Thân thể ở giữa không trung, Đường Phong chém xuống một đạo kiếm quang thật mạnh, oanh kích mặt đất, mặt đất lập tức bị chém ra một khe nứt.
Một tiếng hừ lạnh truyền tới, thân thể Huyết Vân Lưu từ trên lòng đất xông ra, mà mặt đất không bị hư hao chút nào, giống như thân thể của Huyết Vân Lưu và đại địa dung hợp thành một thể.
Thừa dịp Đường Phong kinh ngạc, năm sáu tên đệ tử Huyết Vụ Thành lại phát động công kích.
- Dây dưa không dứt, tự tìm đường chết!
Đường Phong không nhìn ra lúc nãy Huyết Vân Lưu xuất hiện như thế nào, nhưng bị những tên đệ tử Huyết Vụ Thành này chọc giận, ra tay không còn lưu tình nữa, lực lượng Hỏa hệ cương tâm và Duệ Kim Chi Lực dung hợp với nhau vào thân kiếm, sát cơ hóa thành thực chất tản ra xung quanh.
- Ngươi dám!
Huyết Vân Lưu phát giác không ổn, nổi giận gầm lên một tiếng, hai chân đập mạnh lên mặt đất.
Đường Phong cảm thấy mặt đất dưới chân mình đang đứng xuất hiện một cổ lực lượng kỳ dị, mặt đất lắc lư một hồi, chiêu thức của hắn không còn chính xác, một kiếm bổ ra, nhưng không làm bất cứ kẻ nào bị thương.
Huyết Vân Lưu đối với việc khống chế lực lượng cương tâm của mình và điều động thiên địa linh khí đã đạt tới trình độ không thể tưởng tượng. Đường Phong chưa gặp được ai có thể điều động thiên địa linh khí nhanh như vậy!
Vừa rồi thân thể của Huyết Vân Lưu dung nhập vào trong đất, ẩn nấp thân thể trong đó, chỉ sợ là hắn đã vận dụng đến lực lượng cương tâm.
Loại người này, nên diệt trừ sớm thì tốt hơn! Hắn dám mai phục đánh lén một lần, chắc chắn không phải là người rộng lượng, nếu bị hắn nhìn chằm chằm vào, chắc chắn sẽ rất khó chịu.
Công kích của Đường Phong bị Huyết Vân Lưu hóa giải, không ra tay tiếp, người của Huyết Vụ Thành cũng như thế, vẫn dùng xu thế vây quanh, không cho Đường Phong rời đi, làm cho Hắc Phượng ở trên không trung sợ ném chuột vỡ lọ, nên không phun lửa trợ trận.
Huyết Vân Lưu ngẩn đầu liếc nhìn Hắc Phượng, lại nhìn Đường Phong, trên mặt tràn đầy oán độc và phẫn hận.
Mấy ngày trước trong sơn cốc bị thiệt thòi lớn, Huyết Vân Lưu đã sớm động sát tâm với Đường Phong, nếu lúc ấy nước hàn đàm không bộc phát, cho nên hắn phải chạy trốn khỏi chết.
Hắn thân là phó thành chủ Huyết Vụ Thành, hai năm trước mang theo hai mươi huynh đệ tiến vào trong sơn cốc phá trận, bảy tám người bị giết trong trận pháp không tính, dù sao uy lực của thiên nhiên đại trận quá mức khủng bố.
Nhưng sau này, bởi vì một mình Đường Phong mà chết đi không ít, cho tới bây giờ chỉ còn lại năm sáu người.
Hàn đàm bị hủy, cho nên cũng không thể lấy được nước hàn đàm, nếu không giết chết Đường Phong, sau đó cướp Hắc Phượng, dù hắn là thân đệ đệ của Huyết Thiên Hà, trở về Huyết Vụ Thành cũng không còn mặt mũi nào đi gặp thành chủ.
Càng nghĩ, Huyết Vân Lưu cảm thấy Đường Phong chỉ có thể phát huy ra thực lực Linh giai trung phẩm, nhưng có thể khẳng định không phải là đối thủ của bọn hắn.
Liền đem những người còn sống tụ tập ở nơi này, dùng lực lượng Thổ hệ cương tâm ẩn dấu khí tức của bọn họ, mai phục ở nơi đây, chuẩn bị đợi Đường Phong đi qua sẽ tập sát hắn.
Giết Đường Phong chiếm lấy Hắc Phượng, đây là thứ duy nhất cam đoan Huyết Vân Lưu có thể trở về Huyết Vụ Thành, làm sao hắn dễ dàng buông tha cho Đường Phong chứ?
