở thế giới X-Men.
Loại sự tình này kỳ thật cũng không kỳ lạ quý hiếm, người bình thường ngẫu nhiên cũng sẽ phát sinh. Nhưng loại hiện tượng này ít vô cùng, hơn nữa thời gian duy trì cũng không dài, thường thường chỉ có thể kiên trì một lát liền sẽ trở về như cũ.
Thẩm Dịch hiện tại cố gắng khiến nó trở thành trạng thái thông thường, có thể kiên trì càng lâu càng tốt.
Cho dù là tốc độ của viên đạn, cũng không thể nhanh hơn tư duy của con người, chỉ có điều tư duy của con người phát tán quá mạnh mẽ, không cách nào khống chế. Thiên phú tinh vi khiến hắn gia tăng năng lực khống chế chính xác, không chỉ có thân thể linh hoạt, mà ngay cả tư duy đầu óc của hắn càng thêm tinh chuẩn, cái cảm giác đối mặt kỳ cảnh, từng xảy ra trong thế giới X-Men như phù dung sớm nở tối tàn, thời khắc này lại tái hiện lần nữa trên người Thẩm Dịch.
Loại cảm giác này cũng giống như hiệu quả a-đrê-na-lin gia tăng mãnh liệt ở người bình thường, chỉ có điều người bình thường thể hiện là bà lão cứu đứa bé bốn tuổi khỏi bị xe tải cán, hoặc tác giả nào đó mỗi ngày viết ba ngàn chữ đột nhiên đại bạo phát một ngày ba vạn chữ, mà Thẩm Dịch lại thể hiện qua việc nhanh chóng quan sát sự vật quanh thân và toàn lực phân tích tình huống.
Mỗi khi hắn tiến vào trạng thái hưng phấn, cử động của đối thủ hết thảy đều tiến vào tầm mắt hắn, hắn tựa như một chiếc máy tính, nhanh chóng phân tích ra nhất cử nhất động của đối phương.
Lúc này Thẩm Dịch cảm thấy như hết thảy chung quanh đều đang rơi chậm.
Mỗi một quyền mỗi một cước của hắn, đánh trên người Kẻ Hủy Diệt, đều phát ra tiếng vang hữu lực, hắn có thể thấy rõ ràng chỗ lõm nơi trúng quyền, nghe được tiếng bánh răng ma sát cót két, còn có tiếng gió vù vù mỗi khi T-750 vung quyền phản kích.
Hắn có thể chứng kiến rõ ràng từng phản ứng một của đối thủ, trước sau tinh chuẩn, vĩnh viễn không kém mảy may.
Có lẽ trong mắt người khác, đó là biểu tượng cho sự cường đại của đối phương, nhưng trong mắt Thẩm Dịch, hắn đã tìm ra được nhược điểm của chúng.
Sau một khắc, Thẩm Dịch khẽ nhếch lông mày, hắn đột nhiên lên tiếng: “Máy móc chính là máy móc, chương trình vĩnh viễn không thể đọ chỉ số thông minh với con người.” Khi cánh tay phải của T-750 khẽ nâng, Thẩm Dịch đột nhiên duỗi tay trái, đăt lên máy phóng tên lửa của nó, cánh tay phải của nó quả nhiên tính nhấn nút bắn, nhưng bị Thẩm Dịch kịp thời ngăn chặn.
Thẩm Dịch mỉm cười nói: “Tay trái, ngực.” Kẻ Hủy Diệt kia giơ lên tay trái, đánh một quyền vào trước ngực Thẩm Dịch. Thẩm Dịch mạnh mẽ uốn éo thân hình, né qua quả đấm của Kẻ Hủy Diệt kia, lấn người lên gối tại eo Kẻ Hủy Diệt, sau đó mạnh mẽ lui về phía sau, thân hình ngửa ra sau một cái, trong miệng đồng thời khẽ thở ra hai chữ: “Quét chân.” Chiếc đùi phải bằng thép của Kẻ Hủy Diệt vụt qua trước mặt hắn.
Chỉ ngắn ngủn vài phút, Thẩm Dịch đã triệt để nắm rõ chương trình động tác của những Kẻ Hủy Diệt này.
Máy móc chính là máy móc, cứ cho là chúng nó thông minh hơn T6 T7, chung quy vẫn có chương trình phản ứng của riêng mình, bởi vậy về bản chất, chúng vẫn là khô khan, vụng về, cố định, có thể dự đoán.
