Nghe tiếng Ngự Lâm quân quát, Dương Thạc đang nhắm mắt tu luyện chợt mở ra.
- Đến Trấn Quốc Công phủ rồi?
- Theo cửa chính vào Trấn Quốc Công phủ? Phải rồi, bây giờ ta đoạt giải nhất sơ bạt võ đạo, đại biểu mặt mũi đế vương. Hoàng đế Đại Chu triều muốn biểu hiện ra chú trọng với võ đạo, không thể khiến đệ nhất nhân sơ bạt võ đạo ta đây đi cửa hông vào Trấn Quốc Công phủ.
- Cửa chính Trấn Quốc Công phủ chỉ mở ra khi tiếp đãi một ít vương công quý tộc. Lần trước là Hỏa La công chúa đến viếng Trấn Quốc Công phủ, lần trước nữa là Dương Tử Mặc từ Nam tỉnh về phủ. Đừng nói là thứ tử nho nhỏ như ta, dù là Dương Tử Hi bình thường ra vào không có tư cách mở ra cửa chính.
Dương Thạc biết lần này hắn về phủ muốn mở cửa chính tức là gióng trống khua chiêng!
Quy định của Dương phủ là thứ tử không thể đi cửa chính.
Đoạt giải nhất tại sơ bạt võ đạo theo quy tắc của Đại Chu triều đương nhiên phải đi cửa chính hồi phủ!
Quy định của Dương phu đương nhiên kém hơn của Đại Chu triều, đừng nói là Trình phu nhân, dù là Dương Thành phụ thân của Dương Thạc cũng tuyệt đối sẽ không trái lệnh.
Dương Thạc ngồi ngay thẳng trên tuấn mã, rũ mi mắt xuống, thầm nghĩ:
- Lát nữa Trình phu nhân biết ta đoạt giải nhất tại sơ bạt Đại Chu triều, phải mở ra cửa chính nghênh đón ta thì sẽ có biểu tình gì?
Vài gia nô thủ vệ Trấn Quốc Công phủ nhìn Dương Thạc ngồi trên tuấn mã đều lộ vẻ mặt kinh sợ.
- Đúng thật là Dương Thạc thiếu gia!
- Dương Thạc thiếu gia đoạt giải nhất tại sơ bạt Đại Chu triều? Ngự Lâm quân hộ tống hồi phủ, đây là phải mở ra cửa chính nghênh đón. Mau, mau đi bẩm báo phu nhân!
Mấy gia nô vội vào phủ theo cửa hông, chạy đi báo cho Trình phu nhân.
Dương Thạc không sốt ruột, lại nhắm mắt tu luyện, từ từ chờ.
Qua nửa ngày sau, Ngự Lâm quân mất hết kkiene nhẫn chờ đợi. Cửa lớn Trấn Quốc Công phủ két một tiếng mở ra.
Một lão quản gia xuất hiện ở cửa, cung kính nói:
- Nhị phu nhân có mệnh, thỉnh Dương Thạc thiếu gia vào phủ. Xin các vị quân gia nghỉ ngơi ở môn phòng, nhị phu nhân sẽ đưa chút hồng bao.
Nghe quản gia nói, Dương Thạc mở mắt ra, nhíu mày.
- A? Là nhị phu nhân ra lệnh mở cửa chính chứ không phải Trình phu nhân?
- Việc lớn như vậy vốn nên là Trình phu nhân làm chủ, dù nhị phu nhân là bình thê của phụ thân nhưng không có quyền lợi đó. Lần này nhị phu nhân sai người mở ra cửa chính rõ ràng là Trình phu nhân kêu nàng làm như vậy. Ta đoạt giải nhất tại sơ bạt Đại Chu triều khiến Trình phu nhân mất hết mặt mũi, không ngờ Trình phu nhân có lòng dạ hẹp hòi đến vậy, không muốn chấp nhận sự thật. Tương lai ta ở chọn lựa võ đạo lấy được thành tựu cực cao, hoặc là lục ca đoạt giải nhất ở vòng cuối thì chẳng phải là Trình phu nhân sẽ phát điên?
