Rời khỏi Đào Nguyên Thành hơn năm mươi dặm, thả thần thức ra xem xét hoàn cảnh xung quanh một chút, xác định không có cao thủ tồn tại, Đường Phong mới đem Sơn Hà Đồ từ trong Mị Ảnh không gian ra.
Râu cá trê khống chế Sơn Hà Đồ bay tới bay lui quanh người Đường Phong, mạnh mẽ hít thở, giống như con chim con bị nhốt trong lồng đột nhiên được thả ra.
- Đào Nguyên nằm ở vị trí nào?
Đường Phong mở miệng hỏi.
Râu cá trê phân biệt cảnh vật chung quanh một chút, lúc này mới đem Sơn Hà Đồ chuyển về phương hướng khác, cung kính nói:
- Bên này, đại thiếu chỉ cần theo hướng này đi tới khoảng trăm dặm, khi người nhìn thấy một khu rừng đào diện tích rộng lớn, cửa vào nằm cách đó không xa.
Đường Phong gật gật đầu, tùy ý để hắn ở bên ngoài một chút, lúc này mới đem Sơn Hà Đồ ném vào Mị Ảnh không gian, trước khi biến mất, râu cá trê vẫn không quên nhắc nhở Đường Phong:
- Đại thiếu đừng quên phóng xuất lão phu a.
Đi theo phương hướng râu cá trê chỉ dẫn, Đường Phong triển khai thân pháp chạy về phía đó, khoảng chừng một canh giờ sau, một thế giới màu hông phấn xuất hiện trong tầm mắt Đường Phong.
Giống như một thiếu nữ trong khuê phòng, màu hồng phấn xinh đẹp bao trùm phiến thiên địa này, không biết diện tích khu rừng đào bao lớn, hoa rơi rực rỡ, cảnh sắc tươi đẹp đến cực điểm.
Vào mùa này, không phải là thời điểm hoa đào đua nở, nhưng nếu tách hoa đào và Linh Mạch Chi Địa ra thì thấy chúng tuyệt đối không có nửa điểm quan hệ với nhau.
Đang lúc Đường Phong chuẩn bị đi vào rừng đào, một cổ thần thức cường hoành từ hắn tản quét tới và phát hiện không ít khí tức. Những người này cách mình ít nhất ba mươi dặm, nếu không phải Đường Phong muốn tra xem bốn phía có địa phương gì đáng chú ý hay không, chỉ sợ cũng không phát hiện ra.
Những người này ai? Đến nơi này làm gì? Trong nội tâm Đường Phong rất nghi hoặc cho nên cẩn thận dò xét một phen, nào biết thần thức vừa mới lan tới, liền mạnh mẽ phát giác có một cổ thần thức phát giác được sự tồn tại của mình, đang lần theo phương hướng của mình quét tới.
Đường Phong vội vàng nín thở tập trung tư tưởng, vận chuyển Thiên Nhân Hợp Nhất.
Sau khi cổ thần thức kia quét qua, thật lâu mới thu hồi.
Cách đó ba mươi dặm, một đám người đang bận rộn không thôi, một người trong đó quay đầu hỏi:
- Đại nhân có gì sao?
Thần sắc lão già âm trầm nhìn những người trước mặt, chốc lát nói:
- Không có gì, đẩy nhanh tốc độ, đám người Thiên Thánh Cung đã đi vào trước, chỗ bảo tàng đó tuyệt đối không thể để cho bọn chúng đạt được. Đáng giận, tin tức truyền về trễ một chút, thành chủ đối với vật kia nhất định phải có, nếu lần này thất thủ, khi trở về tất cả chúng ta sẽ bị thành chủ trách phạt.
- Vâng.
Đám người cùng hô lên cùng lúc.
Sắc mặt lão già gầy còm trước mặt đầy lo lắng, quay đầu nhìn qua phương hướng Đường Phong, trên mặt như có điều suy nghĩ.
Lúc này Đường Phong đang từ từ đến gần, dưới Thiên Nhân Hợp Nhất Chi Cảnh, chỉ cần cẩn thận một ít sẽ không bị người ta dùng mắt thường nhìn thấy, Đường Phong nắm chắc sẽ che dấu khí tức và cương khí chấn động của mình.
Cổ thần thức vừa rồi dò xét làm cho hắn cảm nhận được sự quen thuộc, nhưng lại không nhớ là đã gặp ở nơi nào. Cho nên mới mạo hiểm đi về phía trước nhìn trộm.