Nhưng người tính không bằng trời tính, cho dù mai phục, vẫn bị Đường Phong phát hiện, ngay cả việc hắn đánh lén không có sơ hở, cũng không có bất cứ tác dụng nào.
Cảm giác của tiểu tử này, quá mức đáng sợ! Tuổi còn trẻ, đã luyện ra cảm giác cảm nhận nguy hiểm bằng bản năng?
- Phó thành chủ đại nhân.
Đường Phong cười nhưng lòng không cười, nói:
- Ta vốn cho rằng ngươi là người thông minh, người thông minh nên làm chuyện thông minh, nữ thần may mắn đã cho ngươi một cơ hội thoát khỏi cái chết để quay về Huyết Vụ Thành an hưởng tuổi già, tội tình gì lại đi tìm cái chết.
Huyết Vân Lưu giật mình, nhịn không được cười ha hả, nói:
- Tiểu tử cuồng vọng, bản phó thành chủ lúc lúc còn trẻ cũng lông bông như ngươi, cho nên lúc còn trẻ đã ăn không ít thiệt thòi, mới biết cách thu liễm phong mang, phong mang của ngươi quá lộ, cho nên hôm nay là tử kỳ của ngươi.
- Thật sao?
Đường Phong lau nhẹ Độc Ảnh kiếm một cái.
- Bản thiếu gia ta muốn nhìn, phó thành chủ đại nhân làm cách nào lấy tính mạng của ta.
- Hừ! Ngươi cũng có chút đảm lượng, không bằng chúng ta đơn đả độc đấu một hồi, để cho bản phó thành chủ ta hảo hảo dạy dỗ ngươi một phen, dạy cho ngươi biết cách làm người!
Huyết Vân Lưu nói ngạo nghễ.
Đường Phong cũng không nhịn được cười một tiếng, rõ ràng là đối phương đang vây công, thấy không thể đánh lén được mình, hiện tại lại nói ra những lời rất đường đường chính chính như thế.
Nhưng Đường Phong cũng hiểu được, hỏa diễm của Hắc Phượng quá khủng bố, Huyết Vân Lưu khởi sướng đánh tay đôi, không cho Hắc Phượng trợ trận, chính là vì bọn họ kiêng kỵ Hắc Phượng, thứ hai bọn họ không muốn Hắc Phượng bị thương trong hỗn chiến.
- Ở đây có nhiều người quá, bản thiếu gia sẽ thay phó thành chủ dọn dẹp bọn người vây quanh này một lần, nếu không bọn họ âm thầm tương trợ, sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến danh dự của phó thành chủ đại nhân.
Đường Phong nhìn Huyết Vân Lưu cười cười.
Thần sắc Huyết Vân Lưu biến đổi, hắn không biết Đường Phong dựa vào cái gì, nhưng từ lần trước hắn biểu hiện ra thực lực Linh giai trung phẩm, ngay cả hắn cũng khó nắm chắc làm được, nhưng Đường Phong bình tĩnh như thế, làm cho hắn cảm thấy có chút lo lắng.
Hơn nữa, còn dám ở trước mặt mình làm càn như thế, Huyết Vân Lưu cảm thấy có chút không ổn.
- Tản ra.
Huyết Vân Lưu quát lớn một tiếng.
Những tên này nhìn chằm chằm vào Đường Phong, sau khi nghe được mệnh lệnh này, cũng rất quyết đoán, lập tức tản ra bốn phía.
Nhưng vẫn chậm một chút.
Đột nhiên có một cổ khí tức không thuộc về Linh giai trung phẩm từ trên người Đường Phong tản ra, cổ khí thế này làm cho lòng người run sợ, cổ khí thế này thuộc phạm trù đỉnh phong của nhân loại.
Cổ khí thế này Huyết Vân Lưu chỉ cảm nhận được từ trên người của đại ca hắn, là ước mơ của hắn, hắn đau khổ tu luyện vẫn không đạt được.
- Linh giai thượng phẩm.
Tròng mắt Huyết Vân Lưu thiếu chút nữa rớt ra.
Vốn tưởng rằng Đường Phong tuổi còn trẻ tu luyện tới Linh giai hạ phẩm, đã là thiên tư tung hoành, sau khi Đường Phong bộc phát ra thực lực Linh giai trung phẩm, Huyết Vân Lưu cho rằng hắn dùng bí pháp, nghiền ép thực lực của mình miễn cưỡng đạt tới, hiện tại Huyết Vân Lưu mới khiếp sợ thật sự.
Không có chuyện không khiếp sợ, Linh giai thượng phẩm, đó là cảnh giới tối cao của đại lục hiện giờ, cho đến tận lúc này, nhân loại đạt tới cảnh giới này vẫn còn sống, chỉ có hai người mà thôi.
