Miễn cưỡng mà nói, cũng có thể coi như là cấp ba tinh.
Dù vậy, tiến vào đến trong hồ, Dương Thạc cảm giác, mình cũng là thập tử vô sinh, cơ hồ khó có thể may mắn tồn tại.
- Cấp bốn tinh hiểm địa trở lên.
- Nếu là ba tinh cấp hiểm địa trở lên, Lam Đạt bọn họ, ít nhất còn tỷ lệ sống sót ở trong đó. Bọn họ không đến nỗi bị dọa đến nỗi không dám đến gần như vậy. Ít nhất, nếu là ba tinh cấp hiểm địa mà nói, bọn họ mặc dù không dám tiến vào trong hồ, nhất định cũng dám trên mặt hồ di chuyển vài vòng?
Dương Thạc phán đoán nói ra.
Lam Đạt thấy bốn người, ngay cả trên mặt hồ, cũng không dám tiến vào.
Hiển nhiên, đối cái hồ nhỏ này, bốn người kiêng kỵ đến cực hạn rồi.
Tống hợp lại, Dương Thạc đoán được, hồ nhỏ này, chỉ sợ là cấp bốn tinh hiểm địa trở lên, mới có thể để cho nhóm người Lam Đạt kiêng kỵ như vậy.
- Phiền toái...
Dương Thạc chau mày.
Chính mình giờ phút này thân thể không nhúc nhích, đang ở trong hồ nước. Hoặc là nói, giờ phút này Dương Thạc, cũng căn bản không dám nhúc nhích.
Làm sao bây giờ?
Lập tức trở về?
Khi đó, vẫn còn đối mặt bốn người Lam Đạt vây sát.
Huống chi, chính mình tiến vào hồ nước, đã xâm nhập hồ nước mười trượng, nếu thật là cấp bốn tinh hiểm địa mà nói, có thể dễ dàng trở về như vậy sao? Nói không chừng chính mình vừa di động, sẽ phải tao ngộ nguy hiểm đến tánh mạng.
- Hô...
Cứ như vậy, Dương Thạc trong nửa khắc đồng hồ, trong miệng thở ra một hơi thật dài.
Sau một khắc, Dương Thạc chợt tự giễu, sau đó cười một tiếng.
- Một cái hiểm địa, đem ta hù dọa như vậy sao? Dường như, nơi này chưa chắc đã là cấp bốn tinh hiểm địa trở lên? Cái hiểm địa như thế thì như thế nào? Cùng lắm thì gặp phải tình trạng hung hiểm cực kỳ, phải chết không thể nghi ngờ mà thôi, bản thân ta đến Thiên Thánh giới, truy tìm võ đạo cực hạn, đã sớm chuẩn bị gặp phải các loại nguy hiểm rồi.
- Cho dù là bỏ mình vẫn lạc, mặc dù chết cũng không tiếc.
- Tiểu Địch cùng ta, đều là ý nghĩ giống nhau, cho dù chết thì sao?
Dương Thạc lẩm bẩm tự nói.
- Nếu vào trong hồ nước, cho dù nơi này chính là đầm rồng hang hổ, cùng lắm thì ta cùng với Tiểu Địch cũng có thể đi tìm tòi nghiên cứu một phen, có thể chết cùng một chỗ, cũng là phúc khí Dương Thạc ta.
Dương Thạc thầm suy nghĩ, sau đó phá khai hư không, sau một khắc, Dương Địch trong không gian thập phương áo cà sa, đã xuất hiện ở bên cạnh Dương Thạc.
- Tiến vào bên trong hiểm địa?
Dương Địch ở bên trong thập phương áo cà sa, với tình huống ngoại giới rõ như lòng bàn tay, giờ phút này, tự nhiên cũng đoán được, Dương Thạc đã ngộ nhập một chỗ bên trong hiểm địa.
- Không sai, hơn nữa hiểm địa này, có thể cấp bậc không thấp.
Dương Thạc cười khổ.
- Cấp bậc không thấp, cũng tốt.
So sánh với Dương Thạc, Dương Địch càng thêm trầm ổn.
Ngắm nhìn bốn phía.
Dương Địch mở miệng nói:
- Hiểm địa cấp bậc càng cao, càng là hung hiểm, nhưng là ở hiểm địa nhận được tỷ lệ chỗ tốt, cũng lại càng lớn. Nguy hiểm cùng kỳ ngộ, từ trước đến giờ là luôn có quan hệ trực tiếp. Lần này ngộ nhập hiểm địa, đối với chúng ta mà nói, chưa chắc không phải là một cái kỳ ngộ thật to.
- Kỳ ngộ sao?
Dương Thạc cười khổ lắc đầu.
- Tiểu Địch, cấp bốn tinh hiểm địa, đối với cường giả ba tinh cấp trở xuống mà nói, phải chết không thể nghi ngờ, không có một tia sinh tồn nào.