- Thôi kệ Trình phu nhân, Hỏa La công chúa không chọc đến ta cũng tốt. Lần này về phu lập tức bế quan, trước tiên nghĩ cách đột phá đến đẳng cấp luyện khí rồi tính sau.
Lòng nghĩ như vậy, Dương Thạc nhẹ vung dây cương.
Dương Thạc kêu lên:
- Giá!
Dương Thạc cưỡi tuấn mã từ cửa chính đi vào Trấn Quốc Công phủ.
….. …. …. …. …..
Ninh Lan Uyển, trong phòng khách, mặt Trình phu nhân âm trầm đến đáng sợ.
Mấy tiểu thị nữ Lam Tinh, Tử Ngọc đứng hầu hai bên, câm như hến, không dám phát ra chút thanh âm, sợ chọc đến Trình phu nhân.
- Tiểu súc sinh này tham gia sơ bạt võ đạo, mơ tưởng làm ta mất mặt, tát mặt ta sao?
- Không biết tôn ti, thứ chó chết bất trung bất hiếu. Ta là mẹ cả của hắn, hắn bất hiếu với ta như thế, một tiểu súc sinh nuôi hắn có ích lợi gì? Lúc trước hắn là phế vật, Dương gia uổng công nuôi dưỡng hắn, bây giờ thực lực của hắn tiến nhanh thì muốn lật trời đổ nước sao?
Trình phu nhân xoay chuỗi phật châu gỗ đàn, trong tiếng két két, một nửa chuỗi phật châu bị bóp nát.
Két!
Trình phu nhân bóp nát viên phật châu cuối cùng, trầm giọng quát:
- Dương Giáp ra đây!
- Phu nhân!
Lập tức có nam nhân áo đen khoảng hai mươi mấy tuổi xuất hiện ở trước mặt Trình phu nhân. Nam nhân áo đen không phải ai khác, là thống lĩnh Hắc Y Vệ bên cạnh Dương Tử Mặc lúc trước xuất hiện trong quân doanh Nam tỉnh.
Thống lĩnh Hắc Y Vệ là người có thiên phú cao nhất trong Hắc Y Vệ, thực lực đi vào luyện khí trung giai, là thân tín của Dương Tử Mặc, thậm chí được gã ban cho cái tên Dương Giáp. Dù đây là một cái tên rất bình thường, nhưng đối với Hắc Y Vệ là vinh quang cực lớn.
Bây, tám ngày trước thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp còn ở quân danh Nam tỉnh bây giờ đã trong Trấn Quốc Công phủ.
Biểu tình Trình phu nhân dịu lại, nhìn thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp trước mặt, thản nhiên nói:
- Dương Giáp, lần này ngươi đến kinh sư một là vì giám thị hướng đi của tăng nhân Nam Lâm Tự, hai là phụng mệnh của Tử Mặc điều tra xem Tử Hi có gặp nguy hiểm không. Bây giờ ngươi đã rõ chuyện của Tử Hi, từ lâu ta có dùng bồ câu thông báo cho Tử Mặc. Có điều tra rõ chuyện tăng nhân Nam Lâm Tự chưa?
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp trầm giọng nói:
- Bẩm báo phu nhân, Dũng Tín hòa thượng Nam Lâm Tự gần đây không có gì khác lạ, không cần giám thị.
- Đại công tử và phương trượng Nam Lâm Tự đến hiện nay vẫn là chí giao hảo hữu, phá lỗ quân tiến vào Huyền Di sơn chỉ là diễn tập thao luyện, vẫn chưa vây quanh Nam Lâm Tự, dĩ nhiên Dũng Tín hòa thượng sẽ không có hành động gì. Dũng Tín hòa thượng không có thành tựu lớn trên đường võ đạo nhưng ở kinh thương thì có thiên phú rất cao. Toàn Nam Lâm Tự nhờ Dũng Tín hòa thượng hết sức giúp đỡ. Dũng Tín hòa thượng ở kinh sư Đại Chu triều có nhân mạch rất rộng, một khi đại công tử mang binh vây quanh Nam Lâm Tự e rằng Dũng Tín hòa thượng sẽ có hành động.