So với mạo hiểm giả Nam Khu đã từng gặp qua, đối thủ trước mắt thậm chí càng dễ dự đoán.
Hắn càng đánh càng hưng phấn, thậm chí có chút không nỡ cứ như vậy tiêu diệt đối thủ, dứt khoát đánh đến lúc không sai biệt lắm thì dừng tay, sau đó tùy ý Kẻ Hủy Diệt trái một quyền phải một quyền công kích, còn hắn thì chắp hai tay sau lưng, nhàn nhã né tránh, xem công kích cường đại hung mãnh của đối thủ như không, đi lại nhẹ nhõm, phảng phất như đang nhàn nhã dạo chơi trong hậu hoa viên nhà mình, trong miệng còn bất chợt báo ra thủ pháp lẫn bộ vị tiến công của Kẻ Hủy Diệt.
May mà máy móc không có dây thần kinh xấu hổ, nếu không thời khắc này chỉ sợ sớm đã thẹn quá tự sát.
Qua một hồi lâu, Thẩm Dịch rốt cục cảm giác được một hồi choáng đầu hoa mắt, lúc này mới ra tay, nhẹ nhõm đánh một kích tùy ý vào đầu Kẻ Hủy Diệt, gõ mất một điểm giá trị bọc thép cuối cùng của nó.
Kẻ Hủy Diệt kia ầm ầm ngã xuống đất.
Khoan thai ngẩng đầu, Ôn Nhu đang đứng cách đó không xa, cười tươi nhìn Thẩm Dịch, dưới chân còn nằm một con Terminator.
Trận đấu này, Thẩm Dịch thua.
Có vẻ Ôn Nhu đã nhìn hồi lâu, thẳng đến khi Thẩm Dịch thu tay lại mới khoan thai nói: “Em là nên hận anh buông tha cho cơ hội duy nhất hôn em? Hay là nên cao hứng anh có thể đi chơi với em cả ngày? Hay chúc mừng anh lại tiến nhập loại trạng thái lần trước? Thoạt nhìn anh càng ngày càng có thể nắm bắt loại cảm giác này.” Thẩm Dịch cười nói: “Tùy ý…” Trước mắt đột nhiên tối sầm lại, thân thể Thẩm Dịch lung lay vài cái, lỗ mũi chảy ra máu tươi be bét, thậm chí ngay cả bên tai cũng xuất hiện chút máu.
Ôn Nhu vội xông lại đỡ lấy hắn: “Anh làm sao vậy?” Thẩm Dịch lắc đầu: “Không có gì, chỉ là đầu rất đau, hẳn là tác dụng phụ của việc dùng não quá độ, lần này thời gian tiến vào trạng thái dài hơn lần trước nhiều, anh hiện tại cảm thấy đại não lâng lâng, không muốn suy nghĩ gì hết…” Hậu quả phát huy lực lượng quá độ, chính là sau đó mỏi mệt muốn chết, thậm chí thoát lực, còn Thẩm Dịch dùng não quá độ, hậu quả chính là đầu đau muốn nứt, thiếu điều ngất đi.
Ôn Nhu tức giận nói: “Terminator đang quy mô tiến công trung tâm sửa chữa, mọi người đang cần anh tới chỉ huy, anh lại tự khiến mình lâm vào tình cảnh này.” “… Em hãy kêu Kim Cương phụ trách đi.” “Sớm biết như vậy lúc ấy em đã ngăn cản anh rồi.” “Vấn đề là chúng ta không biết, bất quá coi như đã biết, anh cũng sẽ kiên trì, loại trạng thái này rất khó xuất hiện, anh phải nắm chắc cơ hội mỗi lần nó xuất hiện, mới có thể quen thuộc nó, thuần thục nó, thẳng đến nắm giữ nó.” “Thế nhưng còn mấy người Kim Cương…” Thẩm Dịch đột nhiên bắt lấy Ôn Nhu nói: “Bất luận thiếu người nào, thế giới cũng sẽ không vì vậy mà thay đổi, vĩnh viễn đừng tự thấy mình trọng yếu như vậy. Không có anh và em, bọn họ vẫn có thể làm được ngon lành… Có lẽ càng tốt.” “Vậy bây giờ làm gì?” Thẩm Dịch dừng lại một chút, thở dài một cái: “Trước hết để anh nghỉ ngơi lát đã."