Khoảng cách ba mươi dặm, cũng không tính là quá xa, nhưng Đường Phong phải hao phí nửa canh giờ mới đến gần đám người này, lúc còn cách năm dặm, Đường Phong ẩn nấp thân hình, lặng lẽ nhìn về phía trước, không khỏi líu lưỡi:
- Đội hình thật lớn.
Đám người ở xa xa kia khoảng hai ba mươi người, hơn nữa tất cả những người này đều là Linh giai cao thủ, những người khác Đường Phong không biết, nhưng khi nhìn thấy người đứng chấp tay sau lưng kia, Đường Phong liếc sơ một cái liền nhận ra.
Lý Thiên Cừu! Một trong những Linh giai trung phẩm của Huyết Vụ Thành,trên người mặc một bộ trường bào màu hỏa hồng, đón gió mà đứng, quần áo bay phất phới. Lúc trước ở bên ngoài Đường Gia Bảo, Đường Phong đánh chết Bích Kinh Thần, Lý Thiên Cừu cùng Hứa Cửu Châu thấy không thể ngăn cản Đường Phong, liền bỏ Thương Hải xuống quay đầu chạy trốn. Trận chiến ấy, Đường Phong giết hai Linh giai trung phẩm của Huyết Vụ Thành,lại không nghĩ tới ở chỗ này lại gặp được Lý Huyết Cừu.
Hồng bào, điều này đại biểu cho địa vị trong Huyết Vụ Thành rất cao, chỉ có chấp sự hoặc hộ pháp mới có thể mặc, mà hai ba mươi người còn lại, đều thống nhất mặc Hắc bào, điều này có ý nghĩa là họ đều là Linh giai cao thủ của Huyết Vụ Thành.
Người Huyết Vụ Thành tới nơi này làm gì? Đường Phong không rõ ràng lắm, chẳng lẽ sau lần thất bại ở Đường Gia Bảo, bọn chúng đã đem ánh mắt nhìn chằm chằm vào Đào Nguyên?
Phỏng đoán này không hẳn là không đúng, hiện tại hai thế lực đỉnh cấp Thiên Thánh Cung và Huyết Vụ Thành đang đi cướp Linh Mạch Chi Địa, Đào Nguyên bị nhìn chằm chằm cũng có thể hiểu được. Nếu giống như suy đoán của hắn, căn cứ vào phương hướng của họ, có lẽ chính là cửa vào của Đào Nguyên, như thế đỡ mất thời gian của mình.
Không may! Trong nội tâm Đường Phong đang hận chết đám người kia, bảo bối của râu cá trê là lưu lại cho chính mình, nhưng không nghĩ tới lại có một đám kỳ đà cản mũi xuất hiện ngay trước mặt.
Hơn nữa hiện tại bọn chúng giống như đang mở cửa vào, tuy Đường Phong cảm thấy có chút phiền phức, nhưng hắn vẫn nhẫn nại chờ đợi, hai ba mươi Linh giai, số lượng không ít, Đường Phong không dám xem thường.
Để bọn chúng chém giết cướp đoạt linh mạch, thiếu gia chỉ cần bảo tàng của râu cá trê là được.
Có rất nhiều Linh Mạch Chi Địa, đều phải có phương pháp đặc thù mới mở ra được, giống như Bạch Đế Bí Cảnh, nếu không sử dụng Bạch Đế Ấn, phải thi triển Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm Trận, hội tụ Tứ Quý Chi Lực mới có thể mở ra. Mà Đào Nguyên trước mặt này, xem ra muốn mở cũng phải có thủ đoạn đặc thù, không biết người Huyết Vụ Thành từ đâu biết được phương pháp này, nếu không cũng sẽ không xuất hiện tại chỗ này.
Sau khi đợi một thời gian thật lâu, Đường Phong cảm thấy chán muốn chết, đột nhiên cảm thấy thiên địa linh khí bắt đầu khởi động, không chỉ như thế, ngay cả mảnh rừng đào nguyên cũng chập chờn không thôi.
Một mảng lớn cánh hoa đào từ trên cây rơi xuống, dưới sự dẫn dắt của một cổ lực lượng thần kỳ, tụ tập đến chính giữa đám cao thủ Huyết Vụ Thành.
- Lui!
Lý Thiên Cừu thấy vậy, sắc mặt vui vẻ, hét lớn một tiếng.
Hai ba mươi vị Linh giai cao thủ ngay ngắn lui về sau một bước.
Một màn xinh đẹp rực rỡ xuất hiện, phạm vi diện tích hơn mười dặm, có vô số hoa đào lao tới, đem trọn phiến thiên địa này bao phủ vào bên trong.
