Để bảo vệ con, biểu hiện vừa rồi của nó như vậy cũng là hợp tình hợp lý. Bất cứ loại mãnh thú dị thú nào, dù trí lực có cao đến mức nào, sau khi sinh con cũng trở nên cuồng bạo dễ giận dữ. Để bảo vệ con thậm chí nó có thể liều mạng.
- Lần trước mình và Huyết Phi đến trung tâm Yên Sơn tìm Hắc Hùng cũng gặp con Bạch Văn Cùng Kỳ này. Lúc đó nó cũng cuồng bạo dị thường, xem ra khi ấy nó cũng sắp sinh con…
Dương Thạc nghĩ bụng.
Lần ấy, Dương Thạc và Huyết Phi đi tranh đoạt Thượng Cổ Huyền Ưng nội đan, dọc đường phải đi qua lãnh địa của Bạch Văn Cùng Kỳ.
Khi ấy Bạch Văn Cùng Kỳ hung tính đại phát, biết rõ không thể bay cao, công kích không tới được Huyết Phi và Dương Thạc nhưng vẫn đuổi theo rất xa…
Thực tế, Bạch Văn Cùng Kỳ là dị thú Đại Tông Sư, trí lực không thấp, sẽ không làm những việc vô ích, chỉ là khi đó nó sắp sinh con, vô cùng nhạy cảm và nóng nảy nên mới làm vậy.
Grừ…grừ….
Thấy Hắc Hùng ôm tiểu Bạch Văn Cùng Kỳ ra, ánh mắt Bạch Văn Cùng Kỳ loé sáng, thân thể hơi run lên, miệng kêu lên.
Tiểu Bạch Văn Cùng Kỳ nghe thấy tiếng mẹ cũng kêu gừ gừ, đầu quay lung tung như muốn tìm mẹ.
Ánh mắt Bạch Văn Cùng Kỳ nhìn con vô cùng dịu dàng.
Một lúc lâu, cuối cùng Bạch Văn Cùng Kỳ nhìn sang Dương Thạc, miệng há nhả viên nội đan màu vàng nhạt ra. Nó nhìn viên nội đan đó rồi lại nhìn Dương Thạc.
- Ngươi tặng nội đan cho ta để ta tha cho con ngươi?
Dương Thạc lập tức hiểu ý của Bạch Văn Cùng Kỳ.
Khẽ thở dài một tiếng, Dương Thạc tiến về phía trước, cầm nội đan của Bạch Văn Cùng Kỳ lên rồi cho tiểu Bạch Văn Cùng Kỳ ôm lấy, nói:
- Đây là nội đan của ngươi, ta không cần, cho con ngươi được rồi. Còn về con ngươi, ngươi yên tâm, ta sẽ chăm sóc nó cho ngươi!
Con tiểu Bạch Văn Cùng Kỳ này khiến Dương Thạc nhớ đến bản thân mình cũng là mất mẹ từ nhỏ. Hắn vẫn miễn cưỡng sống được trong Trấn Quốc Công Phủ, còn con tiểu Bạch Văn Cùng Kỳ này không còn mẹ có lẽ sẽ chết…
Nghe Dương Thạc nói, ánh mắt Bạch Văn Cùng Kỳ lộ sự cảm kích.
Nhìn lại tiểu Bạch Văn Cùng Kỳ một lần nữa, sinh cơ trên người Bạch Văn Cùng Kỳ dần tiêu tan, không lâu sau không còn chút khí tức nào nữa.
Dương Thạc bế lấy tiểu Bạch Văn Cùng Kỳ từ tay Hắc Hùng.
Nhóc này dài khoảng hai thước, giống như chó con vậy, nhưng khí huyết trên người rất lớn, đạt đến tầng thứ Võ Sư, điều này khiến Dương Thạc vô cùng kinh ngạc.
- Khi Bạch Văn Cùng Kỳ sinh con nó đã chia khí huyết của mình cho con, Bạch Văn Cùng Kỳ sinh ra đã là Võ Sư, sau khi trưởng thành sẽ đạt đến cảnh giới Đại Tông Sư…Đây chính là thiên phú đó…
Tuy Bạch Văn Cùng Kỳ thực lực kém nhất trong các loại Cùng Kỳ, nhưng thiên phú thì Dương Thạc, Huyết Phi và cả Hắc Hùng cũng không thể theo kịp.
Đương nhiên, bất cứ võ giả con người nào cũng không thể so sánh thiên phú với dị thú được.
Thiên phú không đủ, dựa vào sự nỗ lực không ngừng nghỉ của bản thân cũng có thể bước vào tầng thứ Đại Tông Sư, Võ Thánh, thậm chí cao hơn!
Như Thượng Cổ Huyền Ưng, Thượng Cổ Hắc Hùng, thiên phú coi như là cực kém nhưng vẫn đạt đến cảnh giới chí cao vượt qua Võ Thánh đó sao?
Vì thế Dương Thạc cũng không ngưỡng mộ con tiểu Cùng Kỳ này.
