Khi Tiển Nguyệt đang nghĩ những việc này, Dương Thạc chợt mở miệng.
- Bây giờ chúng ta sẽ không về Thiên Âm môn.
- Tốt nhất là chúng ta dứt khoát Đại Chu đi.
- Mộ huyệt của Nhân Hoàng sắp mở ra. Đây chính là một cơ hội lớn. Đợi khi mộ của Nhân Hoàng mở ra thì chúng ta sẽ tới đó một chuyến. Bây giờ, chúng ta tới gần Đại Chu, một khi mộ của Nhân Hoàng mở ra thì chúng ta có thể đến đó đầu tiên. Còn nếu bây giờ chúng ta ở lại Đông Hải, dù ta đã đi vào cảnh giới Võ Thánh, đã dễ dàng điều khiển Thập Phương Ca Sa hơn nhưng nếu muốn tới Huyền Vũ sơn trong một ngày thì cũng rất khó.
Dương Thạc nói.
- Như vậy à?
Tiển Nguyệt không cần suy nghĩ, nhẹ gật đầu.
- Được, vậy cứ như thế đi. Đến Đại Chu tìm nơi ẩn núp trước. Đợi khi mộ của Nhân Hoàng mở ra thì chúng ta sẽ lập tức tới đó.
Tiển Nguyệt nói.
Mộ của Nhân Hoàng mở ra chính là một cơ hội lớn hiếm có, nên Tiển Nguyệt rất coi trọng.
Cần phải biết, Nhân Hoàng chính là người đã thống nhất Nhân Tộc và sáng lập ra văn minh nhân loại ở vạn năm trước. Xét về mặt nào đó, thì người đứng đầu nhân loại trước đây là Đạo Hoàng cũng không sánh bằng.
Vương giả của văn minh nhân loại.
Chắc chắn trong mộ của người đó có không ít bảo vật, công pháp, thiên tài địa bảo.
Những pháp khí hay thiên tài địa bảo bình thường thì không cần nói đến.
Quan trọng nhất là một số truyền thừa của Nhân Hoàng.
Nghe nói, có rất nhiều công pháp, vũ kỹ đã thất truyền đều có trong mộ của Nhân Hoàng.
Năm đó, tổ sư của thánh địa võ đạo Chân Vũ môn có thể sáng lập ra đại môn phái này không đơn giản là do ông thông minh tài trí hơn người, cũng không chỉ là do ông đã lấy được một bộ phận Cửu Dương huyền công. Mà có người đoán rằng, tổ sư Chân Vũ môn có thể có thành tựu to lớn như vậy là do trong lúc vô tình ông đã lấy được một số công pháp và vũ kỹ truyền thừa của Nhân Hoàng trong Huyền Vũ sơn.
Có thể nói, đồ vật trong mộ của Nhân Hoàng là một sự hấp dẫn lớn đối với bất kì một võ giả nào.
Ngay cả đương thời đệ nhất võ đạo như Dương Thiên cũng rất coi trọng lần mộ Nhân Hoàng mở ra này.
Một khi mộ của Nhân Hoàng mở ra thì đám người Dương Thạc, Tiển Nguyệt cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này.
- Tìm nơi ẩn náu, tĩnh tu trong một thời gian trước đã.
Dương Thạc nói xong, xoẹt một tiếng, mở hư không ra, điều khiển Thập Phương Ca Sa rời đi.
Ngay sau đó, hắn lại vung một tay lên, lại mở ra hư không lần nữa, nhanh chóng đi về phía Đại Chu.
Lúc này Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc đã đạt tới cảnh giới Võ Thánh sơ kỳ.
Cửu Dương Chân Thân đạt tới cảnh giới Võ Thánh sơ kỳ thì cảnh giới võ đạo của Dương Thạc cũng vững vàng đi vào cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng ba. Không chỉ Cửu Dương Chân Thân tiến tới cấp độ này mà thân thể cũng coi như đạt tới cấp độ này rồi.
Nếu chỉ xét về sức chiến đầu thì thân thể hiện nay của Dương Thạc đã cao hơn so với Ẩn Giao Vương rồi.
Ẩn Giao Vương được coi là đứng thứ chín trong Thập Đại Yêu Thánh, nhưng thực tế là do hắn có Thập Phương Ca Sa mà thôi.
Kim Thân cùng thân thể của Ẩn Giao Vương cũng không mạnh mẽ.
Bí thuật ngăn cách nước sông cũng chỉ coi là loại bình thường thôi. Thậm chí, thực tế, hắn cũng không nắm được tinh tuý trong Huyền Thuỷ Ngưng Thân quyết mà hắn tu luyện.
Bây giờ, sau khi thân thể Dương Thạc biến thân Hắc Hùng tầng thứ hai thì lực lượng khí huyết cũng đã tương đương với Ẩn Giao Vương lúc trước rồi. Hơn thế nữa, công pháp hắn tu luyện, vũ khí mà hắn sử dụng, thậm chí là áo giáp, binh khí của hắn cũng đều hơn xa Ẩn Giao Vương lúc trước. Bởi vậy, xét về tổng lực chiến đấu thì thân thể Dương Thạc tất nhiên là tốt hơn.