Rời khỏi Đào Nguyên Thành hơn năm mươi dặm, thả thần thức ra xem xét hoàn cảnh xung quanh một chút, xác định không có cao thủ tồn tại, Đường Phong mới đem Sơn Hà Đồ từ trong Mị Ảnh không gian ra.
Râu cá trê khống chế Sơn Hà Đồ bay tới bay lui quanh người Đường Phong, mạnh mẽ hít thở, giống như con chim con bị nhốt trong lồng đột nhiên được thả ra.
- Đào Nguyên nằm ở vị trí nào?
Đường Phong mở miệng hỏi.
Râu cá trê phân biệt cảnh vật chung quanh một chút, lúc này mới đem Sơn Hà Đồ chuyển về phương hướng khác, cung kính nói:
- Bên này, đại thiếu chỉ cần theo hướng này đi tới khoảng trăm dặm, khi người nhìn thấy một khu rừng đào diện tích rộng lớn, cửa vào nằm cách đó không xa.
Đường Phong gật gật đầu, tùy ý để hắn ở bên ngoài một chút, lúc này mới đem Sơn Hà Đồ ném vào Mị Ảnh không gian, trước khi biến mất, râu cá trê vẫn không quên nhắc nhở Đường Phong:
- Đại thiếu đừng quên phóng xuất lão phu a.
Đi theo phương hướng râu cá trê chỉ dẫn, Đường Phong triển khai thân pháp chạy về phía đó, khoảng chừng một canh giờ sau, một thế giới màu hông phấn xuất hiện trong tầm mắt Đường Phong.
Giống như một thiếu nữ trong khuê phòng, màu hồng phấn xinh đẹp bao trùm phiến thiên địa này, không biết diện tích khu rừng đào bao lớn, hoa rơi rực rỡ, cảnh sắc tươi đẹp đến cực điểm.
Vào mùa này, không phải là thời điểm hoa đào đua nở, nhưng nếu tách hoa đào và Linh Mạch Chi Địa ra thì thấy chúng tuyệt đối không có nửa điểm quan hệ với nhau.
Đang lúc Đường Phong chuẩn bị đi vào rừng đào, một cổ thần thức cường hoành từ hắn tản quét tới và phát hiện không ít khí tức. Những người này cách mình ít nhất ba mươi dặm, nếu không phải Đường Phong muốn tra xem bốn phía có địa phương gì đáng chú ý hay không, chỉ sợ cũng không phát hiện ra.
Những người này ai? Đến nơi này làm gì? Trong nội tâm Đường Phong rất nghi hoặc cho nên cẩn thận dò xét một phen, nào biết thần thức vừa mới lan tới, liền mạnh mẽ phát giác có một cổ thần thức phát giác được sự tồn tại của mình, đang lần theo phương hướng của mình quét tới.
Đường Phong vội vàng nín thở tập trung tư tưởng, vận chuyển Thiên Nhân Hợp Nhất.
Sau khi cổ thần thức kia quét qua, thật lâu mới thu hồi.
Cách đó ba mươi dặm, một đám người đang bận rộn không thôi, một người trong đó quay đầu hỏi:
- Đại nhân có gì sao?
Thần sắc lão già âm trầm nhìn những người trước mặt, chốc lát nói:
- Không có gì, đẩy nhanh tốc độ, đám người Thiên Thánh Cung đã đi vào trước, chỗ bảo tàng đó tuyệt đối không thể để cho bọn chúng đạt được. Đáng giận, tin tức truyền về trễ một chút, thành chủ đối với vật kia nhất định phải có, nếu lần này thất thủ, khi trở về tất cả chúng ta sẽ bị thành chủ trách phạt.
- Vâng.
Đám người cùng hô lên cùng lúc.
Sắc mặt lão già gầy còm trước mặt đầy lo lắng, quay đầu nhìn qua phương hướng Đường Phong, trên mặt như có điều suy nghĩ.
Lúc này Đường Phong đang từ từ đến gần, dưới Thiên Nhân Hợp Nhất Chi Cảnh, chỉ cần cẩn thận một ít sẽ không bị người ta dùng mắt thường nhìn thấy, Đường Phong nắm chắc sẽ che dấu khí tức và cương khí chấn động của mình.
Cổ thần thức vừa rồi dò xét làm cho hắn cảm nhận được sự quen thuộc, nhưng lại không nhớ là đã gặp ở nơi nào. Cho nên mới mạo hiểm đi về phía trước nhìn trộm.