Thân thể ở giữa không trung, Đường Phong chém xuống một đạo kiếm quang thật mạnh, oanh kích mặt đất, mặt đất lập tức bị chém ra một khe nứt.
Một tiếng hừ lạnh truyền tới, thân thể Huyết Vân Lưu từ trên lòng đất xông ra, mà mặt đất không bị hư hao chút nào, giống như thân thể của Huyết Vân Lưu và đại địa dung hợp thành một thể.
Thừa dịp Đường Phong kinh ngạc, năm sáu tên đệ tử Huyết Vụ Thành lại phát động công kích.
- Dây dưa không dứt, tự tìm đường chết!
Đường Phong không nhìn ra lúc nãy Huyết Vân Lưu xuất hiện như thế nào, nhưng bị những tên đệ tử Huyết Vụ Thành này chọc giận, ra tay không còn lưu tình nữa, lực lượng Hỏa hệ cương tâm và Duệ Kim Chi Lực dung hợp với nhau vào thân kiếm, sát cơ hóa thành thực chất tản ra xung quanh.
- Ngươi dám!
Huyết Vân Lưu phát giác không ổn, nổi giận gầm lên một tiếng, hai chân đập mạnh lên mặt đất.
Đường Phong cảm thấy mặt đất dưới chân mình đang đứng xuất hiện một cổ lực lượng kỳ dị, mặt đất lắc lư một hồi, chiêu thức của hắn không còn chính xác, một kiếm bổ ra, nhưng không làm bất cứ kẻ nào bị thương.
Huyết Vân Lưu đối với việc khống chế lực lượng cương tâm của mình và điều động thiên địa linh khí đã đạt tới trình độ không thể tưởng tượng. Đường Phong chưa gặp được ai có thể điều động thiên địa linh khí nhanh như vậy!
Vừa rồi thân thể của Huyết Vân Lưu dung nhập vào trong đất, ẩn nấp thân thể trong đó, chỉ sợ là hắn đã vận dụng đến lực lượng cương tâm.
Loại người này, nên diệt trừ sớm thì tốt hơn! Hắn dám mai phục đánh lén một lần, chắc chắn không phải là người rộng lượng, nếu bị hắn nhìn chằm chằm vào, chắc chắn sẽ rất khó chịu.
Công kích của Đường Phong bị Huyết Vân Lưu hóa giải, không ra tay tiếp, người của Huyết Vụ Thành cũng như thế, vẫn dùng xu thế vây quanh, không cho Đường Phong rời đi, làm cho Hắc Phượng ở trên không trung sợ ném chuột vỡ lọ, nên không phun lửa trợ trận.
Huyết Vân Lưu ngẩn đầu liếc nhìn Hắc Phượng, lại nhìn Đường Phong, trên mặt tràn đầy oán độc và phẫn hận.
Mấy ngày trước trong sơn cốc bị thiệt thòi lớn, Huyết Vân Lưu đã sớm động sát tâm với Đường Phong, nếu lúc ấy nước hàn đàm không bộc phát, cho nên hắn phải chạy trốn khỏi chết.
Hắn thân là phó thành chủ Huyết Vụ Thành, hai năm trước mang theo hai mươi huynh đệ tiến vào trong sơn cốc phá trận, bảy tám người bị giết trong trận pháp không tính, dù sao uy lực của thiên nhiên đại trận quá mức khủng bố.
Nhưng sau này, bởi vì một mình Đường Phong mà chết đi không ít, cho tới bây giờ chỉ còn lại năm sáu người.
Hàn đàm bị hủy, cho nên cũng không thể lấy được nước hàn đàm, nếu không giết chết Đường Phong, sau đó cướp Hắc Phượng, dù hắn là thân đệ đệ của Huyết Thiên Hà, trở về Huyết Vụ Thành cũng không còn mặt mũi nào đi gặp thành chủ.
Càng nghĩ, Huyết Vân Lưu cảm thấy Đường Phong chỉ có thể phát huy ra thực lực Linh giai trung phẩm, nhưng có thể khẳng định không phải là đối thủ của bọn hắn.
Liền đem những người còn sống tụ tập ở nơi này, dùng lực lượng Thổ hệ cương tâm ẩn dấu khí tức của bọn họ, mai phục ở nơi đây, chuẩn bị đợi Đường Phong đi qua sẽ tập sát hắn.
Giết Đường Phong chiếm lấy Hắc Phượng, đây là thứ duy nhất cam đoan Huyết Vân Lưu có thể trở về Huyết Vụ Thành, làm sao hắn dễ dàng buông tha cho Đường Phong chứ?