Hồi trước, Ẩn Giao Vương sử dụng Thập Phương Ca Sa mở hư không ra có thể đi mấy vạn dặm trong một ngày.
Bây giờ, Dương Thạc cũng làm được điều đó.
Xoẹt!
Sau khi mở ra hư không một khắc, Dương Thạc đã đi được hơn vạn dặm.
Xoẹt xoẹt!
Không hề do dự, tiếp tục phá toái hư không.
Chỉ trong khoảng khắc, Dương Thạc đã đi được mấy vạn dặm.
Mấy lần liên tục như vậy, Dương Thạc mới ngừng lại. Lúc này, Dương Thạc sử dụng Thập Phương Ca Sa đã đi được mấy chục vạn dặm trên Đông Hải, đã gần với Đại Chu rồi.
- Tìm một nơi bí ẩn ở ven biển Đại Chu đi.
Dương Thạc nghĩ thầm trong lòng.
Lại qua ba ngày nữa.
Dương Thạc lợi dụng khả năng xé rách hư không của Thập Phương Ca Sa để liên tục di chuyển tới biên giới Đại Chu, cũng đã tìm được một hòn đảo nhỏ rất kín đáo cách Đại Chu chỉ có hai ba mươi dặm. Tìm thấy một thạch động sâu trong đảo nhỏ, Dương Thạc mới dừng lại, mở ra không gian Thập Phương Ca Sa rồi đi vào.
Tất nhiên, Dương Thạc định chờ trên đảo nhỏ này, đợi cho đến khi mộ của Nhân Hoàng mở ra.
Nếu đi đến Huyền Vũ sơn trước, rồi chờ ở gần Huyền Vũ sơn thì sẽ là lựa chọn tốt nhất.
Nhưng Dương Thạc biết, bên Huyền Vũ sơn đã bắt đầu tấp nập. Không nói đến Dương Thiên sớm muộn gì cũng đến, mà đám cao thủ Võ Thánh mạnh mẽ của Chân Vũ môn như Trác Tử Dương, yêu thánh Huyền Vũ, thậm chí là Đại Bằng Kim Sí Vương, Bỉ Lạc Duy Kỳ, Hoả La Vương chắc cũng đã đến đó rồi. Những người này đều là cường giả đương thời, biết đâu có mấy kẻ biết bí thuật gì đó có thể phát hiện ra Dương Thạc thì sao.
Vậy nên ở đó không an toàn.
Huống chi, lúc mộ của Nhân Hoàng mở ra cũng là lúc Dương Thiên cùng đám cao thủ này tranh đoạt. Dương Thạc rất khó xen vào được. Mặc dù xen vào được thì có hại hơn có lợi, xác suất nguy hiểm và không có thu hoạch sẽ lớn hơn.
Chẳng bằng, dừng ở chỗ xa này thì hơn.
Khi mộ của Nhân Hoàng mở ra nhất định sẽ có hiện tượng kỳ lạ.
Đến lúc có hiện tượng kỳ lạ xuất hiện thì Dương Thạc sẽ biết mộ của Nhân Hoàng mở ra, lúc đó từ từ đi qua cũng không muộn.
- Mộ của Nhân Hoàng không phải cửa hàng trên đường, không phải ai cũng có thể đi vào, cứ để đám cao thủ này đi trước mở đường cũng được.
Dương Thạc nghĩ thầm.
Mộ của bậc đế vương thường có các loại cơ quan, hoặc bản thân nó chính là một cái mê cung lớn, tràn ngập các loại nguy hiểm.
Vì sao lại thế? Đó là vì làm cho người ta không thể dễ dàng tiến vào trong đó, quấy rầy người chết nghỉ ngơi.
Nhân Hoàng chính là đế vương muôn đời của nhân loại, vậy nên mộ của ông không thể vào dễ dàng được.
Súng bắn chim đầu đàn. Dương Thạc cảm giác, trong chuyện tiến vào mộ của Nhân Hoàng này, tốt nhất là không nên gây chú ý thì tốt hơn.
- Tiềm tu trước rồi tính. Còn chuyện khác, không vội.
Sau khi sắp xếp trên đảo nhỏ này xong, Dương Thạc liền chui vào trong không gian Thập Phương Ca Sa để tiềm tu.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Một ngày… hai ngày… ba ngày…
Một tháng… hai tháng…
Việc quan trọng nhất của Dương Thạc khi ở trong không gian Thập Phương Ca Sa lúc này chính là tăng lên cảm ngộ võ đạo của chính mình.
Hắn không hy vọng mình có thể tăng cảnh giới võ đạo lên trong thời gian này, để mình có thể đi vào cảnh giới Võ Thánh trung giai. Nhưng ít ra, mình phải cố gắng tăng lên cảm ngộ võ đạo.