- Con tiểu Cùng Kỳ giờ là Võ Sư, một tháng sau không biết đạt đến tầng thứ nào? Nó có cánh nên có thể phi hành ở độ cao tầm thấp. Một tháng sau ta đến Nam Lâm Tự, nó có thể là một trợ thủ đắc lực!
Dương Thạc khẽ vuốt ve tiểu Cùng Kỳ, nghĩ bụng.
Gừ gừ…
Tiểu Cùng Kỳ ôm viên nội đan ư hử. xem tại TruyenFull.vn
Dương Thạc đang nghĩ đến việc một tháng sau đến Nam Lâm Tự thì không ngờ con tiểu Cùng Kỳ há mồm nuốt viên nội đan.
- Không hay rồi!
Dương Thạc giật mình.
Không phải hắn tiếc viên nội đan mà là nội đan của Bạch Văn Cùng Kỳ mang quá nhiều tinh khí, tiểu Cùng Kỳ nuốt như vậy, không may có thể khiến nó nổ tung mà chết!
Cũng may ngay sau đó Dương Thạc biết mình lo lắng là thừa. Tiểu Cùng Kỳ nuốt nội đan, tinh khí trong đó không phát ra hết ngay mà chỉ một chút dần nuôi dưỡng tiểu Cùng Kỳ…
Dương Thạc dự đoán, cùng với sự trưởng thành của tiểu Bạch Văn Cùng Kỳ, tinh khí trong nội đan sẽ không ngừng toả ra trợ giúp tiểu Cùng Kỳ tu luyện.
- Xem ra nó đói rồi.
Dương Thạc lất ra một viên nhỏ Huyết Tinh Thạch Nhũ, cắt ra một ít cho vào mồm tiểu Cùng Kỳ.
Bạch Văn Cùng Kỳ có tiềm lực kém nhất trong các loại cùng kỳ, mức độ tu luyện cao nhất cũng chỉ là Đại Tông Sư, rất khó để bước vào Võ Thánh. Nhưng nếu Dương Thạc liên tục nuôi nó bằng thiên tài địa bảo có thể sẽ có biến dị, thực lực cuối cùng rất có thể sẽ vượt qua Lam Văn, Tử Văn Cùng Kỳ.
Với tiểu Vùng Kỳ, Huyết Phi và Hắc Hùng cũng rất thích, thỉnh thoảng lại nhìn nó.
Mãnh thú dị thú thông thường đều thích tiểu thú, dù không phải con mình nhưng khi nhặt được cũng sẽ mang về nuôi.
Hắc Hùng và Huyết Phi đều là giống cái, chúng thích tiểu Cùng Kỳ cũng là chuyện bình thường.
- Đi nào, trở về sơn cốc tiềm tu một tháng đã rồi tính tiếp.
Sau khi cắt hai cái sừng của Băng Long Tích, lên lưng của Huyết Phi, Dương Thạc và Hắc Hùng chuẩn bị trở về sơn cốc có Thượng Cổ Huyền Ưng, Hắc Hùng.
Không lâu sau Huyết Phi đã bay về tới nơi.
Dương Thạc nhảy xuống khỏi lưng Huyết Phi, tiểu Cùng Kỳ khá nghịch ngợm nên bị Dương Thạc nhét vào túi tuỳ thân. Giờ về sơn cốc, Dương Thạc mở túi bế tiểu Cùng Kỳ ra.
- Ý, không hay rồi!
Vừa bế tiểu Cùng Kỳ ra thì Dương Thạc cảm giác người nó rất nóng.
Nhìn vào trong túi thì Dương Thạc mới phát hiện ba quả Hoả Diệm Quả trước đó hắn hái chưa dùng tới nên để trong túi, giờ không thấy đâu nữa. Rõ ràng là bị tiểu Cùng kỳ ăn hết rồi.
- Dương khí trong Hoả Diệm Quả rất mạnh, nó có chịu nổi không?
Dương Thạc lo lắng.
Nhưng ngay sau đó Dương Thạc phát hiện mình lo thừa rồi.
Dương khí trong Hoả Diệm Quả đúng là rất cuồng bạo nhưng trước kia hắn là Tôi Thể cũng dám ăn để hấp thụ dương khí. Tiểu Cùng Kỳ tuy nhỏ nhưng là Võ Sư, Hoả Diệm Quả dường như không gây tổn thương gì tới nó cả.
Hơn nữa viên nội đan trong bụng nó cũng toả ra linh khí trợ giúp nó kyện hoá dương khí của Hoả Diệm Quả.
Nhưng không lâu sau thì cơ thể nóng rực của tiểu Cùng Kỳ dần nguội lại.
Có điều, Dương Thạc đột nhiên phát hiện, đường vân trắng trên người nó lại nhanh chóng biến thành màu đỏ rực của lửa.
Phụt!
Ngay sau đó từ trong người tiểu Cùng Kỳ chui ra vô số luồng khí tức Hoả Độc. Lượng lớn khí tức Hoả Độc quấn quanh người tiểu Cùng Kỳ…
Tác giả: Linh Ẩn Hồ