- Tuy nhiên...
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp lạnh lùng cười:
- Nam Lâm Tự từng có ý đồ mưu phản lúc Đại Chu triều mới lập quốc, chẳng qua không bị bắt được chứng cớ. Lần này đại công tử ra tay với Nam Lâm Tự, dù Dũng Tín hòa thượng có nhân mạch thông thiên, cao đến trời nghe thì e rằng không thể thay đổi thế cục.
- Vậy sao...
Nghe thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp nói, Trình phu nhân rũ xuống mi mắt, trầm ngâm.
Trình phu nhân lên tiếng:
- Nếu tạm thời không cần giám thị Dũng Tín hòa thượng thì thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp, ta có chuyện muốn ngươi làm một, ngươi có bằng lòng hay không?
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp kinh ngạc, dường như nghĩ tới điều gì, trầm giọng nói:
- Thuộc hạ nguyện vì phu nhân cùng đại công tử, nhị công tử vượt lửa qua sông!
Trình phu nhân nhắm mắt, từ từ nói:
- Ngươi phải làm tốt chuyện này, đảm bảo không có gì sơ sót, tất nhất là thực hiện khi hắn đi vào Yến sơn. Người này rất tà, dù thực lực của ngươi cao hơn một bậc cũng không thể lơ là, ngoài ra hắn có ác điểu trợ giúp, ngươi muốn truy tung hắn trong Yến sơn thì...
Khóe môi thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp cong lên:
- Phu nhân yên tâm!
- Lần này thuộc hạ cưỡi Kim Linh Điêu của đại công tử đến. Kim Linh Điêu có thực lực đẳng cấp võ sư, dù thuộc hạ bị người kia ám toán thì hắn không đối phó được Kim Linh Điêu.
Nghe tiếng Ngự Lâm quân quát, Dương Thạc đang nhắm mắt tu luyện chợt mở ra.
- Đến Trấn Quốc Công phủ rồi?
- Theo cửa chính vào Trấn Quốc Công phủ? Phải rồi, bây giờ ta đoạt giải nhất sơ bạt võ đạo, đại biểu mặt mũi đế vương. Hoàng đế Đại Chu triều muốn biểu hiện ra chú trọng với võ đạo, không thể khiến đệ nhất nhân sơ bạt võ đạo ta đây đi cửa hông vào Trấn Quốc Công phủ.
- Cửa chính Trấn Quốc Công phủ chỉ mở ra khi tiếp đãi một ít vương công quý tộc. Lần trước là Hỏa La công chúa đến viếng Trấn Quốc Công phủ, lần trước nữa là Dương Tử Mặc từ Nam tỉnh về phủ. Đừng nói là thứ tử nho nhỏ như ta, dù là Dương Tử Hi bình thường ra vào không có tư cách mở ra cửa chính.
Dương Thạc biết lần này hắn về phủ muốn mở cửa chính tức là gióng trống khua chiêng!
Quy định của Dương phủ là thứ tử không thể đi cửa chính.
Đoạt giải nhất tại sơ bạt võ đạo theo quy tắc của Đại Chu triều đương nhiên phải đi cửa chính hồi phủ!
Quy định của Dương phu đương nhiên kém hơn của Đại Chu triều, đừng nói là Trình phu nhân, dù là Dương Thành phụ thân của Dương Thạc cũng tuyệt đối sẽ không trái lệnh. Text được lấy tại Truyện FULL
Dương Thạc ngồi ngay thẳng trên tuấn mã, rũ mi mắt xuống, thầm nghĩ:
- Lát nữa Trình phu nhân biết ta đoạt giải nhất tại sơ bạt Đại Chu triều, phải mở ra cửa chính nghênh đón ta thì sẽ có biểu tình gì?