Hiển nhiên, Dương Thạc đối với tỷ lệ sống sót, cũng không ôm hy vọng.
- Dương Thạc, thế gian không có bất kỳ sự tình nào là không có khả năng. Như ngũ trọng lôi âm võ thánh cùng hư không võ thánh, phía trước, mặc dù ở Thiên Thánh giới, cũng không có ngũ trọng lôi âm võ thánh nào đánh bại hư không võ thánh, nhưng hiện tại không phải là xuất hiện ra ngươi một cái ngoại tộc sao? Cấp bốn tinh hiểm địa, có lẽ chẳng bao giờ dưới ba tinh cấp cường giả có thể từ đó bình yên đi ra. Nhưng, chúng ta chưa chắc không thể làm được.
Dương Địch hai mắt chớp chớp, trong miệng nói ra.
- Thiết luật, chỉ dùng tới bị người đánh vỡ.
Nghe được Dương Địch nói như vậy, Dương Thạc hai mắt cũng là sáng ngời.
Thiết luật sao?
Chính mình cũng không phải là không thể đánh phá.
Giống như là định luật ngũ trọng lôi âm võ thánh không còn cách nào cùng hư không võ thánh địch nổi, Thiên Thánh giới trăm triệu năm qua, cũng không có một người nào, không có một trường hợp đặc biệt nào như vậy, nhưng là mình, một ngũ trọng lôi âm võ thánh đã đánh vỡ cái định luật này. Hơn nữa, hiện tại chính mình, không những có thể so với hư không võ thánh, thậm chí, hai tinh cấp hư không võ thánh, đều cơ hồ có thể giây sát.
Đánh vỡ thường quy.
- Ta chú định là người đánh vỡ các loại thiết luật, thiết luật cấp bốn tinh hiểm địa này, ta chưa chắc không thể đánh phá.
Dương Thạc thần sắc kiên nghị.
- Chuyện này, không nói đến cuối cùng có thể thành công hay không, ít nhất, hiện tại ta phải tràn đầy lòng tin, không thể dễ dàng buông tha.
Thở ra một hơi thật dài, Dương Thạc cảm giác được, chính mình lúc này tâm cảnh, đã thay đổi.
- Đã như vậy, Tiểu Địch, chúng ta liền ở trong hồ nước này, xông xáo một phen.
- Đi! Xem xem trong hồ nước này, đến cùng có đồ vật gì đó. Nhưng Tiểu Địch ngươi tốt nhất cẩn thận một chút.
Dương Thạc vừa nói, thân hình vừa động, hướng về hồ nước lao đi.
Dương Địch, theo thật sát phía sau Dương Thạc.
- Trong hồ nước, có sinh vật sinh sống sao?
Ở trong hồ nước này chốc lát, Dương Thạc phát giác hồ nước này có mấy cái đặc điểm.
Thứ nhất, trong hồ nước này, tràn ngập đại lượng thiên địa linh khí thủy nguyên tố, thập phần nồng nặc. Thứ hai, ở trong hồ nước này, tồn tại một chút sinh vật bình thường, như một loại cá. Những loại cá này thực lực, cũng có thể so với Nhân Gian Giới võ sư, Võ Tôn cường giả.
Ở địa phương linh khí đầy đủ, súc tích nuôi dưỡng dị thú thực lực mạnh mẽ, cũng là chuyện rất bình thường.
- Ít nhất, điều này đã nói nơi này không phải là tử địa.
Nhìn thấy những loại cá này, tâm tư của Dương Thạc cùng Dương Địch, hơi có chút buông lỏng.
Tiếp tục hướng về phía trước.
- Di?
Chợt, Dương Thạc phát giác được, trong hồ nước, một đám cá cả người màu xanh, hình thể thon dài, miệng như lợi kiếm, đang ở bên trong bơi lượn.
- Những loại cá này, cứ như vậy, mỗi một con đều có tu vi võ thánh? Hơn nữa, đầu lĩnh là tam trọng lôi âm võ thánh? Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Dương Thạc phát giác, những loại cá này, thực lực kém cỏi nhất đều là võ thánh cường giả thông thường. Cường đại nhất, là tam trọng lôi âm võ thánh.
Cơ hồ là thời điểm Dương Thạc phát hiện những loại cá này, những loại cá này, cũng phát hiện ra Dương Thạc.
Hưu! Hưu! Hưu! Hưu!
Những loại cá này, sẽ không nói được với Dương Thạc, nhưng hai mắt nhất chuyển, thân hình bay nhanh, thở phì phò mấy cái, hướng về Dương Thạc hung hăng trùng kích tới.
- Thiêu thân lao đầu vào lửa, không biết tự lượng sức.
Đối diện với mấy con cá lao đến, thân hình Dương Thạc bất động.
Phanh! Phanh! Phanh!