Khoảng cách ba mươi dặm, cũng không tính là quá xa, nhưng Đường Phong phải hao phí nửa canh giờ mới đến gần đám người này, lúc còn cách năm dặm, Đường Phong ẩn nấp thân hình, lặng lẽ nhìn về phía trước, không khỏi líu lưỡi:
- Đội hình thật lớn.
Đám người ở xa xa kia khoảng hai ba mươi người, hơn nữa tất cả những người này đều là Linh giai cao thủ, những người khác Đường Phong không biết, nhưng khi nhìn thấy người đứng chấp tay sau lưng kia, Đường Phong liếc sơ một cái liền nhận ra.
Lý Thiên Cừu! Một trong những Linh giai trung phẩm của Huyết Vụ Thành,trên người mặc một bộ trường bào màu hỏa hồng, đón gió mà đứng, quần áo bay phất phới. Lúc trước ở bên ngoài Đường Gia Bảo, Đường Phong đánh chết Bích Kinh Thần, Lý Thiên Cừu cùng Hứa Cửu Châu thấy không thể ngăn cản Đường Phong, liền bỏ Thương Hải xuống quay đầu chạy trốn. Trận chiến ấy, Đường Phong giết hai Linh giai trung phẩm của Huyết Vụ Thành,lại không nghĩ tới ở chỗ này lại gặp được Lý Huyết Cừu.
Hồng bào, điều này đại biểu cho địa vị trong Huyết Vụ Thành rất cao, chỉ có chấp sự hoặc hộ pháp mới có thể mặc, mà hai ba mươi người còn lại, đều thống nhất mặc Hắc bào, điều này có ý nghĩa là họ đều là Linh giai cao thủ của Huyết Vụ Thành.
Người Huyết Vụ Thành tới nơi này làm gì? Đường Phong không rõ ràng lắm, chẳng lẽ sau lần thất bại ở Đường Gia Bảo, bọn chúng đã đem ánh mắt nhìn chằm chằm vào Đào Nguyên?
Phỏng đoán này không hẳn là không đúng, hiện tại hai thế lực đỉnh cấp Thiên Thánh Cung và Huyết Vụ Thành đang đi cướp Linh Mạch Chi Địa, Đào Nguyên bị nhìn chằm chằm cũng có thể hiểu được. Nếu giống như suy đoán của hắn, căn cứ vào phương hướng của họ, có lẽ chính là cửa vào của Đào Nguyên, như thế đỡ mất thời gian của mình.
Không may! Trong nội tâm Đường Phong đang hận chết đám người kia, bảo bối của râu cá trê là lưu lại cho chính mình, nhưng không nghĩ tới lại có một đám kỳ đà cản mũi xuất hiện ngay trước mặt.
Hơn nữa hiện tại bọn chúng giống như đang mở cửa vào, tuy Đường Phong cảm thấy có chút phiền phức, nhưng hắn vẫn nhẫn nại chờ đợi, hai ba mươi Linh giai, số lượng không ít, Đường Phong không dám xem thường.
Để bọn chúng chém giết cướp đoạt linh mạch, thiếu gia chỉ cần bảo tàng của râu cá trê là được.
Có rất nhiều Linh Mạch Chi Địa, đều phải có phương pháp đặc thù mới mở ra được, giống như Bạch Đế Bí Cảnh, nếu không sử dụng Bạch Đế Ấn, phải thi triển Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm Trận, hội tụ Tứ Quý Chi Lực mới có thể mở ra. Mà Đào Nguyên trước mặt này, xem ra muốn mở cũng phải có thủ đoạn đặc thù, không biết người Huyết Vụ Thành từ đâu biết được phương pháp này, nếu không cũng sẽ không xuất hiện tại chỗ này.
Sau khi đợi một thời gian thật lâu, Đường Phong cảm thấy chán muốn chết, đột nhiên cảm thấy thiên địa linh khí bắt đầu khởi động, không chỉ như thế, ngay cả mảnh rừng đào nguyên cũng chập chờn không thôi.
Một mảng lớn cánh hoa đào từ trên cây rơi xuống, dưới sự dẫn dắt của một cổ lực lượng thần kỳ, tụ tập đến chính giữa đám cao thủ Huyết Vụ Thành.
- Lui!
Lý Thiên Cừu thấy vậy, sắc mặt vui vẻ, hét lớn một tiếng.
Hai ba mươi vị Linh giai cao thủ ngay ngắn lui về sau một bước.
Một màn xinh đẹp rực rỡ xuất hiện, phạm vi diện tích hơn mười dặm, có vô số hoa đào lao tới, đem trọn phiến thiên địa này bao phủ vào bên trong.