Vài gia nô thủ vệ Trấn Quốc Công phủ nhìn Dương Thạc ngồi trên tuấn mã đều lộ vẻ mặt kinh sợ.
- Đúng thật là Dương Thạc thiếu gia!
- Dương Thạc thiếu gia đoạt giải nhất tại sơ bạt Đại Chu triều? Ngự Lâm quân hộ tống hồi phủ, đây là phải mở ra cửa chính nghênh đón. Mau, mau đi bẩm báo phu nhân!
Mấy gia nô vội vào phủ theo cửa hông, chạy đi báo cho Trình phu nhân.
Dương Thạc không sốt ruột, lại nhắm mắt tu luyện, từ từ chờ.Qua nửa ngày sau, Ngự Lâm quân mất hết kkiene nhẫn chờ đợi. Cửa lớn Trấn Quốc Công phủ két một tiếng mở ra.
Một lão quản gia xuất hiện ở cửa, cung kính nói:
- Nhị phu nhân có mệnh, thỉnh Dương Thạc thiếu gia vào phủ. Xin các vị quân gia nghỉ ngơi ở môn phòng, nhị phu nhân sẽ đưa chút hồng bao.
Nghe quản gia nói, Dương Thạc mở mắt ra, nhíu mày.
- A? Là nhị phu nhân ra lệnh mở cửa chính chứ không phải Trình phu nhân?
- Việc lớn như vậy vốn nên là Trình phu nhân làm chủ, dù nhị phu nhân là bình thê của phụ thân nhưng không có quyền lợi đó. Lần này nhị phu nhân sai người mở ra cửa chính rõ ràng là Trình phu nhân kêu nàng làm như vậy. Ta đoạt giải nhất tại sơ bạt Đại Chu triều khiến Trình phu nhân mất hết mặt mũi, không ngờ Trình phu nhân có lòng dạ hẹp hòi đến vậy, không muốn chấp nhận sự thật. Tương lai ta ở chọn lựa võ đạo lấy được thành tựu cực cao, hoặc là lục ca đoạt giải nhất ở vòng cuối thì chẳng phải là Trình phu nhân sẽ phát điên?
- Thôi kệ Trình phu nhân, Hỏa La công chúa không chọc đến ta cũng tốt. Lần này về phu lập tức bế quan, trước tiên nghĩ cách đột phá đến đẳng cấp luyện khí rồi tính sau.
Lòng nghĩ như vậy, Dương Thạc nhẹ vung dây cương.
Dương Thạc kêu lên:
- Giá!
Dương Thạc cưỡi tuấn mã từ cửa chính đi vào Trấn Quốc Công phủ.
….. …. …. …. …..
Ninh Lan Uyển, trong phòng khách, mặt Trình phu nhân âm trầm đến đáng sợ.
Mấy tiểu thị nữ Lam Tinh, Tử Ngọc đứng hầu hai bên, câm như hến, không dám phát ra chút thanh âm, sợ chọc đến Trình phu nhân.
- Tiểu súc sinh này tham gia sơ bạt võ đạo, mơ tưởng làm ta mất mặt, tát mặt ta sao?
- Không biết tôn ti, thứ chó chết bất trung bất hiếu. Ta là mẹ cả của hắn, hắn bất hiếu với ta như thế, một tiểu súc sinh nuôi hắn có ích lợi gì? Lúc trước hắn là phế vật, Dương gia uổng công nuôi dưỡng hắn, bây giờ thực lực của hắn tiến nhanh thì muốn lật trời đổ nước sao?
Trình phu nhân xoay chuỗi phật châu gỗ đàn, trong tiếng két két, một nửa chuỗi phật châu bị bóp nát.
Két!
Trình phu nhân bóp nát viên phật châu cuối cùng, trầm giọng quát:
- Dương Giáp ra đây!
- Phu nhân!
Lập tức có nam nhân áo đen khoảng hai mươi mấy tuổi xuất hiện ở trước mặt Trình phu nhân. Nam nhân áo đen không phải ai khác, là thống lĩnh Hắc Y Vệ bên cạnh Dương Tử Mặc lúc trước xuất hiện trong quân doanh Nam tỉnh.