Nhưng người tính không bằng trời tính, cho dù mai phục, vẫn bị Đường Phong phát hiện, ngay cả việc hắn đánh lén không có sơ hở, cũng không có bất cứ tác dụng nào.
Cảm giác của tiểu tử này, quá mức đáng sợ! Tuổi còn trẻ, đã luyện ra cảm giác cảm nhận nguy hiểm bằng bản năng?
- Phó thành chủ đại nhân.
Đường Phong cười nhưng lòng không cười, nói:
- Ta vốn cho rằng ngươi là người thông minh, người thông minh nên làm chuyện thông minh, nữ thần may mắn đã cho ngươi một cơ hội thoát khỏi cái chết để quay về Huyết Vụ Thành an hưởng tuổi già, tội tình gì lại đi tìm cái chết.
Huyết Vân Lưu giật mình, nhịn không được cười ha hả, nói:
- Tiểu tử cuồng vọng, bản phó thành chủ lúc lúc còn trẻ cũng lông bông như ngươi, cho nên lúc còn trẻ đã ăn không ít thiệt thòi, mới biết cách thu liễm phong mang, phong mang của ngươi quá lộ, cho nên hôm nay là tử kỳ của ngươi.
- Thật sao?
Đường Phong lau nhẹ Độc Ảnh kiếm một cái.
- Bản thiếu gia ta muốn nhìn, phó thành chủ đại nhân làm cách nào lấy tính mạng của ta.
- Hừ! Ngươi cũng có chút đảm lượng, không bằng chúng ta đơn đả độc đấu một hồi, để cho bản phó thành chủ ta hảo hảo dạy dỗ ngươi một phen, dạy cho ngươi biết cách làm người!
Huyết Vân Lưu nói ngạo nghễ.
Đường Phong cũng không nhịn được cười một tiếng, rõ ràng là đối phương đang vây công, thấy không thể đánh lén được mình, hiện tại lại nói ra những lời rất đường đường chính chính như thế.
Nhưng Đường Phong cũng hiểu được, hỏa diễm của Hắc Phượng quá khủng bố, Huyết Vân Lưu khởi sướng đánh tay đôi, không cho Hắc Phượng trợ trận, chính là vì bọn họ kiêng kỵ Hắc Phượng, thứ hai bọn họ không muốn Hắc Phượng bị thương trong hỗn chiến.
- Ở đây có nhiều người quá, bản thiếu gia sẽ thay phó thành chủ dọn dẹp bọn người vây quanh này một lần, nếu không bọn họ âm thầm tương trợ, sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến danh dự của phó thành chủ đại nhân.
Đường Phong nhìn Huyết Vân Lưu cười cười.
Thần sắc Huyết Vân Lưu biến đổi, hắn không biết Đường Phong dựa vào cái gì, nhưng từ lần trước hắn biểu hiện ra thực lực Linh giai trung phẩm, ngay cả hắn cũng khó nắm chắc làm được, nhưng Đường Phong bình tĩnh như thế, làm cho hắn cảm thấy có chút lo lắng.
Hơn nữa, còn dám ở trước mặt mình làm càn như thế, Huyết Vân Lưu cảm thấy có chút không ổn.
- Tản ra.
Huyết Vân Lưu quát lớn một tiếng.
Những tên này nhìn chằm chằm vào Đường Phong, sau khi nghe được mệnh lệnh này, cũng rất quyết đoán, lập tức tản ra bốn phía.
Nhưng vẫn chậm một chút.
Đột nhiên có một cổ khí tức không thuộc về Linh giai trung phẩm từ trên người Đường Phong tản ra, cổ khí thế này làm cho lòng người run sợ, cổ khí thế này thuộc phạm trù đỉnh phong của nhân loại.
Cổ khí thế này Huyết Vân Lưu chỉ cảm nhận được từ trên người của đại ca hắn, là ước mơ của hắn, hắn đau khổ tu luyện vẫn không đạt được.
- Linh giai thượng phẩm.
Tròng mắt Huyết Vân Lưu thiếu chút nữa rớt ra.
Vốn tưởng rằng Đường Phong tuổi còn trẻ tu luyện tới Linh giai hạ phẩm, đã là thiên tư tung hoành, sau khi Đường Phong bộc phát ra thực lực Linh giai trung phẩm, Huyết Vân Lưu cho rằng hắn dùng bí pháp, nghiền ép thực lực của mình miễn cưỡng đạt tới, hiện tại Huyết Vân Lưu mới khiếp sợ thật sự.
Không có chuyện không khiếp sợ, Linh giai thượng phẩm, đó là cảnh giới tối cao của đại lục hiện giờ, cho đến tận lúc này, nhân loại đạt tới cảnh giới này vẫn còn sống, chỉ có hai người mà thôi.