Thống lĩnh Hắc Y Vệ là người có thiên phú cao nhất trong Hắc Y Vệ, thực lực đi vào luyện khí trung giai, là thân tín của Dương Tử Mặc, thậm chí được gã ban cho cái tên Dương Giáp. Dù đây là một cái tên rất bình thường, nhưng đối với Hắc Y Vệ là vinh quang cực lớn.
Bây, tám ngày trước thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp còn ở quân danh Nam tỉnh bây giờ đã trong Trấn Quốc Công phủ.
Biểu tình Trình phu nhân dịu lại, nhìn thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp trước mặt, thản nhiên nói:
- Dương Giáp, lần này ngươi đến kinh sư một là vì giám thị hướng đi của tăng nhân Nam Lâm Tự, hai là phụng mệnh của Tử Mặc điều tra xem Tử Hi có gặp nguy hiểm không. Bây giờ ngươi đã rõ chuyện của Tử Hi, từ lâu ta có dùng bồ câu thông báo cho Tử Mặc. Có điều tra rõ chuyện tăng nhân Nam Lâm Tự chưa?
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp trầm giọng nói:
- Bẩm báo phu nhân, Dũng Tín hòa thượng Nam Lâm Tự gần đây không có gì khác lạ, không cần giám thị.
- Đại công tử và phương trượng Nam Lâm Tự đến hiện nay vẫn là chí giao hảo hữu, phá lỗ quân tiến vào Huyền Di sơn chỉ là diễn tập thao luyện, vẫn chưa vây quanh Nam Lâm Tự, dĩ nhiên Dũng Tín hòa thượng sẽ không có hành động gì. Dũng Tín hòa thượng không có thành tựu lớn trên đường võ đạo nhưng ở kinh thương thì có thiên phú rất cao. Toàn Nam Lâm Tự nhờ Dũng Tín hòa thượng hết sức giúp đỡ. Dũng Tín hòa thượng ở kinh sư Đại Chu triều có nhân mạch rất rộng, một khi đại công tử mang binh vây quanh Nam Lâm Tự e rằng Dũng Tín hòa thượng sẽ có hành động.
- Tuy nhiên...
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp lạnh lùng cười:
- Nam Lâm Tự từng có ý đồ mưu phản lúc Đại Chu triều mới lập quốc, chẳng qua không bị bắt được chứng cớ. Lần này đại công tử ra tay với Nam Lâm Tự, dù Dũng Tín hòa thượng có nhân mạch thông thiên, cao đến trời nghe thì e rằng không thể thay đổi thế cục.
- Vậy sao...
Nghe thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp nói, Trình phu nhân rũ xuống mi mắt, trầm ngâm.
Trình phu nhân lên tiếng:
- Nếu tạm thời không cần giám thị Dũng Tín hòa thượng thì thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp, ta có chuyện muốn ngươi làm một, ngươi có bằng lòng hay không?
Thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp kinh ngạc, dường như nghĩ tới điều gì, trầm giọng nói:
- Thuộc hạ nguyện vì phu nhân cùng đại công tử, nhị công tử vượt lửa qua sông!
Trình phu nhân nhắm mắt, từ từ nói:
- Ngươi phải làm tốt chuyện này, đảm bảo không có gì sơ sót, tất nhất là thực hiện khi hắn đi vào Yến sơn. Người này rất tà, dù thực lực của ngươi cao hơn một bậc cũng không thể lơ là, ngoài ra hắn có ác điểu trợ giúp, ngươi muốn truy tung hắn trong Yến sơn thì...
Khóe môi thống lĩnh Hắc Y Vệ, Dương Giáp cong lên:
- Phu nhân yên tâm!
- Lần này thuộc hạ cưỡi Kim Linh Điêu của đại công tử đến. Kim Linh Điêu có thực lực đẳng cấp võ sư, dù thuộc hạ bị người kia ám toán thì hắn không đối phó được Kim Linh Điêu.